Chương 49
Vương Tử Tiến biết hồn phách chính mình cuối cùng đã trở lại, không khỏi nhẹ nhàng thở ra. Đột nhiên nhớ tới cái gì, vội hỏi: "Phi Tiêu, Tiểu Hà đâu? Nàng thế nào?"
Phi Tiêu nhìn Tử Tiến, cười nói: "Ngươi nói đi?"
Vương Tử Tiến nghiêng đầu về một bên, chỉ thấy Tiểu Hà đang ở bên cạnh nhìn chính mình, trên mặt tràn đầy tươi cười, hai người tay như cũ ngồi đối diện nhau, hai bàn tay vẫn còn đan chặt vào nhau.
"Tiểu Hà, ta thực xin lỗi ngươi, ta không thể tìm được trí nhớ của ngươi trở về ~" Vương Tử Tiến nói, không khỏi ủ rũ cụp mắt.
Nào biết Tiểu Hà cười nói: "Ta đã nhớ ra toàn bộ, đa tạ Vương công tử!".
"Đây là có chuyện gì?" Vương Tử Tiến ngạc nhiên nói.
"Tử Tiến, ngươi có nhớ nữ hài mà chính mình vẫn luôn ôm trong lòng ngực?" Phi Tiêu nói.
"Ngươi nói Liễu Nhi sao? Tất nhiên là nhớ rõ!" Liễu Nhi kia cùng Tiểu Hà thì có quan hệ gì.
Bên kia Tiểu Hà nói: "Vương công tử, Liễu Nhi chính là Tiểu Hà, ta nhớ lầm tên của mình, Tiểu Hà là tên thị nữ của ta, ta chính là Liễu Nhi!"
"Di?" Vương Tử Tiến nhìn dung nhan tươi đẹp của nàng, lại nghĩ tới khuôn mặt của mỹ lệ của Liễu Nhi mới vừa rồi, thật đúng là một người.
Chỉ nghe Liễu Nhi nói: "Ta là tiểu thư của phủ Dương Châu, không biết sao mắc phải trọng bệnh nên đã đánh mất ý thức ~"
Vương Tử Tiến nghe xong nói: "Có phải hay không là do trắc thất kia dùng yêu pháp gì hại ngươi?"
"Sẽ không, thế giới ngươi vừa mới đến, tất cả đều là ảo ảnh, trắc thất kia chẳng qua ở trong lòng Liễu Nhi giống như quỷ quái, sự thật chưa chắc như thế!" Phi Tiêu lắc đầu nói.
"Chính là, chính là ta rất sợ hãi a, trong phòng đó chính là có người muốn hại ta ~" Liễu Nhi nói, thấp đầu nói: "Ta không dám trở về, cũng không thể trở về ~"
"Ngươi có biết? Là ai muốn hại ngươi không?" Vương Tử Tiến nói, trong đầu lại là hiện lên một đôi giày thêu mẫu đơn màu đỏ.
Liễu Nhi lại không đáp lời, nhìn Vương Tử Tiến, hai người đều là trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.
Phi Tiêu thấy nói: "Liễu Nhi, ta giúp ngươi trở về, hiện nay còn chưa tra ra manh mối, khoan hãy đưa ra kết luận, ngươi trở về rồi,người hại ngươi sẽ tự nhiên hiện thân!"
"Chính là, ta rất sợ hãi, về nơi đó, chính là không có ai bảo hộ ta!"
Phi Tiêu nói, duỗi một con ngón tay, chỉ vào ấn đường Liễu Nhi nói: "Chớ có sợ hãi, chúng ta sẽ tự giúp ngươi đem người nọ tìm ra!"
Liễu Nhi Phi Tiêu nói: "Cảm ơn công tử ~" một câu còn không có nói xong, người liền "Hô ~" một chút biến mất.
Vương Tử Tiến thấy lắp bắp kinh hãi, "Liễu Nhi? Liễu Nhi đi nơi nào?" Chỉ thấy chính mình trên cổ tay chỉ còn một đoạn mảnh vải, không khỏi mất mát.
"Nàng trở về thân thể của mình rồi!" Phi Tiêu nói, "Bất quá, việc này có điểm khó giải quyết! Mới vừa rồi ta đưa nàng trở về, thật là cố sức, giống như bên kia có người muốn cản ta ~"
"Cái gì? Là yêu quái sao? Có gì khó giải quyết?" Vương Tử Tiến nói.
"Không phải, không phải yêu quái!" Phi Tiêu lắc đầu nói: "Không có yêu khí, chính là bởi vì vậy mới càng khó giải quyết, ngươi chẳng lẽ là chưa từng nghe qua? Trên đời này, hiểm ác nhất chính là lòng người sao?"
Vương Tử Tiến nghe xong, không khỏi choáng váng, việc này nên làm thế nào cho phải? Lần này người ở chỗ tối lại là một người bình thường, không thể tìm ra, không có dấu vết để tìm, phải làm như thế nào mới có thể tìm người ra tới?
Phi Tiêu cười nói: "Tử Tiến, ngày mai chúng ta liền đi tìm bà mối, đến Phủ Dương Châu cầu thân đi!"
Vương Tử Tiến nghe xong không thể tin được lời chính mình vừa nghe: "Cầu thân? Cầu thân làm gì?"
"Hì hì!" Phi Tiêu cười nói, "Tất nhiên là muốn dẫn người nọ ra mặt!"
"Di?" Vương Tử Tiến không hiểu ra sao, cầu thân cùng tìm người kia lại là có gì can hệ?
Bên kia Phi Tiêu không thèm để ý đến hắn, vẻ mặt cười xấu xa, chạy đến một bên lại đi ăn gà. Vương Tử Tiến lắc lắc đầu, xem ra chuyện gì đều phải đợi ngày mai mới có thể biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro