Chương 8: Anh trai bị bệnh kiều (7)
Vì thế ngay sau đó, lúc Diệp Đình Thu đang muốn khuyên Bạch Tiên Tiên ăn cơm, ở dưới bàn ăn lông vàng đột nhiên phát cơn chó điên, cường ngạnh điên cuồng ném văng cả một cái bàn ăn pha lê.
Chỉ thấy bùm bùm một đống hỗn tạp, nhà ăn lập tức loạn thành một cảnh tượng ngỗn ngang, Diệp Đình Thu đến cả biểu tình cũng lười làm.
Nhìn Diệp Đình Thu đen mặt, Bạch Tiên Tiên vội vàng đứng lên với vẻ mặt xấu hổ mà xin lỗi: " Thật ngại quá anh kế à, em không cẩn thận dẫm phải móng vuốt của Ngân Hà, anh ngàn vạn lần đừng có trách nó! Đêm nay vừa lúc em có chút không muốn ăn uống nên xin phép lên lầu trước."
Dứt lời, không đợi Diệp Đình Thu đáp lại bất cứ cái gì, cô liền giống như một một đứa nhỏ làm việc sai không dám thấy mặt gia trưởng kéo theo con chó chạy lên lầu hai.
Diệp Đình Thu nhìn bóng dáng thiếu nữ, ánh mắt u tĩnh âm lãnh.
Hắn chung quy lại thì cảm thấy mình bị cái nha đầu này chơi một lần......
Vào đến phòng, Bạch Tiên Tiên nhớ tới trong phòng còn có cameras vì vậy một động tác thừa cũng không dám làm, sau khi đi vào trong phòng tắm không có cameras, cô lập tức cười như điên trong im lặng vài tiếng mới lặng lẽ đi ra ngoài.
Nhìn Bạch Tiên Tiên cười điên cuồng, Ngân Hà nghĩ thầm:...... Người này có bệnh hả?
Ngân Hà: "Nương nương, cô bắt tôi ném cái bàn đi chỉ có thể xem như là một kế sách tạm thời, còn ngày mai thì cô phải làm sao bây giờ?"
"Hắn cuồng thì mặc hắn cuồng, thanh phong phất núi đồi... Đúng rồi trước tiên ngươi nói cho bổn cung biết, thời điểm nào của cốt truyện thì Diệp Đình Thu có được một người bạn tốt vậy."
Trong cuộc đời của Diệp Đình Thu chỉ có một người bạn tốt, người đó tên là Tịch Tử Phong, hai người này một tên là lãnh đạm biến thái bị bệnh kiều, còn tên kia thì như một ánh mặt trời ấm áp và đặc biệt thích xen vào việc của người khác.
Bạch Tiên Tiên nghĩ, thật không biết Diệp Đình Thu cùng Tịch Tử Phong làm cách nào mà có thể trở thành bạn tốt của nhau, chẳng lẽ huynh đệ thân thiết thường hay có tính cách bổ sung cho nhau?
Ngân Hà: "Đúng vậy, thám tử tư, Tịch Tử Phong."
"Bổn cung quyết định tình cờ đi gặp hắn một chút." Bạch Tiên Tiên bổ nhào vào cạnh giường, nói với Ngân Hà.
Ngân Hà: "Hắn cùng với Diệp Đình Thu sẽ quen biết nhau vào thời điểm nửa năm sau, cô bây giờ có đi gặp hắn thì cũng không thể ngăn cản Diệp Đình Thu phát cuồng được đâu."
Bạch Tiên Tiên vô tội mà chớp chớp mắt: "Ai nói ta muốn để hắn đi ngăn cản Diệp Đình Thu? Bổn cung là đối với anh kế kia không thể chiếm tiện nghi, không thể OOC, như vậy quá thống khổ, cho nên ta quyết định âm thầm thông đồng với huynh đệ tốt ở tương lai của hắn một chút để giải quyết tịch mịch thôi."
Ngân Hà trầm mặc.
Bạch Tiên Tiên thở dài: "Tiểu Ngân hà, ngươi không thể hiểu được nữ nhân ở hậu cung có bao nhiêu tịch mịch đâu, tuy rằng ở bên người của bổn cung tất cả đều là mỹ nam, nhưng mà bổn cung không yêu bọn họ, cho nên bổn cung lại càng tịch mịch."
Ngân Hà càng trầm mặc, hắn cảm thấy lòng dạ ký chủ nhà mình hơi lớn, nghĩ cũng hơi nhiều một chút.
Thời gian từ từ trôi qua, sau khi thuận lợi vượt qua đêm nay Bạch Tiên Tiên cũng mơ màng sắp ngủ.
Nhưng mà, ngay thời điểm lúc nàng sắp ngủ tới nơi thì Ngân Hà đột nhiên nói: "Cô muốn đi ra ngoài để tìm thú vui đối với ta thì không thành vấn đề, nhưng cô cảm thấy rằng Diệp Đình Thu sẽ dễ dàng thả cô đi khỏi tầm mắt hắn sao?"
Bạch Tiên Tiên ngẩn ra.
Ngân Hà sợ cô không hiểu lời mình nói nên sau đó lại bổ sung thêm một câu để ý nghĩ của lời giáo dục thêm thập phần đầy đủ: "Không chừng, bây giờ hắn bởi vì sự bực bội của đêm nay làm cho nổi nóng, quyết định gia tăng tốc độ hại chết cô, cầm tù cô tra tấn cô mổ xẻ cô."
Bạch Tiên Tiên lắc lư ngồi dậy.
Đúng vậy, cô đã quên, Diệp Đình Thu là loại đến cả việc dấu cameras trong phòng em gái cũng làm được, hắn đối với vật sở hữu có một loại dục vọng khống chế rất biến thái. Mà rất rõ ràng cô liền trở thành vật sở hữu duy nhất thuộc về hắn.
Bạch Tiên Tiên tự hỏi một chút sau đó nhanh chóng nảy ra một ý tưởng hay, từ dưới gối cô lấy ra chiếc di động trong truyền thuyết.
Cô trốn ở trong ổ chăn chọc vào màn hình nửa ngày, theo sự hướng dẫn của Ngân Hà cô click mở WeChat sau đó liền nhìn thấy ảnh chân dung cùng với cái tên ấu trĩ của nguyên chủ.
"Tiểu Tiên tử? Cái tên quỷ gì đây, ta phỉ nhổ năng lực đặt tên của nguyên chủ."
Bạch Tiên Tiên nhướng mày, đổi tên WeChat thành "Bạch nương nương", sau đó đem bức chân dung tối tăm đổi thành bức ảnh vừa mới chụp lén được từ lông vàng.
Ngân Hà: "......"
Chụp chó xấu như vậy, cô có hỏi qua ý kiến của chó chưa hả?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro