Chương 15: TG1(14)
Chương 15: Lãnh khốc ngạo kiều - Tung Đế (14)
Đêm hôm đó, tẩm cung của Hoàng thượng đèn sáng cả một đêm.
Đến khuya, Lâm Du Du đợi mãi không thấy hắn tới.
" Không thể được.... "
Trời vừa sáng, nàng liền nói với nội thị chiếu cố nàng giúp nàng đi mời thái y, nói eo của nàng lại bị đụng vào, đau đến cả đêm không ngủ được.
Thái y vừa đến, Lâm Du Du liền hô to gọi nhỏ, nói đã đau đớn một ngày một đêm, thực sự không chịu nổi.
Thái y nói, đây là vết thương chồng lên vết thương, xem ra vô cùng nghiêm trọng, muốn mời đại phu chuyên trị xương vòng eo đến giúp nàng chẩn trị.
Hai nội thị chiếu cố nàng nghe vậy liền hoảng hốt, lập tức chạy tới bẩm báo với Hoàng thượng.
Lâm Du Du thấy bọn họ vừa đi đã quay lại, nhịn không được hỏi : " Hoàng thượng nói sao? "
" Chúng ta bị đuổi ra ngoài...." Nội thị nọ lườm nàng một chút, ánh mắt mang theo chút đồng tình.
Lâm Du Du dựa vào gối lớn, không nói lời nào. Kỳ thật, eo của nàng cũng có chút đau nhức, tối hôm qua lại bị hắn hung hăng đẩy khiến nàng lần này thật sự bị đụng phải.
Thật đáng sợ, vừa nghe đến nàng là nữ nhân lập tức đối xử với nàng như vậy. Bất quá chỉ dựa vào khoảng thời gian ở chung này nàng cũng khá có lòng tin.
Thời điểm nội thị bưng cơm nước tới, Lâm Du Du một chút cũng không ăn, nội thị nọ lại bưng khay đồ còn nguyên ra ngoài. Đợi tới lúc không có ai , nàng lén lấy trái cây ra ăn.
Đêm hôm đó, nàng không dám ngủ. Khi nàng cảm nhận được nơi cửa sổ có một ánh mắt lạnh lẽo lại quen thuộc nhìn vào, lập tức ra vẻ thống khổ, kêu rên không ngừng.
Ánh mắt ấy nhìn nàng bao lâu, nàng rên la bấy lâu.
Đêm hôm đó , tẩm cung của Hoàng thượng đèn vẫn sáng đến tận bình minh.
Sáng hôm sau, Dương Thái phó tiến cung, nghe nói tiểu thái giám hôm trước cứu y bệnh tình chuyển nặng, ăn uống không ngon, tình cảnh vô cùng nghiêm trọng liền tự mình qua đây thăm Lâm Du Du.
Dương Thái phó là một người chính trực, tính cách lương thiện, nghe Lâm Du Du kể về thân thế của mình, trong lòng lại nổi lên sự thương tiếc.
" Nói như vậy, ngươi không có nhập nô tịch, chỉ bởi vì quê gặp lũ lụt nên mới vào cung làm người hầu? "
Lâm Du Du nhẹ nhàng gật đầu.
Dương Thái phó thấy nàng tướng mạo thanh tú, đôi mắt lấp lánh đáng yêu trong lòng lại càng hài lòng với nàng.
" Tiểu tử này, nếu là như vậy thì mọi chuyện lại trở nên dễ dàng hơn nhiều. Lão phu ở trước mặt Hoàng thượng cũng có chút tiếng nói. Lát lão phu tự mình diện thánh, đưa ngươi đến phủ của lão phu trị thương! Nếu còn để như vậy, đời này của ngươi coi như xong."
Lâm Du Du hai mắt rưng rưng, vội vàng đáp ứng.
Sau khi Dương Thái phó đi, Lý công công lại đến thăm nàng, đem theo mấy bình thuốc lại vụng trộm khéo léo đưa cho nàng một túi bạc.
" Đồng hương, ta cũng rất thích tiểu tử nhà ngươi. Hoàng thượng đã đáp ứng với Thái phó, đây chính là đãi ngộ chưa người nào có được. Mau dưỡng bệnh cho tốt, tiểu tử ngươi ngày sau nhất định rất có tương lai! Không chừng đây là lần cuối chúng ta gặp nhau...Tiểu tử ngươi cố gắng bảo trọng..."
Lâm Du Du sững sờ, hỏi : " Hoàng thượng không còn quan tâm đến nô tài, không muốn nô tài trở về hầu hạ sao? "
Lý công công trừng nàng một cái, ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành, nói : " Thái phó muốn bồi dưỡng ngươi, đây chính là cơ hội hiếm có! Ở trong cung thì có gì tốt? Cho dù tốt cũng chỉ là phận nô tài. Tiểu tử ngươi có được cơ hội này còn không biết trân trọng? "
Xế chiều hôm đó, nàng liền được người khiêng ra khỏi cung, một mạch đưa tới phủ Tể tướng.
Dương Thái phó tìm đại phu chuyên chỉnh hình tới khám eo cho nàng.
Đại phu nói vết thương không thànhvấn đề, nghỉ ngơi vài ngày là có thể khỏi.
Lâm Du Du ở đó được ăn ngon mặc đẹp, nuôi đến trắng trẻo xinh đẹp.
Dương Thái phó cũng thường sang đây thăm nàng. Y nói cho nàng biết, Hoàng thượng ngày nào cũng hỏi thăm nàng, khi nghe nói eo của nàng đã khỏi, Hoàng thượng cười rất vui vẻ.
Lâm Du Du nghe xong, cũng cười rất vui vẻ.
" Thái phó, người đang cầm thứ gì trong tay vậy? "
" Đây chính là danh sách tuyển tú nữ của Hoàng thượng." Dương Thái phó đáp.
Lộp bộp! Hắn muốn tuyển tú nữ?!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro