Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 51


Vương Tử Tiến cùng Phi Tiêu đợi hai người trong phòng đi xa, vội đẩy cửa đi vào. Chỉ thấy bên trong ánh đèn dầu như hạt đậu, chiếu đến trong phòng lúc sáng lúc tối.

Một bức rèm trướng màu hồng nhạt treo ở mép giường, người bên trong không có nửa phần tiếng động.

"Liễu Nhi có ở bên trong sao?" Vương Tử Tiến hỏi, vì cái gì bên trong nửa phần tiếng động đều không có.

"Nhìn xem chẳng phải sẽ biết sao?" Phi Tiêu nói.

"Liễu Nhi, Liễu Nhi!" Vương Tử Tiến nhỏ giọng kêu, hướng mép giường đi đến, bên trong vẫn là không người lên tiếng.

Vương Tử Tiến run rẩy đưa tay kéo tấm rèm kia, hắn sợ phía sau bức rèm này giống như ngày ấy trong mộng chứng kiến, bên trong là một khối thây khô.

Rèm trướng dần dần kéo ra, Vương Tử Tiến thăm dò nhìn thoáng qua, không khỏi nhẹ nhàng thở ra, chỉ thấy bên trong một thiếu nữ, mặt mày như họa, da trắng như tuyết, tuy rằng nhắm chặt hai mắt, hai má có chút hóp lại, chính là vẫn có thể nhìn ra là Liễu Nhi.

"Đây là có chuyện gì?" Vương Tử Tiến hỏi, vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy một Liễu Nhi sống sờ sờ, nào biết vẫn là dáng vẻ này.

Phi Tiêu nhìn qua một chút nói: "Nàng hình như là bị người nào hạ chú?"

"Cái gì?" Vương Tử Tiến ngạc nhiên nói. Hắn lại nghĩ tới ngày ấy ở trong ảo cảnh chứng kiến, đôi giày thêu mẫu đơn kia ngừng ở chỗ bát thuốc trên bàn. "Phù chú kia nếu để người khác uống thì liệu có hiệu lực không?"

"Có!" Phi Tiêu nói: "Bất quá đó đều là biện pháp thô thiển , nan giải lắm mới phải dùng!"

"Biện pháp tuy rằng thô thiển, chính là nếu ngày ngày đều sử dụng?" Vương Tử Tiến hỏi.

"Ta đây cũng không biết, dù sao chính mình là chưa từng dùng qua loại phương pháp đó ~" Phi Tiêu nói, lấy quạt xếp gãi gãi đầu, vẻ mặt nghi hoặc.

Hai người đang nói, chỉ nghe hành lang gấp khúc truyền đến một trận nhỏ vụn tiếng bước chân, làm như có người nào đang tới.

Phi Tiêu vội kéo Tử Tiến đứng ở mép giường. Chỉ thấy cửa phòng kia lại bị đẩy ra, một đôi giày thêu bước qua tiến vào.

Vương Tử Tiến vừa thấy đôi giày, liền biết là ai tới. Quả nhiên là vị trắc thất cùng nữ hài mặc một cái xanh biếc tiến vào, chỉ nghe nàng phân phó nói: "Tiểu Hà, đi mang một chiếc bàn nhỏ dọn đến cạnh giường!"

Tiểu Hà lên tiếng, vội đi dọn một cái bàn vuông nhỏ lại đây. Vương Tử Tiến nghe xong cái tên Tiểu Hà, trong lòng không khỏi chấn động, vị cô nương tên Tiểu Hà này chính là người Liễu Nhi lầm tưởng là chính mình, ở trong ảo cảnh đã từng xuất hiện qua vài lần, nhưng hắn căn bản vẫn không nhìn rõ bộ dáng của nàng. Vội duỗi đầu nhìn, lại hoàn toàn thất vọng, chỉ thấy một khuôn mặt cụp mi rũ mắt bình thường, cũng không có chỗ nào khiến người ta kinh diễm.

Tiểu Hà làm xong, vị trắc thất kia liền đưa tay bưng một chén thuốc tiến lại đây, ánh nến trong phòng chiếu đến bàn tay trắng nõn như tuyết, phản chiếu đến màu đen của nước thuốc càng thêm dọa người,

Phu nhân kia vẻ mặt từ bi bác ái nói: "Liễu Nhi, uống thuốc đi, uống thuốc rồi khỏe lại liền có thể thành thân rồi ~" cầm muỗng nhỏ múc nước thuốc liền hướng đến miệng Liễu Nhi đúc vào.

Vương Tử Tiến khó khăn áp chế thanh âm muốn phát ra trong miệng, trong lòng một thầm kêu: Không thể uống! Không thể uống!

Vừa muốn đi lên ngăn cản, liền phát giác không thể di chuyển, quay đầu lại đúng là Phi Tiêu đang kéo hắn, Phi Tiêu khuôn mặt tuấn tú đang đầy vẻ nghiêm túc, rất tự nhiên hướng hắn lắc lắc đầu, ý tứ là kêu hắn không cần đi.

Vương Tử Tiến đôi tay nắm chặt, mắt thấy chén thuốc kia từng chút một được uống cạn.

Bên kia Tiểu Hà nghe được phu nhân nói như vậy, thật là kinh ngạc: "Phu nhân, tiểu thư muốn xuất giá sao?"

Vị phu nhân kia cũng không nhìn nàng, chỉ chuyên tâm đúc thuốc cho Liễu Nhi, đáp: "Đúng vậy, hôm nay có người tới muốn cầu thân tiểu thư! Người nọ gia cảnh tựa hồ không tồi,sính lễ cũng thật là phong phú!"

Vương Tử Tiến như vậy trong chốc lát đã vài lần nghe bọn hắn nhắc tới "sinh lễ hậu hĩnh", xem ra Phi Tiêu đã thay hắn chuẩn bị một phần sính lễ rất phong phú , vội vàng nhìn về phía Phi Tiêu, chỉ thấy hắn vẻ mặt chuyên chú nhìn về phía giường, đối với ánh mắt Vương Tử Tiến làm như không thấy.

"Phu nhân chính là đáp ứng rồi?" Tiểu Hà hỏi.

"Ta cùng lão gia đã thương lượng một chút, vẫn là mau chóng thành hôn tốt hơn, tiểu thư thân thể không biết còn có thể kéo đến lúc nào!" Vị phu nhân kia nói với Tiểu Hà, Vương Tử Tiến thấy trên mặt nàng xuất hiện hai hàng lệ theo khuôn mặt kiều diễm nhưng đã có chút tuổi tác của nàng trượt xuống dưới. Vương Tử Tiến thấy, trong lòng đau xót, thật sự không rõ một vị phu nhân dịu dàng thấu cảm như vậy ở trong lòng Liễu Nhi sao lại biến thành lệ quỷ.

Hai người đem chén thuốc bón cho Liễu Nhi uống hết, mới lặng lẽ đi ra ngoài, lúc này, trăng đã lên giữa trời.

"Phi Tiêu, ta xem trắc thất kia không giống sẽ hại người a, chúng ta vẫn là trở về đi, qua hai ngày chúng ta đem Liễu Nhi đi lại tính toán tiếp!"

Bên kia Phi Tiêu cũng không trả lời, nắm lấy tay Liễu Nhi, trầm tư trong chốc lát nói: "Chỉ sợ người lúc ấy ngươi đón chỉ còn là một khối tử thi!"

"Cái gì?" Vương Tử Tiến cả kinh nói: "Không có nghiêm trọng như vậy đi ~"

"Nếu ngươi muốn hại một người, nhưng hiện nay người đó muốn đi, ngươi sẽ làm sao?" Phi Tiêu hỏi Tử Tiến nói.

"Tất nhiên là dứt khoát xuống tay!"

"Không tồi! Cho nên những ngày này người nọ chắc chắn xuất hiện, ngươi ta ngàn lần không thể lơi lỏng!"

Đêm đó, Vương Tử Tiến cùng Phi Tiêu một đêm không ngủ, nhưng mà hết thảy đều như thường, không có bất luận sự tình gì phát sinh, chỉ là Liễu Nhi cũng không có dấu hiệu tỉnh lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro