Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quyển 9 - Chương 138: Nữ vương ma cà rồng đem lòng yêu linh mục (13)

Quyển 9 - Chương 138: Nữ vương ma cà rồng đem lòng yêu linh mục (13)

Edit: Hoàng Gia Gia

Bản dịch được thực hiện với mục đích phi lợi nhuận và chỉ được đăng tải trên Wattpad imhoanggiagia và Wordpress Hoàng Gia Gia. Nếu bạn nhìn thấy ở nơi khác, chắc chắn nó đã bị reup rồi đó. Vui lòng đọc tại trang chính chủ để ủng hộ công sức editor nhé.

------

Đôi môi của Cố Minh Nguyệt bị người đàn ông bịt chặt, tận lực ngăn chặn những tiếng rên rỉ không kiểm soát được.

Những âm thanh nghẹn ngào đứt quãng vang lên không dứt, lòng bàn tay siết chặt dưới lớp quần áo, đôi đồng tử màu tím nhạt phủ đầy sương mù, trong làn hơi ẩm ướt hiện lên vẻ mơ màng.

Cổ áo nàng bị kéo đến lộn xộn, đôi vú mềm thoát khỏi lồng giam, biến dạng nhảy ra khỏi lớp vải, như một quả đào chín rũ xuống từ cành lá xum xuê, không chịu nổi tác động của cơn cuồng phong tàn phá. Quả đào nhọn xinh xắn co rút lại, chín mềm và mọng nước như thể chỉ cần một ngón tay nhẹ nhàng lướt qua cũng có thể khiến chúng nở bung khỏi vỏ, thơm ngon hấp dẫn động lòng người.

Viền váy quanh eo nàng nhăn nhúm, cặp mông trắng nõn đong đưa khiến lòng người rung động, một đợt lại một đợt sóng dập dìu trên da thịt sáng mềm, dễ dàng mê hoặc ánh mắt người khác.

"Ưm... Ô ô ô..."

Đôi chân thon của nàng đột nhiên duỗi thẳng, đầu gối bỗng nhiên co lại, từ chỗ bắp đùi trở xuống bắt đầu run rẩy. Một cỗ chất lỏng sền sệt khó giải thích chảy dọc trên đùi, uốn lượn tách mình thành mấy dòng suối nhỏ, hơi ấm nóng bỏng thậm chí còn tụ lại thành những giọt nước nhỏ nơi cuối đường, lăn xuống không ngừng.

Phía cuối nguồn suối, tiếng nước dính nhớp "òm ọp" vẫn cứ tiếp tục vang lên, tựa như bị vật gì đó liên tục khuấy động mạnh mẽ.

"A ôi!"

Tiếng nức nở nghẹn ngào tựa như vui thích lại như thống khổ tràn ra từ cổ họng, nửa cơ thể từ thắt lưng Cố Minh Nguyệt trở lên bỗng dưng uốn cong thành hình lưỡi liềm, đầu ngực nhọn cọ vào bức tường vẽ thành một hình cong bán nguyệt. Nàng không kiểm soát được mà vặn vẹo eo, như thể đang hoảng sợ tránh né thứ gì đó.

Tiếng nước róc rách càng thêm vang dội, kèm theo vài tiếng vang trầm do da thịt vỗ vào nhau phát lên chậm rãi mà đều đặn. Sau một trận rên rỉ mơ hồ, cơ thể Cố Minh Nguyệt kiệt sức mềm nhũn.

Ở một góc hành lang vắng vẻ, tiếng thở gấp dồn dập khó nén và khàn khàn cứ đều đều vang lên. Nếu có người vô tình đi ngang qua, sẽ thấy hai cỗ thân thể lắc lư kề sát dựa vào tường, mọi chuyển động đang phát sinh ngay lúc này sẽ hiện ra trước mắt không chút che đậy.

Đây là nơi mà bất cứ người nào cũng có thể đi qua, nhưng vị linh mục trẻ đang mất trí không nói lời nào xâm nhập vào cơ thể nữ chủ nhân vốn nên ở trong sảnh tiệc, đang thực hiện hành vi dâm mỹ và nguy hiểm trong tư thế không che không đậy với nàng.

Eo hông Cha Chateaubriand tùy ý rút ra đút vào nồng nhiệt và phóng túng. Hắn như dã thú cuồng mãnh không bị trói buộc trong rừng, không chút cố kỵ bị điều khiển bởi bản năng mà phóng thích những cảm xúc bùng nổ và mãnh liệt dưới nhịp điệu của cơ thể.

Cơ thể của bọn họ hợp nhau đến thế —— Mỗi một lần xâm nhập và kết nối sâu sắc với thể xác của đối phương đều gợi lên những phản ứng nguyên sơ và chân thật nhất. Dương vật căng cứng giữa háng hắn di chuyển lên xuống giữa cặp mông ướt át của người phụ nữ, khung cảnh như có một cây gậy to đang đâm vào những cánh hoa mỏng manh mềm mại, kéo cánh hoa mềm oặt rũ xuống mặt đất rồi vây hãm vào trong, không ngừng khuấy đảo hết lần này đến lần khác, thỉnh thoảng thân gậy bị cuốn vào bên trong tàn phá nhụy hoa, đắm chìm trong một vũng chất lỏng đang bắn tung toé khắp nơi.

Sự ma sát mạnh mẽ ở nơi tư mật mang đến cảm giác tê dại và khoái cảm sâu đến tận xương tủy, các dây thần kinh khắp các bộ phận nhạy cảm truyền đến những cơn cực khoái tột độ khi siết chặt hoặc khi đảo loạn..... Cha Chateaubriand nheo mắt lại, ngẩng đầu thở gấp, đôi môi mỏng hơi hé ra khẽ run lên trong vô thức. Hắn có lẽ đang gào thét trong thầm lặng, khuôn mặt đỏ rực như say rượu, nơi tóc mai trên tai và thái dương thỉnh thoảng vẩy ra mấy giọt mồ hôi trong suốt trong không khí, tất cả sức lực dường như đều dồn vào nơi nóng như lửa trước thắt lưng, thế tấn công đưa đẩy quả thực đáng kinh ngạc.

"Ưm ưm... Ư... Hừm..."

Cơ thể Cố Minh Nguyệt vô cùng nhạy cảm, cho dù đang bị người đàn ông thô bạo xâm nhập mà không có màn dạo đầu, cái miệng nhỏ ngây ngất giữa chân vẫn có thể thích ứng với cây gậy thịt thô cứng trong thời gian cực ngắn, chưa cần tới vài lần va chạm đã tiết ra đủ lượng dâm dịch để bôi trơn, siết chặt lối vào và vui vẻ nuốt chửng. Côn thịt hùng vĩ doạ người luôn có thể khiến toàn thân nàng run rẩy, cắm đảo trong tiểu huyệt đến long trời lở đất, khoái cảm ập đến như vũ bão, xả xuống điên cuồng.

Trong không gian vắng vẻ và rộng mở, hai người kết nối với nhau hoang dã và bất cần, như thể không ngại có ai đó đến quấy rầy.

Âm thanh trò chuyện từ xa dần dần trở nên rõ ràng hơn, kèm theo tiếng đế giày nện xuống mặt đất nhẹ nhàng.

"A... Dừng ư... Dừng lại... A a..."

Cố Minh Nguyệt mở ra một khe hở nhỏ trong lòng bàn tay đang che đậy đôi môi đỏ mọng của mình, cuối cùng cũng có thể nói được vài chữ đứt quãng để bày tỏ suy nghĩ. Khi âm thanh càng lúc càng gần, nàng bất an vặn vẹo, vô số cánh hoa đang toả hương thơm ngát rơi từ trên đỉnh tóc xuống, bay vào trong tấm lụa mỏng lộn xộn, hoặc lẫn vào trong tầng tầng lớp lớp những nếp váy, bị vải áo ép vào và cọ xát đến nỗi không thể nhìn ra hình dạng ban đầu.

Cha Chateaubriand lúc này mới tìm về được một chút lý trí trong sự sa ngã. Dưới tình huống lúc nào cũng có thể bị người khác phát hiện khiến hắn vừa lo lắng vừa sợ hãi, nhưng cũng không khỏi cảm nhận thêm một loại cảm giác hưng phấn kích thích khác. Vào lúc ý loạn tình mê này, dù biết rõ nguy hiểm đang dần đến gần, hắn vẫn không thể lập tức rút khỏi.

"Có chỗ nào để trốn không?" Cha Chateaubriand liếm vành tai hồng của Cố Minh Nguyệt, giọng khàn khàn hỏi.

Hắn ngừng cự thú đang làm loạn chỗ ướt mềm giữa hai chân nàng, thở hổn hển.

"Gần đây... Có một cái cầu thang xoắn ốc..." Cố Minh Nguyệt chỉ về một hướng cách vài bước không xa, ở nơi đó có một cánh cửa gỗ thấp không đáng chú ý, bên trong là một cầu thang xoắn ốc chật hẹp dẫn thẳng đến tháp chuông, vị trí kín đáo và hiếm khi có người đến, là nơi ẩn náu tốt nhất trước mắt. Nàng vừa nói vừa bắt đầu sửa lại vạt áo trước ngực, đồng thời cố ý kẹp chặt phần thân dưới, nghiêng đầu dùng mắt ra hiệu cho người đàn ông nhanh chóng rút dương vật thô to đang chôn trong cơ thể mình ra.

Khuôn mặt nàng lấm tấm mồ hôi, sắc dục vẫn còn đậm trên đôi má hồng hào, nên đôi mắt liếc nhìn người đàn ông cũng yêu mị kinh người, ánh nước lấp lánh.

Cha Chateaubriand suýt chút nữa bị nàng nhìn đến mức run chân. Thời gian gấp gáp, hắn cũng không quan tâm nhiều, thế là hầu kết nhấp nhô, hắn rút dương cụ đỏ sẫm đang rỉ dâm dịch kia ra, một hơi vén quần lên, bế Cố Minh Nguyệt lên trước khi bị ai đó phát hiện, chạy lon ton chui vào bên trong cánh cửa gỗ với hạ thân cứng ngắc.

Bọn họ vừa mới đi vào, bên ngoài liền có những âm thanh trò chuyện được đè thấp truyền đến.

Cố Minh Nguyệt và Cha Chateaubriand dựa vào phía sau cánh cửa, lặng lẽ thở để bình tĩnh lại. Nàng im lặng kiểm tra các phụ kiện trên người, phát hiện không thiếu cái nào mới yên tâm không ít. Mặc dù hiện nay những cuộc tình ái giữa đại quý tộc và giáo sĩ không phải hiếm, nhưng những xiềng xích và giáo điều của thế tục sẽ không bao giờ cho phép đặt vấn đề tằng tịu đáng hổ thẹn này lên mặt bàn.

Nhịp tim của vị linh mục trẻ đập vang như trống, Cố Minh Nguyệt có thể nghe được rõ ràng. Nàng đặt tay lên ngực hắn, đầu ngón tay chạm vào trái tim người đàn ông điểm tới điểm lui, như thể đang chế nhạo hắn lúc này mới tỉnh táo lại sau khi đã muộn màng nhận ra tính nghiêm trọng của việc buông thả bản thân bừa bãi.

Ngoài cửa thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười và oán trách, nghe như một đôi tình nhân trẻ đang trong kỳ yêu đương nồng nhiệt, lúc này trùng hợp cũng đang tìm một nơi hẻo lánh để thân mật một phen.

Cha Chateaubriand bị Cố Minh Nguyệt trêu chọc, bắt lấy bàn tay nhỏ đang đặt trên ngực mình, đưa vào miệng nhẹ nhàng cắn vài cái. Đầu ngón tay hồng hào mềm mại tiếp xúc thân mật với hàm răng trắng như ngọc, đầu lưỡi mềm thỉnh thoảng liếm mút đầu ngón tay hơi lạnh... Cha Chateaubriand cúi đầu, chuyên chú đáp lại lời trêu chọc của người phụ nữ một cách khêu gợi. Tinh lực dồi dào của hắn dưới tình huống này vẫn bừng bừng phấn chấn ngẩng đầu lên, đầu nấm non mịn ma sát vào mặt ngoài thô ráp của vải dệt, tuy có chút sảng khoái, nhưng khó chịu và tra tấn lại nhiều hơn.

Hắn có chút vội vã không nhịn nổi muốn tiếp tục chuyện bị ngắt quãng vừa rồi, dương cụ sưng to đến phát đau dưới thân đang vô cùng thương nhớ nhục thể thơm ngon mềm mại của người phụ nữ trong lồng ngực.

Phía sau cánh cửa bỗng dưng bị đẩy đẩy rung chuyển hai lần, Cố Minh Nguyệt và Cha Chateaubriand đưa mắt nhìn nhau, dù cho hai người đã sáng suốt khoá cửa lại, phía sau vẫn không ngừng cố gắng thêm.

Bọn họ nghe thấy cặp đôi bên ngoài tiếc nuối phàn nàn rằng cửa đã khoá, sau đó đứng tại chỗ bắt đầu nói mấy lời tâm tình dính người, không hay biết phía bên kia cánh cửa đang có kẻ nghe trộm.

Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, đầu Cha Chateaubriand choáng lên. Hoặc có thể, hắn sớm đã choáng váng vì bị cảm xúc tác động, nếu không thì sao dục vọng của hắn lại trở nên mất kiểm soát như vậy?

Đôi tình nhân ngoài cửa không ngừng líu lo, cũng không sợ làm phiền người khác, e rằng sẽ không sớm rời đi. Cha Chateaubriand ngửi ngửi hương thơm mê người nơi chóp mũi, đấu tranh nội tâm mấy phen, cuối cùng vẫn không kiềm chế được, rón rén dẫn Cố Minh Nguyệt lên mười bậc thang cao hơn, cẩn thận vén váy gác một chân nàng lên khuỷu tay, dịch thể ẩm ướt không hề bớt đi chút nào, giúp hắn thuận lợi thọc vào sâu.

Nếu không phải nàng đích thân trải nghiệm, Cố Minh Nguyệt khó có thể tưởng tượng người đàn ông luôn luôn kiềm chế này sẽ có một mặt gấp gáp như vậy.

Dương vật nóng bỏng liên tục xâm nhập hoàn toàn, mạch đập dữ dội trên côn thịt cảm nhận được mọi hướng vặn vẹo bên trong nhục huyệt. Quy đầu lớn bằng trứng chim bồ câu va vào miệng cổ tử cung nhỏ hẹp mỏng manh, hung hăng nghiền sâu, liên tục gây ra những cơn tê dại và chướng bụng không thôi.

Một tay Cha Chateaubriand đè sau lưng Cố Minh Nguyệt, đồng thời dùng một tay khác nâng một cái đùi ngọc lên, bàn tay to thuận thế nhào nhặn một bên tuyết đồn, năm ngón tay dùng sức tách chân tâm nàng mở rộng hết mức có thể, để hai người có thể kết hợp càng thêm chặt chẽ.

Cố Minh Nguyệt cắn môi dưới, thở hổn hển trước mặt hắn, rên rỉ với âm lượng chỉ hai người mới nghe thấy được. Nàng vòng tay qua cổ người đàn ông để tránh bị mất thăng bằng sau những cú va chạm liên tục. Tay còn lại đi dọc theo thắt lưng đối phương, dừng lại trên cặp mông săn chắc của hắn và dùng sức xoa bóp thật mạnh, đồng thời mở rộng hai chân áp vào bụng dưới người đàn ông, nghênh đón mọi sự xâm nhập không chút dè dặt.

"Đúng rồi... Dũng cảm lên... A a... Chỗ đó... Ừ... Đúng rồi... Mạnh hơn nữa..."

Đôi mắt nàng mờ sương, cái lưỡi thơm tho thò ra từ đôi môi đỏ mọng, liếm cằm người đàn ông và rên rỉ khe khẽ. Mu bàn chân giơ lên duỗi thẳng, mũi chân thoải mái cuộn lại thành cục, đôi giày thêu mũi nhọn tinh xảo đắt tiền phía trên lung lay sắp rớt.

Người đàn ông một ngụm ngậm lấy môi son của nàng, đầu lưỡi nóng bỏng khuấy động trong khoang miệng nàng. Hạ thân nhanh chóng đỉnh loạn trong nụ hôn ướt át, nam căn căng cửa huyệt ra thành cái lỗ tròn đẩy ra một đám bọt trắng. Cái lỗ nhỏ đang ngậm cự vật òm ọp òm ọp phun ra những bọt nước nhỏ, nước bên trong tràn ra gần như thành lụt.

"Thả lỏng... Ưm..."

"Vào đi, vào... A ư... Sâu quá..."

Cha Chateaubriand hôn lên thái dương Cố Minh Nguyệt, chóp mũi vuốt ve thân mật trên khuôn mặt nàng. Hắn hít một hơi, khàn giọng hướng dẫn từng bước, thẳng đến khi nàng mềm oặt gác đầu lên vai hắn, run rẩy không kiểm soát, cổ tử cung nhỏ trong bụng bị quy đầu to lớn ép mở miệng ra, bắt nạt đến mức khiến phần thân dưới nàng co giật.

Cố Minh Nguyệt cảm giác có một thứ gì đó nóng hừng hực cắm vào giữa chân mình, lớp lông vừa dày lại vừa cứng bao quanh dương vật kích thích tiểu huyệt bị căng tròn của nàng gây ra những cơn ngứa râm ran. Hai quả bóng ấm dán vào đáy chậu của nàng, phảng phất như thể chúng đang được ngâm trong suối nước nóng, thấm đẫm ái dịch. Đầu ngón tay nàng vặn vặn lớp vải áo sau lưng người đàn ông, tựa vào người hắn yếu ớt thở gấp, tựa như không chịu nổi, nhưng hạ thân lại nhúc nhích, nuốt chửng dương vật của người đàn ông đến tận cùng.

Cha Chateaubriand được nàng kẹp chặt thoải mái, khe rãnh chỗ đầu nấm mắc kẹt ở lối vào cổ tử cung, hắn không chỉ tận hưởng cảm giác trơn trượt như bị một cái miệng nhỏ mút vào, mà cảm giác vặn vẹo, bóp chặt bên trong bức tường như có vô số cái lưỡi liếm láp vuốt ve từ bốn phương tám hướng. Da đầu hắn tê dại, hắn thở ra một hơi, côn thịt nhúc nhích xoay tròn không rời miệng cổ tử cung, bàn tay sau lưng Cố Minh Nguyệt trượt xuống, hai tay đồng thời nhào nặn cặp mông thịt của nàng.

Cố Minh Nguyệt cắn vai hắn, đôi mắt đẹp trong giây lát mở to, toàn thân không tự chủ được mà co rút một trận, ô ô ư ư bị nhục hành của người đàn ông đẩy tới cao trào, đôi chân dài giãy gịua kịch liệt như cá khát nước.

Đôi giày nhọn treo trên mũi chân vẽ một vòng cung parabol trong không trung rồi rơi xuống, lăn trên những bậc thang, phát ra tiếng vang bình bịch.

Tiếng cười và những lời yêu thương lãng mạn như lời thề nguyện ngoài cửa chẳng biết đã biến mất từ lúc nào, hai người trong cửa mải mê đến mức không rảnh bận tâm đến bất cứ điều gì khác, trong cầu thang xoắn ốc tối tăm chật hẹp say sưa quên mất chính mình.

Cha Chateaubriand xoa bóp hai cái mông tròn, một đầu ngón tay bất ngờ đâm vào cúc động nhỏ hẹp, thăm dò đào khoét bên trong, dưới vẻ mặt khó tin của Cố Minh Nguyệt, hắn mặt không đổi sắc nhét thêm một đầu ngón tay khác vào.

"Chỗ này... đã từng được dùng qua chưa..."

Dương vật rung lắc ngăn chặn trong tử cung nàng còn chưa phóng thích, làm nàng cao trào dễ như trở bàn tay, toàn thân mềm nhũn mặc hắn muốn làm gì thì làm.

"Chưa, chưa..."

Cố Minh Nguyệt lắp bắp trả lời, thanh âm run rẩy.

"Rất tốt."

Chỉ nghe thấy một tiếng cười khẽ của người đàn ông vang lên bên tai, ngay sau đó một ngón tay khác lại gia nhập vào cửa sau của nàng.

Côn thịt thô to cứng ngắc vẫn đang hoành hành trong bụng nàng, cúc huyệt giữa mông bị ba ngón tay đồng thời mở ra, hai cái miệng nhỏ giữa chân của Cố Minh Nguyệt đều bị mở rộng cho đến khi thành cái lỗ tròn.

Cha Chateaubriand ra sức thẳng lưng, không quên đút ngón tay vào cúc động cách nhục huyệt một tầng ngăn cách, hắn có thể cảm nhận được sự êm ái và chặt khít bên trong, cũng như nhịp đập của chính mình đang xông phá trong người nàng. Đầu ngón tay hắn khuấy động trong huyệt như muốn trút giận, cũng tạo ra một loại khoái cảm khó tả.

Cố Minh Nguyệt tỉnh tỉnh mê mê cảm thụ được dục vọng chiếm hữu của người đàn ông ngay lúc này.

"Nhanh hơn chút nữa... A a... Mạnh hơn chút... Ư ưm... Đúng rồi... A... Lấp đầy ta hết mức có thể đi... Ưm a a a... Của chàng... Tất cả đều của chàng... Ư..."

Nàng nhếch khoé miệng lên, cả người treo trên thân người đàn ông, môi đỏ áp vào tai đối phương rên rỉ dâm đãng, không biết xấu hổ để hắn tiến vào mãnh liệt hơn, tiểu huyệt vô thức vặn vẹo mấy phen.

Cha Chateaubriand cắn răng, hạ thân dùng thêm sức, đè ép Cố Minh Nguyệt trong ngực, làm nàng không lâu sau thét chói tai và tiết ra khắp sàn. Chất lỏng nóng hổi cuồn cuộn phun lên khiến mã mắt ngứa ngáy, sau một cú thọc sâu liền khàn giọng phun ra bạch tương tươi nồng.

"A..."

Đợi người đàn ông rút nam căn trong cơ thể nàng ra, Cố Minh Nguyệt mềm nhũn xụi lơ trên bậc thang, toàn thân bủn rủn không chịu nổi.

Cha Chateaubriand tựa hồ như không thấy thoả mãn, dưới cái nhìn lười biếng đáng yêu của Cố Minh Nguyệt, lại lần nữa giơ dương vật cứng ngắc lên, lắc mạnh trước mặt nàng.

Cố Minh Nguyệt nhỏ giọng kinh hô muốn từ bỏ, nhưng người đàn ông không ngại ngồi xổm xuống vòng hai chân nàng quanh eo, dùng hai tay nâng mông nàng lên cao, đặt côn thịt thô nóng ma sát giữa cánh hoa của nàng. Quy đầu đầy đặn phồng lên liên tục ức hiếp hoa hạch nhỏ xinh đang sung huyết phía trên, sau khi nàng dần dần trầm mình xuống, người đàn ông giữ chắc phía trước, nhắm ngay cúc huyệt đã thấm đẫm dâm dịch, dùng toàn lực đâm thẳng đến tận cùng.

Cố Minh Nguyệt không kịp phòng bị, cúc động nàng phải gánh chịu thứ đồ vật có chiều dài ngang ngược như vậy, mà Cha Chateaubriand căn bản không cho nàng thời gian để thở và thích ứng, cứ thế đưa đẩy điên cuồng.

Mỹ nhân nổi tiếng trong đế quốc đã bị vị linh mục trẻ tuổi cường tráng loay hoay chơi đùa trong trong ngoài ngoài giữa những tiếng la hét giãy giụa đầy mồ hôi, bụng nàng chứa đầy tinh đặc, hận không thể ngất đi.

-------------------------

Còn 4 chương nữa là kết thúc rồi nha, tui sẽ cố gắng hoàn thành xong sớm nhất có thể, sẵn tiện chuẩn bị giới thiệu cho mấy bà bộ mới lunnnnnn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro