Chương 1
Giang Noãn từ nhỏ được coi như là trải qua sinh hoạt của tiểu thư có tiền, ba là nhà dương cầm nổi tiếng quốc tế, mẹ cô tuy danh khí không cao nhưng cũng coi như đi theo ba cô vào dàn nhạc violon.
Trong nhà thứ thiếu chưa bao giờ là tiền, là đoàn tụ. Gia đình ít đoàn tụ đều là do khó có thể điều tiết mâu thuẫn, Giang gia cũng là như thế. Mà thứ làm mâu thuẫn này thêm sâu sắc chính là dục vọng khống chế của Giang mẹ đối với sinh hoạt của Giang Noãn.
Trong nhà có người không thể tránh khỏi cãi vã, Giang mẹ hi vọng Giang Noãn có thể trở thành nhà dương cầm nổi tiếng thế giới. Giang Noãn đã cảm giác được cực hạn của mình từ rất sớm, loại cực hạn này là loại vô luận dù thế nào để không thể cố gắng tiến thêm một bước.
Nhưng loại cực hạn này tại thời điểm nhận được tin tức cha mẹ cùng qua đời, Giang Noãn cuối cùng cũng phải nhượng bộ. Không có sự thúc giục của mẹ và sự dạy dỗ của cha, Giang Noãn ngược lại lại bắt đầu tự mình cố gắng, hy vọng cuối cùng có thể đạt được nguyện vọng của cha mẹ.
Đáng tiếc đến lúc chết Giang Noãn cũng chưa thực hiện được nguyện vọng này.
Đúng vậy, Giang Noãn đã chết. Sau khi phát sinh tại nạn xe cộ, toàn thân tê liệu trên giường 3 năm hôm nay đã chết trên giường của nhà mình. Một người chỉ có cái đầu hoạt động sinh hoạt trong 3 năm, kỳ thật đó cũng không phải là một kỷ niệm đẹp. Cho nên thời điểm sinh mệnh đi đến cuối, ngoại trừ một chút không muốn thì nhiều hơn là cảm giác được giải thoát. Phát hiện bản thân đang ở trạng thái linh hồn, cô cũng không quá sợ hãi, càng nhiều hơn nữa là cảm giác thú vị. Một người không muốn sống lại có thể dùng một trạng thái khác sinh hoạt, đối với Giang Noãn mà nói thì rất tuyệt.
Thẳng đến khi 404 tìm đến, trải qua 3 giờ tiếp xúc, rốt cuộc cũng trò chuyện được với Giang Noãn.
"Ký chủ, cô chết thật là thảm....!'
Những âm thanh máy móc ríu rít này vẫn còn ở trong đầu cô, nhưng Giang Noãn không quan tâm, nhìn móng tay màu tím của mình bình tĩnh nói:
".... nghĩ vẫn khá tốt."
"Oa, như vậy là khá tốt ...? Tai nạn xe cộ khi đó ta đã nghĩ kéo cô đi rồi, bất quá cô chết không thành, đáng tiếc." Thanh âm 404 có điểm tiếc hận, dù sao thì nó cũng đã lãng phí 3 năm để đợi cô. Mỗi ngày đều đếm thời gian chờ cô chết, chờ một mạch đến bây giờ.
Giang Noãn yên lặng nhìn thứ không tồn tại 404, giễu cợt nói:" ..... Ta xin lỗi vì đã sống thêm 3 năm nha...!"
Đáng tiếc, 404 trời sinh ngu ngốc, nó tự nhiên nghe không hiểu, ngược lại khách khí nói: " Cũng không sao !! Ai nha, kí chủ, để ta nói cho cô biết, chỗ này của ta có một cái nhiệm vụ rất tốt."
" Thật xin lỗi, tôi không muốn đi." Giang Noãn cúi đầu bắt đầu nhìn về phía đôi chân trong suốt của mình, cảm thấy trạng thái linh hồn chơi thật là vui.
404 choáng váng, nó đã lớn như vậy còn chưa từng gặp qua có người không muốn sống. Dù sao nó cũng sống đã lâu, chân chó cầu khẩn nói: " ....kí chủ?"
Giang Noãn vẫy vẫy tay nói: " Làm người mệt mỏi như vậy, mãi ta mới có thể thoát khỏi trạng thái liệt toàn thân để chết, tôi không muốn sống lại nữa đâu."
404 chực trào hai dòng nước mắt:" Không phải chứ, đại gia à, ngài không muốn sống nữa? vậy thì tại sao cô không chết sớm hơn???????" Nó đã chờ đợi suốt ba năm rồi. T.T
" Ta không muốn sống nhưng dựa vào cái gì phải chết sớm hơn một chút...?" Giang Noãn ngáp một cái, hữu khí vô lực nói: " Tính mạng là của ta, là ông trời cho ta sống thêm 3 năm đó!! À đúng rồi, bao giờ ta có thể đi đầu thai?"
" Cái kia cái kia cái kia cái kia...... Vậy cô không muốn cái gì khác ư? " Thanh âm máy móc của 404 cũng cà lăm, đầu thai cái khỉ gì chứ...? Cô đầu thai thì lần thăng chức này của ta liền bị chê cười.
Giang Noãn rất chân thành nghĩ nghĩ, nói:
" Không có đâu."
404 bị thái độ không thèm để ý của Giang Noãn làm kích thích, nó quyết định bỏ qua thái độ của cô, trực tiếp ban phát nhiệm vụ:
".... Nhiệm vụ lần này là như vậy, ta nhận được một cái ủy thác, người kia kiếp trước là cá chép tinh cẩm lý (1), cẩm lý cô biết chứ? "
(1) Cẩm lý (cá koi) là một từ thông dụng trên internet và là một hiện tượng văn hóa. Cá koi là loài cá cảnh cao cấp được mọi người yêu thích. Hiện đại dùng để chỉ những gì liên quan đến máy mắn, chẳng hạn như: những người mạng lại may mắn hoăc những điều có thể mang lại may mắn.
Giang Noãn trầm mặc nghe, không có trả lời. 404 hiển nhiên đã thành thói quen, nó nói tiếp:
" Cẩm lý bản chất tốt bụng, xinh đẹp và hào phóng. Sau khi thành tinh, Bồ Tát nói với nàng phải làm người tốt 10 đời thì mới có thể vào hàng ngũ thần tiên. Rất giỏi phải không?"
Giang Noãn vẫn một bộ dạng hữu khí vô lực như trước, 404 không nhận được câu trả lời: "Thật tuyệt vời~~", chỉ có thể tiếp tục nói:" Không ngờ tới bản thân cẩm lý không biết vì cái gì mà liên tục 10 đều bị người chiếm đoạt số mệnh, một mực không thể chết già. "
" Đoạt số mệnh là cái gì?" Giang Noãn cuối cùng là mở miệng hỏi một câu.
404 rất phấn khích, nó nhanh chóng giải thích:" Chính là vốn dĩ là đồ mình nên có nhưng bị mất, giống như bị người cướp đi, sau đó chuyện không tốt liền liên tục xảy ra với nàng."
"A!!" Giang Noãn gật đầu hỏi: " Đó không phải là không may à?"
404: "......" Ừm.....
" Sau đó thì sao?" Giang Noãn nằm nghiêng trong không khí, ngáp một cái hỏi.
" Sau đó nàng 10 kiếp cũng bởi vì không có chết già, mà lại vô cùng thê lương cho nên không thể đứng vào hàng ngũ thần tiên. Nàng muốn tìm người giúp nàng cứu vớt 10 kiếp này một chút, cho dù không đứng ở hàng ngũ thần tiên, thì cũng không cần đầu thai làm súc sinh, dù sao cũng phải đầu thai thành người!!!" 404 giải thích nói.
Giang Noãn gật gật đầu nói: " Thì ra là vậy....!!" Câu chuyện này cũng không tệ lắm, tiêu hao thời gian xong, Giang Noãn đem mình bay lên, nằm ở trên kệ quần áo hỏi: "Ta đây lúc nào có thể đi đầu thai...?" Hỏi xong, Giang Noãn còn đong đưa mấy cái.
404:" .... " Ha hả, ta nói cũng vô ích.
Trầm mặc một phú, 404 khó khăn mở miệng hỏi: " Chả lẽ cô không muốn đi dạo một vòng ư?"
"Không muốn." Giang Noãn gập người lại để có thể treo trên mắc quần áo và trôi trong gió, cô nói : " Làm người rất mệt đó!! Làm quỷ sung sướng bao nhiêu, làm người mệt, lại còn phải làm 10 kiếp, không phải mệt hơn à?"
404 còn chưa gặp qua ký chủ nào khó chơi như vậy, nó chỉ có thể nói:" .... Cô đợi ta tra thử, ... ừm .. trên mạng nói cô chính là.... bi quan chán đời?? Cô vì cái gì mà bi quan chán đời như vậy a?"
Giải quyết từ vấn đề căn bản, 404 phát hiện, nếu không đem thái độ của cô uốn nắn lại, thì cô tuyệt đối sẽ không làm nhiệm vụ.
Giang Noãn cũng không khó trả lời, đơn giản lưu loát: " Ta liệt cả người 3 năm, đương nhiên bi quan chán đời rồi!"
" Cái kia rốt cuộc muốn thế nào ngươi mới nguyện ý nhận nhiệm vụ? " 404 tiếp tục hỏi. Giang Noãn như trước không chút nghĩ ngợi nói: "Không nhận. nhiệm vụ phiền quá trời, phải hoàn thành các loại nhiệ vụ, thật là phiền phức ~~" Giang Noãn nói chuyện chậm chạp, thật có cảm giác gấp chết người.
404: " Cái kia cái kia cái kia...... Vậy cô coi như đi du lịch, kết thúc không hoàn thành nhiệm vụ cũng không có xử phạt. "
Giang Noãn vắt trên mắc quâng áo quay đầu nhìn mây trắng bên ngoài, đảo mắt, chậm rãi nói:" Nghe như thế này... cũng không tệ lắm."
" Đúng không! ! !" 404 rống lên một tiếng nói: " Đúng không đúng không đúng không! Có thể có thể có thể, cứ như vậy đi, chúng ta bây giờ lập tức lập tức liền lên đường ! "
Giang Noãn vươn cổ, gục đầu trên mặt đất, sau đó quay đầu nhìn cổ của mình, chậm rãi nói " Nhưng là, nghĩ thì vẫn thấy phiền phức haa."
404 muốn khóc rồi, nó rớt nước mắt : "Không phiền phức, không phiền phức, cô muốn làm gì thì làm cái đó, miễn là bắt đầu sớm."
Giang Noãn liền lại hỏi: " Ta muốn như thế nào thì làm thế đó?"
" Đúng, muốn thế nào làm thế đó."
"Không có xử phạt ?"
" Không có không có không có. "
Giang Noãn lại đảo tròn mắt nói: " Vậy chuẩn bị một chút lên đường đi! "
404 nước mắt xoạch rơi xuống, khóc ròng nói: " Kí chủ, ta đây đi chuẩn bị. "
Giang Noãn có cũng được mà không có cũng không sao gật đầu, sau đó cô đem cổ mình kéo dài, thổi sang một bên vắt lên khung sắt, ha ha ha ha ha ha cười to nói: "404, mi xem ta như vậy có giống xà tinh không.....? chơi vui quá trời quá đất, hahahahahahha....."
404:"..........." aaa ký chủ này thật đáng tin cậy nha .... !!
" Đúng rồi, ta thể chất may mắn của cẩm lý a...? Giang Noãn quay đầu lại hỏi.
" Thể chất của nàng ta vẫn còn sót lại." 404 vội vàng trả lời.
Giang Noãn lại có khí vô lực nói: " Ah, cái kia xem ra ta sắp xui xẻo.
" 404: "...... Chúng ta, xuất phát? "
Giang Noãn đưa mắt nhìn gian phòng tan hoang cô nghe được ngoài cửa truyền đến một âm thanh của một đứa bé la lớn:" Mâm, con về rồi, hôm nay kiểm tra được 100 điểm nha. "
Giang Noãn nói: " Lên đường đi! "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro