Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 69:

Truyện chỉ có tại W.a.t.t.p.a.d @NhungNguyn115. Hãy đọc ở trang chính chủ để tôn trọng mồ hôi công sức của người edit.

Mọi người đem cơm dọn lên bàn ở trong tiểu viện.

Hiện tại thời tiết ấm áp, nhóm thợ làm xong đều tới Chu gia bày bàn ghế ăn uống.

"Ăn cơm thôi."

Nhà chưa xây xong nhưng cũng dần ra hình ra dáng, người bên Chu gia kêu lớn, bên này cũng không nghe thấy, Lạc quả phụ đều phải chạy qua kia kêu người tới ăn cơm.

Nhóm thợ quen cửa quen nẻo, nhìn một bàn đồ ăn đầy ụ, đều không khỏi nuốt nuốt nước miếng.

Chủ nhà này, thật là hào phóng.

Nấu cá, gà, vịt đều có, còn có một thao rau trộn.

"Đây là bánh khoai sao, nấu thật ngon."

Bánh khoai là một loại điểm tâm dân bản xứ đặc biệt thích ăn, nguyên liệu từ bột nếp, mềm mềm mại mại, thơm thơm ngọt ngọt. (giống bánh mochi nhân khoai dẻo)

"Vương đại ca thích ăn đồ ngọt sao." Lạc quả phụ thích thú trêu ghẹo.

Đường Ninh Ninh nhân lúc mọi người đang ăn cơm, đi tới trong viện nhà mình, nhà tranh lúc trước đã đổi thành ngói gạch xanh, không sai biệt lắm so với bản vẽ.

Cửa lớn có hai trụ cột to nằm hai bên, thông qua hành lang nhỏ đi vào trong nhà, lúc này còn hơi lộn xộn, đủ loại dụng cụ đồ vật.

Xuyên qua hành lang nhỏ là một cánh cửa chính nhỏ hơn cổng một chút, sau cánh cửa nhỏ là tiền viện, lúc này trụi lủi, cái gì cũng chưa có, bất quá nơi này là khu vực không ở nên tính toán về sau dùng để làm đại sảnh.

Khu vực phòng ở nằm ở hai bên cửa chính, chưa xây xong, mới chỉ có tường vây thôi.

Từ hai bên đi ra ngoài, chính là hậu viện.

Nhóm thợ bây giờ đang ở  chổ hậu viện này.

Công trình tương đối lớn, có năm phòng lớn dành làm phòng ngủ, phòng bếp cùng tắm ở phía sau.

Mỗi phòng đều có cửa sau thông ra hậu viện, trong hậu viện còn dành ra một khu để làm hoa viên.

Đáng tiếc, so với bản vẽ có chút không giống lắm so với tưởng tượng của nàng.

"Nương ..."

Đột nhiên, một bóng dáng hấp tấp chạy vào.

"Ngươi đứa nhỏ này, chạy chậm một chút." Là Cố Yên, sáng sớm liền đi đem cơm cho ba người kia, đã lui tới nhiều lần nên cũng không sợ, Đường Ninh Ninh đi ra ngoài, liền thấy được Cố Yên đang cầm một cái bánh bao "Muội muội  ngươi học thế nào?"

"Ta chưa thấy được, Hồ gia gia nói Ca nhi cùng tiểu Bạch đi lên núi hái thuốc."

Cố Yên đưa cơm lui tới nhiều, cùng Hồ lão gia quen thuộc nên gọi là Hồ gia gia.

Đường Ninh Ninh có chút lo lắng, hơi nhăn mày.

"Nương, ngươi đừng nhíu mày, Ca Nhi càng ngày càng trưởng thành, Hồ gia gia nói Ca Nhi tiến bộ rất nhanh, tự mình lên núi hái thuốc, thảo dược trong sân sắp nhận biết được gần hết rồi."

"Đúng rồi, Hồ đại phu có nói cữu cữu ngươi như thế nào không?" Lần trước nàng tới thăm, thấy mỗi ngày đều châm cứu ngâm thuốc, vài ngày không đi, cũng không biết thế nào rồi.

"Nghe nói hình như là phải làm phẫu thuật?"

Đúng vậy, ở niên đại này nghề y đã có khái niệm về phẫu thuật, Thái Y Viện ở kinh thành còn có một nhóm y sư chuyên môn ở lĩnh vực này, theo nguyên tác ghi lại, Hồ đại phu am hiểu trị chấn thương gân cốt.

Nàng đối với y thuật không có hiểu biết nhiều.

Nhưng cũng hiểu được, lần phẫu thuật này thông khổ rất lớn

Không có gây tê, không có...

A, không đúng, niên đại này có khâu vết thương lại không?

"Hồ gia gia nói, miệng vết thương mặt ngoài tuy rằng đã khép lại, nhưng muốn đem gân cốt chặt đứt rồi nối lại một lần nữa thật sự hơi khó khăn."

An An là bị đánh cho tàn phế, gân cốt hẳn là sẽ có xé rách, nếu muốn xẻo thịt, việc khâu lại sẽ thừa nhận thống khổ rất lớn, giờ khắc này tâm Đường Ninh Ninh vô cùng đau.

Có thể đem An An đánh đến tàn phế rốt cuộc là người ác đến nhường nào.

"Có nói khi nào thì phẫu thuật không?"

Cố Yên cắn một ngụm bánh bao, "Cái này thì chưa nói, chắc là sắp thôi. Ai nha, nương, mau đi ăn cơm đi, nếu không lại bị tiểu tử Cố Chu kia ăn hết a."

Nhóm thợ ăn rất nhanh, cũng là vì không dám chậm trễ làm việc, bởi vậy lúc Đường Ninh Ninh trở về liền nhìn thấy nhóm thợ đã ăn xong muốn đi làm việc.

"Tiền sư phó, nếu mệt thì nghỉ một chút đi." Với tiến độ hiện tại chắc chỉ hai tháng là phỏng chừng là có thể làm xong.

Chu sư phó vừa nghe lời này lập tức xua tay, "Không cần đâu, xong sớm một chút thì ngươi có thể dọn vào sớm 1 chút."

Đường Ninh Ninh cười cười cảm kích.

Lúc trở về, lại thấy Cố Chu ăn no căng bụng đang ghé vào bàn mà ngủ.

"Cố Chu, ăn xong liền ngủ, còn ra bộ dáng gì?"

Nàng hiện tại vô cùng sầu não đối với tiểu tử Cố Chu này, làm gì cũng không được, chỉ có ăn ngủ là hạng nhất.

"Nương, ta đây."

Cố Chu còn là tiểu tử choai choai, sáng sớm cùng tiểu tử Chu gia và mấy đứa trẻ trong thôn ra bờ sông chơi đùa, thẳng đến giờ cơm trưa mới về.

Lúc về, cả người đều đầy bùn đất.

Đường Ninh Ninh đi qua ôm Cố Chu vào trong ngực, càng ngày càng nặng nàng, nàng miễn cưỡng lắm mới ôm về giường nổi,vỗ vỗ mông nhỏ.

"Chu nhi, nương hỏi ngươi, ngươi không thích đi học, vậy ngươi có thích cái gì hay không?"

Cố Chu mơ mơ màng màng xoa xoa mắt, "Không...không có."

"Thích làm buôn bán không?"

"Không."

"Vậy ngươi thích học võ công? Học y thuật?"

"Không."

"Làm anh hùng võ lâm, đạo sĩ giang hồ?"

"Nương, ngươi hỏi làm ta đau đầu." Cố Chu trở mình, ngồi dậy, nói, "Nương, ta nghe nhị tỷ nói, các người thấy qua biển rộng, ta cũng muốn đi xem."

Cố Yên trộm đem chuyện biển nói cho ba hài tử nghe, Đại Hoa cùng Chu Thiện Du cũng biết, nhưng là không chính mắt nhìn thấy, chúng rất muốn tới nơi đó nên đã thúc giục nàng vài lần, chỉ là không có thời gian đi.

Hôm nay đã trễ thời gian lên trấn, nên xem xét đưa bọn trẻ đi biển.

Buổi chiều nàng làm đồ ăn vặt để mang theo ăn.

"Nương đi ra ngoài làm đồ ăn vặt cho các ngươi, sau giờ ngọ liền mang các ngươi đi xem biển."

"Thật vậy chăng?" Cố Chu hưng phấn cực kỳ, một nhảy bắn lên.

Đường Ninh Ninh bật cười xoa xoa đầu hắn rồi ra khỏi nhà.

Ban đêm không có làm cơm, Vương tẩu tử ăn xong cơm trưa liền đi trở về, trong phòng bếp chỉ có Lạc quả phụ, hai chị em Chu gia và Cố Yên.

Đường Ninh Ninh thấy họ liền đem chuyện đi biển nói ra, mấy người đều là hưng phấn hoan hô.

"Bị mấy tiểu hài tử này làm hưng phấn lây, ta cũng muốn đi xem, chúng ta làm cái gì để mang theo ăn."

Đường Ninh Ninh nhìn nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp "Que cay, đậu hủ thúi."

Que cay?

Que cay là cái gì?

Nhìn đám người đang nghi hoặc, Đường Ninh Ninh giải thích nói, "Chính là từ đậu làm ra."

Đậu còn dư lúc nấu ăn, vừa lúc dùng để làm que cay.

Lạc quả phụ được Đường Ninh Ninh chỉ làm đậu phụ thúi, nàng học không sai biệt lắm, mẻ đầu mà đã thành công.

"Vài ngày không ăn đậu hủ thúi, ta đều thèm muốn chết, nếu biết sớm đậu hủ kia có thể ăn như vậy, trước kia ta đã làm ăn lâu rồi" Lạc quả phụ có chút tiếc nuối.
---------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro