Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cửa 2.


02.

Sau khi rời khỏi hậu trường của bữa tiệc sinh nhật một tuổi, Lưu Thanh Tùng đẩy cửa và bước vào một căn phòng tối tăm.

Giọng nói của Bé Diêm vang lên bên tai anh: "Người đang ngủ trên giường là Lâm Vĩ Tường hai tuổi. Nhiệm vụ của anh trong màn này là chụp ba bức ảnh tự sướng liên tiếp mà không đánh thức cậu bé."

Lưu Thanh Tùng ngạc nhiên: "Đơn giản thế thôi á?"

Anh không kiểm soát được âm lượng, vừa nói xong đã đánh thức Lâm Vĩ Tường. Em bé lập tức khóc lớn. Lưu Thanh Tùng làm bộ muốn dỗ dành Lâm Vĩ Tường, nhưng lại bị một luồng lực hấp dẫn làm biến dạng thời gian và không gian kéo ra ngoài cửa.

Lưu Thanh Tùng loạng choạng giữ lấy tay nắm cửa, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

"Lâm Vĩ Tường đã tỉnh, nhiệm vụ thất bại rồi. Chúng ta phải bắt đầu lại màn thứ hai."

Trời đất ơi rách việc thế! Lưu Thanh Tùng bĩu môi, hít một hơi rồi quay trở lại phòng.

Đã nếm trải thất bại nên lần này Lưu Thanh Tùng đi lại vô cùng cẩn thận, sợ tiếng bước chân trên sàn gỗ sẽ đánh thức ông tổ nhỏ trên giường. Than ôi, Lâm Vĩ Tường tuổi trưởng thành tuyệt vời làm sao, ngủ đến độ trời đất có nổ tung cũng không thèm tỉnh. Sao lúc còn nhỏ lại ngủ nông thế này chứ?

Lưu Thanh Tùng chậm rãi ngồi xuống bên cạnh chiếc giường nhỏ của Lâm Vĩ Tường, mở đèn ngủ ở mức thấp nhất. Ánh sáng vàng ấm áp chiếu vào khuôn mặt tròn trịa của Lâm Vĩ Tường.

Trong vô thức, nhịp thở của Lưu Thanh Tùng dần dần chậm lại.

Bé Diêm gửi kiểu tạo dáng cho bức ảnh đầu tiên vào tâm trí anh.

Lưu Thanh Tùng nghiêng người về phía Lâm Vĩ Tường, giơ tay chữ V bằng tay phải rồi chụp bức ảnh đầu tiên bằng camera điện thoại.

Ở bức ảnh thứ hai, Lưu Thanh Tùng vuốt tóc của mình và mái tóc sơ sinh của Lâm Vĩ Tường thành mái ba bảy. Anh vội vàng cào vuốt tóc mái của mình, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dày hơn hầu hết những đứa bé cùng tuổi của Lâm Vĩ Tường thành tỷ lệ 3:7. Nhìn vào khuôn mặt ngớ ngẩn của hai kẻ trên màn hình, anh hoàn thành chụp lại bức ảnh thứ hai.

Đề xuất tạo dáng chụp của bức ảnh tự sướng thứ ba khiến Lưu Thanh Tùng sửng sốt một lúc - hôn lên mặt Lâm Vĩ Tường.

"Này," Lưu Thanh Tùng gọi Bé Diêm bằng giọng rất nhỏ, "Nó vẫn còn là trẻ con! Nó mới chỉ hai tuổi thôi! Tôi không phải là biến thái!!"

"Chỉ là một nụ hôn lên má thôi. Người lớn hôn trẻ con là chuyện bình thường mà đúng không?" Bé Diêm đáp, "Anh không coi đó là bạn trai anh là được rồi mà?"

"..."

"Bé nhắc nhở thân thiện thôi, anh chỉ có 24 giờ để hoàn thành tất cả các cấp độ. Lâm Vĩ Tường lớn lên thì bé cũng không đảm bảo rằng các cấp độ sau sẽ dễ như này được."

......Được rồi! Chỉ là hôn một người bạn nhỏ thôi!

Lưu Thanh Tùng nhắm mắt lại, nhẹ nhàng áp môi vào khuôn mặt đang ngủ của Lâm Vĩ Tường, chụp bức ảnh thứ ba.

Sau khi qua trạm kiểm duyệt, cánh cửa tự động mở ra. Trước khi rời khỏi phòng ngủ, Lưu Thanh Tùng xem qua ba bức ảnh mình đã chụp. Anh phát hiện ra trong bức ảnh cuối cùng khóe miệng của Lâm Vĩ Tường hơi cong cong lên. Có lẽ em bé đã mơ một giấc mơ đẹp mà không ai biết được.

Lưu Thanh Tùng nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Ngủ ngon và mơ đẹp nhé Lâm Vĩ Tường, hẹn gặp lại ở thế giới kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro