Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Sẽ có một ngày đao nơi tay

Edit&Beta: Liễu Mộc

Giang Nam Lục gia.

Ngày xuân tươi đẹp, ở trong sân rộng thoáng có một đứa bé ghim bím tóc sừng dê, cầm đao kiếm làm bằng gỗ chơi đùa. Các phòng nữ quyến thì xe chỉ luồn kim, trông rất yên bình.

Ngồi trên ghế mây, một nữ nhân trẻ tuổi nâng cao cái bụng lớn đột nhiên bưng kín bụng của mình, kêu một tiếng rên rỉ ngắn ngủi và thống khổ.

"Tam thiếu phu nhân sắp sinh! "

Thanh âm này như nhỏ một giọt nước vào chảo dầu sắp sôi, nháy mắt một đám người trong sân bùng nổ.

Bà đỡ, nhũ mẫu, tiểu nha hoàn cùng lên trận bưng nước nóng với khăn lông, nháy mắt đem một gian phòng vây chặt đến không lọt nổi một giọt nước.

Trượng phu của nữ tử trẻ tuổi vừa nhận được tin, cũng hấp tấp chạy từ bên ngoài vào theo. Đúng lúc vọt lên trên bậc thang, hắn thấy đứa bé gái mồ côi sáu bảy tuổi do nhị ca hắn để lại. Vì không muốn va vào nó, hắn liền ép mình lộn một vòng, sau đó nghe được một tiếng răng rắc vang lên. Ôi cái của chân hắn!

Đứa bé gái có khuôn mặt bánh bao non mềm, đem nhị thúc loay hoay choáng váng ngã ngang dọc, ngược lại vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh, không một chút kinh hãi.

Âm thanh của nó giòn tan, giọng nói lại rất trưởng thanh trầm tĩnh: "Tiểu thúc đi chậm một chút, vội vàng xông vào như thế sẽ dọa thẩm nương. "

Mặc dù Lục gia không có nam nhân nào phải kiêng kị khi tiến vào phòng sinh, nhưng mà dáng vẻ hắn cẩu thả nóng vội như vậy, xông vào ở thời khắc quan trọng, không cẩn thận sẽ tạo thành một thi hai mệnh.

Lục Ngọc làm nhiệm vụ, cũng không muốn bảo vệ người bên cạnh mình. Nhưng mà thẩm nương với tiểu thúc thúc lại giúp đỡ cô, đối với cô thật tốt. Mặc dù thời gian ở chung chỉ hơn tháng, nhưng cô vẫn hi vọng cả một nhà có thể sống tốt.

Nam nhân trẻ tuổi đem chân mình răng rắc một tiếng, đỡ đau mới đi đến, vẻ mặt vẫn sốt ruột nhưng cũng không dám hùng hổ xông vào lần nữa.

"Lục Thần, ngươi là tên khốn!" Chậu màu được bưng ra, kèm theo một tiếng rít gào của nữ tử. Một đại nam nhân cao to vạm vỡ như Lục Thần nhìn thấy mà hai chân cũng muốn nhũn xuống.

Đứa bé còn chưa sinh ra, trong viện đã bị mọi người vây chặt đến không lọt nổi một giọt nước, cao thấp mập gầy, nam nữ già trẻ, từng người đều duỗi cổ về phía phòng sinh chờ đợi.

Trong viện lớn như vậy, gia chủ Lục gia hiện tại đứng, dòng chính Lục gia toàn bộ có mặt đầy đủ, sau đó đến chi thứ của Lục gia, xa một chút cũng chỉ có thể chen đến sân nhỏ bên ngoài.

Lúc tiếng khóc nỉ non của đứa bé vang lên, giống như một đạo tiếng trời giáng xuống.

Bà đỡ rất nhanh ôm đứa bé ra, tất cả người Lục gia trong viện đều nhìn chằm chằm bà đỡ, trước mặt bao người bà có vẻ hơi phát sợ, nhưng vẫn cố gắng đem mặt già cười tươi như hoa: "Chúc mừng Lục chưởng môn, một tiểu thiên kim chào đời. "

Trong viện nháy mắt vang lên một hơi hít khí lạnh, lại là nữ nhi sao!

Lục Ngọc liếc qua, nhìn thấy Lục Tam Đao, gia chủ Lục gia nghe được tin tức, cả người trông như già đi mất mười tuổi.

Không phải nữ nhi là không tốt, người Lục gia cũng không phải loại người trọng nam khinh nữ. Chỉ là bảo vật truyền thừa của Lục gia chính là một thanh Trảm Long bảo đao, mà chủ nhân nó nhận mỗi lần, đều là bé trai.

Thần khí phải nhận chủ, người bên ngoài có được thần khí này, cùng lắm cũng như có được một thanh sắt vụn, còn nếu không cẩn thận còn có thể làm bản thân bị thương. Cho nên, chỉ có dòng chính của Lục gia mới có thể kế thừa Trảm Long đao cùng bộ công pháp của nó.

Lục gia cành lá rậm rạp, dòng chính sinh con xem như ít nhất, nhưng địa vị lại tối cao. Bởi vì thần khí trong truyền thuyết chỉ có thể kế thừa từ đích hệ huyết mạch.

Lục Tam Đao sinh được ba người con trai, tất cả đều nhân trung long phượng. Đại nhi tử là thư sinh yếu đuối, từ bé đã phải uống thuốc, tay không thể xách vai không thể vác, nhưng lại sinh được hai bé trai, đến bây giờ có đứa cũng tầm mười tuổi. Đáng tiếc bọn nó lại không phải chủ nhân Trảm Long đao muốn.

Lục Tam Đao cho rằng đại nhi tử không khỏe mạnh, lại cưới tiểu thư khuê các nũng nịu, sinh con cũng sẽ mềm oặt, không thông qua khảo nghiệm cũng bình thường.

Tam nhi tử bây giờ tạm thời nuôi dưỡng tiểu cô nương Lục Ngọc bên người, thê tử người lại yếu. Nếu không bất ngờ, khả năng sau khi sinh đứa bé này sẽ không mang thai lại được nữa.

Người Lục gia lại đều si tình, coi như biết Trảm Long đao có thể không có người kế thừa, Lục Tam Đao cũng sẽ không nói nhi tử bỏ con dâu để cưới người khác.

Về phần người cuối cùng, cũng chính là người Lục Tam Đao yêu thích nhất, nhị nhi tử.

Hắn vốn là thế hệ Trảm Long đao truyền nhân sau Lục Tam Đao, nhưng mới tráng niên đã mất sớm. Thời điểm cùng thê tử và con gái xuất hành, gặp phải thiên tai. Cuối cùng nhiều người như vậy, chỉ có con bé "Lục Ngọc" là may mắn sống sót.

Lúc trước khi phát hiện ra nàng, "Lục Ngọc" chỉ còn hơi thở yếu ớt, nhờ cha mẹ dùng tính mạng để bảo hộ mới may mắn sống tiếp.

Trên thực tế, dù cha mẹ liều mạng bảo vệ nàng, nhưng thân thể mảnh mai của đứa bé bảy tuổi này cũng đã tắt thở trong trận thiên tai.

Chẳng qua ban đầu thời điểm hệ thống truyền tống, lại xảy ra một chút sai sót nhỏ, Lục Ngọc vốn phải được truyền tống đến thân thể Thánh nữ Ma giáo, để xoát độ thiện cảm tốt hơn khi nhân vật phản diện còn nhỏ, dùng yêu thương với tình thân, trọng nghĩa cảm hóa hắn.

Kết quả sau khi hệ thống xảy ra tình huống sai sót, lúc Lục Ngọc mở mắt đã nằm trong viện lớn ở Lục gia trở thành đứa bé trùng tên trùng họ.

Bên kia người Lục gia đang lo lắng, buồn rầu vì Trảm Long đao không có người kế thừa, bên bày hệ thống cũng bức xúc lẩm bẩm với Lục Ngọc: "Bình thường nhiệm vụ tân thủ rõ ràng sẽ không quá khó khăn. Giống như thế giới này, nhân vật phản diện Yến Nam Phong thân thế rất đáng thương, từ bé đã thiếu tình yêu thương, cộng với sống trong loại hoàn cảnh ở Ma giáo mới đem hắn nuôi chẳng ra gì. Mặc dù chúng ta truyền sai vị trí nhưng thời gian lại không sai. Dù sao Lục gia cũng là người trong giang hồ, ta sẽ nghĩ biện pháp cho các ngươi ngẫu nhiên gặp nhau."

Đứa bé Lục Ngọc này, mất cha mẹ từ sớm, hoàn cảnh làm cho mọi người người đều thương xót.

Cô vốn có lợi thế, lại có nó nhét bên trong linh hồn cô, muốn thu hoạch độ thiện cảm của một đứa trẻ, chỉ cần diễn mấy vở kịch vài phút là xong.

Hệ thống càng nghĩ càng thấy đắc ý, cảm thấy nhiệm vụ lần này dễ dàng thành công, điểm tích lũy sẽ rầm rầm tới sổ, nó cũng có thể liên tục thăng cấp, từ nay về sau có thể đứng đầu ngọn gió.

Lục Ngọc cũng không phản ứng hệ thống, bởi vì tổ phụ của cô, Lục Tam Đao bình tĩnh lấy lại sức, thừa dịp các chi, thứ, lực lượng trung thành kiên cố đều ở đây, tuyên bố một việc.

"Tất cả mọi người đều biết, Lục gia chúng ta hôm nay có thể đứng ngất ngưởng mà không ngã, hầu như đều dựa vào Trảm Long bảo đao này."

Trảo Long bảo đao mỗi đời đều nhận một người chủ nhân, có chủ nhân mới, chủ cũ sẽ bị nó vô tình vứt bỏ. Hơn nữa đều là chủ nhân, nhưng mỗi người lại có thể bộc phát lực lượng khác nhau.

Nhìn xa toàn thiên hạ bây giờ, ngay cả lão Hoàng đế cũng không thể quản được chuyện võ lâm.

Mà một gia tộc võ lâm muốn phát triển lớn mạnh, phía sau tất nhiên cần một chỗ dựa vũ lực cường đại chèo chống.

Tuy là người Lục gia bọn họ nhiều, nhưng nếu không có người che chở, chắc chắn sẽ còn suy bại, thậm chí còn trở thành một phần nhỏ của gia tộc khác.

Lục Tam Đao đã già, nếu không thể chọn ra truyền nhân, truyền thừa đoạn ở đây là tại hắn.

Hắn đứng thẳng eo lên, tiếng nói to truyền đến mỗi góc trong viện: "Bắt đầu từ hôm nay, không quan tâm chi thứ hay dòng chính, Lục Thần đời này, còn có Lục Cửu đời này, phàm là chảy huyết mạch của Lục gia ta, đều đến từ đường thử một lần đi."

Bọn hắn cũng không cần có thể bộc phát được năng lượng, chỉ cần có thể cầm được Trảm Long đao là tốt lắm rồi.

Ông trời ở trên có mắt, Lục gia tổ tiên phù hộ, xem bọn họ đến lúc này vẫn còn duy trì không từ bỏ, hi vọng có thể có người thừa kế.

Hiện giờ còn sớm, một đám người trùng trùng điệp điệp đi qua từ đường.

Từ đường to như vậy, chỉ để làm một cái đài bằng thạch thật bự, bệ đá ở giữa cắm một đại đao màu đen.

Nhìn lướt qua tưởng đó là bụi bẩn, không có gì đáng chú ý, nhưng hơi tới gần chút, lại có thể cảm nhận được cây đao lệ khí quanh thân.

Lục Ngọc xem qua đời này, có rất nhiều đại nhân không chịu nổi lệ khí Trảm Long đao, nói gì đến mấy đứa nhóc yếu xìu đang xếp hàng kia.

Từng người ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào, lại từng người đầy bụi đất đi ra. Lục Tam Đao sống gần hết đời người mà cũng không nén được, sắc mặt càng ngày càng kém, giống như muốn tiến lên hung hăng chém mỗi đứa ba nhát.

Toàn bộ bé trai trong tộc đều đã thử qua, nhưng cái thanh đại đao đen đen bẩn bẩn kia vẫn không nhúc nhích một tí.

Mắt thấy Lục Tam Đao lại muốn ngất, Lục Ngọc chân đứng dậy nện bước với tinh thần sống chết mặc bây đi tới.

"Tổ phụ, con muốn thử một chút."

Căn bản "Lục Ngọc" hồi trước suốt ngày chỉ bám theo cha mẹ đi ra ngoài ngao du, đến tận bây giờ vẫn chưa có chạm qua thử Trảm Long đao.

Lục Tam Đao bây giờ cũng chẳng còn bao nhiêu hi vọng, hắn nhìn qua đứa cháu gái mất đi cha mẹ nhưng vẫn hiếu thuận nghe lời, khoát tay áo dặn dò: "Đi đi, nhớ đừng có cậy mạnh. Không luồng khí của đao sẽ làm cháu bị thương.".

Trừ huyết mạch Lục gia, những người khác muốn cưỡng ép rút đao sẽ bị luồng khí mạnh mẽ bá đạo chém cho thương tích đầy mình.

Với lại chém bị thương rồi, ngươi muốn nhổ đao vẫn nhổ không nổi.

Hệ thống mới từ trong mộng đẹp tỉnh lại, liền thấy kí chủ của mình lấy thân thể bé con còn hơi sữa nện bước kiên định tiến tới cái đại đao mà còn to hơn cả cô.

Tuy là nó cũng không cảm thấy bé con còn hơi sữa này có thể đem cái bảo đao nặng trịch kia nâng lên, nhưng mà không hiểu sao, nó cứ có dự cảm không ổn.

Bệ đá chồng rất cao, tầm đến đầu gối Lục Ngọc.

Tiểu cô nương thử một cái, sau đó nhanh chóng bò lên. Cô thăm dò duỗi ra đầu ngón tay, ngọn gió mãnh liệt liền hóa ngón tay mềm, thổi đến ngón tay của nàng hơi ngứa.

Đao này có vẻ sẽ không tổn thương cô, nàng đem cánh tay trắng trẻo nho nhỏ nhẹ cầm chuôi dao, sau đó giống như nhổ đao nhỏ cắm trên miếng đậu phụ, dễ như trở bàn tay rút đại đao ra.

Trong nháy mắt, ánh sáng mang đại thịnh, nhìn như có Kim Long bị đao chém qua trước mắt mọi người, Trảm Long đao nhận chủ, vẫn là Lục gia dòng chính, lại là một nữ nhi !

Ánh quang đại đao khiến mọi người chấn kinh sợ hãi qua đi, Lục lão gia kích động, lập tức hạnh phúc mà té xỉu: Lục gia truyền thừa có người kế tục á !

______________________
Liễu Mộc: Hihi Liễu đây. Lần đầu tập tành edit mong mọi ngừi chỉ bảo ạ.
Tui là tui edit có một chương thui mà từ làm từ chiều đến tận 12h đêm đó hic. Làm xong mới thấy cái nghề edit nó khổ thật luôn á!! (=0=)

Thân yêu! ❤

30/09/2019

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro