Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25: Kiếm được tiêu được.

Edit & beta: Chiên.

Hơn mười ngày, nhoáng cái đã qua.

Chẳng mấy chốc nho đã thành thục, bởi vì trồng nhiều hơn một mẫu nho ở ngoài ruộng, nho lần này mọc ra chừng hơn một nghìn sáu trăm chùm, thời gian nho thành thục có trước có sau, Hứa Mộc An cùng Tiêu Cảnh Đình hái được năm trăm chùm nho thành thục trước đưa vào trong thành.

Bởi vì đã sớm định ra hiệp ước miệng cùng tửu lâu Duyệt Hòa với vài gia tộc trong thành, lần này nho bán hết rất nhanh, ba trăm chùm lấy giá hai trăm văn một chùm bán cho lão khách chính tửu lâu Duyệt Hòa, hai trăm chùm khác lấy giá hai trăm năm mươi văn một chum bán cho mấy đại gia tộc trong thành.

Năm trăm chùm nho tổng cộng thu vào một trăm mười lượng, Tiêu Cảnh Đình có bạc, tài đại khí thô chia ba mươi lượng bạc cho Hứa Mộc An, Hứa Mộc An cầm bạc, chỉ cảm thấy như là đang nằm mơ, cất cả một túi bạc lớn, Hứa Mộc An đi trên đường cũng có chút lâng lâng.

"Bây giờ chúng ta trở về sao?" Hứa Mộc An hỏi.

Tiêu Cảnh Đình lắc lắc đầu, nói: "Không, chúng ta đi một chuyến đến cửa hàng vũ khí, mua chút đồ bố trí bẫy rập."

Hứa Mộc An gật gật đầu, nói: "Được." Hoa màu ngoài ruộng trung đẳng cũng nhanh sắp thành thục, phải sớm làm chuẩn bị.

Tiêu Cảnh Đình tốn mười hai lượng mua một ít kẹp sắt, một ít gai nhọn.

Ánh mắt của Hứa Mộc An bị một bộ ám tiễn trong cửa hàng vũ khí hấp dẫn, Tiêu Cảnh Đình theo ánh mắt của Hứa Mộc An nhìn đến hướng ám tiễn trên tường, nói: "Thích sao? Thích thì mua đi." Ám tiễn treo ở trên tường vừa nhìn liền biết không phải là vật phàm, Hứa Mộc An hay hoạt động trong rừng, lại không có vũ khí thích hợp, thật sự rất không an toàn.

"Khách quan, ngài cũng thật tinh mắt, bộ ám tiễn này được luyện chế từ gai nhọn Cương Châm Thú cấp năm, có thể dễ dàng bắn thủng giáp cứng của yêu thú cấp ba." Chủ cửa hàng vũ khí nói.

"Bao nhiêu tiền?" Tiêu Cảnh Đình hỏi.

"Ba mươi lượng!" Hứa Mộc An sửng sốt một chút, âm thầm líu lưỡi.

Tiêu Cảnh Đình hào phóng lấy ra ba mươi lượng, mua về.

Hứa Mộc An ngăn lại, nói: "Bỏ đi, đắt quá."

Tiêu Cảnh Đình lắc lắc đầu, nói: "Không sao, ngươi cứ rảnh liền thích nhảy vào trong núi, chung quy cũng phải có thứ nhìn giống vũ khí."

Hứa Mộc An nhìn dáng vẻ sảng khoái của Tiêu Cảnh Đình, trong lòng hiện lên từng trận ấm áp, Hứa Mộc An không rõ vì sao Tiêu Cảnh Đình lại biến thành như bây giờ, chỉ âm thầm cầu nguyện Tiêu Cảnh Đình cứ mãi như vậy.

Mua ám tiễn cùng đồ cần bố trí bẫy rập xong, bạc trong tay Tiêu Cảnh Đình, một chút đã hao hơn phân nửa.

"Còn cần mua gì nữa không?" Hứa Mộc An hỏi.

"Tốt nhất phải mua một cái túi trữ vật." Tiêu Cảnh Đình nói.

Sắc mặt Hứa Mộc An trắng nhợt, túi trữ vật chính là thứ quý giá, một cái túi trữ vật không gian một mét khối có giá cũng phải một trăm tám mươi lượng bạc, thứ này tốt thì tốt, nhưng mà cũng quá đắt.

Tiêu Cảnh Đình nhìn Hứa Mộc An, cười cười, nói: "Ta chỉ nghĩ mà thôi, trong nhà chỗ cần dùng tiền bây giờ rất nhiều, trước mắt vẫn chưa dễ mua đồ kia."

"Lần này chúng ta trở về chứ?" Hứa Mộc An hỏi.

"Mua một ít bình rồi về." Tiêu Cảnh Đình nói.

Hứa Mộc An không hiểu hỏi: "Mua bình làm cái gì?"

"Về sau ngươi sẽ biết." Tiêu Cảnh Đình nói.

Hứa Mộc An nghe vậy cũng không hỏi nhiều nữa, dẫn Tiêu Cảnh Đình mua mấy chục cái bình lớn lớn bé bé, bình không quý, mua một đống cũng chỉ tốn một lượng bạc.

Mua đồ xong, Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An đi ra ngoài thành, tụ họp cùng người trong đoàn xe.

Nhìn thấy Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An về, đôi mắt mấy thôn dân trong xe bò không ngừng ngó ám tiễn trên cánh tay Hứa Mộc An, thôn dân tuy rằng hầu như nghèo túng, thế nhưng đều rất biết nhìn hàng.

Hứa Mộc An bị nhìn có chút quẫn bách, quy quy củ củ ngồi xuống gần Tiêu Cảnh Đình.

"Tiêu gia, ngươi bây giờ kiếm được nhiều tiền quá!"Một cái thôn dân nói.

Tiêu Cảnh Đình lắc lắc đầu, nói: "Đâu có, chỉ là chút tiền mà thôi."

"Tiêu đương gia, ngươi quá khiêm tốn rồi, bộ ám tiễn này của tức phụ ngươi chắc cũng phải tốn mấy chục lượng bạc phải không?"

"Mộc An không có việc gì lại chạy vào núi rừng, ngay cả vũ khí thích hợp cũng không có, ta thật sự không yên tâm." Tiêu Cảnh Đình tránh nói.

"Tiêu đương gia, nghe nói nho trong tửu lâu Duyệt Hòa là ngươi bán, nho kia bán khá đắt, ngươi trồng nho kiểu gì vậy? Sao có thể trồng ra được như vậy thế?"

"Tùy tiện trồng mà thôi." Tiêu Cảnh Đình nhàn nhạt nói.

Tiêu Cảnh Đình buông mi mắt xuống, trước đó hắn bán nho cũng đã khiến cho không ít người chú ý, theo hắn biết, đã có khá nhiều người học theo hắn cải tạo đất đai ươm trồng nho rồi, trước đó hắn bán nho còn có ít người chú ý, lần bán nho này trong thôn sợ là mọi người sẽ ồn ào biết hết.

Nho của hắn bán được như vậy, sợ là đã chọc không ít người đỏ mắt, đến lúc đó...... chung quy cũng do vốn gốc quá khiêm tốn, làm việc đều phải bó tay bó chân.

Như là cảm ứng được lo lắng của Tiêu Cảnh Đình, Hứa Mộc An vươn tay, nắm lấy của tay Tiêu Cảnh Đình, Tiêu Cảnh Đình nắm lại tay Hứa Mộc An.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro