Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tiểu đáng thương nghịch tập (5)

Tác giả: Danh Vi Đê Điều (Điệu Thấp Danh Tiếng)

Edit: Mun1911

Wattpad. com Mun1911

Vô tình cười nhạo nhân vật chính nhà mình xong, hệ thống quay đầu ân cần dâng mông ngựa cho Trì Tang – diễn giải sâu sắc cái gọi là nhìn người khác gọi món: "Chủ nhân, vừa rồi ngươi như vậy, ta thiếu chút nữa đã cho rằng là nguyên chủ xuyên trở về!"

Trì Tang nhún nhún vai, từ chối cho ý kiến: "Nghiện diễn, thay vào cảm xúc của nguyên chủ, chê cười rồi!"

Hệ thống: "......"

Diễn xuất này, lợi hại nha!

Tuy rằng kỹ năng diễn xuất Trì Tang hoàn toàn có thể nắm chắc, hệ thống vẫn mở miệng nhắc nhở: "Chủ nhân, ngươi kỳ thật không cần thiết phải chấp nhất thiết lập tính cách nguyên chủ, ngươi và nhân vật chính trước kia không quen biết, sẽ không bị lộ!"

Trì Tang không trực tiếp trả lời nó, ngược lại hỏi: "Ngươi cảm thấy Lâm Cừ thân là nhân vật chính khí vận thêm thân, tại sao lại bị Lược Đoạt Giả hãm hại?"

Hệ thống:...... Vấn đề này thật khó trả lời nha!

Trì Tang hiển nhiên không trông cậy vào nó giải đáp, trực tiếp công bố đáp án: "Rất hiển nhiên, trên người Lâm Cừ có nhược điểm có thể lợi dụng, lúc này mới để cho bọn chúng có cơ hội thừa nước đục thả câu".

"Lâm Cừ tính cách chính trực, phúc hậu, thà rằng chính mình chịu thiệt cũng không muốn tổn thương người khác, đối với kẻ yếu tự nhiên có dục vọng bảo vệ..." Nói tới đây, Trì Tang nhịn không được nở nụ cười.

"Mặc dù ta rất ghét trà xanh, nhưng không thể phủ định, nam nhân có tính cách như vậy, chính là con mồi trà xanh thích nhất. Thái độ Chu Vũ Hinh đối với Lâm Cừ, chính là tồn tại thiên địch!"

Hệ thống: Ha hả hả?

Hệ thống còn đang tiêu hóa lượng tin tức thu được, Trì Tang đột nhiên chuyển đề tài, hỏi: "Hệ thống, khi ngươi mang theo đồng đội gà đánh tay đôi, nếu muốn cõng thêm hắn mà vẫn giành chiến thắng, ngươi sẽ làm như thế nào?"

Dự cảm được nguy hiểm trong lời nói, hệ thống chảy mồ hôi lạnh xấu hổ cười ha ha: "Ách... Ta không biết, chủ nhân vì sao hỏi như vậy?"

Khóe miệng Trì Tang nhếch lên, nguy hiểm nheo mắt lại: "Biện pháp tốt nhất đương nhiên chính là - trước tiên xử lý đồng đội, miễn cho hắn bị đối thủ giết chết, sau đó chính mình lên!"

Hệ thống: Đây là cái dạng phát biểu khủng bố gì?!

Không đợi hệ thống kháng nghị, Trì Tang tiếp tục nói: "Cho nên để đối phó với trà xanh, ta cũng muốn áp dụng một chút thủ đoạn trà xanh. Giành lấy Lâm Cừ trước một bước!"

Thấy viện trợ bên ngoài được mời đến này càng nói càng không thích hợp, hệ thống thật hoảng sợ: "Chủ nhân ngươi tỉnh táo lại đi! Chúng ta không thể thông đồng với địch làm bậy được!"

"Ngươi đang nghĩ cái gì vậy?" Thấy hệ thống bị dọa không nhẹ, Trì Tang cạn lời. Dứt khoát nhẫn nại phân tích cho nó hiểu:

"Ngươi xem, nếu muốn đạt được mục đích cứu vớt nhân vật chính, có hai biện pháp." Trì Tang đưa tay làm động tác "Hi ".

"Biện pháp thứ nhất, trực tiếp tiêu diệt tất cả Lược Đoạt Giả, giúp nhân vật chính đoạt lại khí vận; Biện pháp thứ hai, công lược nhân vật chính trước Lược Đoạt Giả, đem khí vận bắt vào trong tay, khiến cho Lược Đoạt Giả không có khí vận để đoạt."

"Hai phương pháp này, ta càng nghiêng về phương pháp thứ hai, một mặt là tránh được hành vi cản trở trong vô thức của nhân vật chính, mặt khác... Lược Đoạt Giả không đoạt đuợc vận khí sẽ thành châu chấu sau thu, thu thập sẽ dễ dàng hơn nhiều."

Thường vào tháng 9, sau thu hoạch châu chấu sẽ đẻ trứng rồi chết.

Châu chấu sau thu: ngụ ý không mang lại uy hiếp.

"Đương nhiên, trong quá trình công lược nhân vật chính, thuận tiện thu thập luôn trà xanh, đả kích Lược Đoạt Giả một chút thì càng ổn thỏa!"

"Phù!" Nghe đến đây, hệ thống thở phào nhẹ nhõm, oán trách nói: "Chủ nhân ngươi nên nói sớm hơn, ta còn tưởng ngươi muốn giết chết nhân vật chính cơ - phương pháp thứ hai đúng là càng thích hợp hơn."

"Cho nên, chủ nhân cũng muốn làm trà xanh sao?" Hệ thống rung đùi đắc ý hỏi: "Cái này gọi là sư di trường kỹ dĩ chế di?"

师夷长技以制夷 - Sư di trường kỹ dĩ chế di: đây là một tư tưởng "Học sở trường của phương Tây để đánh phương Tây" mà Ngụy Nguyên đề xuất trong cuốn "Hải quốc đồ chí" viết năm 1842.

Dùng thủ đoạn của trà xanh để đối phó lại trà xanh.

Trì Tang gật đầu, biểu tình rất là ý vị sâu xa: "Hệ thống, còn nhớ rõ《Hướng dẫn công lược trà xanh》ta cho ngươi xem không, điều thứ nhất là cái gì?"

Hệ thống lập tức lật sách, đọc từng câu từng chữ: " Quy tắc trà xanh thứ nhất: Chỉ cần ngươi nhu nhược nhất, đáng thương nhất, sẽ được chú ý nhiều nhất."

Không đợi Trì Tang lên tiếng, hệ thống đã vỗ vào lòng bàn tay hắn, đột nhiên phúc chí tâm linh*: "Chủ nhân ta đã hiểu! ngươi sở dĩ muốn sắm vai nguyên chủ, chính là vì giả bộ đáng thương. Chu Vũ Hinh kia cũng là một mực giả bộ nhu nhược, lừa gạt quần chúng vô tri  làm sứ giả cho cô ta!"

Phúc chí tâm linh: Khi vận may đến, đầu óc cũng thông minh, linh hoạt hơn.

Ném cho hệ thống một ánh mắt "Trẻ nhỏ dễ dạy", Trì Tang tiếp tục dẫn dắt nó: "Hệ thống, ngươi biết dạng người gì chọc người thương tiếc nhất không?"

Hệ thống biết điều đảm đương tâng bốc: "Không biết a, là dạng người gì nha?"

"Đương nhiên là rõ ràng rất yếu đuối, lại muốn liều mạng giả bộ kiên cường, không chịu yếu thế với bất luận kẻ nào." Ngữ khí Trì Tang mang theo mê hoặc: "Khi một con nhím nhỏ cả người đầy gai, không tin tưởng bất cứ ai, chủ động lộ ra cái bụng mềm mại ở trước mặt ngươi – dụ hoặc như vậy, ai có thể kháng cự được sự cám dỗ này chứ!"

Hệ thống: ... Luôn cảm thấy nhân vật chính đã chạy trời không khỏi nắng.

"Đúng rồi chủ nhân, nếu ngươi đã quyết định muốn công lược Lâm Cừ, tại sao trước đó lại nói đi ra ngoài thuê phòng ở?" Hệ thống đột nhiên nói: "Ngươi không sợ nhân vật chính thật sự đáp ứng sao!"

"Hắn sẽ không." Về điểm này, Trì Tang hiển nhiên đã tính trước: "Bị người khác hiểu lầm thì cũng thôi, ngay cả người hắn tự tay cứu cũng hoài nghi nhân phẩm hắn bại hoại, loại chuyện này là người đều sẽ không chấp nhận được! Cho nên, hắn nhất định sẽ giữ ta lại để chứng minh hắn trong sạch."

Hệ thống: A, đột nhiên cảm thấy nhân vật chính thật đáng thương.

"Hơn nữa, với tình huống hiện tại của ta, Lâm Cừ cũng không thể yên tâm để ta ở một mình." Đối với thân thế bi thảm, Trì Tang hiển nhiên rất có lòng tin.

Hệ thống: "Cho nên ngươi cố ý?"

Đối mặt với nghi ngờ của hệ thống, Trì Tang hào phóng thừa nhận: "Tạo ra hiểu lầm mập mờ, có thể lập tức kéo gần quan hệ giữa hai người, làm tốt bước đệm mở đường cho sự nghiệp công lược phía sau. Chờ về sau cởi bỏ hiểu lầm, còn có thể đạt được hiệu quả dục dương tiên ức*."

Dục dương tiên ức: Trước tiên dìm nó xuống, đến khi thấy được cái tốt của nó thì ấn tượng sẽ khắc sâu hơn.

wattpad Mun1911

Hệ thống:... Chủ nhân ngươi tính toán thật sự tài tình!

Trì Tang bên này đang đĩnh đạc trò chuyện cùng hệ thống, Lâm Cừ đi ra phòng bệnh lúc này lại gặp chuyện phiền lòng: Trên hành lang, một thân ảnh rụt rè thận trọng đi tới.

Thấy Lâm Cừ sắc mặt âm trầm nhìn mình, Chu Vũ Hinh hoảng sợ, vành mắt lập tức đỏ lên: "Lâm tổng, nghe nói đứa nhỏ kia đã tỉnh, tôi đến thăm nó..."

"Không cần!" Thái độ Lâm Cừ có chút thẳng thắn lỗ mãng, dứt khoát cự tuyệt: "Hiện tại cậu ấy cần tĩnh dưỡng, không muốn gặp những người không liên quan khác, Chu tiểu thư mời trở về đi!"

Ý thức được lời nói của mình có chút cương, ngữ khí Lâm Cừ dịu xuống, bổ sung một câu: "Chu tiểu thư cũng ngâm ở trong nước lâu như vậy, trước khi thân thể dưỡng tốt cũng không nên chạy loạn!"

Nghe thế, Chu Vũ Hinh không dám tin nhìn hắn, giống như bị vũ nhục cực lớn: "Tôi... tôi chỉ là muốn đến thăm đứa nhỏ kia, Lâm tổng cần gì phải nhục nhã tôi như vậy?"

Lời còn chưa dứt, nước mắt đã chảy xuống.

Chu Vũ Hinh vừa khóc vừa tiếp tục nói: : "Tôi chẳng qua là muốn biểu đạt một chút quan tâm đối với bệnh nhân, anh liền đem tôi trở thành hồng thủy mãnh thú, còn cảnh cáo tôi không nên tùy tiện ra khỏi phòng bệnh.Tôi cũng không phải nô lệ của anh, anh dựa vào cái gì đối xử với tôi như vậy!"

Lâm Cừ bực bội nhíu mày, từ sau khi gặp Trì Tang, càng ngày hắn càng không kiên nhẫn với Chu Vũ Hinh.

Cô gái này luôn có bản lĩnh xuyên tạc ý tứ của hắn, sau đó liền bắt đầu các loại lên án, khóc lóc, khiển trách, sụp đổ... Giống như toàn thế giới đều có lỗi với cô ta.

Lâm Cừ không hiểu ra sao, cũng là khóc, vì sao nước mắt Trì Tang làm hắn đau lòng, mà Chu Vũ Hinh khóc lóc kể lể lại làm cho hắn phiền như vậy!

Không muốn để ý tới cô gái này nữa, Lâm Cừ dứt khoát trầm mặt đứng ở một bên, coi cô ta như không khí.

Tựa hồ cảm thấy Lâm Cừ không nói lời nào là đuối lý, Chu Vũ Hinh lên án càng đúng lý hợp tình: "Họ Lâm, anh nói tôi là người không liên quan, anh cùng đứa nhỏ kia có quan hệ gì? Tại sao không cho tôi gặp nó?"

"Anh lại không phải là gia trưởng của nó! Nó là một cá nhân độc lập, không phải vật dụng cá nhân của anh, anh không có quyền hạn chế tự do của nó - anh nói nó không muốn gặp tôi, trừ phi để nó đích thân nói với tôi, nếu không tôi..."

"Chu Vũ Hinh! Cô nháo đủ chưa?" Lâm Cừ không thể nhịn được nữa gầm lên. Đụng phải ánh mắt đáng sợ của đối phương, Chu Vũ Hinh sợ tới mức run rẩy, không khỏi lui về phía sau vài bước.

"Hu hu hu hu...." Cô đột nhiên òa khóc vì đau lòng, càng khóc càng thương tâm, tư thế kia giống như hận không thể đem toàn bộ nước trong cơ thể khóc khô.

Lâm Cừ sắc mặt khó coi quay đầu đi, lại nghe "Bộp!" một tiếng, Chu Vũ Hinh đột nhiên quỳ xuống trước mặt hắn: "Lâm tổng, van cầu anh đừng như vậy! Tôi biết sai rồi...."

Lâm Cừ sững sờ, ngay lập tức nóng nảy muốn giết người.

Sau một hồi gà bay chó sủa, Chu Vũ Hinh "thương tâm quá độ" lại hôn mê được mấy y tá đưa về phòng bệnh, lại cẩn thận chăm sóc.

Cùng lúc đó, hệ thống như lâm đại địch lay tỉnh Trì Tang: "Chủ nhân, phát hiện hơi thở của Lược Đoạt Giả. Ngay vừa rồi, khí vận trên người nhân vật chính lại bắt đầu bất ổn..."

"Chu Vũ Hinh đã tới đây rồi?" Trì Tang ngáp một cái, thờ ơ nói:" Không có gì đáng phải ngạc nhiên. Muốn cướp đoạt khí vận của nhân vật chính, nhất định phải không ngừng hãm hại đả kích hắn, thanh danh của Lâm Cừ chuyển biến tốt, cô ta khẳng định đứng ngồi không yên.

Vừa nghe lời này, hệ thống tức khắc nóng nảy: "Cô ta quay lại nhất định sẽ muốn hạ độc thủ, chúng ta phải nghĩ biện pháp ngăn cản cô ả!"

"Đừng nóng vội, trước nhìn xem cô ta hành động như thế nào." Ánh mắt Trì Tang sắc bén, không chút hoang mang trấn an hệ thống: "Còn nhớ rõ kế hoạch chúng ta lập ra không? Thu thập Lược Đoạt Giả chỉ là mục tiêu thứ hai, công lược nhân vật chính mới là mục tiêu thứ nhất."

Trì Tang cười lạnh một tiếng, tiếp tục nói: "Không phải khí vận của mình, nhiều hơn nữa cũng là nước không nguồn . Chỉ cần ta bên này công lược thành công, hiện tại cô ta cướp đi bao nhiêu khí vận, tương lai đều phải phun ra trả lại cho ta cả vốn lẫn lời!"

Nước không nguồn: chỉ thứ không có nền tảng.

Tiện tay nắm lấy mao cầu đặt lên trên đầu gối, Trì Tang vừa thuận lông cho hệ thống, vừa dạy nó: "Trận chiến chỉ vừa mới bắt đầu, chúng ta không thể tự loạn trận tuyến trước. Đuổi theo Chu Vũ Hinh gặp chiêu phá chiêu là hạ sách, cuối cùng chỉ có thể mệt mỏi mà ứng phó."

Nói tới đây, Trì Tang đột nhiên mỉm cười ôn hòa: "Vạn nhất tình huống trở nên tồi tệ, cùng lắm thì cô ta hủy hoại cô ta, chúng ta theo chiến lược của chúng ta - tóm lại, ngàn vạn lần không nên để cô ta dắt mũi đi!"

Hệ thống: Chẳng biết vì sao... Đột nhiên cảm thấy thật an tâm.

Lúc này, Chu Vũ Hinh trên giường bệnh cũng đang thương lượng đối sách cùng hệ thống của mình: "Hệ thống, ta cảm thấy Lâm Cừ có điểm không thích hợp, trước kia hắn sẽ không có địch ý lớn như vậy với ta!"

Đối với lời nói của Chu Vũ Hinh, hệ thống Lược Đoạt Giả không để ở trong lòng: "Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, dù sao cũng là nhân vật chính một thế giới, bị ngươi hố nhiều lần như vậy, cho dù là đầu heo cũng phải phát hiện ra!"

"Lại nói, việc này không phải do ngươi sao!" Nói đến đây, hệ thống Lược Đoạt Giả lộ ra chút bất mãn: "Ngươi gần đây quá gấp gáp, có một số việc làm không đủ kín kẽ, nếu không phải ta giúp ngươi che đậy thì  đã sớm lộ ra dấu vết!"

Vừa nghe lời này, Chu Vũ Hinh lập tức kích động: "Cái này có thể trách ta sao? Còn không phải do cẩu nam nhân Lâm Cừ kia quá khó đối phó, thà là sống chết chống đỡ cũng không chịu cưới ta!"

Chu Vũ Hinh càng nói càng ủy khuất: "Chỉ cần hắn một ngày không cưới ta, khí vận ta lấy đi từ hắn sẽ không hoàn toàn thuộc về ta! Ngươi cũng không biết, mỗi lần nhìn thấy Lâm Cừ, khí vận trên người ta liền giống như nhìn thấy cha ruột, hận không thể khóc thét lên nhào tới hắn!"

"Đó chỉ là ảo giác của ngươi thôi!" Hệ thống Lược Đoạt Giả cũng phát hỏa, chỉ hận rèn sắt không thành thép mắng: "Trên người ngươi có khí vận của hai thế giới, tổng cộng lại khí vận đã sớm vượt qua Lâm Cừ! Chẳng qua là ở sân nhà của người ta, bị pháp tắc của thế giới này áp chế mới phải bó tay bó chân."

Hận rèn sắt không thành thép-恨鐵不成鋼- Ví với việc yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác mong muốn họ được tốt hơn. Hoặc gấp gáp muốn làm gì đó mà không được.

Để trấn an cô, hệ thống Lược Đoạt Giả dứt khoát giải thích rõ ràng cho cô hiểu: "Chỉ cần khí vận của ngươi nhiều hơn Lâm Cừ, khí vận ngươi đoạt được sẽ không chạy thoát được! Ngươi nóng nảy như thế làm gì?"

"Nghe ngươi nói như vậy, ta yên tâm rồi." Giải trừ được tâm bệnh, Chu Vũ Hinh lập tức bình tĩnh lại: "Hệ thống, vừa rồi kêu ngươi quay video lại rồi cắt nối biên tập đã xong chưa?"

"Đã làm xong lâu rồi, chút chuyện này đối với bản hệ thống chẳng khác gì một bữa ăn sáng!" Một cái USB xuất hiện ở trước mặt Chu Vũ Hinh.

Chu Vũ Hinh nắm chắc trong tay, trên mặt lộ ra một nụ cười ác độc: Muốn tẩy trắng đúng không? Hôm nay bà đây dạy cho ngươi một chút kiến thức, cái gì gọi là tốc độ tẩy trắng của ngươi theo không kịp bước chân dội nước bẩn của ta!

Tác giả có lời muốn nói:

Hệ thống: Lúc ấy ta cực kỳ sợ hãi...

\ (٥⁀ ▽ ⁀) /\ (٥⁀ ▽ ⁀) /

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro