Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 26


 Trầm Tinh nhìn thấy Vương Tử Tiến ở ngoài cửa khách điếm chờ nàng, trên mặt lập tức sáng lên,vội vàng bước nhanh rồi bổ nhào vào lồng ngực Vương Tử Tiến, "Quả nhiên là ngươi, quả nhiên là ngươi ~"

Vương Tử Tiến cảm thấy hai cánh tay đang ôm hắn đều là cảm giác ấm áp, mũi cũng truyền đến một mùi thơm, ai có thể nghĩ đến cô nương ôn hương nhuyễn ngọc mỹ lệ nữ tử này một khối thây khô đâu?

"Quả nhiên là cái gì?" Vương Tử Tiến giấu đi nước mắt hỏi.

Trầm Tinh giống như một con mèo nhỏ ghé vào lòng ngực Vương Tử Tiến nói: "Trước kia có một vị đạo sĩ đã nói với ta, năm nay sẽ có một vị quý nhân mang ta rời khỏi nơi bán hoa kia, lúc ngươi tiếp được hoa cầu, ta liền suy nghĩ, có thể hay không chính là cái tên ngốc tử này?" Nàng Nói xong ngẩng đầu lên, "Hiện nay xem ra, quả nhiên là ngươi, ta thật sự thật là cao hứng a! Ta có được hạnh phúc đều là ngươi mang cho ta, cảm ơn ngươi!"

Vương Tử Tiến nhìn vào đôi mắt như hồ thu của nàng, không kìm được đưa tay chỉnh lại mấy sợi tóc lòa xòa trước trán nàng , "Ta đáp ứng ngươi, còn sẽ mang cho ngươi, càng nhiều hạnh phúc ~" nói xong cảm thấy trong lòng tràn ngập sự xúc động.

Trên ban công tầng thượng, Phi Tiêu nhìn thấy hết thảy mọi thứ, không ngăn được lắc lắc đầu, thở dài, y buông xuống mành cửa sổ.

Nhân sinh từ xưa có tình si, thử hận bất quan phong dữ nguyệt.

Trầm Tinh lên tới phòng, thấy Phi Tiêu, càng là cao hứng vạn phần, vội vã chạy tới muốn đi chọc hắn.

Vương Tử Tiến vội vàng kéo nàng, " Ngươi đừng vội a,hắn sẽ không chạy đi đâu ngươi cứ đổi một bộ y phục sạch sẽ trước đi!"

"Di, ngươi sao biết xiêm y của ta đã bị bẩn, ta vẫn luôn không thể hiểu được tại sao y phục của ta lại bị bẩn, còn không biết làm như thế nào, có lúc ta vừa mới đổi đã phát hiện nó lại bẩn!"

Vương Tử Tiến vội đi tìm một bộ y phục sạch sẽ của chính mình cho nàng tạm thời thay, rồi đem quần áo của nàng tùy tay ném vào thùng gỗ bên cạnh dùng để tắm gội, chỉ thấy đáy thùng gỗ kia đã biến thành một màu đỏ, Vương Tử Tiến vội quay đầu đi chỗ khác, sợ số máu loãng kia lại làm hắn nhớ tới càng nhiều sự việc không muốn nghĩ.

Trở về trong phòng, chỉ thấy Trầm Tinh một mình ngồi đối diện kính trang điểm, Phi Tiêu không biết đã đi ra ngoài khi nào.

"Cái kia, ngươi đối với tương lai chính mình có tính toán gì chưa?" Vương Tử Tiến hỏi.

Trầm Tinh nghiêng đầu, không để bụng: "Còn có thể như thế nào, tất nhiên là đi theo ngươi!"

Vương Tử Tiến nghe xong có chút hoảng sợ: "Cái gì, ngươi chỉ nghĩ rời khỏi mẫu đơn viên, liền không nghĩ sau khi rời khỏi chính mình muốn làm gì hay sao?"

"Ngươi không muốn ta ở bên cạnh ngươi sao?" Trầm Tinh nghe xong, đầu rũ xuống, trong tay nắm chặt cây lược được làm bằng gỗ hoa lê, bộ dạng rất là thương tâm.

"Không phải, không phải!" Vương Tử Tiến thấy vội vàng biện bạch: "Ta giúp ngươi ra ngoài, cũng không phải vì ham sắc đẹp của ngươi a, hành động nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, không phải việc làm mà Vương Tử Tiến ta sẽ làm!"

"Vậy ngươi sẽ không ghét bỏ ta sao! Ngươi sẽ không để ý xuất thân thanh lâu của ta sao!" Trầm Tinh nói, lại khóc lên: "Trước kia ta đã tự nói với chính mình, bất kì ai cứu ta ra khỏi chỗ đó, ta liền gả cho họ, chính là hiện nay ngươi lại ghét bỏ ta!"

Vương Tử Tiến thầm nghĩ: Ngươi đâu chỉ có xuất thân thanh lâu a, ta còn biết ngươi là thân nữ quỷ cũng đâu có ghét bỏ ngươi . Hắn vội nói: "Không đúng không đúng, cô nương hiểu lầm rồi!"

"Vậy ý ngươi nói, ngươi sẽ cưới ta?" Trầm Tinh nghe xong lời này, trong mắt không dấu được tràn đầy hạnh phúc.

"Gia ~" Vương Tử Tiến nhất thời nghẹn lời, Hắn chưa từng nói qua lời như vậy , nàng sao có thể hiểu thành như vậy a.

Bên kia Trầm Tinh lại rất cao hứng: "Thật tốt quá, ta cũng muốn được một lần mặc y phục tân nương tử, hỷ phục đỏ thấm,đầu đội mũ phượng !" Đôi mắt nàng sáng ngời nhìn Vương Tử Tiến, lại có nước mắt chảy ra: "Ta cuối cùng cũng có ngày có thể xuất giá a, thật là nằm mơ cũng không thể tưởng được ~"

Vương Tử Tiến nhìn thấy nàng như vậy, trong lòng lại là đau xót, hắn không đành lòng đập tan giấc mộng đẹp đẽ của nàng, đành phải gật gật đầu, dù sao Phi Tiêu cũng từng nói , chính mình cũng không thể sống thêm mấy năm, cùng lắm thì giúp nàng hạnh phúc cho dù chỉ có mấy ngày ngắn ngủi cũng tốt.

Hai người đang nói, bên kia Phi Tiêu dẫn một gãi sai vặt của khách điếm lại, "Chính là vị cô nương này, ngươi giúp ta chuẩn bị cho nàng thêm một phòng!"

Trầm Tinh nhìn thấy, liền nín khóc mỉm cười: "Hồ Ly còn biết đặt phòng, quả nhiên rất thú vị a!" Nói, liền lại chạy tới, duỗi bàn tay như ngọc, đi sờ Phi Tiêu, Phi Tiêu lần này cũng không tránh, nhưng y không đi để ý tới nàng, bên kia phân phó gã sai vặt đi chuẩn bị phòng, Trầm Tinh đắc thủ, bộ dáng rất là cao hứng, nàng hướng mặt về phía Vương Tử Tiến làm một cái mặt quỷ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro