Chương 14
Transit Love - Mumumu-Mushen
Link chương 14: https://samsam-mu.lofter.com/post/30c2776a_2b8877f3c
——
Tối nay Sojung mua món thịt bò yêu thích của Jiyeon, Jiyeon giúp cô lấy hết rau xà lách còn sót trong tủ lạnh ngày hôm trước ra.
"Hôm nay cậu tan làm sớm thật đấy." Jiyeon nói: "Sao cậu về sớm thế?"
"À ~ Hôm nay tớ hẹn Luda cùng nấu bữa tối nên tớ cùng cô ấy đi siêu thị mua đồ trước."
"Ồ, đúng rồi. Có vẻ như làm giám đốc điều hành cấp cao trong một công ty thì khác. Cậu có thể tự do ra vào nơi làm việc? Vậy ngày mai cậu có thể lẻn ra ngoài sớm để gặp tớ được không?"
[Phụ đề: Kim Jiyeon và Chu Sojung xác nhận hẹn hò vào ngày mai]
Sojung ngượng ngùng sờ tai: "Ừ, tớ đã xin nghỉ phép rồi."
——
Trong phòng ngủ ở tầng một, đến tối Juyeon mới tỉnh lại, nhiệt độ cơ thể đã giảm xuống, nhưng tứ chi vẫn có chút yếu ớt.
Cô mở mắt ra và nhìn thấy một bóng người đang rót nước cho cô trước cửa sổ mờ mờ.
"Em tỉnh rồi à?" Nghe giọng nói, đó là Luda.
"Nào, há miệng ra."
"Unnie..."
"Đừng nói nữa, uống chút nước đi, uống thuốc hạ sốt sẽ nhanh khát nước lắm."
Juyeon có chút chật vật ngồi dậy, tựa đầu vào thành giường.
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Son Juyeon: Khi tôi còn yêu chị ấy, chị ấy cũng chăm sóc tôi như vậy. Lúc đó tôi tính tình bướng bỉnh, không chịu uống thuốc (cười). Không ngờ, chớp mắt đã ba năm trôi qua rồi.
——
Nhìn thấy Juyeon uống hết nửa cốc nước ấm, Luda nghiêng người về phía trước, đặt mu bàn tay lên trán Juyeon. Đổ mồ hôi một chút, trán hơi lạnh, trên cổ có mồ hôi nhờn.
"Có vẻ như em đang đổ mồ hôi. Em thấy đỡ hơn chưa?"
Động tác của Luda rất nhẹ nhàng, khiến Juyeon tràn ngập cảm xúc. Người ta nói rằng con người trở nên mong manh khi họ bị bệnh, tuy bề ngoài rất bình tĩnh nhưng nhịp tim đã rối loạn, suy nghĩ tràn ngập tâm trí cô, nhưng cô vẫn chỉ trầm giọng nói: "Cảm ơn chị."
"Đồ ngốc, cảm ơn cái gì chứ?"
Hai người im lặng một lúc, Juyeon nằm trên giường, lại cảm thấy buồn ngủ.
"Chị sẽ nấu cháo và cho em ăn sau nhé."
Luda nói rồi đứng dậy, nhưng Juyeon đã nắm tay cô.
"Không cần đâu." Juyeon vội vàng nói, sợ làm phiền cô.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, cô nhận ra mình đang kéo người khác, lập tức xấu hổ buông tay ra.
"Không cần đâu chị, em không muốn ăn đâu."
Lòng bàn tay của Juyeon ướt đẫm mồ hôi. Luda nhìn vào tay cô ấy, cảm thấy vẫn còn lo lắng.
"Hãy nghỉ ngơi thêm chút nữa và nghe lời chị đi."
Sau khi Luda rời đi, Juyeon lại nằm xuống. Lúc này cô mới để ý thấy cạnh giường có hai cái chậu và khăn tắm.
Cô nhớ lại khi cô đang ngủ và mơ màng tỉnh giấc, mỗi khi mở mắt ra, cô có thể thấy Luda đang ngồi bên giường thay khăn mặt cho cô, đồng thời cô có thể mơ hồ nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Jiyeon và Luda.
"Để chị làm cho, em đi ăn cơm trước đi, Sojung đang đợi em đấy."
"Không cần đâu Jiyeon unnie, em sẽ để mắt đến cô ấy... Em sẽ đến ngay."
Juyeon mệt mỏi nhắm mắt lại, nhưng lại không ngủ được nữa.
20:00 tối.
[Phụ đề: Ở nhà chung Hannam-dong]
"Sau buổi hẹn hò bí mật, Kim Hyunjung và Nam Dawon trở về biệt thự vào những thời điểm khác nhau."
"Trong phòng khách sau bữa tối, Kim Jiyeon, Chu Sojung và Nam Dawon tụ tập lại để trò chuyện."
"Sau khi hạ sốt, Son Juyeon ăn một bát cháo nhỏ."
"Và Kim Hyunjung bắt đầu gọt trái cây sau khi rửa bát."
Tiếng nước chảy phát ra từ nhà bếp. Hyunjung cắt mấy quả xoài và dưa, bận rộn trong bếp. Cô mua những trái cây này ở đảo Nami. Vài phút sau, ba đĩa dâu tây đã rửa sạch bằng nước tinh khiết được sắp xếp một cách có trật tự trên bàn ăn.
Jiyeon và Dawon vẫn đang ngồi trong phòng khách trò chuyện về những điều thú vị trong công việc của nhau. Jiyeon nhìn thấy Hyunjung hết lần này đến lần khác mang đĩa trái cây lên, đặt nĩa xuống, không khỏi nói:
"Hôm nay sao vậy? Chị rửa nhiều hoa quả thế."
Dawon nhướng mày, ánh mắt chuyển từ Hyunjung sang Jiyeon. Ngay khi Hyunjung muốn trả lời, Dawon đã hỏi trước: "Jiyeon unnie cũng thích ăn trái cây phải không?"
"Ừ ~ Chị thích ăn."
"Thích thì ăn thêm đi." Hyunjung đẩy đĩa dâu và xoài đến trước mặt cô ấy, lau tay mình rồi ngồi xuống cạnh Jiyeon.
Dawon trả lời cuộc gọi đột xuất từ công ty, cô đứng dậy xin lỗi mọi người và đi lên lầu.
Trong nhà hàng chỉ còn lại hai người, Hyunjung và Jiyeon nhìn xung quanh để xác định không còn ai nữa rồi dùng ngón trỏ gõ nhẹ vào lưng ghế của Jiyeon. Jiyeon quay đầu lại và nhìn vào mắt Hyunjung.
"Có chuyện gì vậy?" Jiyeon hỏi.
"Son môi ấy. Chị tìm trong xe rồi nhưng không thấy gì cả."
"Chà, nếu không tìm được thì thôi." Jiyeon không có nhiều hy vọng. Cô không nhớ lần cuối mình dùng son môi là ở đâu. Lời nói của Hyunjung bây giờ chỉ gợi cô nhớ rằng sáng sớm hôm đó cô đã mặc áo khoác của đối phương vào nhà.
"À mà, buổi chiều em có trả lại áo và để chúng lên giường chị rồi."
"Ồ, được thôi." Hyunjung lơ đãng, đầu ngón tay vẫn âm thầm gõ vào lưng ghế của Jiyeon hết lần này đến lần khác, nói: "Cái này là dành cho em."
Jiyeon cầm túi và lấy ra một chiếc hộp lạ bên trong. Hộp được đóng gói theo cách rất đặc biệt.
"Đây là gì?"
"Những thứ chị tìm thấy trong cốp xe chắc chắn là của em."
Jiyeon cầm chiếc hộp trên tay và lắc nó. Thứ này không nhẹ cũng không nặng, to hơn lòng bàn tay mình.
"Em không nhớ đã bỏ bất cứ thứ gì vào cốp xe của chị hết ~ Chị có nhầm không?"
Rốt cuộc, Jiyeon không biết Hyunjung đã ở cùng ai trong vài tháng qua sau khi chia tay. Đó có thể là gia đình hay bạn bè của cô ấy chăng?
Jiyeon muốn trả lại đồ cho cô, nhưng Hyunjung đã quay người đi vào bếp, lấy ra một đĩa trái cây nhỏ, chọn vài quả dâu tây và dưa hấu đẹp mắt rồi để sang một đĩa riêng: "Không phải đồ của chị. Dù sao đi nữa, có lẽ là em đã để quên đồ khi quay lại Seoul. Có vẻ như đã được vài tháng rồi."
"Thật sao?" Jiyeon nghiêng đầu cẩn thận nhớ lại, nhưng lại không nhớ được gì.
"Mà này, Luda đâu rồi? Sao cả tối chị không thấy cô ấy đâu vậy?" Hyunjung hỏi.
Jiyeon liếc nhìn đĩa trái cây Hyunjung đang cầm, cô còn tưởng cô ấy định đem một ít trái cây về phòng để thưởng thức một mình, nhưng bây giờ xem ra có lẽ là cho Luda, cô không khỏi cảm thấy cô đơn trong giây lát.
"Cô ấy đã về phòng rồi. Hôm nay trông cô ấy rất mệt mỏi." Jiyeon cất chiếc hộp đi, nói xong và đi lên lầu.
"Em không định ăn à?" Hyunjung nhìn vào bóng lưng của Jiyeon rồi hỏi.
"Quá béo, em không ăn đâu."
Một lúc sau Dawon quay lại, cô nhìn thấy Jiyeon đi lên lầu nhanh như vậy, Hyunjung lại đi về hướng phòng ngủ của Luda, trong lòng cô lại có suy nghĩ riêng.
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Nam Dawon: Hyunjung unnie đề nghị mua trái cây ở đảo Nami. Chị ấy lựa chọn trái cây rất cẩn thận và có chủ ý, giác quan thứ sáu của tôi cho rằng chị ấy mua cho các thành viên khác ăn. Vì vậy tôi đã hỏi Jiyeon unnie rằng liệu chị ấy có thích trái cây không, Jiyeon unnie có vẻ thích nó, nhưng chị ấy mua nó cho ai thì... (cười) Tôi không thể đoán được.
——
Hiện tại khu vực công cộng ở tầng dưới không có ai, Dawon không đến nhà hàng nữa mà đi về phía phòng ngủ của Juyeon.
"Cốc cốc."
Chăn của Juyeon bị vén lên một góc, giống như cô vừa mới ra khỏi giường. Dawon nghe tiếng nước trong phòng tắm rồi gõ cửa lần nữa.
"Juyeon, em có ở đó không?"
Juyeon buổi chiều toàn thân đổ mồ hôi, sau khi hạ sốt, cô cũng không dám đi tắm ngay, muốn rửa mặt trước rồi thay một bộ đồ ngủ. Cô đang đánh răng thì nghe thấy giọng nói của Dawon, bèn mở cửa phòng tắm ra.
"Có chuyện gì vậy unnie?"
Miệng cô đầy bọt và lời nói ngọng nghịu không rõ ràng. Dáng vẻ hiện tại của Juyeon vô cùng đáng yêu trong mắt Dawon.
Dawon bước vào phòng tắm mà không hề coi mình là người ngoài. Cô dựa vào bồn rửa và quan sát Juyeon.
"Chị nghe nói em bị ốm."
"Đã hạ sốt rồi, em ngủ một giấc sẽ khỏe hơn. Đừng lo."
"Ai lo lắng cho em chứ? Dù sao nếu chúng ta sống cùng nhau, chúng ta vẫn cần quan tâm đến bạn cùng phòng ở tầng dưới."
Dawon nói rất đàng hoàng, giọng điệu rất nghiêm túc. Tuy nhiên, cô đang mặc một bộ quần áo mỏng, vòng eo thấp thoáng và duyên dáng của cô lại trở nên nóng bỏng trong phòng tắm nhỏ này. Trước mặt còn có một tấm gương cực lớn, giúp cho đôi mắt của Juyeon có thể nhìn thấy rõ ràng. Cô mời Dawon ra khỏi phòng, nhưng Dawon nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của cô, lại muốn trêu chọc cô.
"Làm sao có người có thể đuổi người đi thăm bệnh đi chứ?"
"Nếu Hyunjung unnie về phòng thì xảy ra hiểu lầm thì phải làm sao?"
"Unnie của em đang bận rồi ~ Cô ấy sẽ không về sớm đâu."
Kỳ thật Juyeon cũng sợ Luda đi vào. Nhưng cô không biết bây giờ Hyunjung đang đi vào phòng ngủ của Luda.
Dawon lấy ra một chiếc khăn bông mềm để lau bọt bám trên khóe miệng Juyeon, sau đó nói: "Hôm nay chị hẹn hò với Hyunjung unnie của em."
Q: Tại sao bạn lại nói với X về cuộc hẹn hò bí mật của mình?
Nam Dawon: Điều tôi hiểu là nếu hẹn hò bí mật thì không được tiết lộ cho người khác biết để tránh bị đoán danh tính của nhau. Hơn nữa Juyeon là X của chính tôi, cho nên tôi cảm thấy nói với em ấy cũng không ảnh hưởng đến quy tắc. Thứ hai, tôi rất tò mò về phản ứng của em ấy, và tôi muốn biết liệu em ấy có còn tình cảm với tôi hay không.
——
"Hôm nay chị hẹn hò với Hyunjung unnie của em."
"Ồ ~ Chị có vui không?"
"Ừm." Dawon nhìn bồn rửa mặt mà không trả lời thẳng: "Nếu chị hẹn hò với người khác, em có ghen không?"
"... Không phải mục đích của chị đến đây là để yêu sao?"
Dawon nhẹ nhàng cười nói: "Ừ, đúng vậy. Nhưng hai ngày nay chị cũng không đặc biệt vui vẻ."
Juyeon vẫn im lặng, nhìn cô ấy qua gương. Hy vọng bản thân có thể nhìn thấy điều gì đó từ vẻ mặt của Dawon.
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Son Juyeon: Dawon unnie có vẻ ngoài là một người hoàn toàn tự tin nhưng bên trong lại rất nhạy cảm. Đôi khi bạn thấy ai đó đang mỉm cười hạnh phúc, nhưng họ cũng có thể rơi nước mắt một mình trên giường vào ban đêm rất nhiều.
Đến chương trình không lâu, chị ấy thú nhận với tôi rằng chị ấy "không đủ vui". Tôi nghi ngờ rằng chị ấy đã nhận được tin nhắn tối qua.
Chị ấy mới hòa nhập, nhưng những người còn lại đã ở bên nhau được mười ngày, tôi nghĩ vì điều này, Dawon unnie sẽ cảm thấy cô đơn.
——
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, nếu có người phát hiện hai người ở một mình trong phòng tắm thì rất dễ bị hiểu lầm. Juyeon không biết Hyunjung đi vào phòng ngủ của Luda, nhưng cô biết mình phải mời Dawon ra ngoài ngay lập tức. Vì nãy cứng không được nên phải đổi sang cách mềm mỏng hơn.
"Unnie xinh đẹp của em, bây giờ em cần thay quần áo. Chị có thể đóng cửa trước và đợi em thay quần áo xong được không?"
Dawon vốn tưởng rằng có thể được Juyeon an ủi, nhưng không ngờ Juyeon lại không muốn tiếp tục nói chuyện. Cô cũng thoải mái và dễ tính, sau khi suy nghĩ đã đồng ý.
Nhưng sau khi cửa đóng lại, Dawon vẫn đứng ở vị trí ban đầu, thậm chí còn đợi Juyeon cởi quần áo.
"Unnie, chị nên ra ngoài đi."
"Em chỉ bảo chị đóng cửa lại chứ không cho chị ra ngoài mà."
(MC Yeoreum: Hahahahahahahahahahahahahahaha, dễ thương quá.)
(MC Yeonjung: Dawon trông giống như một hoàng nữ trước mặt người khác vậy. Vậy mẫu người lý tưởng của Juyeon vẫn là một "phụ nữ dễ thương"? Hahaha.)
(MC Dayoung: Sự ưa thích của Dawon dành cho người yêu cũ là khá rõ ràng. Tôi thực sự không có phản kháng gì với kiểu unnie lén lút đeo bám như thế này. Và cô ấy có thân hình đẹp như vậy. Tôi bắt đầu tự hỏi liệu cô ấy có cố ý ăn mặc nóng bỏng như vậy để khiến Juyeon không nhìn những người phụ nữ khác hay không.)
——
"Unnie, chị nên ra ngoài đi."
"Em chỉ bảo chị đóng cửa lại chứ không cho chị ra ngoài mà."
Dawon thấy mặt cô ấy vẫn còn đỏ nên dùng mu bàn tay chạm vào trán cô ấy, may mắn thay, nó không còn nóng nữa.
"Được rồi, chị không trêu em nữa. Nếu buổi tối em vẫn khó chịu thì đừng kìm nén, nhớ nói cho chị biết."
"Không cần đâu, em sẽ tự lo được."
Dawon không ở lại nữa, sờ sờ đầu Juyeon rồi rời đi.
——
Đây là lần thứ hai Hyunjung một mình tới phòng ngủ của Luda.
Bên trong không có người, nhưng Hyunjung hình như nghe thấy tiếng hát mơ hồ của Luda từ trong phòng tắm truyền ra, bước chân của cô vẫn giữ nguyên tại chỗ.
Một lúc sau, Luda lau tóc rồi bước ra ngoài, cô không ngờ Hyunjung lại đứng ngoài cửa và cầm đĩa trái cây trên tay.
"Unnie???!!!!!! Chị đã ở đây bao lâu rồi?"
"Chưa tới một phút."
Hyunjung nhanh chóng giải thích như một đứa trẻ mắc lỗi: "Chị mang trái cây cho em."
Hàm ý giống như nói "Chị không cố ý nghe lén em hát."
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Kim Hyunjung: Tôi không biết em ấy đang hát gì, nhưng dù sao thì, "ngân nga trong phòng tắm" không phải là điều mà Luda sẽ làm, nên tôi nghĩ nó thật dễ thương khi tôi phát hiện ra.
Lee Luda: Aishh ~ Xấu hổ quá. Bài tôi hát là một bài hát mới do Hyunjung unnie phát hành cách đây không lâu, tôi chỉ nghe có vài lần nên có lẽ còn mắc rất nhiều lỗi.
-Trường quay-
MC Yeonjung: Hahahaha, Hyunjung nói "Tôi không biết em ấy đang hát gì", và Luda nói "Tôi đã hát bài hát chị ấy viết" hahahahahaha.
MC Yeoreum: Đừng lo lắng, ít nhất mọi người sẽ không biết Luda đang ngân nga bài hát của cô ấy.
MC Dayoung: Yeonjung ơi? Có lẽ chúng ta nên bám sát cặp CP này? Hyunjung và Luda vẫn còn nhiều cơ hội để phát triển lắm.
MC Yeonjung: Vậy thì tôi vẫn đứng về phía Jiyeon. Dù chương trình của chúng ta bị tạm dừng một thời gian nhưng điều đó không ảnh hưởng đến sự mong chờ của tôi về mối quan hệ giữa Hyunjung và Jiyeon được.
MC Yeoreum: Nếu tôi nhớ không lầm thì hôm qua Hyunjung đã có một cuộc gặp gỡ rất vui vẻ với Luda. Nếu hôm nay cô ấy không chọn hẹn hò thì cuộc gặp gỡ giữa hai người tối nay sẽ còn ngọt ngào hơn nữa.
MC Yeonjung: Quả thực, Hyunjung và Dawon không gọi điện cho nhau thường xuyên. Sự tương tác giữa họ giống như những người bạn gặp nhau lần đầu, vẫn thiếu chút hương vị "tình yêu".
MC Dayoung: Sau khi nghe Luda thú nhận trong số trước rằng cô ấy cảm thấy "sống một mình tốt hơn", tôi cảm thấy Hyunjung có thể đã lựa chọn hẹn hò sai lầm.
MC Yeoreum: Son của Jiyeon vẫn còn trong tay Luda phải không? Giữa họ có... một sự hiểu lầm, nhưng không có sự hiểu lầm nào vào đêm Soobin rời đi, Hyunjung đã qua đêm trên xe với Jiyeon. Nhưng hãy kể cho tôi nghe chuyện gì đã xảy ra giữa họ vào đêm hôm đó, Hyunjung và Jiyeon chỉ trò chuyện mà không hề có hành vi thân mật hay lời nói mơ hồ nào. (Nghiêng đầu suy nghĩ) Luda không nên chủ động nhắc đến chuyện son môi nhầm với Hyunjung. Này ~ Vậy Luda sẽ xử lý mối quan hệ với Hyunjung như thế nào?
MC Dayoung: Sojung đã làm bánh quy cho Jiyeon, và Luda cũng đang nghĩ về chiếc bánh mì mà Hyunjung thích ~ Không biết họ có tặng chúng không. Này, tôi đến với chương trình này ban đầu là muốn học một số kỹ năng yêu đương, nhưng cuối cùng điều duy nhất tôi làm tốt là lo lắng cho tình yêu của người khác.
——
Luda đã từng chủ động để Hyunjung nói chuyện với mình về những rắc rối ngày hôm qua, nhưng rõ ràng hôm nay đã lạnh lùng hơn với Hyunjung.
Nhớ lại thời điểm ăn tối, Luda vốn định đưa bánh mì tròn mà mình và Sojung làm vào buổi chiều trong Workshop cho Hyunjung, nhưng không hiểu sao, khi nhìn thấy cô ấy và Dawon thỉnh thoảng thì thầm vào tai nhau, Luda không những không đưa bánh mì cho Hyunjung mà còn ngồi cách xa cô ấy.
Lúc rửa bát, Hyunjung muốn giúp Luda. Biết Hyunjung muốn rửa bát, Luda liền cởi găng tay, để chồng bát cho cô ấy, rồi đi nấu cháo cho Juyeon.
Vì vậy, suốt tối nay hai người rất ít tương tác, Luda cũng không cho Hyunjung cơ hội đến gần mình.
Thấy Hyunjung đưa trái cây cho mình vẫn còn do dự không nói nên lời, Luda hỏi:
"Unnie, chị còn muốn nói gì à?"
"Chị..." Lúc này, điện thoại di động của hai người đồng thời vang lên. Quả nhiên, thông báo của chương trình tối nay lại đến.
【Thông tin】
Hôm nay đã là ngày thứ mười sống cùng nhau.
Người bạn yêu thích là ai?
——
Hyunjung bất đắc dĩ nhét điện thoại vào túi: "Không có chuyện gì, em sấy khô tóc đi, chị ra ngoài trước."
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Lee Luda: Ngoài việc rửa dâu tây cho tôi, chị ấy còn chuẩn bị dưa ngọt và xoài. Đây là những loại trái cây tôi yêu thích, tôi nhớ ngày hôm đó chị ấy đã nhắc đến chúng với tôi trên đường về nhà.
——
[Một ngày trước]
"Unnie, đằng kia có chợ trái cây kìa."
"Em có muốn ăn trái cây không?"
"Có chứ."
Hyunjung do dự một chút, nói: "Chị sẽ nhờ người mua một ít rồi giao cho chúng ta", sau đó gọi cho trợ lý của mình.
"Không, đừng bận tâm. Em chỉ muốn đi chợ và đi dạo thôi."
(MC Dayoung: Có vẻ như cô ấy muốn dành nhiều thời gian ở riêng với nhau hơn.)
(MC Yeonjung: Vậy à? Tôi đã học được rồi. Nhưng nếu Luda thực sự nghĩ như vậy thì có vẻ như Hyunjung không có ý định này??)
(MC Yeoreum: Này, Luda có lẽ thực sự chỉ muốn ra ngoài hít thở không khí trong lành sau giờ làm việc thôi mà ~)
Hyunjung thấy cô ấy từ chối, liền không kiên trì nữa. Trên đường về, Luda hỏi:
"Unnie, chị không thích đi chợ à? Đi chợ buổi sáng thì sao? Đó là nơi đầu bếp Baek Jongwon nói chị có thể trải nghiệm phong tục địa phương tốt nhất đấy. Chợ hải sản cũng thú vị lắm, sẽ rất đáng tiếc nếu chị chưa từng đến đó."
(MC Yeonjung: Chợ hải sản? Đó không phải là điều Jiyeon đã nhắc đến với Sojung sao...?)
(MC Yeoreum: Đúng thế, đó là nơi Jiyeon nói X của cô ấy hiếm khi đi cùng cô ấy.)
"Chị thực sự không thích những nơi đông đúc."
Luda có chút kinh ngạc: "Chưa từng một lần?"
"Ermm, hồi còn là thực tập sinh chị cũng đến đó với bạn bè, nhưng sau đó chị hiếm khi đến đó. Công ty cũng không cho phép chị xuất hiện ở nơi đông người."
Luda nhìn ánh đèn neon ngoài cửa sổ, buột miệng nói: "Em nhớ Jiyeon unnie từng nói đi chợ hải sản ăn hải sản là tươi nhất. Cô ấy ước gì mình có thể sống gần đó. Em nghĩ chị cũng sẽ thích chứ."
Hyunjung nhìn thẳng về phía đèn đỏ, từ từ đạp phanh, trong xe nhất thời im lặng. Luda phát hiện mình quá vô tư, nói quá nhiều, ngón tay xoa xoa hộp đựng đồ ăn McDonald's một cách không tự nhiên.
Hyunjung không có phản ứng gì đặc biệt, như đang nghe điều gì đó không liên quan đến mình.
"Thật sao? Chị và cô ấy có nghề nghiệp khác nhau. Cô ấy là diễn viên, phạm vi hoạt động của cô ấy rộng hơn chị, và cô ấy có nhiều tự do hơn chị."
Vì nhắc đến Jiyeon mà trong lòng Hyunjung không khỏi gợn sóng, thấy Luda không lên tiếng nữa, liền xin lỗi:
"Xin lỗi, vừa rồi chị suy nghĩ nhiều quá, lần sau chị sẽ đi cùng em, được không?"
"Unnie, đừng xin lỗi, không cần thiết phải đi đâu, đột nhiên em muốn ăn dâu tây thôi."
"Dâu tây?" Hyunjung như nhớ tới cái gì đó, lập tức tìm trong xe một viên kẹo dẻo dâu tây đưa cho cô. Luda hơi ngạc nhiên khi nghe rằng cô ấy thích nhai kẹo dẻo khi lái xe buồn chán và chúng có hương vị dâu tây.
"Vậy em thích ăn trái cây gì?" Trên đường cách biệt thự chưa đầy 5km, Hyunjung lại hỏi.
"Dưa, dâu, đào, xoài, măng cụt... thế thôi."
"Có món gì em không thích ăn không?"
"Lê, nho, dưa hấu, vì rất dễ tăng cân..." Luda khoanh tay, như đang làm điều gì đó rất thận trọng: "Mà cũng có táo nữa. Em không thích ăn táo lúc này cho lắm."
"Em chán ăn à?"
"Đúng vậy, mẹ em rất thích táo, cho nên thỉnh thoảng em cũng mắc chứng sợ táo. Chị không biết mẹ em thích mua giỏ táo lớn đến mức nào đâu."
Luda vừa nói vừa dừng lại, trong giây lát cô nhận ra trong xe chỉ tràn ngập mỗi giọng nói của mình: "Có phải em đã nói nhiều quá không?"
"Không đâu." Hyunjung vội vàng cười đáp: "Chị thích nghe em nói chuyện mà, chị chỉ là đang nghĩ có lẽ mẹ chị cũng rất thích ăn như vậy."
——
Sau khi Hyunjung rời đi, Luda bắt đầu chăm sóc da và sấy tóc. Cô cũng đã trả lời cuộc gọi giao hàng trước đó, cô đã đặt một ít thuốc cảm và vitamin, vì cô ấy lo lắng rằng tình trạng của Juyeon sẽ tái phát vào ban đêm. Cô gần như không có thời gian để chạm vào đĩa trái cây, lúc đó trong đầu cô chỉ có mỗi Juyeon.
Phải đến nửa giờ sau, Luda mới nhận được câu trả lời từ tổ chương trình.
[Lee Luda đã nhận được 1 tin nhắn]
"Trái cây là chị mua cho em đấy. Ngày hôm nay của em thế nào? Ngày mai chúng ta gặp nhau được không?"
——
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Lee Luda: ...
(Cười thầm)
——
Ba MC trong trường quay cũng nhìn Luda và mỉm cười ngọt ngào.
MC Yeoreum: Này, "Trái cây là mua cho em đấy."
MC Dayoung tháo tai nghe ra và che khuôn mặt đỏ bừng: Tôi bị sao vậy? Tại sao tôi lại ngại ngùng chứ?
MC Yeonjung: Hah ~ Rõ ràng Luda biết tin nhắn là do Hyunjung gửi phải không?
MC Dayoung: Tất cả mọi người tối nay được ăn trái cây đảo Nami nên cảm ơn Luda, phải không?
MC Yeoreum: Phù ~ Những người độc thân đang bị nụ cười này hành hạ đấy. Khoảng thời gian mơ hồ đó thực sự không phải là trò đùa, Luda không biết bản thân cô ấy bây giờ đang cười ngọt ngào đến thế nào. Trong buổi ghi hình cá nhân vài ngày trước, cô ấy cũng đã nói rằng mình thích cuộc sống độc thân...
——
Q: Bạn đang cười gì vậy, Luda? Bạn có đoán được ai đã gửi tin nhắn không?
Lee Luda: Hyunjung unnie gửi phải không? Đây là những gì tôi đoán vào thời điểm đó. (Nhưng sau đó phủ nhận ngay) Nhưng cũng có thể không phải chị ấy, Juyeon cũng biết loại trái cây tôi thích ăn (cười).
(MC Yeonjung tháo tai nghe ra, không nói nên lời: Nhưng Juyeon đang bị bệnh, làm sao có thời gian đi mua trái cây? Đây là lý luận phi logic gì vậy, thám tử Luda!!! Cô ấy hiển nhiên biết tin nhắn đó là do ai gửi. Chính là Hyunjung.)
(MC Yeoreum mỉm cười ngăn cản Yeonjung: Bình tĩnh nào Yeonjung.)
(MC Dayoung: Hahahaha Yeonjung.)
(MC Yeonjung: À không không ~ Nụ cười của cô ấy thật ngọt ngào, khiến tôi như muốn yêu. Cậu có hiểu cảm giác của tôi không? Yeoreum. Tôi là fan CP của Jiyeon và Hyunjung, nhưng tôi chỉ cảm thấy rằng Hyunjung và Luda cũng rất thích hợp để hẹn hò. Tim tôi đang run lên, hai cậu có hiểu không?)
(MC Dayoung dang tay ra sau sofa trong trường quay, ngạo nghễ nói với PD như thể mọi chuyện đã ổn thỏa: Hãy tiếp tục quay thế này và để Yeonjung đổi sang phe tôi trong tập này nhé.)
——
"Sau khi rời khỏi phòng Lee Luda, Kim Hyunjung trở lại phòng ngủ."
Juyeon vừa mới gửi tin nhắn cho tổ chương trình xong, đang ngồi một mình ngơ ngác. Nghe thấy tiếng cửa, cô tưởng là Dawon quay lại, sợ hãi ngồi dậy khỏi giường.
"Sao vậy, chị dọa em à?" Hyunjung ngây thơ hỏi.
"A ~ Không. Chị đi đâu đấy?"
(Giọng điệu hài hước của MC Dayoung: Đến phòng X của em đấy.)
(MC Yeoreum: Im coi.)
"Chà... chị đi đưa trái cây. Em có muốn chị lấy cho em một ít dưa ngọt không?"
"Không cần. Em thực sự không thèm ăn."
"Nằm như vậy có mệt không?" Hyunjung lấy một cái gối mới nhét vào sau lưng Juyeon: "Thấy dễ chịu hơn không?"
"Ừm, em cảm ơn, khụ khụ."
"Chị từng thích nằm trên giường xem phim truyền hình, giống như em bây giờ. Cuối cùng, thắt lưng của chị bị thương và khi nhảy thì rất là đau."
"Unnie, mấy ngày trước chị còn bị bong gân, gần đây đã đỡ hơn chưa?"
"Ừm, tốt hơn nhiều rồi."
Hyunjung cất chiếc áo khoác đã được Jiyeon gấp trên giường vào trong tủ. Trên sàn là một tấm thảm từ ký túc xá mang đến, hôm nay không hiểu sao lại cong vẹo. Hyunjung quỳ xuống, điều chỉnh lại tư thế của mình để chỉnh lại, sau khi sắp xếp xong, cô tìm một tư thế thoải mái, nằm lên giường.
Juyeon bơ phờ, cô chú ý đến tấm thảm được Hyunjung trải lại, cô nhớ lại lúc Jiyeon kinh ngạc ngã xuống giường của Hyunjung vài giờ trước.
"Unnie..." Juyeon lạnh lùng nói: "Chị đã từng làm chuyện gì liều lĩnh chưa?"
"Có gì đó liều lĩnh à?"
"Chà, có những khoảnh khắc như thế trong cuộc sống, khi chị làm được điều gì đó phi thường và sau đó nghĩ, 'Mình thực sự đã làm điều đó ư'."
"Có lẽ là có, nhưng rất hiếm, cũng không có ấn tượng gì lớn. Hiện tại nhìn lại, mấy chuyện đó cũng không đáng nhắc tới." Hyunjung nghiêng người: "Em hỏi làm gì? Em đã làm gì sao?"
(MC Dayoung lo lắng: Nếu cô ấy biết chuyện xảy ra giữa Juyeon và Jiyeon trong phòng ngủ, liệu Hyunjung có còn bình tĩnh như vậy không? Cô ấy cũng sẽ bối rối phải không?)
(MC Yeoreum: Nếu tôi là Juyeon, tôi sẽ không bao giờ nói rõ ràng. Chuyện đó quá riêng tư.)
(MC Yeonjung: Yên tâm, cô ấy sẽ không nói đâu.)
"Chỉ là... thỉnh thoảng em làm điều gì đó bốc đồng và sẽ hối hận. Bây giờ nghĩ lại rất đau lòng."
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Son Juyeon: Tôi không biết phải làm sao. Tôi chợt cảm thấy thật tàn nhẫn khi để chúng tôi sống chung dưới một mái nhà, tôi không biết phải đối mặt với Jiyeon unnie như thế nào nữa. Chuyện xảy ra lúc chiều không thể nói là hoàn toàn ngẫu nhiên, tuy đầu óc tôi choáng váng nhưng khi chậm rãi đến gần chị ấy, tôi biết người trước mặt chính là Jiyeon unnie. Đây có phải là một bài thử thách?
Có thể đoán trước được rằng chị ấy sẽ từ chối tôi. Thành thật mà nói, lúc đó tôi không biết tại sao nhưng tôi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
——
Hyunjung bất đắc dĩ cười: "Nếu cuộc sống cứ bình thường trôi qua, có lẽ em sẽ không bị tổn thương. Nhưng nhìn lại, chỉ có một cuộc sống bình yên vô sự thì thật đáng tiếc. Cho nên nếu em làm điều gì đó bốc đồng... em không cần quá căng thẳng. Hãy ghi nhớ điều đó."
"Vậy unnie, chị đã bao giờ do dự về các mối quan hệ, chẳng hạn như không biết mình thích ai nhất chưa?"
Hyunjung không biết trả lời thế nào, lại hỏi: "Em gặp phải tình huống như vậy sao?"
"Chị biết không, khi người ta buồn chán nằm trên giường sẽ nghĩ đến rất nhiều chuyện mà trước đó không thể bình tâm mà nghĩ tới. Nếu là chị, chị sẽ làm thế nào?"
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Son Juyeon: Tôi đã rất bối rối kể từ khi Luda unnie đến. Bây giờ tôi giống như đang cầm một quả bom hẹn giờ vậy. Tôi sợ sau này Luda unnie sẽ cảm thấy khó chịu. Về phần Dawon unnie, thực tế cũng đúng như vậy. Tôi không biết chị ấy sẽ quyết định tham gia lại chương trình, nhưng rõ ràng việc ghép đôi hai X đã phá vỡ sự cân bằng đối với tôi. Đây là điều khiến tôi bận tâm gần đây.
Về Luda unnie... Tôi không biết cảm xúc của mình là gì nữa.
——
"Chị nghĩ sự do dự trong các mối quan hệ... có thể là do mình chưa đủ thích đối phương. Nếu không, tại sao chị không thể đưa ra lựa chọn chắc chắn chứ?"
"Vậy làm sao em có thể hiểu được cảm xúc của chính mình đây?"
"Chà... tìm cơ hội thích hợp để thử xem suy nghĩ bên trong của em thì sao?"
"Tìm kiếm cơ hội?"
"Ừ, ai cũng thích trốn chạy phải không? Nhưng nếu em biết người mình thực sự muốn bảo vệ là ai thì em sẽ hiểu rõ suy nghĩ của chính mình hơn."
Tập 14 -- Cách bảo vệ cô ấy (Phần 1)
"Ừ, ai cũng thích trốn chạy phải không? Nhưng nếu em biết người mình thực sự muốn bảo vệ là ai thì em sẽ hiểu rõ suy nghĩ của chính mình hơn."
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Son Juyeon: Những gì chị ấy nói cũng rất có lý. Người ngoài cuộc cũng có thể nhận ra. Tuy nhiên, điều này nói dễ hơn làm.
(MC Yeoreum: Cô ấy không biết đâu, mối quan hệ của Hyunjung cũng đang rối ren lắm (cười).)
(MC Dayoung: Nếu để ý, cậu sẽ thấy cuộc trò chuyện của hai người đều là hỏi đáp lẫn nhau. Đáng ra tôi không nên cười nhưng thực ra nó có chút hài hước.)
(MC Yeonjung: Đối với Hyunjung, tôi dường như thấy được hoàn cảnh của một người đang gặp bế tắc phải an ủi những người bạn đa cảm của mình khi họ hết yêu.)
(MC Yeoreum: Vâng, còn Juyeon, người có mối quan hệ lãng mạn nhất kể từ khi chương trình bắt đầu, hiện đang có quan hệ với ba người phụ nữ cùng một lúc.)
"Ting!"
Điện thoại di động của Hyunjung nhận được phản hồi từ chương trình tối nay.
Q: Bạn có bao giờ mong đợi ai đó sẽ nhắn tin cho bạn không?
Kim Hyunjung: Là Luda. Tôi đã gửi cho em ấy một tin nhắn vào cùng buổi tối hôm đó. Tôi sẽ rất hạnh phúc nếu đồng thời nhận được một tin nhắn ấm lòng từ em ấy.
——
"Ting!"
Hyunjung đã nhận được phản hồi từ chương trình tối nay. Ánh sáng xanh nhạt của màn hình điện thoại soi rõ khuôn mặt cô, nhưng lại không thấy được vẻ mặt thoải mái của cô.
[Kim Hyunjung đã nhận được 0 tin nhắn]
[X của bạn không chọn bạn]
(MC Dayoung: Ồ không, Luda không chọn Hyunjung sao?)
(MC Yeoreum: Thành thật mà nói, điều đó cũng có thể đoán trước được và không hề bất ngờ. Đó là vì Hyunjung quá lý tưởng. Không phải cô gái nào cũng có thể cho cô ấy cảm giác an toàn trong tình yêu như jiyeon.)
(MC Yeonjung: Cô ấy đã mua loại trái cây yêu thích cho Luda, nhưng trái tim của Luda đã không còn ở bên cô ấy nữa. Có vẻ như hôm nay cô ấy thực sự đã chọn sai người gửi tin nhắn? Luda "bỏ chạy" rồi sao?)
(MC Yeoreum: Nhưng ngay cả Dawon, người hẹn hò với cô ấy ngày hôm nay, cũng không chọn Hyunjung?)
(MC Dayoung: A ~ cảm giác bất an về được và mất... Ngay cả những người ngoài cuộc như chúng ta cũng thấy rất khó chịu.)
Hyunjung thở dài, đứng dậy, an ủi Juyeon nói:
"Đừng lo lắng quá, chỉ cần chăm sóc cơ thể thật tốt và đừng quá mệt mỏi."
Nói xong, Hyunjung cầm đĩa đi ra ngoài, bóng lưng nhìn rất cô đơn.
Đúng lúc này, điện thoại di động của Juyeon vang lên, cô cũng nhận được tin nhắn trả lời của tối nay.
[Son Juyeon đã nhận được 2 tin nhắn]
"Đừng để bị bệnh. Chị không thể chăm sóc tốt cho em được. Chị không biết phải làm sao nữa."
"Nếu chị muốn lại gần em, hãy nói cho chị biết chị phải làm sao?"
[X của bạn đã chọn bạn]
-Trường quay lại bùng nổ-
MC Yeonjung: Ôi chúa ơi, mọi người chọn Juyeon à? Luda, và Dawon, cả hai người?!!!!!!!! (rất kinh ngạc)
MC Dayoung: Này, tôi tuyên bố rằng kể từ bây giờ thế giới sẽ được thống trị bởi Juyeon.
MC Yeoreum: Tin tức lớn đây, "Nếu chị muốn lại gần em, hãy nói cho chị biết chị phải làm sao?" Câu nói này rõ ràng là muốn quay lại với nhau phải không? Ai đã gửi nó? Tại sao không có ghi chú gì cả?
MC Dayoung: Tôi thực sự không biết mình sẽ làm gì nếu cả hai người yêu cũ đều chọn tôi. Xem ra cuộc trò chuyện tối nay với Hyunjung rất có ý nghĩa. Thật sự rất khó chịu phải không? Juyeon của chúng ta vừa mới khỏi sốt lại gặp phải vấn đề nhức óc như vậy, có chịu nổi không?
MC Yeoreum: Vậy Hyunjung là người không nhận được tin nhắn tối nay, đang cố gắng an ủi Juyeon, người đã nhận được tin nhắn từ hai người yêu cũ của cô ấy? Tôi không biết cuộc trò chuyện vừa rồi nên cảm thán như thế nào.
MC Dayoung: À không ~~~ Nhưng cô ấy không nói người yêu cũ đã gửi tin nhắn là ai, điều này cũng rất thú vị. Juyeon vẫn phải dựa vào suy đoán của mình, này, gọi là rắc rối ngọt ngào được không?
——
Juyeon liên tục kiểm tra tin nhắn trên điện thoại, sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ, rơi vào trầm tư.
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Son Juyeon: Tổ tiết mục đi quá xa rồi (cười gượng). Tin nhắn cũng không nói cho tôi biết ai đã gửi tin nhắn cho tôi.
Q: Bạn nghĩ đó là ai?
Son Juyeon: Tôi nghĩ "Nếu chị muốn lại gần em, hãy nói cho chị biết chị phải làm sao?" là tin nhắn được Luda unnie gửi đến, còn "Đừng để bị bệnh. Chị không thể chăm sóc tốt cho em được. Chị không biết phải làm sao nữa." Chắc là của Dawon unnie phải không? Tôi biết Luda unnie đã ở lại với tôi khi tôi bị sốt. Sojung unnie nói rằng Luda unnie ăn tối không ngon vì còn đang bận chăm sóc cho tôi? Ừm, có lẽ là như vậy.
Q: Vậy bạn nghĩ Luda là người có ý định quay lại với bạn à?
Juyeon do dự một lát, cảm thấy ánh mắt cẩn thận của Luda nhìn mình không hề giả tạo, cuối cùng gật đầu khẳng định: Đúng vậy.
Son Juyeon: Nếu chị ấy thật sự còn có tình cảm với tôi. Vậy thì việc tôi theo đuổi Jiyeon unnie chắc hẳn đã khiến chị ấy tổn thương rất nhiều. Tôi thực sự không biết phải làm gì... Tôi sẽ có cảm giác như mình lại làm tổn thương chị ấy lần nữa.
——
Q: Đêm đó bạn đã gửi tin nhắn cho ai?
Lee Luda: Tôi đã gửi tin nhắn cho Juyeon.
Q: Tại sao?
Lee Luda: Tôi đã hẹn hò vào ban ngày và tôi cảm thấy buồn khi nghĩ rằng em ấy đang bị bệnh.
Q: Vậy tối hôm đó bạn đã viết tin nhắn gì?
Lee Luda: Tôi hy vọng em ấy sẽ không bị ốm, "Chị không thể chăm sóc tốt cho em được. Chị không biết phải làm sao nữa", tôi đã viết như vậy.
Q: Vậy Nam Dawon, bạn đã viết lời nhắn gì thế?
Nam Dawon: "Nếu chị muốn lại gần em, hãy nói cho chị biết chị phải làm sao?". Buổi tối chúng tôi gặp nhau, đó là cuộc trò chuyện dài nhất kể từ khi chúng tôi chia tay. Juyeon vẫn chiếm một phần rất quan trọng trong trái tim tôi. Em ấy là một người rất chân thành, giản dị, thông minh, xinh đẹp nhưng không kiêu ngạo, tự tin nhưng không bao giờ tự cao, rất nhiệt tình và vui vẻ với người khác...
Nếu không hẹn hò với Hyunjung, có lẽ tôi đã không chợt nhận ra trái tim mình đã hướng về Juyeon.
(MC Dayoung: Nó thực sự thú vị. Đây là một sự hiểu lầm rất lớn đấy.)
(MC Yeoreum: Bây giờ tôi đã biết tại sao PD lại có ý định sắp xếp để hai người yêu cũ chuyển đến ở chung một nhà. Hóa ra đây mới là phần thú vị.)
(MC Yeonjung: Tôi nghĩ sự sắp xếp này rất hay. Tuy Juyeon hiểu lầm nhưng như Hyunjung đã nói, con người đều có "cơ hội" để biết cảm xúc của chính mình nên bạn cần phải ép buộc chính mình.)
Q: Thế còn Kim Hyunjung, người hẹn hò với bạn ngày hôm đó thì sao?
Nam Dawon cười đầy ẩn ý: Chị ấy cũng rất tốt, nhưng khi tôi để ý thấy chị ấy đi mua trái cây cho người khác trước khi về nhà, tôi đã biết tối nay chị ấy sẽ không gửi tin nhắn cho tôi nên tôi cũng không gửi cho chị ấy.
Tôi đến muộn và mọi thông tin đều quan trọng đối với tôi.
——
Q: Làm thế nào bạn nhớ được gần mười loại trái cây mà Lee Luda đã nhắc đến tối hôm đó?
Kim Hyunjung: Sở thích ăn uống của Luda rất giống Jiyeon. Trong số các loại trái cây mà em ấy nhắc đến ngày hôm đó, ngoại trừ dưa mật mà Jiyeon không thích ăn, phần còn lại tôi thường mua và tôi cũng thích ăn chúng. Vì thế tôi sẽ không nhớ nhầm đâu.
Q: Bạn có buồn vì không nhận được tin nhắn của Lee Luda không?
Kim Hyunjung: Tôi không nói là tôi buồn nhưng chắc chắn có chút mất mát. Tôi sẽ tò mò xem Luda đã hẹn hò với ai trong những ngày này, em ấy đã ở đâu và liệu em ấy đã có người mình quan tâm chưa. Em ấy đã gửi tin nhắn cho ai vào đêm đó? Liệu nó có được chuyển cho X không?
——
Đang suy nghĩ những thứ hỗn loạn trong đầu, Hyunjung cầm cốc nước đi ra khỏi phòng ngủ chưa đầy ba bước, cô đụng phải Sojung đang định đi lên lầu.
[Mười lăm phút trước]
Sojung và Jiyeon gọi món sashimi cho sáu người đến biệt thự ở Hannam-dong.
"Tớ tưởng cậu không thích đồ ăn nhẹ vào đêm khuya chứ."
Sau khi Sojung chuẩn bị sashimi, cô nói với Jiyeon đang chuẩn bị nước sốt ở phía sau.
"Chỉ trong mấy tháng quay phim cần kiểm soát chặt chẽ cân nặng thôi à, tớ thường thích ăn ăn vặt vào đêm khuya. Nhưng tớ sợ không tìm được ai ăn cùng mình."
"Không ngờ đấy."
"Thật sao? Tớ là một người phụ nữ rất 'sâu'. Cậu phải làm quen với con người tớ từ từ nhé."
Hai người hẹn Dawon cùng xem phim ở khu giải trí trên tầng hai, tuy khu vực chung trên tầng hai nhỏ hơn nhiều so với phòng khách nhưng lại không thiếu board game, máy chơi game AR, thiết bị tập thể dục, máy chiếu. Sau khi Dawon đến, không khí tầng trên trở nên sôi động hơn.
Dawon chịu trách nhiệm lắp đặt máy chiếu ở tầng trên, Sojung và Jiyeon mang theo vài chiếc đĩa lên lầu, vừa đi vừa cười nói với nhau. Không biết ai đi quá nhanh, Sojung và Hyunjung đang định đi lên lầu đột nhiên đụng phải nhau.
(MC Yeoreum: Tôi nghĩ Hyunjung thực sự cần phải bỏ thói quen ra ngoài rót nước vào ban đêm. Mỗi lần cô ấy ra ngoài uống nước sẽ xảy ra chuyện gì đó.)
"Cẩn thận!"
May mắn thay, Sojung có thị lực tốt và đôi tay nhanh nhẹn, không để món sashimi trên tay rơi xuống đất khi Jiyeon kêu lên, nhưng cái giá mà cô phải trả là một lượng lớn nước chấm dính vào quần áo của mình, và tay áo khoác ngoài của Hyunjung cũng bị dính phải.
"Có ổn không? Để tớ xem thử."
Jiyeon đưa đồ trong tay cho Dawon, người chạy xuống cầu thang sau khi nghe thấy tiếng động. Đương nhiên, điều đầu tiên Jiyeon chú ý đến là trên ngực áo của Sojung bị dính nước dùng. Áo của Hyunjung cũng bị vấy bẩn, nhưng hôm nay Dawon mới thân thiết hơn đã phát hiện ra trước.
Dawon đứng ở trên cầu thang, thò đầu ra ngoài hỏi Hyunjung:
"Có phải áo chị cũng bị dính phải không?"
Jiyeon sửng sốt một lúc, sau đó cô mới chú ý đến Hyunjung.
Nhưng Jiyeon không quan tâm đến cô ấy và vội vàng đưa Sojung lên lầu để thay quần áo. Hyunjung tỏ vẻ không hài lòng với Dawon rồi tiếp tục bưng cốc nước đi vào phòng bếp.
"Hyunjung unnie." Dawon nói với Hyunjung sau lưng: "Bọn em đã chuẩn bị đồ ăn nhẹ cho buổi tối rồi. Nếu có thời gian, chúng ta cùng nhau đến xem phim nhé."
"Được thôi."
——
Một lúc sau, một vị khách khác xuất hiện trong bếp.
"Này..."
Luda vào bếp để cất đĩa trái cây rồi đi tới chỗ Hyunjung, nhìn thấy Hyunjung đang rửa tay áo bẩn bên bồn rửa, nên cô lại hỏi: "Áo của chị bị bẩn sao?"
"Ồ đúng rồi." Hyunjung vội vàng tắt vòi nước, dùng khăn mềm ướt lau cổ tay áo: "Vừa rồi chị vô tình chạm vào nước chấm."
"Chị không thể lau sạch như thế này được đâu." Luda tìm một ít đường và baking soda trong bếp, sau đó kéo tay áo Hyunjung: "Để em giúp chị."
[Phòng ngủ của Chu Sojung & Kim Jiyeon trên tầng hai]
Trong phòng tắm, Jiyeon dùng bột giặt và bàn chải bận rộn giặt áo cho Sojung. Sojung mặc một chiếc áo mới, nói với Jiyeon: "Cứ để đó đi, lát nữa tớ sẽ tự giặt."
"Cậu nói gì cơ?" Jiyeon nghe không rõ, phiền phức vì trong nhà cách âm quá tốt.
Sojung vội vàng bước vào: "Tớ sẽ làm cho. Ngâm nó trong bột giặt này mười phút là có thể giặt sạch vết bẩn."
Vài phút sau, Sojung vắt sạch nước trên chiếc áo sáng màu, đặt dưới ánh đèn huỳnh quang và nói: "Thật sự đã giặt sạch rồi."
Jiyeon tự hào nói: "Tớ đã học được điều này từ chị gái tạo mẫu của tớ ở phim trường. Tớ không quảng cáo đâu. Loại bột giặt đặc biệt này thực sự rất dễ sử dụng."
Sau đó Jiyeon cầm bột giặt chạy xuống lầu để xử lý áo của Hyunjung.
Cô bước nhanh qua phòng khách và bàn ăn mà không nhìn thấy Hyunjung. Cuối cùng, cô nghe thấy tiếng động và bước đến phòng giặt đồ, nhìn thấy Hyunjung đang mặc một chiếc áo mỏng, thậm chí còn để lộ một phần bụng dưới săn chắc của mình. Áo khoác của cô ấy đã được cởi ra và rơi vào tay Luda, hai người cùng ngồi xổm trước một chiếc chậu trắng.
Ánh sáng trong phòng giặt đồ cũng không sáng hơn gì trong phòng khách, vẫn mờ hơn một chút. Để nhìn rõ ràng quần áo đã được giặt sạch chưa, Hyunjung hướng người về phía Luda hỏi: "Sao dùng baking soda có thể giặt sạch được thế?"
"Trong baking soda có chất kiềm mạnh và muối axit yếu, chúng sẽ phản ứng với các axit amin, axit hữu cơ, chất màu, v.v. Muối natri thu được có thể rửa sạch vết nước tương hay nước chấm khi hòa tan trong nước. Một số loại đồ giặt khử nhiễm chất tẩy rửa cũng có thể sử dụng nguyên tắc này."
"Ồ ~"
Hyunjung gật đầu tỏ vẻ hiểu, nhưng không biết bản thân có thật sự nghe hay không.
"Sẽ ổn thôi nếu chị ngâm nó như thế này."
"Thật à, để chị xem."
Mái tóc dài của Hyunjung xõa xuống vai, chạm vào chậu nước. Luda dặn cô ấy phải cẩn thận, nhưng cuối cùng cô vẫn kiên nhẫn giúp Hyunjung vén mái tóc dài ra sau tai. Lo tóc sẽ bị ướt, Luda cởi chiếc dây buộc tóc màu xanh đậm trên cổ tay ra và đưa cho Hyunjung.
"Unnie, chị có muốn buộc tóc không?"
Hyunjung siết chặt tay cầm áo, không gian chật hẹp có vẻ mơ hồ. Đôi mắt Hyunjung run lên, tai đỏ bừng, giả vờ bất lực. Cô đang cầm áo và tay vẫn còn ướt ướt nên nói với Luda: "Em giúp chị nhé?"
(Các MC ngượng ngùng thốt lên: Gì thế kia ~~~~~)
Ý nghĩa không giải thích được trong lời nói luôn nhường chỗ cho trí tưởng tượng, Luda nở nụ cười nhẹ trên môi: "Unnie, ngồi xổm xuống để em buộc lại cho."
Cùng lúc đó, một bóng đen lờ mờ phía xa dường như bị đông cứng, không thể cử động dù chỉ một inch. Jiyeon đứng ngoài cửa, sau lưng có ánh đèn mờ, chân nặng như ngàn cân, bước không nổi, cổ họng như bị thứ gì đó nghẹn lại, không phát ra được âm thanh nào. Nếu hai người trong phòng giặt đồ không quá tập trung vào nhau, làm sao không ai có thể quay đầu lại để ý tới Jiyeon đằng sau họ đang cầm chai bột giặt ngoài cửa.
Những ngón tay đang bám vào khung cửa của Jiyeon trở nên trắng bệch sau khi nhìn thấy Hyunjung hoàn toàn quay lưng về phía Luda, cô rời đi mà không quay đầu lại.
(MC Dayoung: Này ~ Ánh sáng và cái bóng đó... là phim kinh dị à?)
(MC Yeoreum: Tóc tôi dựng đứng cả lên. Sợ Jiyeon một giây sau sẽ ném bột giặt vào người tôi luôn đấy?)
(MC Yeonjung: Sau tất cả những gì họ đã trải qua trong những ngày qua, có lẽ không có gì thú vị bằng mối quan hệ cả đời của họ, thật đấy ~)
(MC Yeoreum: Nếu số trước là "tiểu thuyết trinh thám" thì số này giống như "cung đình tranh đấu" vậy.)
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Kim Jiyeon: Nơi tôi không thể nhìn thấy, đây có phải là cách chị ấy hòa hợp với các thành viên khác không? (...) Tôi không thể nói là tôi ghen... Bây giờ tôi không phải là bạn gái của chị ấy nên nói "ghen" thì quá là kỳ quặc. Nhưng cảm giác ghen tị mơ hồ trong lòng không thể kiềm chế được và sẽ nổi lên. Cuối cùng, tôi vẫn không thể chấp nhận việc chị ấy thân mật với người khác trước mặt mình. Tôi rất tức giận nếu nói rằng tôi thờ ơ. Tóm lại, hiện thực chia tay chị ấy ngày càng trở nên chân thực hơn. Tôi không thể sống với ý nghĩ chị ấy có thể quay lại với tôi được nữa.
——
Tại khu vực nghỉ ngơi trên tầng hai, một bộ phim tình cảm đang chiếu trên màn hình. Có rất nhiều đồ ăn nhẹ được đặt trên chiếc bàn nhỏ trải thảm.
Dawon ăn sashimi và rượu trắng, sau khi xem sơ qua cốt truyện, cô nói với Sojung đang chú ý: "Chị có tò mò tại sao nữ chính thứ hai trong bộ phim này lại có chồng và vẫn vướng bận với người yêu cũ không?"
Chuyện xảy ra lúc này đánh trúng sự nghi ngờ của Sojung, cô hỏi: "Sao vậy? Có phải vì đó là mối tình đầu không?"
Dawon giơ ngón trỏ lên lắc lắc, rít lên: "Bởi vì con của cô ấy là của người yêu cũ."
"Nhưng... nhưng chẳng phải báo cáo kiểm tra đã được đưa ra rồi sao?"
"Chúng ta bị nữ chính lừa gạt rồi, có lúc em cảm thấy nữ chính này rất xấu."
"Ôi chúa ơi... chuyện này kịch tính quá."
Cùng lúc đó, Jiyeon mang bột giặt lên lầu. Cô quay lại phòng ngủ thay một chiếc quần thoải mái, ở trong phòng tắm một lúc mới quay lại chỗ Sojung.
Nhìn thấy Jiyeon im lặng ngồi trên sofa cách cô không xa, Sojung đặt món sashimi yêu thích của cô ấy đến trước mặt cô ấy.
"Cảm ơn."
"Áo của cô ấy đã được giặt sạch chưa?"
Jiyeon rót cho mình một cốc bia lạnh, nhìn chiếc cốc đang dần rót đầy rồi nói: "Có người giúp cô ấy làm sạch rồi."
[Năm phút sau]
Hyunjung đi lên lầu, ngay sau là Luda mang theo bánh mì đã cắt thành từng khúc đến "phòng chiếu". Hyunjung đang buộc tóc đuôi ngựa, Dawon còn hào phóng khen ngợi cô ấy buộc tóc lên cũng trông rất đẹp. Còn Jiyeon trông như đang uống rượu một mình, hầu như không nhìn cô ấy.
Sofa ở tầng hai không rộng rãi như tầng một. Sau khi Luda ngồi cạnh Dawon, chỗ trống cũng thu hẹp lại, Hyunjung ngồi xuống tấm thảm bên cạnh Jiyeon đang trên sofa.
"Ting!"
Sojung nhận được câu trả lời từ tổ chương trình.
[Chu Sojung đã nhận được 1 tin nhắn]
"Ngày mai chúng ta đi đâu? Trời nóng quá. Cậu có muốn xuống nước chơi không?"
Vừa nhìn, cô biết đó là tin nhắn của Jiyeon, khóe miệng Sojung hơi nhếch lên. Sau khi đặt điện thoại xuống, cô đổi vị trí, ngồi cạnh Jiyeon, nhẹ giọng hỏi: "Jiyeon."
Trước khi Jiyeon kịp trả lời, Hyunjung đang ngồi trên thảm cạnh chân Jiyeon, có thể nghe rõ cô ấy, nhưng cô giả vờ thờ ơ khi bọc củ cải cắt nhỏ trong rong biển và ăn nó.
"Ừ, có chuyện gì vậy?" Jiyeon cũng nhỏ giọng hỏi.
Có vẻ như Jiyeon vẫn chưa nhận được tin nhắn cô gửi. Sojung lắc đầu: "Không có gì."
"Ting!"
Điện thoại di động của Jiyeon reo lên. Sojung lại ngồi xuống, hắng giọng không giấu được nụ cười.
[Kim Jiyeon đã nhận được 1 tin nhắn]
"Hãy bôi thêm kem chống nắng, chúng ta đi lướt sóng nhé?"
(MC Dayoung: Giữa hai người có sự hiểu ngầm tốt thật đấy.)
Jiyeon lập tức mím môi ra vẻ hiểu biết, và khoảnh khắc hai người nhìn nhau mỉm cười, Jiyeon đã bí mật nói với Sojung một câu "OK".
(MC Dayoung: A... Tôi thích cảm giác này. Dù mọi người ở cùng nhau, nhưng có cảm giác như đang lén trao đổi tin nhắn với một đối tượng mơ hồ. Thật ngọt ngào ~)
(MC Yeoreum: Sojung cũng là một người biết cách hẹn hò đúng không? Rất mong chờ cuộc gặp gỡ của họ vào ngày mai. Bầu không khí khi hẹn hò với một người bạn cùng tuổi sẽ rất khác biệt, phải không?)
——
"Ting!"
Jiyeon đã nhận được thêm thông tin cho tối nay.
[X của bạn không chọn bạn]
(MC lồng tiếng: Không có gì ngạc nhiên khi Jiyeon chưa bao giờ nhận được tin nhắn nào từ X.)
——
Sau khi xem gần hết bộ phim, Sojung và Dawon lại thảo luận về cốt truyện. Luda có vẻ lơ đãng. Cô chỉ cảm thấy cốt truyện của những bộ phim đạo đức thật nhàm chán và thỉnh thoảng cô lại ngáp dài.
"Có nên xuống tầng dưới để lấy thêm đồ ăn không?" Luda nói.
Luda đi ngang qua Hyunjung, Hyunjung ngẩng đầu hỏi: "Có muốn chị đi cùng không?"
"Không cần đâu, em sẽ lên trong một phút nữa."
[Phụ đề: Kim Jiyeon lại chứng kiến mọi thứ trước mặt mình]
(MC Dayoung: Không khí có chút...)
(MC Yeoreum: Nếu tôi là Hyunjung, tôi sẽ hỏi vậy. Đó là phép lịch sự mà. Dù sao thì tôi cũng đặc biệt đến đó để đưa đồ ăn cho mọi người. Nhưng tôi biết Jiyeon bây giờ rất nhạy cảm.)
(MC Yeonjung: Đây là thời điểm không may mắn thôi.)
Sau khi Luda rời đi, đôi mắt của Jiyeon thỉnh thoảng vẫn dừng lại trên chiếc buộc tóc của Hyunjung. Trong lúc nhất thời, cô cảm thấy tức giận. Nhạc phim càng lúc càng sôi động, cô có chút say, giơ chân đá vào lưng Hyunjung.
"Ấy."
Hyunjung đang nhai bánh mì hơi nghiêng người về phía trước, cũng may Jiyeon không dùng sức, nếu không cô đã làm đổ chiếc cốc trước mặt.
May mắn thay, không có người nào chú ý tới, nhưng từ góc nhìn của Jiyeon, Hyunjung không chút nghi ngờ đã khom người về phía trước, cằm suýt chút nữa đập vào góc bàn, quá nguy hiểm. Nếu thời gian có thể quay lại lần nữa, Jiyeon sẽ không làm điều này.
Hyunjung quay đầu nhìn cô ấy với vẻ mặt sợ hãi và bối rối: "Sao vậy?" Cô tưởng Jiyeon muốn nhờ vả cô đang ngồi dưới đất nên vô cớ nhặt cốc bia lạnh đặt dưới chân lên, hỏi Jiyeon: "Em muốn lấy cái này phải không?"
Dù rất hối hận nhưng Jiyeon không muốn nói gì thêm vào lúc này. Vì Hyunjung hiểu lầm nên cô đã đi xuống bậc thang. Cô nhận lấy cốc bia lạnh của Hyunjung, rót đầy cốc của mình, ôn nhu nói: "Cảm ơn."
Hyunjung cau mày nhìn cô ấy rót bia. Nếu nhớ không lầm, những lon bia xung quanh Hyunjung đều do Jiyeon và Dawon uống. Một lúc sau, Hyunjung đứng lên nói: "Chị muốn mượn phòng tắm của em, có tiện không?"
Sojung và Dawon đều gật đầu, ra hiệu Hyunjung có thể tùy ý sử dụng. Luda chưa đi xa thì Hyunjung cũng thì thầm với Jiyeon:
"Jiyeon, đi với chị."
Jiyeon ngẩng đầu lên với vẻ mặt "Mình phải làm gì đây?", nhưng cuối cùng cô lại đích thân đưa Hyunjung trở lại phòng ngủ nơi cô và Sojung ở trên tầng hai.
"Này, phòng tắm ở bên phải, giống với phòng của chị ở tầng dưới."
Sau khi dẫn đường, Jiyeon đang định rời đi thì lại bị Hyunjung kéo vào phòng ngủ.
Jiyeon nhìn ra Hyunjung đang kiếm cớ nói chuyện một mình với cô, nhưng lại giả vờ không nhận ra: "Sao vậy, chị không cần đi vệ sinh à?"
"Sau này có gì muốn nói thì cứ nói đi. Đừng đá như vừa rồi. Nhỡ có người nhìn thấy thì sao?"
Lời nói không có tiền tố, không có tiêu đề, Jiyeon đã đầy tức giận và không có nơi nào để trút giận, chẳng khác gì đổ thêm một ngụm dầu vào Jiyeon, khiến lửa càng thêm nóng rực.
Nhưng Jiyeon không phải là người giỏi cãi vã vì tức giận. Dù trong lòng có ngàn lời muốn nói lại, cô cũng không nghĩ ra được nên nói gì trong lúc nhất thời giận dữ, cuối cùng cô chỉ có thể tức giận kìm nén nói: "Ai muốn thấy chị?"
"Nếu chị bị nhìn thấy thì sao?"
"Chị sợ bị nhìn thấy và hiểu lầm?"
Hyunjung ôm trán, vẻ mặt bất lực khiến sóng mũi Jiyeon đau nhức.
"Lần trước ở Hanok cũng vậy. Sao gần đây em luôn nói chuyện bằng chân với chị thế? Người tinh ý sẽ biết chị quen biết em."
"Vậy thì sao!"
"Kim Jiyeon."
"Em đã bảo là không ai nhìn thấy rồi mà!!!"
"Suỵt!"
Giọng nói của Jiyeon đột nhiên lớn hơn, Hyunjung vô thức bịt miệng cô ấy lại.
Cơ thể của Jiyeon và Hyunjung trong giây lát đã sát lại gần nhau, lưng tựa vào bức tường lạnh lẽo. Cô mở to đôi mắt kinh ngạc nhìn Hyunjung.
Khuôn mặt nhỏ của Jiyeon hầu hết đều được che bởi bàn tay của Hyunjung. Lòng bàn tay của Hyunjung tràn ngập hơi thở ấm áp của Jiyeon. Khi nhìn thấy đôi mắt đầy tức giận và cảm xúc phức tạp của Jiyeon, cô ngay lập tức nhận ra rằng mình không còn thân phận để ở gần Jiyeon nữa, cô từ từ buông tay cô ấy ra.
Chỉ trong hai hoặc ba giây, Hyunjung đã nhìn thấy trên khuôn mặt trắng trẻo của Jiyeon vài vết ửng hồng, sau một lúc thì biến mất.
Ngoài cửa mơ hồ truyền đến tiếng bước chân của ai đó đi xuống lầu, hai người im lặng ngừng nói chuyện. Chỉ sau khi tiếng bước chân biến mất, Hyunjung mới lên tiếng.
"Chị xin lỗi."
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Kim Jiyeon: Tôi sắp phát điên rồi. Chị ấy bắt đầu quan tâm đến ánh mắt của người khác, điều đó khiến tôi nghĩ chị ấy trở nên nhạy cảm vì có tình cảm với Luda. Có lẽ chị ấy sợ tôi sẽ ngăn cản chị ấy gặp gỡ những người mới. Nhưng cũng không thể trách chị ấy được, dù sao chị ấy cũng không làm gì sai cả.
Và đêm đó tôi đã suy nghĩ, tin nhắn thường gửi cho Soobin sẽ đi đâu sau khi cô ấy rời đi? Tôi quá bối rối để mà xem phim trọn vẹn. Cuối cùng, tôi không thể không nói những lời cay nghiệt với chị ấy.
——
"Chị xin lỗi."
Jiyeon phớt lờ cô ấy, quay người định rời đi, nhưng lại có người giữ góc áo mình.
Jiyeon dùng sức lắc đầu, không kiên nhẫn quay đầu lại: "Sao vậy? Còn muốn làm gì nữa?"
Hyunjung chậm rãi thở dài, nói: "Em... uống ít chút đi."
"Em không cần chị lo, chị đi ra ngoài đi!"
——
-Trường quay-
MC Yeoreum tháo tai nghe ra: Hừ... Hyunjung không phải đang che miệng Jiyeon mà là tôi đây này. Tôi gần như quên cả thở rồi.
MC Dayoung: Sáng nay Juyeon và Dawon cũng có cảnh tương tự. Sojung và Soobin cũng cãi nhau khi ở Hanok, nhưng mỗi lần Jiyeon và Hyunjung ở một mình lòng tôi lại dâng trào (một cách miêu tả rất phóng đại). Tôi không ngờ lại thấy rất thú vị. Điều tôi muốn nói là sự "ồn ào" của họ rất kịch tính.
MC Yeoreum: Có lẽ vì cả hai người đều là nghệ sĩ. Đưa hai khuôn mặt như vậy lên cùng một khung hình và trò chuyện cũng giống như xem một bộ phim truyền hình. Vì vậy, cậu sẽ muốn xem thêm nữa.
MC Dayoung: Và mỗi "câu thoại" đều chạm đến trái tim tôi. Có phải đó là một cuộc cãi vã? Có vẻ như đó chỉ là lý thuyết. Tôi khá thích xem những tranh cãi vặt vãnh thường ngày này, vì hầu hết các cặp đôi đều sẽ có những khoảnh khắc như vậy và rất dễ đồng cảm.
MC Yeoreum: Có lẽ tôi biết tại sao Hyunjung và Jiyeon lại chia tay. Nếu để ý, cậu có thể thấy rằng Hyunjung không thực sự đổ lỗi cho Jiyeon vì đã "đá" cô ấy. Mục đích của việc cô ấy gặp riêng Jiyeon là...
MC Yeonjung: Nói với Jiyeon đừng uống quá nhiều. Cô ấy rất để tâm.
MC Yeoreum: Đúng vậy. Nhưng cô ấy lại nói thẳng như thể sau khi chia tay vẫn còn vướng vào một mối quan hệ mơ hồ. Vì vậy, cô ấy quay lại và bảo Jiyeon yêu cầu cô đừng uống quá nhiều.
MC Yeonjung: Nhưng Hyunjung không biết Jiyeon đã nhìn thấy gì ở tầng dưới, và cô ấy cũng không biết rằng Jiyeon thực ra đã biết rằng vừa rồi bản thân không nên chạm vào cô ấy như vậy. Nếu tôi là Jiyeon, tôi cũng sẽ tức giận.
MC Dayoung: Họ đã hẹn hò được bao nhiêu năm rồi?
MC Yeonjung: Hai người đã chính thức hẹn hò được hơn bốn năm, nhưng đã quen nhau được mười năm. Đây là những gì Hyunjung đã nói trong phòng X-chat.
MC Dayoung: Vậy thì tôi có thể hiểu tại sao Jiyeon lại hành động như vậy (cười). Chị tôi cũng sẽ làm điều này khi chị ấy sai tôi lấy điều khiển từ xa ở nhà, bởi vì chúng tôi quá thân thiết, và Jiyeon... Thành thật mà nói thì, tôi nghĩ cô ấy hơi say. Lại là ban đêm và mọi người có thể đặc biệt dễ xúc động và bốc đồng.
MC Yeonjung: Cuộc trò chuyện giữa hai người họ là cuộc trò chuyện mà Jiyeon nói một cách nghiêm túc nhất, phải không?
MC Dayoung: Jiyeon có vẻ rất buồn và giọng điệu của cô ấy trở nên quả quyết.
MC Yeoreum: Khi cô ấy nhìn thấy Hyunjung và Dawon đi chơi vào buổi sáng, cô ấy không có phản ứng lớn như vậy. Như cô ấy đã nói trong "cuộc phỏng vấn cá nhân" vào buổi sáng, Dawon không phải là mẫu người lý tưởng của Hyunjung, nên bây giờ có vẻ như Luda chính là người mà Hyunjung có thể bị thu hút.
MC Yeonjung: Theo cảm nhận chủ quan của tôi, nếu Jiyeon và Hyunjung có thể quay lại với nhau thông qua chương trình thì họ sẽ không bao giờ xa cách nữa. Ngược lại, nếu lần này thực sự chia tay, có thể hai người sẽ không bao giờ coi nhau như người yêu trong suốt quãng đời còn lại. Nó cực đoan và rất tồi tệ.
MC Yeoreum lại đeo tai nghe vào: Phù ~ Lo quá. Hiện tại, tôi cảm thấy thà chia tay thì tốt hơn, nhưng không thể đột ngột bỏ qua những lo lắng của nhau được. Mười năm... Giống như đã quen với một nhu cầu thiết yếu hàng ngày nào đó và cậu không thể bỏ nó ngay lập tức. (Lắc đầu) Thật khó để đưa ra quyết định.
MC Dayoung: Tôi tự hỏi liệu cuộc hẹn hò của Jiyeon với Sojung ngày mai có có những tia sáng khác không.
MC Yeoreum: Nếu mối quan hệ đạt đến mức này, việc cả hai bên tìm được người phù hợp để tiếp tục bến đỗ mới cũng không hẳn là điều xấu. Có nhiều loại đích đến của tình yêu. Có người ở bên nhau cả đời, có người lớn lên và trở thành những người tốt hơn trên con đường yêu đương. "Rời đi" khi không còn thích hợp để hẹn hò cũng chính là đích đến và là kết quả của tình yêu.
MC Dayoung: Trừ khi Hyunjung đổi ý và muốn quay lại, khả năng họ quay lại với nhau gần như bằng không. Ngay cả khi cả hai bên không lựa chọn yêu người mới, họ cũng sẽ không tiếp tục tương tác nữa.
MC Yeonjung thở dài, sụt sịt.
MC Dayoung: Yeonjung?? Cậu đang khóc đấy à?
MC Yeonjung: Mỗi lần nhìn thấy mâu thuẫn giữa Jiyeon và Hyunjung, tôi lại thấy buồn vô cùng. Yeoreum nói đúng, tình yêu đích thực có rất nhiều loại. Nhưng theo tôi, hai người vẫn "yêu" nhau nhưng bỗng nhiên có ai đó đi sai hướng? "Tình yêu" này rối tung lên, giống như một mớ sợi chỉ quấn vào nhau, người này bị thương, người kia thì muốn cởi trói, nhưng lại làm sai cách, sẽ càng rối rắm hơn, khiến cả hai bên đều cảm thấy khó chịu, rằng "Chúng ta quá tệ để tiếp tục". Nếu họ không đủ kiên nhẫn để giải quyết mọi rắc rối này (hey ~) và chia tay chỉ vì phải chia tay thì sau này họ sẽ hối hận phải không?
MC Yeoreum vỗ vai Yeonjung, sau đó dẫn chương trình: Tập này của chúng ta đã kết thúc rồi phải không? Nhưng tôi vẫn chưa thấy tin nhắn của Juyeon gửi cho ai?
MC Dayoung (vỗ tay): Đúng vậy, Juyeon vẫn đang nằm một mình trong phòng ngủ vì bệnh. Chúng ta chưa biết tin nhắn cô ấy gửi cho ai.
——
Trong bếp có tiếng "cạch" lớn và Luda vô tình làm vỡ một chiếc đĩa.
Juyeon nằm nghỉ dưới lầu, đã nằm cả buổi chiều, hiện tại đang ngồi trên giường vẽ tranh. Nghe thấy tiếng động, cô mặc áo khoác vào rồi đi ngay vào bếp.
"Unnie, đừng chạm vào nó."
Juyeon kéo Luda đang cố nhặt những mảnh thủy tinh lên. Sau đó, cô lau sàn cùng Luda.
"Chị không phải ở trên lầu xem phim sao? Sao chị lại xuống đây?" Juyeon hỏi.
"Mọi người ở tầng trên đang gói củ cải cắt nhỏ bằng rong biển, chẳng còn gì để ăn cả."
(MC Dayoung: Luda rất lo lắng về chuyện đó. Vừa rồi chỉ có một người ăn như thế này thôi phải không?)
"Unnie, cái đĩa này dùng để làm gì vậy?"
"Chị muốn lấy một ít ô liu, ừm... để làm phô mai ô liu và nho khô!"
"À ~" Juyeon cười nói: "Là món lúc trước em dạy chị làm sao?"
"Đúng vậy! Lúc ở nước ngoài chị cũng thường làm, có lẽ bây giờ chị có thể làm tốt hơn em rồi đấy."
"Đôi tay của chị rất quan trọng. Hãy cẩn thận khi cầm dao nhé. Để em làm cho."
"Nhưng em vẫn còn bệnh mà."
"Cảm ơn chị đã chăm sóc tốt cho em." Juyeon nhảy lên trước mặt Luda: "Nhìn xem, em gần như đã bình phục rồi."
"Được rồi được rồi, đừng xấu hổ như vậy." Luda vẫn đau lòng sờ sờ mặt Juyeon: "Vừa rồi chị vào phòng, mặt em còn đỏ bừng, trước kia em sốt cũng giống như vậy, còn than thở và không chịu uống thuốc làm chị sợ luôn đấy."
Juyeon thu hồi vẻ mặt vui tươi, ánh mắt trở nên cực kỳ dịu dàng, cô đang định chạm vào tay Luda, nhưng Luda đã buông cô ra, quay người lấy ô liu mới trong tủ lạnh.
——
"Đầu bếp à, để chị đưa nguyên liệu và dao cho em."
Juyeon vừa cắt ô liu vừa nói: "Ừ ~ Chỉ có những giáo sư mới có thể yêu cầu bác sĩ Lee làm trợ lý thôi. Hôm nay hãy để em làm thầy chị nhé."
"Vâng ~"
"Trợ lý đáng yêu Lee của chúng ta à, lấy rượu và ít rau nhé."
"Vâng ~ Đầu bếp ~"
[Phụ đề: Tin nhắn của Son Juyeon được gửi tới ai?]
Camera quay lại cảnh Luda nhận được tin nhắn.
[Lee Luda đã nhận được 1 tin nhắn]
"Trái cây là chị mua cho em đấy. Ngày hôm nay của em thế nào? Ngày mai chúng ta gặp nhau được không?"
[X của bạn không chọn bạn]
(MC lồng tiếng: Không phải cô ấy đã gửi cho Luda sao? Cô ấy đã nhắn tin cho Jiyeon à?)
——
Luda đang tựa vào quầy bếp cắt ô liu cùng với Juyeon, tự nhiên từ hành lang truyền đến Dawon, thấy Luda không có lên lầu, cô ấy liền đi xuống nhìn xem.
Dawon và Jiyeon đã nói đùa về việc "xem ai uống ngon hơn" tối nay. Có hơn chục đồ uống trong "phòng chiếu" trên lầu mà hai người gần như đã uống hết trong im lặng. Jiyeon hơi say, và Dawon cũng vậy.
Dù bước đi không loạng choạng, đầu óc không phù đầy sương mù nhưng chất cồn thỉnh thoảng lại khiến người ta hưng phấn hơn.
"Juyeon ~"
Khi nhìn thấy Juyeon không ở trong phòng nghỉ ngơi mà là ở trong bếp nấu ăn, cô đột nhiên nhớ lại lúc hai người ở chung mỗi ngày về nhà đều nhìn thấy Juyeon đang ở trong bếp làm việc. Không cần suy nghĩ nhiều, cô bước tới và ôm Juyeon không chút do dự trước mặt Luda.
"Juyeon ~"
-Trường quay-
MC Yeoreum sợ đến mức che miệng hít một hơi khí lạnh: Trời!
MC Dayoung cũng bất ngờ và choáng váng trước hành động của Dawon.
MC Yeonjung: Thật hả... ôm hả? Cô ấy không thấy Luda cũng ở đây sao?
Sau khi MC Yeoreum bình phục lại, cô ấy nói: Có lẽ sau khi uống rượu thì không còn tỉnh táo nữa rồi?
MC Dayoung: Tối nay họ đã chọn nhau. Đặc biệt là Dawon có ý định quay lại với nhau, chắc chắn cô ấy đang rất hạnh phúc.
——
"Juyeon ~"
Dawon ôm Juyeon sau đó buông ra, hỏi: "Em đang làm gì vậy?"
Cô nhìn Luda bên cạnh, nhưng Luda không trả lời.
Vẻ mặt vui vẻ vừa rồi của Luda và Juyeon đã biến mất. Mặc dù họ không có vẻ mặt lạnh lùng, nhưng ít nhất Juyeon cảm thấy trên cơ thể Luda có một chút ớn lạnh.
"Sao? Em đang làm gì vậy?" Dawon hỏi lại.
"Em đang làm món khai vị cho cô ấy."
"Chị xuống lấy rượu." Dawon mở tủ lạnh và lấy thêm một ít: "Luda, cậu có muốn uống rượu vang đỏ không?"
"Không."
"Nước trái cây thì sao?" Dawon nhìn vào tủ lạnh hỏi.
"Không."
Khi nhìn thấy Juyeon đã chuẩn bị một ít đồ ăn, Luda cầm lấy rồi đi lên lầu trước.
Juyeon thấy vậy cũng đi theo: "Em giúp chị mang lên."
"Em không về phòng nghỉ ngơi à?"
"Em đã ngủ cả buổi chiều rồi nên bây giờ em không buồn ngủ chút nào."
Giọng nói của Dawon từ trong bếp truyền đến: "Juyeon, đến quầy bar lấy cho chị với, nhiều quá."
Luda đẩy tay Juyeon: "Em đi giúp cô ấy đi, chị tự làm được."
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Lee Luda: Dawon ~ Lúc đó, cô ấy đã ôm Juyeon từ phía sau. Cô ấy ôm eo Juyeon (một cách hoành tráng) và tôi rất giật mình. "Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Tôi đã nghĩ là Dawon rất thích Sojung unnie.
Q: Tại sao bạn lại nói như vậy?
Lee Luda: Chúng tôi đang xem phim ở tầng trên. Dawon... Tối nay cô ấy có vẻ có tâm trạng rất tốt. Cô ấy và Sojung unnie rất thân nhau và họ cứ nói chuyện với nhau. Có lẽ nào cô ấy thích Juyeon? Dù sao đi nữa, tôi đã bị sốc khi cô ấy ôm Juyeon.
Nếu là tôi, tôi sẽ không làm những cử chỉ thân mật này, chắc hẳn Dawon thích Juyeon phải không?
——
Nhìn thấy Luda đã đi lên lầu, phía dưới chỉ còn lại Juyeon và Dawon.
Dawon mỉm cười và muốn ôm Juyeon lần nữa nhưng Juyeon từ chối.
"Unnie, tốt hơn hết là hãy kiềm chế bản thân."
Dawon ngừng cười: "Sao vậy, sợ bạn gái nhỏ của em tức giận à?"
Juyeon đang muốn giải thích, cô đã chia tay với Luda và Dawon, nhưng Dawon không cho cô cơ hội mở miệng, tiếp tục nói:
"Vậy sao em lại nhắn tin cho chị?"
(MC Yeoreum: Ồ? Cô ấy đã gửi tin nhắn cho Dawon sao?)
Dawon vốn luôn rất tự tin vào bản thân đột nhiên lớn giọng một chút: "Hả? Nói cho chị biết, tại sao em lại gửi cho chị?"
——
Camera quay lại cảnh Dawon một mình ở tầng trên chọn phim.
"Ting!"
[Nam Dawon đã nhận được 1 tin nhắn]
"Hiện tại chị đã đến đây rồi, em hy vọng chị có thể vui vẻ, nếu không em cũng không có cách nào."
[X của bạn đã chọn bạn]
[Phụ đề: Son Juyeon & Nam Dawon đều chọn nhau]
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Nam Dawon: Juyeon đã gửi tin nhắn cho tôi vào tối hôm đó. Em ấy cổ vũ tôi, nếu không thì em ấy không thể làm gì được. (cười bất lực) Ý em ấy là gì? Em ấy còn tình cảm với tôi và không muốn làm tổn thương tôi... hay muốn tôi nhanh chóng điều chỉnh tâm lý để không ảnh hưởng đến mối quan hệ của em ấy với người khác? Hay chỉ là để an ủi tôi theo cách này?
Vậy thì tôi có nên nói chuyện với em ấy hàng ngày và khiến em ấy chú ý đến tôi nhiều hơn không? Haha (xòe tay) Nghĩa là sao? Tin nhắn này khiến tôi phải suy nghĩ rất lâu.
Q: Sau khi nói chuyện với Nam Dawon, bạn đã gửi tin nhắn cho cô ấy phải không?
Son Juyeon: Đúng vậy, tôi đã gửi tin nhắn cho Dawon unnie. Bởi vì chị ấy cảm thấy không vui. Tôi thực sự không thể làm gì nếu ai đó đang có tâm trạng tồi tệ. Tôi thực sự hy vọng chị ấy có thể hạnh phúc và tìm thấy hạnh phúc của mình ở đây.
(MC Yeoreum: Nhìn biểu hiện của Juyeon thì cô ấy muốn kết thúc mối quan hệ này càng sớm càng tốt.)
(MC Dayoung: Chà, chắc cô ấy muốn thoát khỏi dính líu đến Dawon. Người yêu cũ phải nhìn mặt nhau, hai người họ...)
(MC Yeoreum: Xem ra cuộc nói chuyện với Hyunjung vẫn có hiệu quả. Juyeon tương đối chọn Luda?)
(MC Yeonjung: Wow ~ Tôi phải làm sao đây? Có vẻ như Dawon đã hiểu lầm rồi.)
——
"Hả? Nói cho chị biết, tại sao em lại gửi cho chị?"
"Em sợ sẽ không có ai gửi tin nhắn cho chị."
Dawon hừ một tiếng: "Buồn cười, Nam Dawon chị là ai kia chứ!"
"Vậy tại sao chị lại nhắn tin cho em hai ngày nay?"
Dawon không có phản ứng ngay lập tức, bởi vì cô ấy đã gửi tin nhắn cho Hyunjung vào ngày đầu tiên, nhưng sau đó nhận ra rằng cô ấy có thể gửi "hai tin nhắn" vào ngày đầu tiên.
Nhưng Dawon không giải thích quy tắc đặc biệt này và nói:
"Chị không quen bọn họ... Cũng không biết gửi cho ai." Dawon lại hỏi: "Cái chị gửi cho em thì thế nào? Em nghĩ thế nào? Em nghĩ chị nên làm thế nào?" "
"Em nên làm gì đây?" Juyeon sửng sốt nói: "Em có thể làm gì đây? Unnie, chị nên chăm sóc bản thân thật tốt, đừng để em lo lắng."
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Nam Dawon: Vậy là em ấy lo lắng cho tôi? Những tin nhắn em ấy gửi cho tôi... khiến tôi cảm thấy như em ấy vẫn còn quan tâm đến tôi. Nếu em ấy không còn chút tình cảm nào với tôi sau khi nhận được tin nhắn của tôi tối nay, Juyeon sẽ trực tiếp nói với tôi dựa trên tính cách của em ấy rồi.
-Trường quay-
MC Yeoreum: Vấn đề ở đây là Dawon không biết rằng Juyeon đã nhận được tin nhắn của cả hai X.
MC Dayoung: Theo quan điểm của Juyeon, lời nhắn mà Dawon gửi cho cô ấy là "Đừng để bị bệnh. Chị không thể chăm sóc tốt cho em được. Chị không biết phải làm sao nữa". Dawon không cần phải nghĩ đến việc chăm sóc cô ấy. Hãy cứ là chính mình, đừng để cô ấy phải lo lắng.
MC Yeonjung: Nhưng thực ra tin nhắn Dawon gửi là "Nếu chị muốn lại gần em, hãy nói cho chị biết chị phải làm sao?" Sau đó lời nói của Juyeon trở nên mơ hồ.
MC Yeoreum: Nếu Juyeon biết tin nhắn Dawon gửi cho cô ấy là "muốn quay lại với nhau" thì tôi cũng nghĩ hôm nay cô ấy sẽ từ chối. Cô ấy muốn loại bỏ ít nhất một X đi. Không thể duy trì tình bạn với cả hai X, cô ấy vẫn đang tìm kiếm một người phù hợp hơn để "transit" cùng.
MC Yeonjung: Đúng vậy, cô ấy muốn thoát khỏi mối quan hệ này. Nhưng sự mơ hồ hiện tại sẽ mang lại cho Dawon hy vọng "tái hợp". Bởi vì Juyeon cũng sẽ lo lắng cho mình.
MC Yeoreum: Này, ôi, họ cũng là một cặp cần phải lo lắng đấy.
——
"Vậy tối nay chị có nhận được tin nhắn nào khác không?"
"Em đoán xem."
"Không đoán được. Hyunjung unnie có gửi cho chị không?"
"Nếu có thì sao?"
Juyeon cười: "Có vẻ như tối nay chị không nhận được tin nhắn nào khác đâu ~"
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Son Juyeon: Dawon unnie không thể nói dối và chị ấy cũng không giỏi nói dối.
——
Dawon giả vờ thờ ơ, nín thở nói: "Chị nhận được rồi."
"Đã nhận được à? Đó là ai?"
"... Hyunjung unnie."
Juyeon dừng lại khi đóng tủ lạnh lại, "Ồ, tốt quá, Hyunjung unnie ~ Cô ấy hẳn là kiểu người mà chị sẽ thích, phải không?"
Juyeon cầm thùng đá chuẩn bị đi lên lầu, Dawon ôm rượu đi theo.
"Ừm."
(MC Dayoung: Sự hiểu lầm này rất có thể sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ bạn cùng phòng giữa Juyeon và Hyunjung sau này? Dù sao Hyunjung hiện tại muốn thân cận với Luda, một ngày nào đó Juyeon sẽ nhận ra.)
(MC Yeoreum: Đến lúc đó, Juyeon sẽ nghĩ: "Chị cùng lúc đuổi theo hai X của em à?? (cười) Liệu sẽ có kịch bản kịch tính như vậy không?"
(MC Yeonjung: Hah, không chỉ vậy đâu. "Chị thực sự là người yêu cũ của Jiyeon sao?")
(MC Dayoung: Chuyện đó sẽ tệ lắm đấy (đùa).)
——
Sojung là người duy nhất ở trong phòng chiếu. Jiyeon từ trong phòng ngủ đi ra, ngồi ở bên cạnh cô, hỏi: "Những người khác đâu?"
"Luda đi xuống đã lâu mà không thấy quay lại, Dawon xuống tìm và nấu cho chúng ta vài món ăn ngon."
"Ồ ~ tớ tưởng họ đã đi ngủ rồi."
Vì đang chiếu phim nên gần như toàn bộ đèn trên tầng hai đều tắt. Mặc dù cô không thể nhìn rõ vẻ mặt của Jiyeon, nhưng Sojung có thể cảm thấy rằng Jiyeon tối nay không vui.
"Unnie đâu rồi?"
"Trong phòng."
"Cậu buồn ngủ à? Trông cậu không được khỏe lắm."
"Gần đây có rất nhiều chuyện xảy ra khiến tớ rất dễ mệt mỏi."
——
Hyunjung thực sự không muốn đi vệ sinh. Sau khi Jiyeon rời đi, cô ngồi ở mép giường Jiyeon và dừng lại một lúc. Ánh mắt cô rơi vào góc cạnh cánh cửa trượt của tủ quần áo. Cô nhặt thỏi son mà Jiyeon đánh rơi và giúp cô ấy sắp xếp các sản phẩm chăm sóc da trên bàn cạnh giường ngủ trước khi rời đi.
Nhìn thấy Hyunjung đã trở lại, Sojung hỏi: "Unnie, chị uống rượu vang đỏ không? Dawon xuống dưới lấy rượu mới rồi."
"Chị không uống nữa." Hyunjung lại ngồi xuống tấm thảm cạnh chân Jiyeon.
Luda lên lầu với đồ ăn do Juyeon làm. Hyunjung, Jiyeon và Sojung đều ngạc nhiên: "Juyeon làm sao? Cô ấy đã tỉnh rồi à?"
"Unnie, chị có muốn không?" Luda đưa một miếng pho mát cho Hyunjung: "Chị có muốn nếm thử không?"
"Cảm ơn."
"Cậu có muốn ăn không?"
Sojung đưa cho Jiyeon một cái thìa. Jiyeon lắc đầu và nói: "Tớ buồn ngủ."
"Vậy thì về ngủ trước đi."
"Còn cậu thì sao, khi nào cậu đi ngủ?"
Hàm ý của Jiyeon là ngày mai hai người sẽ hẹn hò và muốn Sojung đừng đến quá muộn. Nhưng lọt vào tai những người khác, dường như đã thành điều gì đó khác biệt hơn.
"Tớ sẽ đi ngủ sau khi xem xong cái này."
"Đừng trễ quá đấy."
Jiyeon mang dép vào và rời khỏi chỗ ngồi lần này để tránh mặt Hyunjung.
Lúc này, Juyeon cùng Dawon cầm rượu đi lên lầu, cô im lặng chào đón Jiyeon, Juyeon nhìn Jiyeon bước vào phòng ngủ, cô tỏ ra lo lắng.
Dawon nhìn Juyeon, sau đó nở nụ cười nói với những người khác: "Rượu đến rồi đây, bây giờ ai uống với em nào?"
"Clip phỏng vấn cá nhân"
Nam Dawon: Juyeon và Jiyeon dường như có điều gì đó riêng tư với nhau... Theo giác quan thứ sáu của tôi thì đó thực sự là mẫu người lý tưởng của Juyeon.
——
[Phụ đề: Bộ phim sẽ không kết thúc cho đến tận bình minh]
[5:00 giờ sáng]
"Em đi ngủ đây, chúc ngủ ngon."
"Em cũng về nghỉ ngơi thôi."
Sau khi Sojung trở về phòng, Hyunjung và Luda cũng xuống lầu nghỉ ngơi.
"Về phòng thôi."
"Ừm... Luda ~" Hyunjung dừng lại ở đầu cầu thang: "Ngày mai em có rảnh không?"
"Ngày mai? Nếu em không có thời gian thì sao?"
Hyunjung có chút xấu hổ, không biết phải làm sao.
"Cái đó..."
Lúc này Luda mới mỉm cười: "Unnie, bây giờ trời đã sáng rồi."
(MC Dayoung: "Ngày mai" đã đến rồi, và ngày mai sẽ là "ngày kia" đấy Hyunjung à.)
Hyunjung thở phào nhẹ nhõm: "Hôm nay em có đi làm không?"
Luda lắc đầu.
"Em có cuộc hẹn nào không?"
"Không."
"Hôm nay chị muốn mang mèo ra bờ sông tắm nắng. Em có muốn đi cùng chị không?"
"Mèo?" Ánh mắt Luda chuyển động, tựa hồ rất có hứng thú, thậm chí có chờ mong, vui vẻ đáp: "Được chứ."
——
Sojung rón rén vào phòng, nhấc chăn lên, vừa ngồi xuống liền nhìn thấy Jiyeon nằm nghiêng dưới chăn nhìn chằm chằm vào mình.
"Wow, làm tớ sợ chết khiếp."
Sojung xoa dịu trái tim nhỏ bé của mình, cảm thấy vừa rồi mình như kẻ trộm, nhưng Jiyeon kỳ thật đã tỉnh từ lâu, thậm chí còn chưa ngủ một chút nào.
"Không phải cậu nói sẽ về sớm sao? Sao trễ thế?"
Với giọng điệu mệt mỏi, Jiyeon hỏi cô với giọng điệu không vội vã: "Trời đã sáng rồi."
"Cậu tỉnh rồi à? Tớ đánh thức cậu à?"
"Không, tớ không thể nghe thấy cậu."
"Mất ngủ sao?"
"Tớ chợp mắt một lát và tỉnh dậy thì thấy cậu không có ở trong phòng."
Trong lòng Sojung khẽ run lên, cô bò ra khỏi giường, ngồi xổm bên giường Jiyeon, giúp cô ấy vuốt tóc. Jiyeon không cử động, để Sojung đắp chăn cho mình.
Sojungn nhìn về phía bàn đầu giường của Jiyeon: "Sao hôm nay cậu không đốt chút nến thơm? Cậu không thích sao?"
"Tớ không còn thích mùi hương đó nữa, có lẽ tớ đã chán rồi."
Sojung vẫn nhẹ giọng nói nhỏ: "Nên làm sao bây giờ? Không thể lần nào cũng bắt tớ kể chuyện cho cậu được."
[Camera quay lại màn đêm vài ngày trước]
"Ngày xửa ngày xưa, có một bà lão dẫn cháu trai lên núi."
Jiyeon bỗng nhiên mở mắt: "Trên núi không phải có miếu sao?"
"Không, không." Sojung nằm xuống, tựa đầu vào gối, nằm đối diện với giường của Jiyeon, tiếp tục nói: "Trước tiên hãy nhắm mắt lại."
Jiyeon hợp tác và tiếp tục "ngủ quên".
"Nơi đó không có núi, năm trăm năm trước có lão tiên tên là Vương Công rải một đống đất trên sông để điều thủy, sau khi nước rút mới có một ngọn núi."
Sojung nhìn thấy Jiyeon nằm yên ổn, giọng điệu chậm lại, tiếp tục nói: "Sau đó bà lão ôm cháu trai, bò, bò, bò."
Sojung nằm trên gối cảm thấy buồn ngủ, cô nhắm mắt lại nói tiếp: "Sao ngọn núi này cao như vậy? Bà lão nghĩ vậy. Rồi lại tiếp tục bò, bò, bò..."
"Bò..." Thanh âm của Sojung nhỏ dần, Jiyeon mở mắt ra, nhìn khuôn mặt ngái ngủ của Sojung, mỉm cười nói: "Cái gì chứ ~"
——
"Nên làm sao bây giờ? Không thể lần nào cũng bắt tớ kể chuyện cho cậu được."
"Không phải lần nào cũng vậy, chỉ mới có một lần thôi."
"Nghiêm túc đấy, đi ngủ thôi Jiyeon."
"Mấy giờ chúng ta sẽ ra ngoài?"
"Hãy đi sau khi cậu đã ngủ đủ giấc."
"Cậu đã bao giờ lướt sóng trước đây chưa?"
"Chưa, tớ không biết bơi."
"Cái gì?" Jiyeon gần như ngồi dậy khỏi giường: "Vậy cậu làm sao..."
"Nhưng tớ thích chơi dưới nước. Năm ngoái tớ đã đi lặn ở đảo Jeju. Tớ có chứng chỉ lặn đấy!"
"Ừ, điều đó thật tuyệt vời."
Sojung từ trên mặt đất ngồi dậy, nói: "Được rồi, đi ngủ thôi." Cô vô tình đá phải chiếc hộp cạnh giường Jiyeon.
"Đây là cái gì?" Sojung nhìn chiếc hộp hình vuông đặc biệt này: "Gói kỹ như vậy, là quà sinh nhật sao?"
Quà sinh nhật?
Đây là điều Jiyeon chưa bao giờ nghĩ tới. Sinh nhật của cô đã trôi qua được vài ngày. Cô chợt sững người khi nhìn chiếc hộp mà Hyunjung đưa cho cô đêm qua, trong lòng cảm thấy nhói đau.
"Có muốn tớ cất nó không? Cất vào tủ nhé?"
"Không cần." Jiyeon nói: "Cứ để nó sang một bên đi, không quan trọng gì đâu."
——
(Còn tiếp)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro