Chương 64: Tâm tư của Cố Mỹ Xuân
Truyện chỉ có tại W.a.t.t.p.a.d @NhungNguyn115. Hãy đọc ở trang chính chủ để tôn trọng mồ hôi công sức của người edit.
Đúng vậy, có rất nhiều người một đống tuổi vẫn đi học đấy thôi, An An mới chỉ mười lăm tuổi, còn kịp.
"Triều ta có quy định, từ 6 tới 15 tuổi là độ tuổi nhập học." Cố Hàn lại bổ sung một câu.
Đường Ninh Ninh nghe vậy, có chút kích động, nói thẳng, "Chờ kỳ nghỉ kết thúc, tỷ liền mang ngươi đi gặp Nhậm phu tử, chỉ cần hắn đồng ý, ngươi nhất định có thể đi học."
"Nhưng..." Đường An An nhìn đôi chân của mình.
Triều Đại Chu từ năm Kiến An đầu tiên đã lập một quy định, thân tàn tật không được vào triều làm quan.
Cái này là trái quy định.
Đường Ninh Ninh muốn mắng mẹ nó.
"Yên tâm, tỷ nhất định chữa khỏi chân của ngươi. Đi, đi ăn cơm."
Nhà xây lại, liền phải đem toàn bộ phá hết, cả nhà không có chổ ở, Đường Ninh Ninh liền đem đồ vật đều chuẩn bị tốt, gói thành một cái tay nải lớn, tới nhà Lạc quả phụ ở.
Đồ vật đáng gai đều đã để trong không gian, tổng cộng cũng chỉ có một tay nải này.
Chăn bông quần áo dụng cụ nhà bếp đều dọn tới nhà Lạc quả phụ.
Nữ nhân một phòng, nam nhân một phòng.
Sáng nay, liền nhìn đến ninh an hòa những cái đó thợ thủ công sư phó đang nói, nghe kia ý tứ là muốn cái tứ hợp viện hình thức, đông tây sương phòng đều có, đảo tòa muốn cái hai gian, còn phân trước sau viện.
"Ngươi như thế nào không đào một cái hầm, phía sau nhà làm chuồng nuôi gà vịt?" Lạc quả phụ đề nghị nói.
Đường Ninh Ninh tưởng tượng đến trong viện toàn mùi phân động vật, liền theo bản năng lắc lắc đầu.
Bất quá, hầm là cần thiết, xây phía sau nhà.
"Có, đều có." Nàng nói xong, lại cùng Lạc quả phụ nói, "Bảy người, lượng cơm lớn, lại bí mật mời một cái thôn phụ trong thôn nấu, một ngày một trăm văn."
Nha, một ngày một trăm văn, chuyện tốt như vậy, những cái thôn phụ trong thôn đoạt đến điên người.
"Này có phải hay không quá nhiều." Nhà người ta xây đều không lo cho mỗi bữa, chỉ cần lúc làm xong đãi một bữa là được.
Đường Ninh Ninh vỗ vỗ tay nàng, "Chỉ lo không tìm được người, người nhiều như vậy, lại đều là đại nam nhân, lượng ăn lớn, việc nấu cơm này rất mệt, còn phải phiền toái Thu Lam tỷ hỗ trợ mua đồ ăn, cũng không bạc đãi ngươi, một ngày một trăm văn."
"Ngươi cái nha đầu chết tiệt kia, nói cái gì đâu, ta nơi nào có thể muốn tiền của ngươi?"
Lạc quả phụ bất mãn, Đường Ninh Ninh thở dài.
"Tiểu ninh tỷ."
A Liên từ xa nhìn thấy nhà ở bị dở bỏ, một mảnh hỗn độn, vội vàng chạy vào nhà Lạc quả phụ.
"A Liên, làm sao vậy?" Đường Ninh Ninh.
"Nãi nãi ta nói, trong nhà còn có một gian phòng trống, các ngươi có thể qua ở tạm."
Thật là trời mưa đưa ô đúng lúc mà.
Đường Ninh Ninh vui vẻ, Khang lão thái thân thể không tốt, ban đêm ho khan, bọn họ nhiều người như vậy chen nhau trên giường đất, thực sự không tốt.
"Hách đại nương thật là quá khách khí." Lạc quả phụ cũng sợ chiêu đãi không chu toàn.
Nói xong, nàng vội vàng cùng Đường Ninh Ninh đem đồ chuyển vào nhà Hách đại nương, Cố Hàn, Cố Chu cùng Đường An An ở tại nhà Lạc quả phụ.
Hách đại nương đã đốt sẵn giường lò cho bọn họ.
Một đám người lại hàn huyên một hồi lâu, lúc này mới tan, đều là hâm mộ đối với nhà mới của Đường Ninh Ninh.
Hai ngày này, Đường Ninh Ninh vội đến chân không chạm đất, vội vàng đi chợ một chuyến, mua gổ cùng gạch xanh.
Đồ vật đều cho người mang về nên không tốn sức là mấy.
Lại theo kiến nghị của Tiền sư phó, mua giấy dầu cùng vôi sống.
Qua mấy ngày nữa, nàng lại đi chợ tìm người làm cửa sổ và cửa chính.
-----
"Ninh Ninh, ta tìm được người làm tốt, Vương tẩu có thời gian rảnh rổi, tay nghề nấu cơm cũng không kém, thức ăn mấy tháng này của thợ cứ giao cho tẩu ấy đi."
Đường Ninh Ninh đang ở trong phòng đếm số ngân lượng còn lại bở trên người, xuyên thấu qua lớp giấy cửa sổ, liền nhìn thấy Lạc quả phụ vui rạo rực mang theo nữ nhi đến đây.
Nàng đem ngân lượng trong tay bỏ vào không gian, đi lên tiếp đón người.
Hai người vừa tiến đến, Lạc quả phụ liền lập tức lôi kéo Đường Ninh Ninh, lớn tiếng cười nói, "Vương tẩu tay nghề tốt, việc này nàng nhất định có khả năng."
Vương tẩu là người của thôn Đại Nhạc, gả cho người cùng trong thôn, hai vợ chồng là người chịu khó phấn đấu, trong nhà cũng có con cái đi học, lúc này mới liều mạng kiếm việc mà làm.
Có công việc tốt, Lạc quả phụ lập tức liền nghĩ đến nàng ấy.
"Tiểu Ninh, tay nghề nấu cơm của ta cũng tạm được, người trong thôn đều biết, nếu không ta làm vài món cho ngươi thử xem."
Vương tẩu nhìn Đường Ninh Ninh, vội vàng tự tiến cử, trong nhà nhiều hài tử, nàng tìm rất nhiều công việc linh hoạt về thời gian, chưa có nhà nào đãi ngộ tốt như này.
"Không cần, ta tin tẩu."
Dùng người thì không nghi, nghi người thì không dùng.
"Thu Lam tỷ, đồ ăn đều phải đầy đủ, nhiều một chút cũng không sao, đừng làm cho nhóm thợ bị đói." Đường Ninh Ninh dặn dò vài câu.
"Ngươi yên tâm, đều làngười thôn bên, sao có thể làm chuyện như vậy được."
Đường Ninh Ninh cũng mặc kệ, mỗi ngày đều cùng Tiền sư phó nói chuyện với nhau, đem chi tiết sửa chữa nói kỹ càng cặn kẽ.
Nhìn móng nhà đang bị san bằng, trong lòng Đường Ninh Ninh kích động không thôi.
"Vợ lão nhị, với đầu óc này của ngươi có thể làm họa sư vẽ bản vẽ được đấy, ta làm thợ thủ công lâu như vậy, chưa gặp qua bản vẽ chi tiết như thế này, bất quá, ngươi các mặt đều phải gạch xanh ngói đỏ, đến nhà xí cũng làm thế, đây chính là tiêu tốn một khoản lớn." Dương thợ vừa thấy nàng đến, liền đi tới.
"Cứ việc yên tâm làm, đều phải dùng tốt nhất."
Chủ chỉ thì thợ làm, bọn họ cũng không nói được gì.
Lúc nền dọn dẹp san bằng xong, thì Cố Hàn cũng khai giảng, Đường Ninh Ninh cũng không rảnh lo chuyện của Đường An An, vẫn luôn bận rộn trong ngoài, lúc mua cột nhà, ông chủ còn tặng thêm cho một bồn đá cuội, làm cho nàng tiết kiệm được một khoảng tiền.
Lại ở trấn trên mua ngói đỏ, đồ đã chất đầy trong nhà.
Đường Ninh Ninh xây nhà là chuyện oanh động toàn bộ thôn, thật nhiều người đều tới nhìn, ngôi nhà chiếm một phần lớn diện tích đất, còn dùng gạch xanh quý làm tường, gỗ đỏ làm cột, tất cả mọi người ở sau lưng đều bàn tán ngưỡng mộ.
Đặc biệt là nhà cũ Cố gia.
Không khí trong nhà Cố lão mấy hôm nay chướng khí mù mịt.
"Đều đã thương lượng xong, cho ngươi mười lượng, mấy ngày nữa, ngươi gả cho hắn." Vương thị vừa hận vừa bất đắc dĩ, nhìn nữ nhi suốt ngày nằm trên giường đất không nói chuyện, lại nghĩ đến chuyện bên kia đang xây nhà.
"Đường Ninh Ninh cái tiện nha đầu kia, chính là trời ban tới khắc chúng ta, nhìn nàng ta khoe khoan chưa kìa, mấy người phụ nữ trong thôn ai cũng khen tiện nhân đó."
"Đừng làm phiền ta, đi ra ngoài." Cố Mỹ Xuân lạnh giọng mở miệng, một đôi mắt lạnh như băng nhìn về phía Vương thị.
"Ngươi đứa nhỏ này, nương còn không phải đều là vì ngươi sao. "
Cố Mỹ Xuân vừa nghe lời này, trên mặt đầy chán ghét, lớn tiếng hô, "Vì tốt cho ta, để ta gả cho tên khốn kia là tốt cho ta?"
Tưởng tượng đến chính mình thông minh quá hóa ra bị thông minh phản, nguyên bản là kêu người đi xem Nhị Gia cùng Đường Ninh Ninh bị chê cười, lại thành ra xem nàng bị chê cười.
********
@HuongLyly5 Cảm ơn bà đã quan tâm, tui còn sống nha bà, tui ổn!
Dạo này mình bận quá nên không lên chương được cho mn, mk cũng áy náy lắm á. Mình vẫn sẽ tiếp tục lên chương nha, nhưng không đều đặn theo lịch gì cả, khi nào rảnh thì mk làm và đăng thôi. Cảm ơn sự ủng hộ của mn.
Nói thật thì mình quên cốt truyện ra sao luôn rồi á, nếu mn đọc cảm thấy edit xưng hô lạ lạ thì thông cảm nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro