Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16


Lúc Vương Tử Tiến tỉnh lại đã là hôm sau, hắn đang nằm trên giường chỗ khách điếm, tối hôm qua hết thảy, đều phảng phất giống như cách một thế hệ. Hắn bất giác gãi đầu, vẫn là không biết là mơ hay thật, thấy Phi Tiêu đang ngồi ở trên ghế dựa bên cạnh, vẻ mặt vội vàng nhìn hắn.

"Ngươi cuối cùng đã chịu tỉnh, nhanh dậy chuẩn bị một chút, chúng ta liền đi ăn gà, từ đêm qua tới giờ ta không có ăn gì, thật là sắp đói chết ta!" Phi Tiêu kêu lên.

"Ta đêm qua uống rượu say, hiện tại rất là đau đầu, ngươi muốn ta đi ăn món gà đầy dầu mỡ kia, chẳng lẽ là muốn hại chết ta?"

Bên kia Phi Tiêu sắc mặt trầm xuống: "Vậy ngươi liền đem số bạc đêm qua xem ca vũ trả lại ta đi ~"

"Đi đi đi, chúng ta đi ăn gà......" Nói xong Vương Tử Tiến lảo đảo lắc lư từ trên giường bò xuống.

"Đêm qua ta là như thế nào trở về được a?" Vương Tử Tiến hỏi.

"Còn có thể như thế nào trở về, tất nhiên là ta đem ngươi trở về, ngươi ở bên kia nhất cử nhất động ta đều biết." Phi Tiêu vừa đáp, miệng vừa uống thêm mấy ngụm canh gà. Hiện tại tuy là mùa thu, nhưng là giữa trưa không khí cũng cực kì nóng, nóng đến mặt đất cũng giống như bếp lò, cũng không biết hắn như thế nào có thể uống nhiều vậy loại canh nhiều dầu mỡ như vậy .

"Canh này thật là mỹ vị a!" Phi Tiêu cảm khái nói, "Tiểu nhị đâu, mang thêm cho ta một phần gà chưng lá sen!"

"Cái kia, cái kia, Trầm Tinh cô nương không nói gì thêm sao?"

"Có a, nàng chỉ vào người ta kêu lên: Mau xem a, hồ ly tới đón chủ nhân, thật là một con hồ ly thú vị a ~. Bất quá ta thấy nàng cũng không có tâm hại người, nhưng cũng không hiểu sao có thể nhìn thấy được chân thân của ta?"

"Ngươi nói trên người nàng có hương vị của người chết lại là chuyện như thế nào?" Vương Tử Tiến hỏi. Lúc này Phi Tiêu đã uống hết nửa chậu canh gà.

"Mỗi người đều có mùi hương không giống nhau, trên người nàng, có một loại mùi vị hôi thối khó chịu, rất giống là người sau khi chết phát ra, lại còn rất nồng, đây không giống như mới chết mà là quỷ quái đã sống rất lâu hơn nữa lại còn ăn thịt uống máu người và động vật mới phát ra loại hương vị này."Phi Tiêu đáp.

"A, nếu đây là sự thật vậy thì nàng chẳng phải đáng sợ lắm sao~"

"Cũng không thể nói như vậy, nàng nếu chỉ là ăn thịt động vật hoặc uống một ít máu người  ,thì cũng không có gì dù gì máu người cũng nhiều như vậy mất một chút cũng không sao,nhưng nếu cái nàng ta làm là giết người , vậy thì khó mà nói ~" Vương Tử Tiến nghe xong, nhìn món gà trước mặt thế nhưng khuôn mặt trầm tư ?một đám xương cốt và thịt, có sinh mạng nào lại muốn mình chết đâu? Xem ra không riêng gì gà, thế gian vạn vật không ai chạy thoát vận mệnh bị ăn, chỉ là ăn phương pháp có khác mà thôi.

Đang phát ngốc, đột nhiên một loại âm thanh nhu nhu từ sau người vang lên: "Vương công tử ~, không thể tưởng được nhanh như vậy lại liền gặp mặt?"

Nói xong còn kèm theo vài tiếng cười.

Vương Tử Tiến không ngăn được hơi ngẩn ngơ, vừa quay đầu lại, còn ai khác ngoài vị hoa khôi Trầm Tinh cô nương kia. Chỉ thấy nàng mặc một cái áo hồng nhạt ,bên hông buộc một cái dây lưng xanh biếc, tóc bới cao cao, ở sau đầu có mấy cái bím nhỏ, trong tay đang cầm một cây quạt, mặt quạt vẽ một vị mỹ nhân , một đôi mắt ở phía sau cây quạt cười như không cười nhìn hắn.

Nhìn như nào cũng là một vị tiên nữ, nào giống một nữ quỷ a.

"Xin hỏi cô nương sao lại tới đây a ~" Vương Tử Tiến hỏi.

"Đây là khách sạn lớn nhất Đông Kinh, ngươi còn có thể mang theo hồ ly tới uống rượu,ta tất nhiên là cũng có người mời tới a !"

"Nga nga, tiểu sinh thật ngốc ~"

"Ngươi quả thật là hơi ngốc, chỉ còn ba ngày nữa là tới khoa khảo, còn có thời gian tới đây uống canh ~" nàng vừa nói vừa dùng cây quạt trên tay chạm vào cái mũi của Phi Tiêu.

Trong mắt Vương Tử Tiến đây rõ ràng là một cô nương xinh đẹp đang đùa giỡn một vị thiếu niên anh tuấn, một ngụm trà xém chút nữa đã không ngăn được phun ra khỏi miệng, "Không cần, ngươi đừng chạm vào con tiểu hồ ly kia, cẩn thận nó sẽ cắn ngươi ~" Thật ra hiện tại dáng vẻ của Phi Tiêu thật sự giống một con tiểu hồ ly, hắn chỉ chăm chú ở đó ngồi ăn gà.

"Thiết ~ ngươi cũng thật là keo kiệt đó,xem ra trong lòng ngươi đã tự có dự tính, đợi đến ngươi thi khoa khảo xong đề danh bảng vàng ta liền lại đến tìm, đến lúc đó ngươi chớ có bộ dạng không phóng khoáng như thế." Nói xong, nàng thướt tha lả lướt bước đi.

Lưu lại Vương Tử Tiến một mình phát ngốc: "Khoa khảo, khoa khảo, ta đến đây là thi khoa khảo, thế nhưng thế nào lại hoàn toàn quên mất ~"

"Thật là hương vị quá thối, xém sặc chết ta ~" Phi Tiêu nói xong còn kèm theo mấy cái hắc xì...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro