Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2. Hồn Sủng thế giới

Sở Diệp nhắm mắt lại, tay sờ lên mặt dây chuyền.

Từ lúc tới thế giới này, Sở Diệp liền hoài nghi vòng cổ trên người mình bên trong có phải ẩn chứa bí mật gì hay không, vì thế liền đem máu nhỏ ở phía trên mặt dây chuyền, kết quả thật đúng là phát hiện bên trong vòng cổ có một cái không gian, bên trong không gian có một gian nhà tranh, một dòng suối và một cái la bàn.

Phát hiện bên trong vòng cổ có không gian, mà còn có linh tuyền,Sở Diệp hơi hoảng sợ, đổ mồ hôi lạnh cả người, đứng ngây người hồi lâu.

Nữ chủ trong nguyên tác cũng có một cái vòng cổ,bên trong mặt dây chuyền cũng giống như hắn đều có linh tuyền, đối với lai lịch của vòng cổ, nguyên tác cũng không có nhắc đến.

Sở Diệp thập phần hoài nghi, sau khi nguyên chủ đem vòng cổ đưa cho Sở Tư Thần, đối phương vì muốn làm nữ chủ vui, liền đem vòng cổ tặng cho nữ chủ, trở thành bàn tay vàng của nữ chủ, nghĩ như vậy, làm cho Sở Diệp nỗi cả da gà.

Không gian ở thế giới này là một đạo cụ thập phần trân quý,một cái không gian bình thường, bên trong chỉ có một mét vuông giá trị cũng gần 600 đồng vàng.

Sở gia tuy rằng là nhà giàu có, nhưng toàn bộ gia tộc cũng chỉ có gia chủ Sở Hùng có một cái nhẫn không gian, nghe nói bên trong nhẫn không gian của Sở Hùng ước chừng có tới một trăm mét vuông, giá trị gần tám vạn đồng vàng.
Không gian bên trong càng lớn thì giá trị càng cao, Sở Diệp có một cái, không gian bên trong có tới mấy trăm mét vuông, còn có linh tuyền,giá trị không thể đo lường.

Rất nhiều người Sở gia đều biết Sở Diệp có một cái vòng cổ, nhưng những người này cùng nguyên chủ đều cảm thấy giá trị lớn nhất là Xích Huyết Ngọc bên trên vòng cổ, lại không biết rằng,vòng cổ mới chính là vật có giá trị.

Sở Diệp đối với chuyện mà mình phát hiện thập phần hưng phấn, lúc mới đến Thôn Long Nhai,y đã thử dùng nước trong linh tuyền để tưới ruộng.

Sở Diệp phát hiện những cây dùng nước trong linh tuyền tưới qua, lúc thu hoạch cây đều lớn hơn gấp hai lần so với bình thường, nếu gia tăng lượng nước tưới cho cây thì cây còn có thể lớn lên rất nhanh, nhưng lượng nước trong linh tuyền là có hạn nên Sở Diệp cũng không quá xem trọng chủ ý này, liền không có ý định làm như vậy nữa.

Sở Diệp uống thử một ngụm nước Linh Tuyền, nước Linh Tuyền lại rất ngon miệng, đối với thể chất cũng có một phần tác dụng, nguyên chủ hàng năm đá gà cưỡi ngựa,không có chú tâm tu luyện, thân thể lại rất bình thường, phát hiện nước linh tuyền có tác dụng , Sở Diệp đều đem nước uống hằng ngày của mình đổi thành nước Linh Tuyền, hơn một tháng uống nước Linh Tuyền thân thể cũng tốt hơn không ít.

Sở Diệp từ bên trong vòng cổ lấy ra một cái la bàn,thử kích hoạt một chút.

Cái la bàn này là Sở Diệp tìm thấy ở bên trong không gian của dây chuyền, trong trí nhớ của nguyên chủ cũng không có ấn tượng gì về loại pháp khí này, Sở Diệp chỉ có thể chậm rãi thăm dò.

Hơn một tháng, cuối cùng hắn cũng tìm ra được tác dụng của la bàn.

Cái la bàn này được dùng để tìm kiếm linh thú, la bàn sẽ hiển thị khi có Hồn Thú ở gần trong phạm vi của nó, có cái la bàn này, lúc lên núi cũng có thể tránh dã thú nguy hiểm.

Sở Diệp nhìn ba điểm hiển thị trên la bàn, tâm tình có chút kích động.

La bàn xuất hiện ba điểm là ở ngọn núi phía đông của Thôn Long Nhai, bên trong ngọn núi đó có một đàn ong Ngân Sí, đàn ong này lấy chiến tích để chọn ra Ong chúa để làm thủ lĩnh.

Đàn Ngân Sí Ong một mình một núi xưng bá một phương, đàn ong làm mật nhiều đến mênh mông cuồn cuộn, không người nào dám chọc, toàn bộ ngọn núi ở phía Đông, không có lấy một Hồn thú nào, đều là địa bàn của đàn ong.

Đàn Ong hung hãn*, thôn dân vào núi, đều e sợ mà đi vòng qua.
(*:hung bạo tàn ác)

Trên La bàn xuất hiện tổng cộng có ba điểm, điểm lớn nhất hẳn là chỉ ong chúa, mấy điểm nhỏ xung quanh, ánh sáng ảm đạm hơn chỉ đám Hồn Thú ở xung quanh.

Mặt khác, hai điểm khác tuy rằng nhỏ hơn, nhưng lại phát ra ánh sáng mạnh hơn hẳn là tân ong chúa.

Sau khi vương* của Ngân Sí Ong chết đi, tộc đàn sẽ chọn ra vương mới, mà điểm biểu thị cho vương mới lại có đến hai.
(*:vua)

Một núi không thể có hai hổ, đối với đàn ong mà nói lại càng là như thế, một khi ong chúa chết đi,tân* ong chúa sẽ tranh đấu với nhau, người thắng sẽ trở thành thủ lĩnh, thống lĩnh đàn ong, thất bại phải rời khỏi đàn, tự sinh tự diệt.
(*:mới)

Bên trong lãnh địa của đàn ong, dùng để bắt lại những con ong thua cuộc và lấy lại lãnh địa của chúng, Sở Diệp nghĩ cũng không dám nghĩ mọi chuyện lại thành ra như vậy, nhưng nếu Ngân Sí Ong thất bại chỉ có thể mưu đồ một chút.

Bình thường phẩm chất của Ngân Sí Ong đều là Hạ phẩm, vua của Ngân Sí Ong phẩm chất kém nhất cũng là Trung phẩm.

Hồn Thú chia làm Hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm, Cực phẩm, tế chia làm Hạ hạ phẩm, Hạ trung phẩm, Hạ thượng phẩm, Trung hạ phẩm, Trung trung phẩm, Trung thượng phẩm, Thượng hạ phẩm, Thượng trung phẩm, Thượng thượng phẩm, Cực hạ phẩm, Cực trung phẩm, Cực thượng phẩm.
Lão tổ Sở gia có nuôi dưỡng một con Đạp Vân Báo Thượng hạ phẩm, tượng trưng cho Sở gia.

Sở gia mấy năm nay vẫn luôn tận sức nuôi dưỡng Đạp Vân Báo, tìm đối tượng giao phối cho nó, càng ngày sinh hạ được càng nhiều báo con có phẩm chất tốt, dùng để cho những người trong gia tộc ký kết khế ước , Hồn Thú Thượng phẩm khả năng xuất hiện không cao có thể là bởi vì bạn lữ của Đạp Vân Báo có huyết mạch không thuần.Nhiều năm như vậy, đến đời con của Đạp Vân Báo, phẩm tướng tốt nhất cũng chỉ có Trung thượng phẩm.

Khoảng thời gian trước, trong nhà có một con Đạp Vân Báo Trung thượng phẩm và một con Trung hạ phẩm ra đời, hai con tiểu báo bị đông đảo người trong gia tộc nhìn chằm chằm như hổ rình mồi.

Ánh mắt của nguyên chủ đối với hai con Đạp Vân Báo con cũng rất thèm khát, nhưng nhiều người tranh giành như vậy, nguyên chủ tư chất lại kém, căn bản chuyện tốt này không tới phiên nguyên chủ.

Dựa theo nguyên tác, Sở Tư Thần có một con Đạp Vân Báo phẩm chất không tồi. Sở Diệp nghĩ, có lẽ con báo Trung Thượng phẩm của Sở gia kia chính là chỉ con báo của hắn.

Trong nguyên tác Sở Tư Thần là nam phụ, cùng với pháo hôi nhỏ bé như nguyên chủ khác nhau một trời một vực, đối phương lại là bạn thân quan trọng nhất của nữ chủ, có thể ở lại bên người nữ chủ thì đã rất tốt rồi.

Trong nguyên tác Sở Tư Thần có tính cách độ lượng rộng rãi, khí chất lại bất phàm, nghĩ đến Sở Tư Thần, Sở Diệp liền có chút ghen ghét.

Sở Diệp lắc lắc đầu, đem Sở Tư Thần vứt ra sau đầu, quyết định suy xét tình hình trước mắt trước.

Khế ước Hồn Thú là rất nguy hiểm, nếu linh hồn lực của người kí khế không đủ mạnh,tố chất thân thể không tốt, rất dễ dàng bị Hồn Thú phản phệ, Hồn Sủng Sư đều lựa chọn Hồn Thú vừa mới sinh để ký khế ước.

 Hồn Thú thành niên đều có ý thức của chính mình, phần lớn đều không muốn khuất phục với con người, người kí khế ước ở quá trình ký kết khế ước bị ý thức của Hồn Thú phản phệ sẽ trở thành một người ngu ngốc, thậm chí một số người còn mất đi tính mạng.

Còn con mới sinh ra thì lại không giống, Hồn thú mới sinh tư duy tương đối đơn giản, muốn ký khế ước cũng tương đối dễ dàng, hơn nữa,bồi dưỡng khế ước thú từ nhỏ, quan hệ cùng với ký chủ cũng sẽ tương đối chặt chẽ hơn.

Sở Diệp nhìn la bàn, cảm thấy chính mình cũng có cơ hội , cả một đàn Hồn thú Vương cấp rất khó gặp, tuyệt đối không được bỏ qua vận may này, chỉ cần khế ước với một con cũng tương đương ký khế ước với cả một đám.

Hồn Sủng Vương cấp tuy tốt, nhưng để ký khế ước với Hồn Thú Vương cấp, lại không phải một việc dễ dàng gì.

Vương mới của Ngân Sí Ong vừa ra đời phải đánh nhau một hồi, hẳn là sẽ bị thương, Hồn Thú lúc bị thương, tâm trí tương đối suy yếu, càng dễ dàng ký khế ước.

Khế ước với Hồn Thú đang bị thương nhất định sẽ có nguy hiểm, một khi khế ước thú bị thương quá nặng, không có cách nào chuyển biến tốt đẹp được, thì Hồn Sủng Sư cũng sẽ chịu liên lụy.

Hồn Sủng Sư kỳ thật là một nghề không tồi, lại kiếm được rất nhiều tiền, một con non Hồn Thú Hạ phẩm cũng đã mấy trăm đồng vàng, càng không cần phải nói đây lại là Hồn Thú Trung phẩm, Đạp Vân Báo Trung hạ phẩm của Sở gia đều có người nguyện ý ra giá trên vạn đồng vàng để mua về .

Nguyên chủ là đại thiếu gia, thời điểm Sở Diệp rời khỏi Sở gia, những vật có thể bán đều bị hắn đem đi bán để lấy tiền cả, trên đường lại tiêu phí không ít, lúc đến Thôn Long Nhai, toàn thân trên dưới cũng chỉ còn có 150 đồng vàng.
150 đồng vàng, ở nơi này cũng đủ cho những gia đình bình thường sống, nhưng nếu dùng để mua Hồn Thú , nhiều nhất chỉ có thể mua Hồn Thú Hạ trung phẩm.

Muốn trở thành Hồn Sủng Sư mạnh nhất phải dựa vào Hồn Thú, nó ảnh hưởng rất lớn đến sức mạnh của Hồn Sủng Sư sau này, Hồn Thú Hạ phẩm khả năng có hạn, Sở Diệp cũng không quá xem trọng ý tưởng này cho lắm.

Sở Diệp suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy cơ hội khó có được như vậy, bỏ qua thật quá đáng tiếc, quyết định thử đi vào rừng để tìm ong.

Đây là một thế giới lấy Hồn Sủng Sư xưng vương xưng bá, người thường chỉ có địa vị thấp hèn, chỉ có trở thành Hồn Sủng Sư mới có thể trở thành người trên vạn người.

Tình cờ xuyên vào sách đến nơi như thế này, Sở Diệp cũng không muốn trở thành một người bình thường như vậy, hắn càng không muốn trở thành một tên pháo hôi nhỏ bé giống như nguyên chủ.

Thiên phú của Hồn Sủng Sư có liên quan đến linh hồn lực, linh hồn lực của nguyên chủ là Hạ phẩm, tiền đồ có hạn, nhưng Sở Diệp lại cảm thấy khi hắn đến nơi này thì thiên phú đã thay đổi,nhưng lại sợ người khác nhìn ra manh mối nên Sở Diệp cũng không dám đi thử lại linh hồn lực.

Editor:Bơ
Beta:Diệp Mộng Nhi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro