Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 63: Xây nhà

Truyện chỉ có tại W.a.t.t.p.a.d @NhungNguyn115. Hãy đọc ở trang chính chủ để tôn trọng mồ hôi công sức của người edit.

"Tỷ..." Đường An An từ bên ngoài đi đến, nhìn thấy Cố Hàn, kinh ngạc nói, "A Hàn, ngươi như thế nào không đi học?"

Cố Hàn, "Trường học nghỉ."

"Buổi tối ở bên kia thế nào?" Đường Ninh Ninh đi lên đỡ người đến ghế ngồi.

Đường An An dở khóc dở cười, "Tỷ, không cần chiếu cố ta như vậy, ngủ khá tốt, thím Thu Lam còn đem giường đất đốt lên rất dễ chịu ấm áp."

"Còn phải ủy khuất ngươi mấy tháng, nhà này khởi công, chỉ sợ đến mùa hè mới có thể làm xong."

Vừa mới dứt lời, cửa đột nhiên mở ra, lí chính mang theo một đám người người trực tiếp đi đến.

"Tức phụ lão nhị, ta tìm thợ tới cho ngươi đây, đều là thợ giỏi nhất trấn trên, cái nah2 này nhất định sẽ làm tốt."

Tới nhanh như vậy?

Một chút chuẩn bị cũng không có, Đường Ninh Ninh vội vàn kêu Cố Yên pha trà, chính mình đi ra tiếp khách.

Chỉ thấy năm sáu đại hán đứng trong viện, trong tay lcầm rất nhiều đồ nghề, dẫn đầu là nam nhân ước chừng 50, lớn lên rất là đoan chính.

"Tức phụ lão nhị, ngươi muốn xây như thế nào thì cùng thợ xây Tiền nói đi, hắn làm nghề này mười mấy năm, rất đáng tin cậy."

Đường Ninh Ninh lập tức cười nói, "Thật là phiền toái lí chính."

"Vậy các ngươi bàn đi, ta đi trước."

"Lí chính thúc, cũng kêu thợ Dương đến đây luôn đi." Thợ Dương cũng là người lành nghề, nên giúp đỡ một chút.

"Ngươi đứa nhỏ này, có tâm."

Lí chính đi rồi, Đường Ninh Ninh cùng thợ Tiền nói chuyện một phen, lại đem bản vẽ lấy ra cho người ta nhìn.

Tiền sư phó khiếp sợ nhìn bản vẽ, ngồi bệch xuống trước hiên nhà.

Đối với Đường Ninh Ninh ấn tượng tốt hơn vài phần.

Ở cái đất nông thôn này, chưa thấy qua nữ tử nào học vấn như này, hắn hành nghề nhiều năm như vậy, biết được chỉ có những nhà giàu có mới làm biệt viện như này.

Trong thôn rất ít thấy.

Hơn nữa, bản vẽ cũng chuyên nghiệp, người ngoài nhìn liền biết nơi nào làm ra sao.

Đường nương tử này thật lợi hại, bản vẽ họa kỹ càng tỉ mỉ, giải thích ghi chi tiết rõ ràng.

Hắn một chút cũng không dám qua loa.

"Sư phó chuyên nghiệp, ta rất yên tâm."

Tiền sư phó gật gật đầu, nói, "Nhà cũ phải dỡ bỏ để làm nền mới."

"Đó là đương nhiên." Nói xong, Đường Ninh Ninh lại dẫn bọn họ đi quanh nhà một vòng, "Đất nơi này bốn hướng đều đã mua, mọi người cứ việc làm, đúng rồi, Tiền sư phó, các ngươi có biết làm gạch xanh ngói đỏ giống trấn trên không?"

Phải dùng gạch xanh?

Trong thôn nhà ai mà dám dùng gạch xanh chứ.

Gạch xanh là thuộc về loại đắt tiền, nguyên liệu chủ yếu từ đất sét trộn với nước, đè ép thành hình, đưa vào lò nhiệt độ cao, loại gạch này rắn chắc hơn loại thường rất nhiều, độ cứng, độ phân hủy bất biến.

Đường Ninh Ninh nhìn mọi người đang ngạc nhiên, có chút cười.

"Tiền sư phó, ta muốn dùng gạch xanh xây nhà".

"Nương tử yên tâm, chúng ta đều đã vài chục năm trong nghề, quen biết vài chỗ làm gạch xanh, nương tử có thể đi nhìn xem."

Đường Ninh Ninh vừa lòng gật gật đầu.

"Cái này yêu cầu thời gian, ta yêu cầu là hoàn thành trong ba tháng, cho nên mong sư phó tận tâm, tiền công cũng tuyệt không bạc đãi, giữa trưa bao một bữa cơm, mỗi người mười lượng bạc."

Giá này tuyệt đối công bằng, so với vài gia đình trấn trên thì hào phóng hơn nhiều.

Tiền sư phó nhìn đồ đệ đang kích động của mình, trong lòng cũng có chút cao hứng, tưởng rằng chuyến này sẽ không thu được nhiều, nhưng thật ra là gặp gia chủ hào phóng.

"Nương tử yên tâm, ngày mai sáng sớm chúng ta liền tới khởi làm nền."

Đường Ninh Ninh nghe vậy, nhẹ nhàng thở ra, lại hàn huyên một ít chi tiết, lúc này mới đem người tiễn đi.

Đều là người ở phụ cận thôn, đi đi về về, không sợ trời tối.

"Ninh Ninh, có chuyện lớn rồi."

Tiếng hô to của Lạc quả phụ từ ngoài cửa truyền vào.

"Ta nói cho ngươi biết tiểu nha đầu Cố gia kia cùng Nhị Gia trần trường bị người phát hiện ở bẫy rập trong núi, trong thôn có rất nhiều người đi xem, Nhị Gia kia từ đầu tới chân không mặc gì cả, Cố lão gia tức đến hôn mê bất tỉnh, đang tìm đại phu khám."

Đường Ninh Ninh giả vờ khiếp sợ dò hỏi vài câu.

Cũng không phải nàng không tín nhiệm Lạc quả phụ, chủ yếu chuyện này cũng không tốt đẹp gì, vạn nhất Lạc quả phụ lỡ miệng, cùng người trong nhà nói, truyền ra, chuyện này liền phiền toái.

Lạc quả phụ cười, "Cũng không biết, phỏng chừng hiện tại Cố gia đang loạn thành một nùi, cũng không rảnh tới tìm ngươi phiền toái, này a, đã nói ở ác gặp quả báo, người đang làm trời đang nhìn."

Trời?

Ông trời có thời gian quản nhiều thứ như vậy?

Đường Ninh Ninh bật cười.

"Ăn cơm chưa?"

Lạc quả phụ: "Ăn rồi, trong nhà có hai đứa nhỏ một người già, đã sớm ăn. Bất quá a, Cố Mỹ Xuân này khẳng định là phải gả cho Nhị Gia, thật là tiện nghi hắn, con người đó không đứng đắn, còn cưới được một tiểu nương tử."

Với tính tình của Cố Mỹ Xuân kia, gả cho Ngưu Đại Vượng? Đường Ninh Ninh lắc lắc đầu.

"Nha, ngươi đang nấu gì đó, thơm thật."

Sắp tới giờ cơm nên xào một ít tôm, giữa trưa kêu hai đứa nhỏ đến đây cùng ăn."

"Không phải chứ, thứ cứng cứng này ăn được sao, mùi cũng thơm đó, ta chưa bao giờ gặp qua."

Đường Ninh Ninh nhìn Lạc quả phụ đang ngắm nghía đồ ăn trong nồi.

Nàng cười :"Cái này là ốc biển, chấm với tương là chuẩn vị."

Đồ ăn đều bày trên bàn, Lạc quả phụ về nhà kêu người, đồ ăn ngon như vậy nhất định phải nếm thử.

Đường Ninh Ninh cũng đi đến nhà chính, đang muốn kêu người ăn cơm, liền nhìn thấy Cố Hàn đang chỉ Đường An An viết chữ, đỡ tay hắn từng nét từng nét viết ra.

Đột nhiên, nàng trong đầu nhớ tới Đường An An khi còn bé.

Hắn đặc biệt thích đọc sách, nhưng tên cha kia cảm thấy đọc sách là vô dụng, cũng không cho hắn đọc.

Lớn một chút, hắn liền chạy đến lớp học nhỏ trong thôn, mỗi ngày ghé vào ngoài cửa xem phu tử dạy học.

Có một làm bị cha phát hiện, liền không tránh được một trận đòn roi.

"An An, ngươi còn muốn đọc sách sao?"

"Tỷ..."

Nhìn thấy Đường Ninh Ninh đã đi tới, Đường An An có chút bối rối, bút lông trong tay cũng trả lại cho Cố Hàn.

"Nương, cữu cữu nhờ ta dạy hắn chữ." Cố Hàn trực tiếp vạch trần Đường An An.

Người sau tự giễu nói, "Đều đã từng này tuổi rồi, không đi đọc."

Ở triều Đại Chu, từ năm Kiến Khang, ba tuổi vỡ lòng, 6 tuổi nhập học đường, đầu óc thông minh mười tuổi nhập đệ, mười ba tuổi khảo trung tú tài, một đường như diều gặp gió, tiến quan nhập hầu.

Bất quá, một thế hệ lại một thế hệ, hiện giờ Kiến An năm thứ mười ba.

Ở tuổi này của Đường An An, hiếm khi có không biết chữ, có thậm chí đã khảo trúng tú tài.

Nếu khăng khăng đưa hắn đi học, bạn cùng lớp tuổi đều nhỏ, sợ hắn không thích ứng.

Nhưng nếu không đi, cả đời sẽ tiếc nuối.

"Cữu cữu, ta có bạn cùng trường, đã hơn hai mươi tuổi, còn ở thư viện cùng chúng ta học tập, năm nay chính là kỳ thi hương ba năm một lần, hắn còn muốn đi thi."

Cố Hàn nhàn nhạt nói.

********

Nô tỳ có tội, nô tỳ lặn quá lâu, mong mọi người thứ tội.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro