Chương 20: TG1(19)
Chương 20 : Lãnh khốc ngạo kiều - Tung Đế (19)
Lâm Du Du bị động tác của hắn dọa đến hồ đồ --- Trước kia hai người có thân mật ôm nhau ngủ, nhưng hắn chưa bao giờ có động tác kích động như vậy.
Hắn kích động không thôi, bàn tay to lớn tùy ý vuốt ve toàn thân nàng, phía trên lại hôn nàng đến gần như không thể thở nổi.
Lâm Du Du thật vất vả mới tránh được nụ hôn của hắn, thở hồng hộc, lồng ngực không ngừng lên xuống.
Viên Thiên Tung nhìn thấy bộ dạng xinh đẹp kiều diễm của nàng, toàn thân nhiệt huyết đều dồn hết vào phần bên dưới, nóng bỏng hôn vào mặt nàng, trên cổ, một đường thẳng xuống dưới.
Lâm Du Du không thể kìm nổi, nhẹ nhàng thở gấp, vừa thẹn lại vừa giận liền đưa tay đẩy hắn ra--
" Hoàng thượng...Thỉnh tự trọng!"
Viên Thiên Tung cũng không ngẩng đầu lên, mang theo sự kích động cùng ham muốn, giọng nói khàn khàn : " Trẫm đợi nàng lâu như vậy! Còn cái gì mà tự trọng với không tự trọng? Đêm nay trẫm nhất định phải sủng hạnh nàng!"
Lâm Du Du giật nảy mình, lập tức nói : " Hoàng thượng...Người còn như vậy, vi thần liền hô lên!"
Thứ nếu như quá dễ dàng có được, hắn sẽ không cảm thấy quý trọng. Sau này hắn vẫn sẽ là cái nam nhân kiêu ngạo như thế!
Viên Thiên Tung lại không để ý, một tay nắm lấy hai tay của nàng mà chế trụ, đặt lên đỉnh đầu. Tay còn lại ra sức mà tháo nội y của nàng.
" A!" Lâm Du Du theo trực giác thấy ngực mát lạnh, nhịn không được hét lên một tiếng.
Viên Thiên Tung lạnh lùng nhướn mày, đưa miệng lại phía nàng, ngăn cản nàng lại tiếp tục hô lên.
Hộ vệ bên ngoài nghe được động tĩnh, khẩn trương hỏi : " Lâm đại nhân! Ngài không sao chứ?"
Hai người ở trên giường lớn đang lôi lôi kéo kéo đều cứng ngắc---
Hộ vệ không thấy có tiếng đáp lại, sốt ruột hô : " Lâm đại nhân! Bên trong xảy ra chuyện gì? Ti chức vào hỗ trợ ngài nhé? "
Viên Thiên Tung sau lưng xiết chặt nàng không cho nàng làm loạn, cắn răng trừng mắt : " Mau đuổi bọn họ đi! Không được để bọn họ tiến vào !"
Nếu như người ngoài xông vào, mọi chuyện đều sẽ bại lộ. Như vậy, thể diện của hắn đặt ở đâu! Hoàng thượng nửa đêm canh ba vụng trộm trèo lên giường Lâm Trạng Nguyên...
Lâm Du Du vừa đẩy hắn ra, vừa nói : " Ta không sao! Các ngươi không cần vào trong, ta chỉ gặp ác mộng mà thôi!"
Lời vừa nói khiến nam nhân bên cạnh nàng lập tức mặt mày đen xì.
Bọn hộ vệ thở hắt ra một hơi, vội nói : " Đại nhân, nếu như ngài không có việc gì, ti chức tiếp tục gác đêm. Đại nhân cần gì phân phó một tiếng, ti chức nhất định tới."
Lâm Du Du cảm kích nói : " Phiền các vị!"
Trải qua sự tình này, dục vọng của Viên Thiên Tung cũng nguội lạnh, hai tay ôm trước ngực, lạnh lùng trừng mắt Lâm Du Du
" Nàng vừa nói gì? Ác mộng ? Hóa ra trẫm ở trong mắt nàng chính là ác mộng? "
Lâm Du Du cười hì hì hỏi ngược lại hắn : " Nửa đêm ngoại trừ gặp ác mộng, chẳng lẽ tự nhiên hô to một tiếng? Hoàng thượng, người nói có đúng không? "
Viên Thiên Tung tức giận không thôi, nhưng lại không thể làm được gì. Chân dài duỗi ra, cả người nằm vật xuống giường lớn, tứ chi mở ra ngủ.
Lâm Du Du gấp gáp đẩy hắn xuống, thấp giọng kháng nghị : " Người không thể ngủ ở đây!"
Người hắn cao to như thế, lại nằm bành chướng như vậy..vậy nàng phải ngủ ở đâu? Cái lều nhỏ này của nàng, ngoại trừ giường lớn và hai cái ghế đẩu, căn bản là không có gì.
Viên Thiên Tung kéo chăn mền của nàng lại, đắp kín mình, không để ý tới nàng.
Gió đêm thanh lương, vùng ngoại ô ban đêm càng là rét lạnh. Lâm Du Du nhịn không được rùng mình một cái!
Viên Thiên Tung mở mắt, cánh tay kéo nàng lên, nhét vào trong ngực, dùng chăn mền ủ kín nàng.
Hắn nằm ngang, nàng tựa vào vai hắn, y như con chim non nép vào ngực hắn, động tác vừa bá đạo lại mập mờ. Hai người không hẹn mà cùng nhớ lại khoảng thời gian ở chung trước đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro