Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lưu luyến chia ly (13)

"A......thập tam thúc..........thật lớn a.."

"Côn thịt lớn của thập tam thúc, nàng mới thích chứ." Dận Tường một mặt thọc vào rút ra, một mặt duỗi tay xoa nắn vú nàng, đôi mắt đồng thời thu hết biểu tình phấn khởi của nàng.

Dận Tường đem côn thịt rút ra, liền thấy tiểu cô nương nâng cao mông thịt tuyết trắng kiều diễm hướng mình cầu hoan, tiếp tục đỡ lấy côn thịt của của mình, ở trong hoa tâm dính đầy dâm thủy, phần eo nhẹ nhàng dùng sức một chút liền mang theo dâm thủy lẫn quy đầu trứng ngỗng đỏ tím nhét hết vào trong thịt huyệt. Một đám miệng thịt nhỏ nhắn mềm mại không ngừng cắn chặt quy đầu, làm hắn thiếu chút nữa không kiềm chế được, không khỏi hít sâu một hơi.

Quy đầu cực đại đem miệng huyệt phấn hồng kiều nộn căng đến cực hạn, chỉ cần nam nhân phát lực một cái liền có thể hoàn toàn đi vào, nhưng hắn không dám, lại nhẹ nhàng đem côn thịt lui trở ra ngoài, làm đến độ tiểu cô nương gấp gáp dùng tay chân cùng ôm lấy vòng eo hắn. Dận Tường nuốt nước miếng một cái, lại dùng chút lực thọc quy đầu trở vào, còn phát ra âm thanh "tư tư" dễ nghe.

Lê Thu nhẹ nhàng vặn vẹo kiều mông, trong miệng hừ hừ rên rỉ: "Ân ân... thập tam thúc........Thu Nhi còn muốn...." Nàng thật sự không hề thỏa mãn với việc hắn lướt qua liền ngừng lại, nàng càng khát vọng hắn thâm nhập yêu thương nàng nhiều hơn nữa.

Dận Tường không đáp lại nàng, chỉ để cây gậy lớn thô đen bên trong hoa huyệt nàng đưa đẩy, tuy rằng chỉ có quy đầu tiến vào, nhưng bên trong Lê Thu từng luồng dâm thủy cuồn cuộn không dứt bị quy đầu lớn của nam nhân mang cả ra ngoài, thịt non đỏ tươi bao lấy quy đầu, theo động tác kịch liệt của hắn mà ra vào.

Nam nhân ác ý đẩy nhanh tốc độ, thẳng đến tiểu cô nương bị cắm đến rên rỉ liên tục: "A....a... Căng quá..........ân, thập tam thúc....sâu một chút......nhưng vậy không thoải mái........A"

Giọng nói còn chưa dứt, Dận Tường liền gầm nhẹ một tiếng lại dùng thêm lực, một cây gậy thịt mang theo mật dịch phát ra tiếng òm ọp cắm vào hơn một phần ba, nhẹ nhàng để ở phía trước tấm màn xử nữ của nàng. Đường đi nhỏ hẹp ngập nước bị căng đầy đến sảng khoái, không tránh khỏi một trận mê loạn, "Vật nhỏ này, lòng tham không đáy, nếu không phải là thập tam thúc, người khác làm sao có thể thỏa mãn oa nhi dâm đãng nàng đây?"

Lê Thu gắt gao ôm thúc phụ, mặc kệ hắn thô tục trêu chọc, chỉ ý loạn tình mê đem đầu lưỡi đỏ tươi đưa đến bên miệng nam nhân, để mặc hắn điên cuồng liếm mút. Lại buông ra một bàn tay, đem nhũ hoa phấn hồng trắng mịn mê người của mình dâng đến bên miệng hắn, Dận Tường sao có thể cự tuyệt thịnh tình của tiểu cô nương, một ngụm lại cắn lại mút hết vào trong miệng, bắt đầu chuyển động eo thô, thật mạnh mà đâm vào mị huyệt.

Dận Tường mạnh mẽ chuyển động eo thô, chất lỏng thơm ngọt của nàng cũng theo gậy thịt của hắn chảy ra tới, cực đại quy đầu ở trong miệng huyệt thiếu nữ thuần khiết cũng bị kẹp đến sảng khoái không thôi, chỉ làm hắn càng thêm dục hỏa đốt người, cả người vừa tê vừa ngứa, hận không thể phá tan tầng lá chắn cuối cùng kia mà hoàn toàn đi vào.

"A........thập tam thúc..........Thu Nhi muốn tới........." Lê Thu không ngừng thở dốc, mông tuyết trắng tròn trịa như ngọc, vì phối hợp với Dận Tường luật động, nghe lời mà không được nâng cao, một đôi mắt đẹp, sớm đã lộ ra bộ dáng như si như mê.

Dận Tường nghe vậy, tiến công càng lúc càng mãnh liệt, nâng eo mông nàng lên, lại gác hai chân nàng lên đầu vai, tiếp tục mạnh mẽ đánh tới.

"A..........Thu Nhi......... Thu Nhi tới......tới........" Lời còn chưa dứt, từ chỗ sâu nhất trong hoa tâm tiểu cô nương, đột nhiên phun trào ra một cổ nhiệt lưu, nhắm thẳng vào quy đầu Dận Tường mà tưới lên.

Mà đồng thời Dận Tường cũng cảm thấy hoa tâm Lê Thu sinh ra một trận co rút kịch liệt, không khỏi gia tăng luật động, kéo dài khoái cảm cho nàng, côn thịt ở nơi tràn ngập dâm dịch không ngừng ra vào, hai mảnh hoa môi đáng thương hề hề cũng bị ma sát đến thảm.

"Thu Nhi ngoan....ân.......đến giờ uống thuốc rồi, thập tam thúc bắn cho nàng uống......" Dận Tường biết mình đã đến cực hạn, điên cuồng mà tăng tốc đâm vào rút ra: "Dùng sức kẹp lấy ta, mau..."

Dận Tường tiếp tục thọc vào rút ra hơn trăm lần, Lê Thu yêu kiều rên rỉ một tiếng, hoa tâm đột nhiên tê rần, hốt hoảng khóc thành tiếng: "Thập tam thúc, nhanh lên.........Thu Nhi lại muốn tới....." Tiếng nói vừa dứt, một cổ âm dịch lại lần nữa phun ra.

Dận Tường bên cạnh cũng sắp bùng nổ, lúc này Lê Thu tưới lên một cổ nhiệt lưu, nhất thời thất thủ, đột nhiên rút ra côn thịt lớn, đưa tới bên miệng tiểu cô nương, "Nhanh, Thu Nhi, há miệng! Thập tam thúc đút nàng uống thuốc!"

Lê Thu lập tức mở cái miệng nhỏ, vươn đầu lưỡi mềm mại nghênh đón nam nhân phun ra. Chỉ thấy mã nhãn chỗ quy đầu kia, tinh dịch nồng đậm mãnh liệt bắn xuống, liên tiếp bắn ra mười lần, lấp đầy cả miệng nhỏ của tiểu cô nương.

"Thu Nhi ngoan, mau nuốt xuống đi a......" Dận Tường đỏ mắt thúc giục nàng làm chuyện dâm mị nhất trên đời. Nam nhân nào mà chẳng hy vọng nữ nhân mình âu yếm nhất nuốt vào dịch con cháu của mình chứ, hắn cũng không ngoại lệ.

Lê Thu nhíu lại hai hàng lông mày, chậm rãi nuốt xuống. Nam nhân lại còn xoa nắn một chút, xuất ra một ít tinh dịch còn sót lại, bôi lên trên đầu lưỡi nàng, "Thu Nhi nhà ta thật ngoan...."

Lê Thu cũng không phải là đồ ngốc, biết trong miệng cái gì mà thần dược của thần y chứ, rõ ràng là... Nhưng cũng không nói ra, chỉ cho đó là tình thú giữa nàng và thập tam thúc mà thôi.

...

"Thu Nhi......"âm thanh Dận Tường trầm thấp dễ nghe, mang theo  thỏa mãn sau khi mây mưa.

Lê Thu nghe thấy chỉ vặn vẹo thân mình, hướng trong ngực nam nhân chui vào, lấy đó làm lời đáp.

Dận Tường có chút dở khóc dở cười, biết nàng nhất định là mệt muốn chết rồi, nhưng một phen hồ nháo, trời đã không còn sớm. Huống hồ, chuyện quan trọng nhất hắn còn chưa nói với nàng, hai người đã thân mật như vậy rồi, nếu lại giống như lúc trước, non nửa năm trời không xuất hiện trước mặt nàng, nha đầu này sợ là sẽ gấp đến chết.

"Thu Nhi, thập tam thúc có chuyện muốn nói với nàng." Dận Tường hơi hơi rút ngực về, làm cho hắn hoàn toàn thấy rõ tiểu chất nữ trong lòng mình.

Lê Thu nghe nam nhân nói lời nghiêm túc, trong lòng không khỏi căng thẳng.

Hạnh phúc này vốn do nàng trộm mà có. Trân quý dữ dội, nhưng ngắn ngủi làm sao. Trời đã sáng, nàng nên tỉnh mộng, mà nam nhân nàng trộm tới này Hoàng A Mã còn cấp cho hắn.... thê tử cùng hài tử...

"Thúc nói, ta nghe đây." Lê Thu nhắm hai mắt không chịu nhìn hắn, ngữ khí ra vẻ ngây thơ, không để cho nam nhân cảm thấy được chính mình đang sâu sắc bất an cùng khó chịu.

Dận Tường là người sáng suốt, sao có thể không biết được tâm tư của nàng. Thương tiếc cúi đầu hôn lên cái trán trơn bóng của nàng: "Gần đây Giang Nam lũ lụt không ngừng, đồng ruộng đều ngập nước, mùa thu năm nay chắc chắn mất mùa, bá tánh khổ không nói nổi...."

Đây là lần đầu tiên hắn nói về công việc triều chính của mình, Lê Thu cũng quên mất thương cảm vừa rồi, chỉ nghiêm túc nhìn về phía hắn. "Trong triều không chọn được người thích hợp đi xuống Giang Nam, ý của ta...cũng là ý của Hoàng A Mã nàng, thân vương đích thân xuống thụ lý công việc doanh điền thủy lợi, mới có thể trấn an dân tâm. Cũng vừa lúc mượn cơ hội này, đến khảo sát đất đai, khơi thông kênh rạch, tu sửa đê điều, hướng dẫn người dân trồng trọt..."

Lê Thu đối với việc này cũng đã có nghe qua, Hoàng A Mã vì điều này phiền não đã lâu. Nhưng nàng trăm triệu lần không nghĩ tới, thập tam thúc tôn quý dưới một người trên vạn người lại đích thân nhậm chức khâm sai lần này, "Vậy....thập tam thúc lần này đi..."

"Thu Nhi, năm sau khi hoa lê đầu mùa nở, thập tam thúc sẽ ở nơi đây chờ nàng."

Tiểu cô nương nghẹn ngào gật đầu, bọn họ mới định tình chưa lâu, liền không thể gặp nhau nữa. Nàng nghĩ muốn theo hắn xuống Giang Nam, nhưng đó lại là hạ sách, không nên không nên.

"Nha đầu ngoan....." Dận Tường gắt gao ôm chặt thân thể mềm mại mảnh khảnh của tiểu cô nương, trong lòng hắn không thể bỏ lại nàng, nhưng hắn thân là Di Thân Vương của đại thanh, đời này, không chỉ vì chính mình mà sống, vì Lê Thu mà sống, càng vì lê dân bá tánh trong thiên hạ mà sống, "Chờ ta......."

------------------------

Thập tam thúc cầm thú rốt cuộc cũng toại nguyện a ~~

Phía dưới là một đợt cốt truyện. Dận Tường cả đời cần cù chăm chỉ, vì Ung Chính là không ít chuyện, cuối cùng vất vả lâu ngày thành bệnh mà chết. Trong truyện này lấy ra hai sự kiện lớn, một là chuyện trị thủy,còn chuyện thứ hai xem xong sẽ biết, hì hì ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro