Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10

Transit Love - Mumumu-Mushen

Link chương 10: https://samsam-mu.lofter.com/post/30c2776a_2b71e42f1

——

Nhắc đến bánh ngọt, Jiyeon dừng lại, như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên ngước mắt lên, cố gắng hỏi Hyunjung: "Là chị mua cái bánh đó à?"

Jiyeon chăm chú nhìn Hyunjung, trên mặt không lộ ra bất kỳ biểu cảm nào.

Hyunjung mím môi, có chút không nói nên lời đáp: "Đương nhiên không phải."

"Ừ ~" Jiyeon dường như đã nhận được câu trả lời thỏa đáng, cô thở phào nhẹ nhõm, đồng thời khóe miệng hơi nhếch lên: "Được rồi, em hiểu rồi, cảm ơn chị."

"Không cần cảm ơn đâu?"

"Không có gì."

Jiyeon mở cửa phòng ngủ, quay lại với bộ dạng nóng lòng muốn để cô ấy đi: "Trở về nghỉ ngơi sớm đi."

Q: Tại sao đột nhiên bạn lại nói chúc mừng sinh nhật thế?

Kim Hyunjung: Cuộc trò chuyện khó chịu trong phòng tôi vào buổi tối là do vấn đề của tôi. Tôi biết Jiyeon đang hỏi về chấn thương của tôi với thái độ quan tâm, nhưng tôi... giọng điệu của tôi thật là tệ. Thực ra, em ấy có lòng tự trọng rất cao, nên theo tính cách của em ấy thì sau cuộc trò chuyện cuối cùng của chúng tôi, em ấy đã không còn đến gặp tôi nữa.

Nhưng rồi tôi cũng nghĩ, dù sao chúng ta cũng đã quen nhau nhiều năm, cho dù hiện tại không còn yêu nhau, việc em ấy hỏi "Chị có khỏe không?" là điều bình thường. Chính vì tôi quá bướng bỉnh và cứng đầu nên lúc đó tôi có cảm giác như là mẹ đang "tra hỏi" tôi. Buổi tối đó là lỗi của tôi và hôm đó cũng là sinh nhật của em ấy. 

... Lời nói vào tối đó của Soobin khiến tôi vô cùng xúc động, tôi nhớ lại mấy năm qua, Jiyeon gần như dành hết sinh nhật của mình ở phim trường, em ấy hiếm khi có cơ hội ăn mừng cùng những người thân thiết chứ đừng nói đến bố mẹ em ấy. Vì vậy, tôi đã nói lời chúc mừng sinh nhật em ấy vào tối hôm đó.

Q: Về chuyện cuộc hẹn của bạn bị hủy, bạn không hỏi cô ấy tại sao sao?

Kim Hyunjung: Tôi có nghĩ đến việc nói chuyện với em ấy. Nhưng rồi tôi cảm thấy nó không cần thiết và em ấy cũng sẽ không nói xấu gì tôi đâu. Lý do mà Luda hủy cuộc hẹn chắc là do tôi thôi. Tôi có quá ít thời gian ở biệt thự nên tôi đáng ra phải chủ động xây dựng mối quan hệ với các thành viên khác thay vì dựa dẫm vào lời nói của người khác. Vì vậy, tôi không có ý định hỏi Jiyeon về điều đó. Nếu có cơ hội, tôi cũng có thể hỏi trực tiếp Luda xem em ấy nghĩ gì về tôi.

——

Tập 10 -- Bí mật không có nơi để kể

Juyeon đưa kem dưỡng thể vì Hyunjung nhờ đưa giúp cho Luda, và sau đó cô đóng cửa phòng ngủ lại.

Luda bước ra khỏi phòng tắm, thấy Juyeon ngồi một mình trên giường.

"Giờ này em vẫn còn phải làm việc à?" Luda hỏi.

"Em chỉ cần rèn luyện thêm kỹ năng của mình thôi." Juyeon mở một góc chăn, nhường chỗ cho Luda: "Unnie, chị có muốn ngồi xuống một lúc trước khi rời đi không?"

Thấy Juyeon có chuyện muốn nói, Luda ngồi lên giường của Juyeon.

"Unnie ~" Juyeon lắc điện thoại: "Chị xem tin nhắn hôm nay chưa?"

Luda do dự một lát: "Ừ, chị xem rồi."

"Jiyeon unnie không chọn em. Đã mấy lần em không nhận được hồi âm của chị ấy rồi."

Nghe có vẻ hơi bực bội, nhưng Juyeon chỉ bình tĩnh nói: "Unnie, chị có nhận được tin nhắn nào từ Jiyeon unnie không?"

"Chị..."

"Em thấy Jiyeon unnie thích chị hơn, cho nên em mới hỏi chị chuyện này."

"Chị chưa nhận được. Em biết những tin nhắn này là ẩn danh mà, chị cũng không thể chắc chắn lắm."

"Hôm nay thì sao?"

"Hôm nay... chị không nhận được tin nhắn nào."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Luda: Tôi đã nói dối. Trong hoàn cảnh đó, Jiyeon unnie đã gửi tin nhắn cho tôi nhiều lần. (Miễn cưỡng) Tôi thực sự không thể nói được. Điều này thật quá tổn thương đối với Juyeon.

——

"Vậy Jiyeon unnie, sẽ chọn ai nhỉ?" Juyeon cắn nắp bút suy nghĩ: "Có phải là Hyunjung unnie không?"

"Đừng nghĩ vớ vẩn nữa."

Luda đã hiểu ra tất cả những mối quan hệ phức tạp, cũng không thể chịu đựng được. Mà bây giờ mỗi khi nhắc tới cái tên "Hyunjung", cô đều cảm thấy rất bối rối.

"Bây giờ chị có thích ai không?"

"Thành thật mà nói, chị dường như không phù hợp với nơi này."

"Tại sao?"

"Chị không thể dễ dàng chấp nhận một người nào đó. Chị suy nghĩ rất nhiều, nhưng lại dường như không muốn nghĩ gì cả."

"Chị phòng ngự cao quá đi." Juyeon nói, như thể nhìn thấu được suy nghĩ của Luda: "Em nhớ trước đây khi theo đuổi chị, chị rõ ràng đã từ chối em trước. Sau đó, chị nói chúng ta hãy bắt đầu như bạn bè, từng chút một đã. Sau khi chúng ta hiểu nhau hơn, nếu thích hợp thì chúng ta có thể bắt đầu hẹn hò lại, và em luôn sợ chị sẽ hối hận nên phải xác nhận lại với chị xem chị có thực sự thích em không, nhớ không?"

"Ừ. Và rồi em không chơi theo luật chút nào. Chị đã rất thân thiết với em, và em đã lén hôn chị? Khi về đến nhà, chị đã không ngủ được cả đêm hôm đó."

"Ồ, lúc đó chị nghĩ gì về em thế?"

"Son Juyeon & Lee Luda hồi tưởng lại ngày yêu nhau"

"Chị cảm thấy thế giới của mình bị 'tấn công'. Lúc đó trước mắt chị chỉ có việc học. Về những tiền bối theo đuổi chị, sau khi tiếp xúc với họ, chị lại không muốn yêu nữa. Chị chỉ nghĩ đến một việc, đó là dùng sức học tập của mình để vượt qua họ. Trước khi hẹn hò với em, chị chỉ qua lại với một người giỏi hóa học nhất khoa chị thôi."

"Em nhớ rằng sau khi em hôn chị, chị đã phớt lờ em suốt ba ngày. Khi chị phát hiện ra điều đó, chị đã lạnh lùng nói với em: 'Vậy chúng ta hãy thử hẹn hò xem sao.'"

Vừa nói, Juyeon vừa cụp mắt và mỉm cười: "Đó là điều cảm động nhất mà em từng nghe được đấy. em không bao giờ nghĩ rằng chị lại chủ động nói ra với em đâu."

"Ừm, tất cả đều là quá khứ." Luda làm gián đoạn hồi ức của cả hai.

"Chúng ta chưa gặp nhau kể từ khi chị ra nước ngoài. Hiện tại chị thích mẫu người như thế nào? Có giống kiểu là người nước ngoài không?"

"Ừm..."

"Chị thích sự lãng mạn lâu dài, nồng nàn và không gò bó, hay là..."

"Là người có thể khiến chị sẵn sàng để bị 'tấn công'. Trước hết, chị thích một người khiến trái tim chị rung động."

"Rung động?" Juyeon chắp hai tay sau đầu, dựa vào đầu giường nói: "Yêu từ cái nhìn đầu tiên và rung động thì chỉ có người đẹp mới làm được. Xem ra chị vẫn thích người xinh đẹp, nếu không thì sao lại bị một người nào đó thu hút một cách khó hiểu như vậy được?"

"Hay là..." Juyeon đột nhiên đứng dậy, nắm lấy tay Luda, cô ghé sát vào vai Luda và nhìn cô ấy: "Chị có còn hứng thú với em không?"

(MC Yeoreum: Nếu cảm nhận của Jiyeon là đúng thì cách cư xử của Juyeon quả thực khiến người ta nghi ngờ liệu cô ấy có còn yêu X không.)

Nhưng Luda không nghĩ nhiều về chuyện đó, cô đẩy Juyeon ra và nói: "Này ~ đừng gây rắc rối nữa."

"Được rồi ~"

Juyeon không còn cách nào khác, đành phải tránh xa, duy trì một khoảng cách thích hợp. Tình tiết nhỏ này không khiến bầu không khí giữa hai người trở nên khó xử, dường như chỉ là một phần của cuộc trò chuyện.

"Em... có kế hoạch gì cho ngày mai không?" Luda hỏi lại trước khi rời đi.

"Vốn dĩ em muốn hẹn với Jiyeon unnie để ngắm bình minh, nhưng thời tiết xấu, hôm nay Jiyeon unnie cũng không nhắn tin cho em. Chắc ngày mai em ở nhà ngủ thôi."

"Nếu ngày mai mưa tạnh, hãy cùng chị đến vùng núi phía sau."

Luda đã chia sẻ với Juyeon về kế hoạch cắm trại được đề xuất với Jiyeon.

"Sau núi? Mọi người có muốn đi xuống thung lũng không? Không khí ở đó rất tốt, em có thể đưa mọi người đến đó."

"Không cần đâu. Tối nay sau khi chúng ta trở về, Soobin unnie đã tìm thấy có rất nhiều dụng cụ cắm trại trong nhà. Chúng ta có thể ra sau núi dựng lều. Em có hứng thú không?"

"Tất nhiên là có rồi!"

Juyeon cuối cùng cũng lộ ra chút nhẹ nhõm và vui mừng: "Em có kinh nghiệm cắm trại, em có thể giúp dựng lều, nấu mì... Nhân tiện, unnie, chúng ta cũng có thể nướng kẹo dẻo để ăn nữa đó. Em nhớ có lần chúng ta đi dã ngoại với Minnie và SinB, chị còn nói rằng chị thích ăn kẹo dẻo do em nướng nữa."

"Ừm."

Nhớ lại lần hẹn hò với Juyeon hơn hai năm trước, Luda cũng mỉm cười.

"Jiyeon unnie ngày mai cũng sẽ đi."

Nói đến Jiyeon ở đây, Juyeon có chút nén cười: "Không phải là chỉ vì em nói cô ấy không nhắn tin cho em mà chị...?"

"Vậy em có đi không?"

"Đi đi đi!"

"Vậy chúng ta thống nhất rồi nhé. Nếu ngày mai mặt trời mọc, chúng ta sẽ lên đường ngay lập tức."

[Phụ đề: Bữa tiệc cắm trại chứa đầy cảm giác có lỗi của Lee Luda chuẩn bị bắt đầu]

——

8 giờ sáng hôm sau.

Ngoài cửa sổ trời mưa nhẹ, trên đường không có người qua lại, nước từ con suối sau nhà chảy róc rách. Mọi người trong nhà Hanok vẫn đang ngủ say.

Chỉ có một nghệ sĩ thay quần áo từ sớm, đội mũ lưỡi trai và chuẩn bị ra ngoài.

"Unnie, chị định tập thể dục à? Sao chị dậy sớm thế?"

Sojung từ trên giường ngồi dậy, ngái ngủ dụi mắt. Cảnh tượng này có cảm giác quen thuộc.

Hyunjung mặc áo khoác, chuẩn bị sẵn sàng: "Chị đói bụng, chị đi mua cái gì ăn đã, em có muốn ăn không?"

"Thôi. Em không biết ăn gì ở đây đâu."

"Nếu chị tìm thấy bất cứ thứ gì, chị sẽ mua lại một ít."

"Sao chị không đợi em một lát rồi em sẽ đi chung với chị luôn?"

"Không cần đâu, em đi ngủ đi, còn sớm mà."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Chu Sojung: Khi Jiyeon là bạn cùng phòng của tôi, cô ấy cũng dậy sớm. Bây giờ Hyunjung unnie cũng vậy. Có phải tất cả nghệ sĩ đều thích dậy sớm không? Nhưng không nên như vậy đâu, cuộc sống hằng ngày của họ có lẽ đã bị đảo lộn ngày đêm phải không? (cười)

——

Một tiếng rưỡi sau, Hyunjung no bụng rồi trở lại với một đống đồ ăn. Ngoài trời mưa đã tạnh nhưng chiếc áo khoác cô mặc vẫn hơi ướt vì mưa gió. Chiếc ô được đặt bên ngoài nhà, vừa mở cửa ra, cô đã nghe thấy tiếng động trong bếp, Hyunjung nhìn vào trong.

"Luda?"

Ngôi sao dậy sớm thứ hai là Luda. Cô không ngờ lại có người dậy sớm hơn mình, quay lại chào Hyunjung.

"Chào buổi sáng unnie ~" Cô nhìn thấy Hyunjung vừa vào nhà liền hỏi: "Chị ra ngoài đấy à?"

"Ừ, chị mua cháo bào ngư, một ít bánh mì và cà phê."

Hyunjung không hề ngại ngùng trước mặt Luda dù Luda đã hủy buổi hẹn hò tối qua, ngược lại, Luda muốn quay lại phòng ngủ ngay lập tức vì cô không biết tiếp theo phải nói gì với Hyunjung.

[Camera quay lại nhà ở Hannam-dong]

Hai người sẽ chào hỏi mỗi lần gặp nhau, nụ cười luôn nở trên môi. Cả hai cũng đến phòng thực vật vào đêm khuya để tâm sự. Nhưng hôm nay lại cực kỳ yên tĩnh, bầu không khí hoàn toàn khác so với trước đây.

Q: Bạn nghĩ gì về tình trạng của Kim Hyunjung sáng hôm đó?

Lee Luda: Vì chị ấy biết tôi hủy cuộc hẹn nên chắc chị ấy cảm thấy hơi bất tiện khi gặp tôi phải không? Đêm qua chị ấy đã về phòng ngay khi tôi bước vào nhà. Cuộc gặp gỡ hôm nay của chúng tôi cũng là do tình cờ. Trong lòng tôi vẫn cảm thấy rất hối tiếc.

Khuôn mặt chị ấy trông lạnh lùng khi vô cảm. Tôi không chắc sáng hôm đó tâm trạng chị ấy có vui không hay chị ấy sẽ nghĩ gì nếu nhìn thấy tôi.

——

Soobin nói trong bếp có nước trái cây, nhưng Luda không tìm thấy. Cô mở tủ lạnh thò đầu vào, gần như nhét nửa thân mình vào bên trong.

"Em đang tìm cái gì thế?"

"Nước ép."

"Chị biết nó ở đâu."

Hyunjung đi tới phía sau Luda, một tay ấn cửa tủ lạnh rồi cúi người xuống. Luda muốn nhường vị trí của mình cho Hyunjung, nhưng không ngờ khi đứng thẳng lên cô đã đập vào mặt Hyunjung.

Hyunjung phát ra một tiếng "rít ~", lập tức che mặt lại. Phần sau đầu của Luda cũng cảm thấy đau âm ỉ, sắc mặt Hyunjung còn tệ hơn. Cô vội vàng xoay người rời khỏi trước ngực Hyunjung: "Thật xin lỗi, em không đập vỡ mặt chị chứ?"

Hyunjung xoa xoa mặt, nhìn ánh mắt lo lắng của Luda, cười nói: "Hừm ~ Yên tâm, mặt của chị là thật, nên không thể bị hư được đâu." Tuy nhiên, chóp mũi cô vẫn đỏ bừng do va chạm, thậm chí khóe mắt cũng rưng rưng nước mắt.

"Em xin lỗi. Em không có cố ý đâu."

Nước trái cây được đặt ở góc trên cùng sâu bên trong tủ lạnh, không biết tối qua Soobin để lại như thế nào, hay là bị người khác thay đổi vị trí. Khó trách Luda không tìm được.

"Có muốn chị rót cho em không?" Hyunjung hỏi.

Luda đặt chiếc ly đã lau chùi lên bàn: "Không, em tự làm được mà."

Hyunjung không vội rời đi. Cô dựa vào bồn rửa chén, chống tay lên mặt bàn, đối mặt với Luda, ánh mắt vô tư và công khai rơi lên người Luda.

(MC Dayoung: Hyunjung muốn hỏi cô ấy về cuộc hẹn tối qua phải không?)

(MC Yeonjung: Nhưng nếu hỏi thì cũng có chút ngượng ngùng ~)

Luda hẳn là cũng nghĩ tới khả năng cao là Hyunjung sẽ nói chuyện tối qua với mình. Mặc dù lặng lẽ rót nước trái cây, nhưng ánh mắt của Hyunjung lại quá trần trụi, đầu gối của Luda hướng về phía phòng ngủ, tư thế dường như sắp rời đi bất cứ lúc nào.

"Em mang theo ly của mình sao?" Hyunjung thấy ly của Luda khác với ly họ dùng.

"Ừm ~" Luda nhẹ nhàng trả lời.

Luda rửa một chiếc ly khác, có lẽ là mang ly nước trái cây vào phòng ngủ cho Soobin hoặc Jiyeon.

Hyunjung muốn giúp cô cất chai nước trái cây trở lại tủ lạnh, nhưng Luda từ chối và nói rằng cô có thể làm được. Hyunjung đề nghị giúp cô lau mặt bàn ướt, nhưng khi vừa lấy ra hai tờ giấy ăn, Luda đã từ chối và nói cô có thể tự làm.

Hyunjung vò khăn giấy thành một quả bóng, ném vào thùng rác. Cô nhìn thấy Luda hôm nay đặc biệt mất tự nhiên, liền hỏi: "Sao vậy, em sợ chị à?"

"Không có."

"Vậy em ghét chị à? Bởi vì ngày hôm qua..."

"Không, chị không được nghĩ như vậy."

"Vậy tại sao tối qua em lại hủy hẹn với chị? Chị có thể biết lý do không?"

(MC Dayoung: Chắc chắn rồi, nếu là tôi thì tôi nhất định phải hỏi.)

(MC Yeoreum: Không rõ ràng sẽ khiến mối quan hệ giữa hai người trở nên khó xử, nên tốt nhất là cứ nói hết ra đi.)

"Cái này..."

"Em có hỏi X về chị không?"

"Tất nhiên là em đã hỏi rất nhiều. Em đã hỏi rất nhiều về unnie hay tò mò của mình."

"Hừm ~" Hyunjung còn chưa muốn kết thúc chủ đề, rất chờ đợi Luda sẽ nói gì tiếp theo.

"Đối phương luôn kiên nhẫn trả lời. Khi thấy câu trả lời từ đối phương, em cảm thấy chị là một người rất tốt."

"Vậy tại sao lại hủy cuộc hẹn?"

"Thật xin lỗi, thật ra lúc đó em... không biết rằng chị sẽ nhận được thông báo 'hẹn hò' và 'hủy hẹn'. Sau đó... mặc dù em nghĩ chị rất tốt nhưng đột nhiên em lại muốn biết thêm về người khác nữa."

"Có phải sau khi biết thêm về chị qua X, em có nghĩ chị còn tệ hơn người trong lòng em không?"

"Không tệ..."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Lee Luda: Tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Chuyện này còn hồi hộp hơn lần đầu tiên tôi thuyết trình báo cáo bằng tiếng nước ngoài tại một hội nghị nghiên cứu khoa học quốc tế, tôi không hề nói ngoa đâu. Tim tôi đập mạnh đến mức thậm chí tôi không dám nhìn vào mắt chị ấy. (Ôm ngực) Đã lâu lắm rồi tôi không có cảm giác như vậy với ai đó.

(MC Dayoung: Đây có phải là cảm giác "đập thình thịch" mà Luda nói không? Haha, mặc dù tim cô ấy đang đập thình thịch vì lo lắng.)

——

"Unnie, chị rất tốt. Nhưng ở giai đoạn này, em có những cân nhắc và lo lắng của riêng mình nên..."

"Chị đương nhiên tôn trọng quyết định của em, nếu không hỏi thì chị sợ là em ghét chị thôi."

"Sao có thể được? Em không ghét chị đâu."

Luda vội vàng giải thích, vẻ mặt này không giống như đang giả vờ. Hyunjung yên tâm gật đầu.

Cô thấy tóc của Luda hơi lộn xộn nên không báo trước mà bước tới chỗ Luda và giúp cô ấy vuốt phẳng nó.

Luda bị hành động của Hyunjung giật mình, lùi lại một bước. Hyunjung nhận ra mình quá đột ngột, giải thích:

"Chị thấy tóc em rối bù, nên không biết có thể giúp em sửa tóc được không."

Hóa ra đây chính là lý do tại sao cô ấy cứ nhìn chằm chằm vào mình, Luda thở phào nhẹ nhõm. Cô vén tóc ra trước ngực: "Hôm nay em chưa có thời gian chăm sóc."

"Tối qua em ngủ có ngon không? Chị thấy em và Jiyeon ngủ chung giường."

"Giường rất rộng và bọn em ngủ rất ngon."

"À thế thì tốt."

Sau đó hai người không nói thêm lời nào, thấy còn chưa có người dậy, Hyunjung uống một ngụm cà phê rồi trở về phòng ngủ để ngủ tiếp.

Q: Tại sao bạn lại hỏi Lee Luda ngủ thế nào?

Kim Hyunjung: Jiyeon có một số thói quen nhỏ khi ngủ. Khi còn nhỏ, em ấy đã ngủ với mẹ rất lâu (Hyunjung nhấc ngón trỏ lên và cuộn đuôi tóc lên rồi cầm trong tay). Em ấy thích làm thế này với mái tóc của mẹ khi ngủ chung vào ban đêm. Những thói quen này thỉnh thoảng vẫn xảy ra một cách vô thức trong lúc ngủ. Sẽ không có vấn đề gì nếu bạn nắm tay em ấy khi ngủ cùng nhau. Nhưng không phải tối nào tôi cũng thấy tóc Luda lộn xộn nên tôi cứ nghĩ xem có nên giúp em ấy sửa lại hay không. Không ngờ sau đó tôi lại hỏi em ấy về chuyện xảy ra tối qua.

Nhưng... (cười) nếu tóc Jiyeon thật sự rối thì tôi đoán tối qua Luda đã ngủ không ngon giấc rồi.

——

Trong phòng ngủ ba người, Soobin và Jiyeon vẫn đang ngủ say. Luda đặt nước trái cây lên đầu giường Soobin, đây là thỏa thuận ngầm giữa hai người khi sống trong biệt thự ở Seoul. Cô đắp mặt nạ rồi ngồi trở lại giường, lấy chiếc gối nhỏ đã đặt giữa đầu Jiyeon cả đêm qua để đặt vào thành giường rồi dựa lưng vào đó, cô còn cẩn thận nhét các góc chăn cho Jiyeon.

[Sáu tiếng trước, ba giờ sáng]

Luda cử động cơ thể trong giấc ngủ nhưng tóc cô bị kẹt ở đâu đó khiến bản thân không thể di chuyển được. Cô tỉnh dậy trong đau đớn và dùng ánh sáng của điện thoại  để gỡ tóc ra khỏi tay Jiyeon. Sau đó cô lấy một chiếc gối đặt vào giữa giường của họ vì sợ Jiyeon sẽ lại "ám ảnh" cô.

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Kim Jiyeon: (ôm trán) Tôi thực sự xin lỗi. Có lẽ chuyện đó xảy ra vì tôi ở trong một môi trường xa lạ, tôi thực sự ngủ rất say. Ban ngày, Luda kể cho tôi nghe chuyện xảy ra tối qua, và tôi đã hứa với em ấy rằng tối nay tôi sẽ không nhổ tóc em ấy nữa (cười).

——

10:30 sáng, mây đen tan dần, nắng chiếu xuyên qua rèm vào phòng ngủ.

Sojung đã ngồi trong phòng khách ăn sáng, đối diện là Luda và Juyeon.

"Không khí ở đây rất trong lành, em cảm thấy rất tỉnh táo khi thức dậy vào sáng nay đấy." - Luda.

"Và chúng ta còn không thể nghe thấy bất kỳ âm thanh ồn ào nào. Nếu như đang ở Seoul thì có lẽ đang là giờ cao điểm rồi." - Juyeon.

Sojung uống cà phê, đang xử lý công việc tạm thời trên máy tính bảng, chợt nhớ ra chỉ có Luda trong ba người nên hỏi: "Những người khác đâu rồi, Jiyeon và Soobin đâu?"

"Jiyeon unnie đang trang điểm, còn Soobin unnie vẫn đang tắm."

Lúc này, Luda chủ động nghĩ tới Hyunjung vì gặp mặt lúc sáng, hỏi: "Hyunjung unnie đâu?"

"Unnie?" Sojung dừng việc đang làm và phết mứt dâu lên bánh mì nướng: "Cô ấy đang buồn ngủ. Sáng sớm cô ấy đã dậy sớm mua bữa sáng cho chúng ta rồi lại đi ngủ."

"Có lẽ cô ấy đã chạy bộ." Juyeon nói: "Vào buổi sáng ở Seoul, cô ấy thường tập các bài tập giãn cơ đơn giản vào mỗi buổi sáng khi thức dậy."

Luda sửng sốt một chút, sau đó nhìn lại cánh cửa phòng ngủ đã đóng kín của Hyunjung, trầm tư nói: "Thật sao? Chị không biết luôn đấy."

(MC Yeoreum: À ~ Bởi vì trong phòng X-chat ngày hôm qua, Luda biết Hyunjung có vẻ không phải là người dậy sớm để chạy bộ. Cô ấy chỉ thích chơi cầu lông và thỉnh thoảng đạp xe thôi.)

(MC Dayoung: Làm bạn cùng phòng với nhau như này khá ý nghĩa. Mọi người đã làm quen và hiểu rõ hơn về thói quen hàng ngày của nhau.)

(MC Yeonjung: Tôi thấy Luda bắt đầu chú ý đến Hyunjung. Mặc dù không chọn hẹn hò với cô ấy nhưng cô ấy rất nhạy cảm với chủ đề của người kia.)

"Mặt trời có thể sẽ sớm mọc đấy. Xem ra kế hoạch cắm trại có thể thành công rồi." Juyeon vừa nói vừa nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Hai người định đi cắm trại à?"

Sojung cũng bày tỏ mong muốn được ra ngoài hôm nay và đã chủ động tham gia vào đội cắm trại của họ.

"Vì Sojung unnie cũng đi nên chúng ta có thể lái xe đến đó. Chúng ta có thể chất mọi thứ lên xe trong chốc lát."

"Được thôi."

Sojung nhìn thoáng qua cửa phòng của Soobin, hỏi: "Soobin không đi sao?"

Luda nói: "Em chưa có thời gian để hỏi cô ấy."

Sau khi Luda và Juyeon rời khỏi phòng khách, Sojung nhìn thấy hai chiếc ghế phía trước, chào đón "vị khách" dùng bữa thứ hai.

"Ồ ~ Đây là cháo cậu nấu sao?" Jiyeon ngồi xuống ăn trước: "Hôm nay tớ chỉ muốn ăn cháo thôi."

Sojung nhớ tới tối qua Jiyeon nói mình không được khỏe, cô ngừng gõ vào màn hình, hỏi: "Dạ dày đã đỡ hơn chưa? Có phải bị cảm lạnh không?"

Soobin tình cờ đi tới bàn ăn và ngồi xuống, không hiểu hỏi: "Unnie, chị thấy không khỏe à?"

"Chà, tối qua chị bị đau bụng. Nhưng hôm nay đã đỡ hơn nhiều rồi."

"Vậy thì chị thực sự nên ăn nhiều cháo. Ôi, trời, là cháo bào ngư sao. Nhìn rất ngon và thơm á ~"

Sau bữa tối hôm qua, Sojung nói chuyện với Soobin, cuối cùng lại thành ra không vui. Hiện tại hai người bề ngoài duy trì quan hệ thân thiết, nhưng nhìn kỹ biểu tình của Soobin, cô cũng không mấy nguyện ý ở cùng phòng với Sojung.

Soobin nhìn kỹ những gì còn sót lại trong nồi, rồi nhìn bánh mì và bánh mì nướng trên đĩa, mặc dù nói muốn ăn cháo nhưng lại không có ý định làm như vậy.

"Sao vậy, em không muốn ăn à?" Sojung hỏi cô.

Soobin sờ bụng nói: "Mấy ngày nay ở chung với mọi người thì em ăn nhiều quá, đã lâu không vận động, tốt nhất nên ăn cái khác đi."

Soobin chạy đến tủ lạnh tìm bột yến mạch cô mang từ Seoul đến và hâm nóng sữa trong lò vi sóng.

"Jiyeon unnie, chị có muốn ăn thêm chút bột yến mạch không? Nó cũng sẽ giúp tiêu hóa được đấy."

"Cái này là mua khi nào thế? Sáng sớm em cũng ra ngoài à?" Jiyeon ngạc nhiên hỏi.

(MC Yeonjung: Em lại đi mua bữa sáng với Hyunjung nữa à? Hahahaha, đây có phải là ý của Jiyeon không?)

(MC Dayoung: Đúng vậy, Soobin và Hyunjung đã cùng nhau ra ngoài mua bữa sáng vào buổi sáng đầu tiên.)

"Hôm qua em mang từ Seoul đến đây." Soobin cũng rót một cốc sữa nóng cho Jiyeon: "Bởi vì em sợ không quen với đồ ăn ở đây nên em đã tự chuẩn bị một ít."

"Ồ ~ Vậy à, cảm ơn em."

Chiếc vòng tay trên tay Soobin va chạm với ly sữa, âm thanh giòn giã đã thu hút sự chú ý của cả Jiyeon và Sojung. Chiếc vòng tay đó chính là chiếc vòng đôi mà Soobin và Hyunjung mua khi đi hẹn hò.

Jiyeon liếc nhìn nó rồi quay đi. Ngược lại, Sojung có vẻ quan tâm đến nó hơn, và khó có thể dễ dàng chuyển sự chú ý của cô khỏi chiếc vòng tay.

(MC Dayoung: Đây là lần đầu tiên tôi thấy Sojung trông như thế này.)

Soobin ôm bột yến mạch đã làm trên tay trở về phòng ngủ, nói sẽ ăn khi trang điểm. Đột nhiên, chỉ còn lại Sojung và Jiyeon trong khu vực chung của phòng khách.

Sojung nhẹ nhàng thở dài khi nghe Soobin đóng sầm cửa lại.

Có lẽ cả hai người đều đang lo lắng. Jiyeon đang chăm chú ăn cháo, trong khi Sojung lặng lẽ gõ mười ngón tay vào bàn phím. Giữa hai người có một khoảng im lặng hiếm hoi.

Đột nhiên, Jiyeon vừa ăn vừa cười.

"Gì thế, cậu vừa nghĩ ra điều gì buồn cười à? Trông cậu thật ngớ ngẩn."

"Cậu thật ngu ngốc." Jiyeon lập tức vặn lại, sau đó mỉm cười tiếp tục nói: "Mình nhận thấy cậu cau mày rất nghiêm túc, đặc biệt giống bố tớ."

"A?"

"Bố đang ngồi làm việc trước mặt tớ một cách nghiêm túc, tớ cảm thấy mình giống như một đứa trẻ sắp được đưa đến trường và bị giữ lại đó sau bữa sáng, tớ gần như xấu hổ khi phát ra âm thanh đang húp cháo, sợ cậu sẽ thúc giục tớ ăn nhanh đi. Cậu có nghĩ bây giờ chúng ta trông giống như thế không?"

Juyeon nằm ở trên giường một mình nghịch điện thoại, vì là phòng một người nên cô luôn chú ý tới chuyện gì đang xảy ra bên ngoài. Nghe được tiếng cười khúc khích của Jiyeon, cô ngồi dậy, đi ra cửa nhìn vào phòng khách.

Sojung cũng cảm thấy thích thú với trí tưởng tượng hoang dã của Jiyeon. Cô đứng dậy, khom lưng như một ông bố già, đưa tay chạm vào đầu Jiyeon ở phía đối diện: "Này này, con gái nhỏ của bố thật dễ thương. A ~"

Sojung chạm vào đầu Jiyeon gần như khiến cô húp cả cháo sộc lên mũi. Cô không khỏi hừ một tiếng: "A ~ đừng chạm vào, mình vừa mới làm tóc mà ~"

"Này." Sojung dừng lại, đặt cốc sữa trước mặt Jiyeon: "Ăn nhiều đi, công chúa nhỏ của chúng ta muốn cao bằng bố đúng không nào."

"Xì ~" Jiyeon đợi Sojung ngồi xuống, sau đó mỉm cười và đá dép của Sojung xuống gầm bàn.

Juyeon thấy bọn họ chơi đùa, cũng không ra ngoài quấy rầy bọn họ, lại yên lặng đóng cửa lại. Cô dựa vào đầu giường ngẫm nghĩ rồi lại nằm xuống, rúc vào trong chăn.

Sojung nhìn đồng hồ, tựa lưng vào ghế, duỗi người: "Ồ, không biết bạn cùng phòng mới của mình đã dậy chưa, đành phải mời cô ấy ra ngoài ăn sáng thôi."

Nhắc đến Hyunjung, Jiyeon đặt thìa xuống.

"Cô ấy vẫn chưa dậy à?"

"Cô ấy dậy rồi, nhưng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh dậy."

Sojung lại miêu tả cách Hyunjung sáng sớm thức dậy mua đồ ăn sáng như thế nào.

"Không biết cô ấy có ăn không?"

Jiyeon chỉ vào cháo bào ngư trước mặt: "Cô ấy mua cái này à? Không phải cậu làm hả?"

"Tớ không nói là tớ làm. Các cậu dậy muộn, tớ chỉ cho cháo vào nồi rồi đun lên thôi."

——

Khi Hyunjung trở lại phòng khách, Jiyeon là người duy nhất còn ngồi lại ở bàn ăn.

Hyunjung ngồi ở bên phải Jiyeon, cô nhìn thấy Jiyeon chỉ mặc áo đen và áo khoác mỏng, nên chủ động bắt chuyện: "Đêm qua trời mưa suốt đêm, hôm nay trên núi rất ẩm ướt, mà em lại mặc ít quá."

"Nghe nói chị sáng sớm ra ngoài mua đồ ăn sáng à?"

"Ừ, chị không ngủ được nên đi chợ dưới chân núi."

Jiyeon muốn hỏi cô ấy có phải cố ý mua cháo không vì hôm qua cô đã nói rằng mình bị đau bụng. Nhưng nếu không phải vậy thì sao? Việc đặt câu hỏi sẽ chỉ khiến Jiyeon trông đa cảm hơn.

Jiyeon đặt cà phê trong tay xuống. Lúc này Hyunjung  tưởng cô ấy sắp rời đi nên đưa cho Jiyeon lọ thuốc dạ dày cô mua ở dưới chân núi.

"Đây là?"

"Không phải em nói là bụng em đau à?"

Jiyeon không uống thuốc Hyunjung đưa cho cô mà chỉ im lặng nhìn lọ thuốc trước mặt.

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Kim Jiyeon: Không thể nói rằng tôi không quan tâm đến những gì chị ấy đã làm cho tôi. Nhưng tôi cũng nói rằng sự dịu dàng của chị ấy rất dễ bị hiểu lầm. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều sau khi chị ấy rời khỏi phòng ngủ đêm qua, tôi biết rằng chị ấy có thể không thể hoàn toàn buông bỏ sự quan tâm dành cho tôi, nhưng tôi không muốn bị vẻ ngoài dịu dàng của chị ấy lừa dối nữa, rốt cuộc chị ấy cũng đã nói: "Dù sao thì chúng ta cũng không còn hẹn hò nữa". Nếu cứ mềm lòng mãi sẽ chỉ khiến mình tổn thương lần nữa, vì vậy tốt hơn hết là nên vạch ra ranh giới rõ ràng.

——

"Chị xin lỗi về chuyện xảy ra ngày hôm qua. Chị biết em quan tâm đến chị..."

"Không, là em đã vượt quá giới hạn trước." Jiyeon nghiêm túc nói: "Chị không cần phải làm vậy với em nữa. Em đã nói là em không muốn nhận bất cứ thứ gì từ chị nữa rồi."

Mãi đến khi Jiyeon trở về phòng, Hyunjung mới bình tĩnh lại. Cô nhét lọ thuốc trở lại túi, như không có chuyện gì xảy ra, cô lặng lẽ dọn bàn và dọn dẹp đĩa bánh mì. Nghe tiếng nước chảy ào ạt trong bồn rửa, cô sững sờ một lúc rồi thở dài một hơi, lặng lẽ quay về phòng ngủ.

——

"Cạch", chiếc vòng tay từ trong áo khoác của Hyunjung rơi xuống sàn gỗ ở góc giường vào buổi sáng khi cô đi ra ngoài. Sojung nhìn quanh thì thấy đó chính là chiếc vòng đôi mà Hyunjung và Soobin cùng nhau mua. Sojung đã nhìn thấy Soobin đeo nó vài lần trong vài ngày qua, nhưng rất hiếm khi thấy Hyunjung đeo nó.

Hyunjung hôm nay tựa hồ không có ý định mang theo bên mình, cầm chiếc vòng tay bỏ vào trong túi trang điểm trên giường.

"Cái đó..."

Sojung nói với Hyunjung: "Chị không mang sao?"

"Cái gì?" Hyunjung cũng không có chú ý tới Sojung sẽ chú ý đến động tác nhỏ của mình: "Em đang nói cái gì?"

"Chị mua chiếc vòng tay với Soobin." Sojung giả vờ không quan tâm nói: "Ngày hẹn hò đầu tiên, chỉ có hai người là người mua trang sức cặp đôi, em còn tưởng chị sẽ mang mỗi ngày."

"À ~ vòng tay." Hyunjung sắp xếp lại quần áo mình sẽ mặc hôm nay, đưa cho Sojung xem: "Chị muốn mặc bộ trang phục này, nhưng nó không hợp với chiếc vòng tay."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Chu Sojung: Lúc đó tôi hơi tức giận. Dù là tình bạn hay tình yêu, Soobin là người rất nghiêm túc, nhưng Hyunjung unnie dường như không coi trọng buổi hẹn hò đầu tiên với Soobin.

——

"Em thấy Soobin luôn mang nó."

Điều này khiến Hyunjung nhất thời cảm thấy rất có lỗi: "Gần đây chị bận quá, không thể tập trung nhiều nên bỏ qua những chuyện này. Cảm ơn em đã nhắc nhở."

Mười lăm phút sau, Soobin và Hyunjung gặp nhau ở phòng bếp. Soobin cảm thấy được an ủi khi nhìn thấy Hyunjung đeo chiếc vòng trên cổ tay.

Lúc này, Sojung nhìn thấy Soobin đang ở trong bếp liền hỏi cô có muốn tham gia cắm trại không.

"Cắm trại? Hôm nay sao? Nhưng nếu buổi chiều trời mưa thì sao?"

"Chúng ta cùng đi nhé. Có rất nhiều người và tốt hơn là chỉ ở mãi trong nhà."

"Nhưng..."

"Chị có thể lái xe, Jiyeon và Luda phụ trách mua chút đồ ăn, chị và Juyeon dựng lều, em chỉ cần đi theo là được."

Trong số những người được Sojung nhắc tới, hình như còn thiếu một người.

"Unnie, chị đi không?" Soobin hỏi người bên cạnh mình - Hyunjung.

Đây cũng là lần đầu tiên Hyunjung nghe nói hôm nay có buổi cắm trại, khiến cho Sojung rất kinh ngạc.

"Em tưởng sáng nay em là người cuối cùng biết, chị không biết chúng ta sắp đi cắm trại sao?"

Hyunjung nhấp một ngụm nước, ánh mắt trống rỗng lắc đầu: "Không biết, ai đề nghị vậy?"

"Luda tổ chức chuyện này đấy."

(MC Dayoung: Rồi xong. Hyunjung lại hiểu lầm Luda nữa à?)

(MC Yeonjung: "Sáng nay em nói không ghét chị nhưng sau đó lại lên kế hoạch cắm trại sau lưng chị. Quá đáng lắm đấy." Cô ấy có nghĩ vậy không?)

"Em thực sự không có muốn đi."

Người nói là Soobin, đang nhìn Hyunjung với vẻ mặt bối rối.

Sojung đã nắm chắc rằng Soobin sẽ đi chơi với mình, nhưng Soobin đang nhìn Hyunjung, điều này khiến Sojung, người ngày hôm qua luôn nói "Em và Hyunjung không hợp nhau" cảm thấy bối rối.

"Chúng ta cùng đi đi, chiều nay trời sẽ sáng hơn. Hôm qua không phải em nói muốn đi thung lũng ngâm chân sao?" Sojung lại nói.

"Nhưng em đã nói rồi, em không muốn đi."

(MC Dayoung: Ôi, cái bầu không khí này...)

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Park Soobin: Mặc dù cuối cùng tôi và Sojung đã quyết định chia tay vì yêu xa. Nhưng thành thật mà nói, tính cách của chị ấy nhiều lúc cũng rất "ngang ngược". Chị ấy thích quản lý tôi và nghĩ rằng bất cứ điều gì chị ấy làm đều vì lợi ích của tôi.

(MC Yeoreum: Tôi nhớ khi Soobin và Hyunjung hẹn hò lần đầu tiên, Soobin đã mô tả mẫu người lý tưởng của cô ấy như này: Cô ấy thích kết giao với những người tôn trọng mong muốn của mình và không thích ra vẻ như một "người chị" để kiểm soát cô ấy.)

(MC Yeonjung: Đúng vậy, nên khi gọi đồ ăn, cô ấy cảm thấy Hyunjung, người luôn lắng nghe cô ấy, không có khí chất của một "người chị", điều này khiến Soobin thích ở lại với cô ấy vì không có gánh nặng gì.)

"Clip phỏng vấn cá nhân (đã biên tập chéo)"

Park Soobin: Sojung đôi khi dùng thái độ cũ của mình để giúp tôi đưa ra quyết định. Thực sự là lần nào nó cũng khiến tôi rất khó chịu. Nhưng người ta không tỉnh táo khi đang trong mối quan hệ, lúc đó tôi rất yêu chị ấy nên phần lớn thời gian tôi sẽ nghe lời chị ấy, chị ấy cũng sẽ chiều chuộng tôi. Nhưng khi xung đột nảy sinh, tính chủ quan của chị ấy sẽ rất mạnh mẽ.

Vì vậy sau khi chia tay với chị ấy, tôi thực sự mong rằng mình có thể hẹn hò với một người mà tính cách không bị hạn chế bởi nhau.

Chu Sojung: Soobin là người vẫn giữ được tính trẻ con của mình. Em ấy có hoàn cảnh gia đình khác với tôi, môi trường sống cũng như nền giáo dục mà em ấy nhận được khi còn nhỏ cũng khác. Tôi có xu hướng bám vào những gì tốt cho mình nhưng em ấy lại có tính cách giản dị và phóng khoáng, ngay cả khi em ấy làm điều gì đó mà trước đây em ấy phải chịu thiệt thòi thì em ấy vẫn tiếp tục làm miễn là cảm thấy vui vẻ. Chúng tôi đã từng có cãi vã trong quá khứ vì những khác biệt về tính cách này. Tuy nhiên, tôi cảm thấy chúng tôi bù đắp cho nhau rất tốt trong mối quan hệ, tôi ghen tị với sự tự do và hạnh phúc nội tâm của em ấy vì đó là điều tôi không thể có được, em ấy còn nói rằng em ấy cảm thấy an toàn khi có tôi ở bên. Cuối cùng, tôi không biết là, vì tôi đã quen với việc giúp em ấy đưa ra quyết định nên điều đó sẽ tạo gánh nặng rất lớn cho em ấy theo thời gian.

Park Soobin: Khi chúng tôi quyết định xem chị ấy có trở về Busan hay không, mặc dù chúng tôi đã thảo luận rất lâu nhưng cuối cùng sự lựa chọn quan trọng này đã hoàn toàn được giao cho chị ấy.

Mỗi khi nhớ chị ấy, tôi lại tiếc nuối vì sao mình không liệt kê ra một, hai, ba lý do để giữ chị ấy lại. Nhưng bây giờ xem ra, không phải ngẫu nhiên mà chúng ta chia tay vì yêu xa, cho dù không phải là do khoảng cách xa thì cũng có thể chúng ta đã không ở bên nhau như ngày hôm nay.

——

"Chúng ta cùng đi đi, chiều nay trời sẽ sáng hơn. Hôm qua không phải em nói muốn đi thung lũng ngâm chân sao?" Sojung lại nói.

"Nhưng em đã nói rồi, em không muốn đi."

Giọng điệu của Soobin rất bình tĩnh, nhưng cuộc trò chuyện giữa hai người khiến Hyunjung bối rối đứng sang một bên, và Sojung thậm chí không biết phải nói gì tiếp theo.

Nhìn không khí giữa hai người dần dần lạnh đi, Hyunjung nói:

"Không muốn đi thì đừng đi. Soobin, sao em không cùng chị xuống núi đi dạo? Dưới chân núi có một hiệu sách trang trí theo phong cách cổ điển và một số cửa hàng trang sức tư nhân. Có thể em sẽ thích nó đấy."

Soobin hỏi: "Unnie, hôm nay chị có dự định gì không?"

"Chị không có sắp xếp gì khác cả."

Hyunjung có vẻ mặt như muốn nói: "Chị không có sắp xếp gì khác cả, đó là sự sắp xếp tốt nhất rồi."

"Vậy em đi thay quần áo, chị đợi em nha."

"Được rồi."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Kim Hyunjung: Đó là sự kiện do Luda tổ chức nhưng tôi là người cuối cùng biết về nó. Tôi nghĩ có lẽ em ấy không ngờ rằng ban đầu mọi người sẽ đi, nếu không tôi và Soobin sẽ không biết tin này cho đến khi chuẩn bị rời đi. Vì thế tôi không có ý định tham gia. Tôi không biết đây có phải là bữa tiệc mà tôi có thể tham dự không.

(MC Yeonjung: Tôi biết rất rõ cảm giác này. Giống như nếu đồng nghiệp tổ chức tiệc tối và thông báo ngay trước khi rời đi, tôi sẽ cảm thấy dư thừa và từ chối ngay cả khi chỉ vì thể diện. Hơn nữa, người tổ chức cũng chưa đích thân mời tôi.)

——

Sojung và Juyeon chịu trách nhiệm sắp xếp dụng cụ cắm trại và đặt chúng lên xe, trong khi Luda và Jiyeon chịu trách nhiệm mua một số đồ ăn nhẹ và ramen.

Như thể quay trở lại ngày đầu tiên các thành viên gặp nhau, Jiyeon lấy "thực đơn" do Juyeon và Luda viết, đi đến cửa hàng tiện lợi dưới chân núi để mua đồ ăn.

Hyunjung quen thuộc nhất với con đường xuống núi này, vào tối hôm qua cô và Sojung đã đi tới đó, sáng nay cô cũng đi theo con đường nhựa rộng rãi này để mua bữa sáng. Dưới sự dẫn đầu của Hyunjung, Jiyeon, Soobin và Luda cùng nhau đi đến cửa hàng tiện lợi.

[Phụ đề: Mưa vẫn không tạnh cho đến sáng. Ngay cả khi có nắng giữa trưa, trời vẫn có vẻ u ám]

"Thịt heo, mì ăn liền, cơm, bánh bao, nấm, nước sốt, nho xanh, dâu tây, phô mai... có rất nhiều thứ cần mua."

Hyunjung và Soobin vừa đi phía trước vừa trò chuyện, Luda đọc lại những thứ cần mua trên ghi chú, và đi phía sau họ cùng Jiyeon.

Luda nói tiếp: "Chúng ta hãy mua thêm mì ly đi. Buổi chiều chắc chắn sẽ đói. Nếu không nhóm lửa và không nấu được mì thì có mì ly thay thế. Nhưng Juyeon nói rằng cô ấy thích ăn mì kéo sợi hơn."

Jiyeon chú ý đến Hyunjung và Soobin đi phía trước, hai người rất thân thiết với nhau, nhìn từ phía sau giống như một cặp đôi đã ở bên nhau nhiều năm. Cô không nhìn lại cho đến khi Luda gọi cô.

"Jiyeon unnie?"

"Ừ ~ ừ." Jiyeon lập tức phục hồi tinh thần: "Nhưng lều của chúng ta mất mấy tiếng để dựng lên thì sao. Buổi chiều có thể trôi qua trong chớp mắt."

Cửa hàng tiện lợi không xa như họ tưởng tượng, và nhóm người đã đến cửa hàng gần nhất trong vòng chưa đầy mười lăm phút. Sau khi Hyunjung đưa họ đến nơi cần đến, cô và Soobin rời đi trước. Trước khi rời đi, Luda lại mời họ cùng nhau cắm trại, nhưng Hyunjung nhìn bóng lưng của Jiyeon và nói: "Sojung đã nói cho chị biết địa điểm cắm trại rồi. Nếu chúng ta quay lại sớm, chúng ta sẽ đến đó gặp mọi người."

——

"Một giờ sau, bốn người đã đến địa điểm cắm trại."

"Và Son Juyeon vừa lấy đồ ra khỏi xe, ngồi xổm xuống đất và cảm thấy mệt mỏi."

Luda lấy chiếc máy ảnh đã chuẩn bị trước ra và tự mình chụp ảnh Juyeon.

"Unnie, chị chụp ảnh gì thế?"

"Chị đang quay vlog. Đã lâu rồi chị không ra ngoài chơi. Lần cuối là tại một bữa tiệc dành cho du học sinh ở nước ngoài."

Juyeon vỗ nhẹ vào cánh tay mình, lập tức có vết máu: "Ôi, ở đây có rất nhiều côn trùng đấy."

"Đừng lo lắng, Jiyeon unnie rất chu đáo, thậm chí còn mua nhang muỗi rồi."

"Đã đến lúc dựng lều!"

"Bốn người đứng chụm lại xung quanh và tập trung vào một cuốn sách hướng dẫn."

Jiyeon vỗ tay, nói: "Chúng ta không có nhiều thời gian, dù sao đọc xong cũng không hiểu nên cứ làm đi. Không phải lều trại nào cũng như vậy sao?"

Sojung và Juyeon lần đầu tiên lắp ráp cấu trúc cơ bản dưới sự phân công lao động có vẻ hợp lý của Jiyeon. Không ngờ chỉ trong mười phút, mái nhà chống mưa đã được xây dựng đầu tiên. Juyeon còn linh hoạt sử dụng dây buộc dây gió để cố định 4 góc trên mặt đất.

Nguyên mẫu của chiếc lều nước ngoài được xây dựng suôn sẻ dưới sự lãnh đạo của Juyeon và Jiyeon không ngừng khen ngợi cô ấy.

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Son Juyeon: Tôi đã có kinh nghiệm dựng lều, tối qua tôi đã thực hành trước rồi.

——

Luda nhìn vào nguyên mẫu của chiếc lều và ngay lập tức hiểu được hướng dẫn, dưới sự hướng dẫn sau đó của cô, chiếc lều bên trong đã được dựng lên một cách suôn sẻ nhờ sự đóng góp bận rộn của một số người.

"A ~ Chị mệt quá đi. Chị muốn nằm xuống và ngủ trước khi bắt đầu."

[Chu Sojung hét lên vì mệt mỏi ngay sau khi dựng xong lều]

Sojung cởi găng tay, ngồi phịch xuống tấm đệm mềm mại của lều bên trong. Juyeon đang sửa lại những chiếc khóa trên mái lều bên ngoài, động viên như một sĩ quan quân đội: "Nào! Chúng ta chỉ còn một bước nữa là đến thành công! Hãy nhớ nhiệm vụ của chúng ta, chúng ta chỉ diễn tập cho ngày hôm nay thôi!"

Jiyeon tươi cười chạy tới từ xa, ném khăn ướt cho Sojung lau tay, đồng thời cũng chủ động giúp Juyeon lau mồ hôi trên trán vì tay cô ấy không tiện: "Có phải không? Em mệt rồi à?"

"Sẽ sớm sẵn sàng thôi." Juyeon cũng xác nhận quyết định vừa rồi của Jiyeon: "Chị nói đúng. Chúng ta có thể làm tốt mà không cần đọc hướng dẫn. Mọi thứ đều phải dựa vào cảm giác."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Kim Jiyeon: (cười) Không có gì là khó khăn với Juyeon. Em ấy có thể làm tốt mọi việc. Không có việc gì em ấy không giỏi. Sau này tôi mới biết Juyeon trước đây đã từng có kinh nghiệm dựng lều, nhưng hôm đó em ấy rất chu đáo và làm rất tốt các chi tiết.

Mỗi lần đi chơi với em ấy, tôi cảm thấy mình có thể sống sót mà không cần suy nghĩ. Đây là trạng thái thoải mái nhất khi ở cùng Juyeon.

——

Jiyeon đi một vòng trong lều, không khỏi khen ngợi: "Juyeon à, em thật sự quá lợi hại."

Câu nói này khiến Sojung đang nằm trong nhà nghỉ ngơi có ý kiến: "Tớ nói rồi, bộ tớ không có cống hiến gì sao?"

Sojung cho Jiyeon xem vết đỏ vô tình bị dây thừng siết trên cánh tay: "Nhìn xem, tớ thậm chí còn bị thương này."

"Đúng, đúng, cậu cũng thật tuyệt vời ~ Chu Sojung."

Luda ở bên kia, đang treo những dây đèn phát sáng vào ban đêm bên ngoài lều, đã vô tình đập đầu vào cột lều khi đứng thẳng lên.

"Aisshh ~"

Một lời chửi rủa gần như bật ra trên môi Luda. Sojung đã cười thật lòng khi nhìn thấy điều này. Cô chỉ vào camera, nói không biết cảnh này có quay được không, Luda có nhiều nhân cách lắm.

Để nhóm lửa, Sojung đã tháo bình gas nhưng lại vô tình cắt phải ngón tay, nhiệm vụ nhóm lửa rơi vào tay Luda và Juyeon.

Jiyeon biết rằng Sojung bị thương, và cô đã nhanh chóng kéo cô ấy đến trại nơi cung cấp nước máy để giúp cô ấy rửa vết thương.

"Cậu biết tớ sẽ bị thương sao? Tại sao cậu lại ra ngoài mà có băng cá nhân thế?"

"Tớ luôn có nó trong túi, đưa tay cho tớ."

Jiyeon thổi nhẹ vào vết thương của Sojung, nhưng mỗi lần cô cố gắng băng lại, máu từ vết thương lại rỉ ra.

"Làm sao bây giờ? Tại sao vết thương lại sâu như vậy?" Jiyeon không khỏi cau mày: "Có đau không?"

"Không có đau."

"Cậu nói dối."

Sự chú ý của Jiyeon hoàn toàn tập trung vào ngón trỏ bị cắt của Sojung, khi cô lấy ra một chiếc băng mới và dán lại, cô nhìn lên và thấy Sojung đang nhìn mình bằng ánh mắt ấm áp.

"Sao vậy, sao cậu cứ nhìn chằm chằm vào tớ như vậy? Cậu chưa từng thấy người phụ nữ nào xinh đẹp như tớ à?"

Sojung cười nhẹ: "Đúng vậy, quả thực là lần đầu tiên."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Chu Sojung: Jiyeon rất chu đáo. Tôi chưa bao giờ thấy ai cẩn thận và nhẹ nhàng đến thế khi dán băng cá nhân cho ai đó. Hoặc có thể cách cô ấy quan tâm đến vết thương của bạn khiến bạn cảm thấy ấm áp trong lòng. Tóm lại là khiến bạn quên đi nỗi đau trên tay.

(MC Yeonjung: Xem đến đây làm tôi nhớ đến bố tôi từng nói muốn kết hôn phải tìm được người không phải là lần đầu tiên yêu.)

(MC Yeoreum: Tại sao?)

(MC Yeonjung: Bởi vì hầu hết những người đã từng yêu sẽ học được một số kinh nghiệm từ người yêu cũ dù họ ở đâu và điều đó sẽ tốt hơn cho người sau. Hyunjung thường xuyên bị thương nên Jiyeon luôn mang theo băng cá nhân bên mình và rất hữu ích. Việc băng bó có thể dễ dàng trở thành điểm sáng trong việc tìm kiếm người bạn đời.)

——

Mọi người chỉ mới có bữa sáng trong bụng. Một số người nấu mì và cơm trước rồi mở vài lon bia. Luda dễ đỏ mặt khi tiếp xúc với bia. Dưới ánh sáng tự nhiên, vết ửng hồng lộ rõ ​​hơn khi ở nhà.

Khuôn mặt cô ấy hồng hào và Juyeon đã chụp ảnh Luda đang uống bia.

Đang trò chuyện thì trời lại bắt đầu đổ mưa nhẹ, may mắn thay họ đã dựng được một chiếc lều đủ rộng. Mọi người đã kịp thời di chuyển vào lều.

Nghe tiếng mưa, bốn người ngồi quây quần nướng kẹo dẻo, bánh quy đường và còn chơi trò "gập ngón tay".

"Bây giờ đến lượt em đặt câu hỏi."

Juyeon chỉ còn một ngón tay trên bàn tay phải, Sojung và Luda đều có hai ngón tay trái, và chỉ có Jiyeon còn lại ngón cuối cùng giống mình. Khi Jiyeon "gập" ngón tay út của mình trước, Jiyeon sẽ thua trò chơi.

Để giành chiến thắng, Juyeon nghĩ đi nghĩ lại, nhưng hồi lâu vẫn không có câu hỏi gì, khiến Jiyeon dùng cành cây chọc vào đầu gối cô: "Ôi, Juyeon, em thực sự muốn chị thua sao? Còn suy nghĩ lâu như vậy à?"

Juyeon đột nhiên nở một nụ cười "nguy hiểm" và hỏi: "Em đã vẽ tranh mỗi ngày trong bốn năm liên tục mà không bị gián đoạn. Có ai làm điều tương tự trong bốn năm không? Nếu không, xin hãy gập một ngón tay xuống."

"Bốn năm? Em đang phóng đại phải không?" Luda không hài lòng nói.

"Ngủ có tính không?" Sojung chỉ còn lại hai ngón tay hỏi.

"Không được. Hơn nữa, chị có thể ngủ đúng giờ mỗi ngày được không? Bốn năm qua chẳng lẽ chị không phải làm việc thâu đêm hay sống về đêm sao?"

Sojung và Luda đều phải gập ngón tay xuống, nhưng Jiyeon thì không.

"Jiyeon unnie?" Juyeon sợ Jiyeon khôn khéo, liền nhắc nhở: "Chị không được nói dối đâu đấy."

"Chị..." Jiyeon hùng hổ nói: "Chị đã yêu cùng một người suốt bốn năm liên tục, cái này có tính không?"

(MC Dayoung: Haha... Trời đất ơi, Jiyeon một chiêu giết hết!)

(MC Yeoreum: Jiyeon đúng là Nữ hoàng, trên bàn rượu không thể bị đánh chết. Tốc độ phản ứng của cô ấy quá nhanh và các câu trả lời của cô ấy cũng rất thông minh, khó có thể bác bỏ được.)

(MC Yeonjung: Có vẻ như những người đang yêu đều không ngại những chủ đề liên quan đến tình cảm.)

"Clip phỏng vấn cá nhân (đã biên tập chéo)"

Chu Sojung: "Bốn năm" của Jiyeon khiến tôi phải nhìn cậu ấy với ánh mắt ngưỡng mộ. Tôi luôn cảm thấy Jiyeon sống trong làng giải trí, vì cậu ấy vừa có trí thông minh cao, vừa xinh đẹp nên có nhiều người theo đuổi. Thời hạn "bốn tháng" của một mối quan hệ là ấn tượng của tôi về Jiyeon. Tôi không ngờ cậu ấy lại là người chung thủy và tận tâm như vậy.

Son Juyeon: Bốn năm là khoảng thời gian mà tôi không thể dễ dàng vượt qua. Cái cách Jiyeon unnie không thể buông bỏ X khiến tôi hiểu ra ngay lập tức. Tôi cũng có thể hiểu tại sao chị ấy lại phòng ngự với biểu hiện quá vội vã của tôi.

Lee Luda: Có lẽ Hyunjung unnie cũng là người đã từng yêu xa. Vậy tại sao họ lại chia tay? Và "bốn năm" chỉ được Juyeon vô tình nhắc đến mà thôi, có lẽ mối quan hệ của Jiyeon unnie đã kéo dài hơn 4 năm.

(MC Yeoreum: Luda thực sự không thể thoát khỏi bản năng thám tử của mình.)

(MC Dayoung: Làm ơn, Yeoreum, cậu nên nhìn ra bản chất của vấn đề. Cậu không nhận ra rằng Luda quan tâm đến Hyunjung trong tình huống hoàn toàn không có Hyunjung sao? Điều này có kỳ lạ không?)

(MC Yeonjung: Dayoung bây giờ đang chèo thuyền CP Hyunjung và Luda phải không?)

(MC Dayoung: Vâng, tôi rất mong chờ sự phát triển của họ.)

——

"Chị đã yêu cùng một người suốt bốn năm liên tục, cái này có tính không?"

Sau khi Jiyeon nói xong, cả Sojung và Luda đều tỏ ra ngạc nhiên không che giấu.

Đã nói như vậy rồi, sao Juyeon có thể dám chống lại Jiyeon được nữa.

Cuối cùng, Jiyeon đã thành công, cô ngẫu nhiên chọn trong đầu một điều mà ở độ tuổi của Juyeon sẽ không thể làm được, và đột nhiên Juyeon thua trò chơi.

"Giờ thì! Theo quy tắc của trò chơi, em phải chấp nhận hình phạt." Jiyeon trông như muốn trêu chọc Juyeon để trả thù.

"Unnie, em sai rồi, hay là chị phạt em ba ly."

"Làm sao có thể uống phạt? Quá dễ dàng rồi. Hơn nữa bia cũng chỉ có mấy độ thôi. Luda, chúng ta mua mì gà cay cấp bao nhiêu đấy?"

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Chu Sojung: Jiyeon là người không dễ bị bắt nạt được đâu. Juyeon là ví dụ điển hình nhất (cười), phải cảm ơn cậu ấy vì đã không nhắm đến tôi trong những ngày chúng tôi còn là bạn cùng phòng.

——

[Phụ đề: Những hạt mưa lặng lẽ rơi xuống, đan chéo dày đặc, phong cảnh trên núi như treo lên một tấm màn mưa]

Soobin và Hyunjung đang ngồi trong hiệu sách được trang trí theo phong cách cổ điển, nhàn nhã nghe nhạc và uống trà chiều. Dù việc hai người ngồi ở nơi yên tĩnh này chỉ là ngẫu nhiên, nhưng dường như họ đã vô tình tạo ra một cuộc hẹn hò mới.

Album ảnh của Soobin chứa rất nhiều bức ảnh cô vừa chụp của Hyunjung. Hyunjung đã chỉnh sửa ảnh và gửi cho người đại diện của mình để xem xét. Sau khi nhận được phản hồi, cô đã đăng chúng lên SNS.

"Đây có phải là trường hợp của tất cả nghệ sĩ không? Dù nói hay làm gì thì chị cũng phải cho người quản lý của mình biết trước đã?"

"Không phải lúc nào cũng cần thiết như vậy đâu, vẫn có không gian riêng tư mà."

Soobin nói "Ồ" và nhìn mưa phùn bên ngoài cửa sổ.

"Hôm nay em không vui sao?" Hyunjung hỏi.

"Ừ... Em không thể nói là em vui, và em cũng không thể nói là em không vui."

"Là bởi vì Sojung sao?" Hyunjung thẳng thắn hỏii: "Xem ra hai người sáng nay đã ăn miếng trả miếng."

"Unnie, chị nghĩ gì về Sojung?"

"Chị không biết rõ về cô ấy. Thế nào, em nghĩ gì về Sojung? Cô ấy đã từng hẹn hò với em chưa?"

"Nói thế này được không? Tối qua cô ấy đã chọn hẹn hò với em."

Hyunjung cũng không có gì ngạc nhiên, im lặng gật đầu: "Làm quen với nhau là tốt rồi."

"Chị thì sao, chị hẹn hò với ai?"

Hyunjung buông cuốn sách trong tay xuống, lắc vai: "Ừ, hẹn hò với ai đây?"

"Không nói cho em biết sao? Tại sao chị vẫn có bí mật với em thế? Chị muốn hẹn hò với một người phụ nữ khác ngoài em rồi."

Hyunjung khóe miệng hiện lên một nụ cười nhàn nhạt: "Không có ai lựa chọn hẹn hò với chị cả."

Soobin suýt chút nữa bị nghẹn cốc cà phê vừa uống: "Thật sao?"

"Ừm."

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Park Soobin: Tôi đã nghĩ có phải chị ấy đang đùa với tôi không, vì tôi luôn nghĩ chị ấy rất nổi tiếng, nhưng sau khi nghĩ lại thì chị ấy không cần phải nói dối tôi.

Ngoài trời đang mưa, chị ấy đang dựa vào cửa kính trong suốt dính đầy những hạt mưa, nói những lời chán nản, khung cảnh lúc đó thật khó quên đối với tôi. Tôi muốn ngay lập tức an ủi chị ấy hoặc làm điều gì đó để chị ấy vui.

Đây có lẽ cũng là nét duyên của chị ấy. Chị ấy là chị gái nhưng mà mọi người lại muốn bảo vệ chị ấy? Cảm giác như thế đấy.

-Trường quay-

MC Yeonjung: Soobin có suy nghĩ như vậy nên rất dễ yêu.

MC Dayoung: Và bầu không khí hiện tại của họ làm tôi nhớ đến những cảnh lãng mạn trong phim. Khoảnh khắc tiếp theo, Soobin sẽ đứng lên hôn vết cà phê từ khóe miệng Hyunjung, sau đó ánh mắt họ chạm nhau, đồng thời yêu nhau.

MC Yeoreum: Dayoung à, không phải cậu ủng hộ Hyunjung và Luda sao?

MC Dayoung: Chúng ta phải học cách đa dạng hóa CP chứ. Nếu sau này Hyunjung và Luda không phát triển thì tôi vẫn còn một cặp để yêu mà ~

MC Yeoreum: Nhưng thành thật mà nói, kể từ khi chương trình bắt đầu phát sóng, CP của Dayoung đều thất bại. Khán giả nên cẩn thận khi theo dõi CP với Dayoung nhé.

——

[Phụ đề: Mặc dù trời mưa nhẹ nhưng không ảnh hưởng đến bữa tiệc cắm trại bốn người]

Vì Juyeon đã "nhắm" Jiyeon trong ván đầu tiên nên cô đã trở thành mục tiêu của Jiyeon suốt buổi chiều. Cô đã bị phạt bằng cách ăn mì gà cay một lần và ớt Qingyang hai lần. May mắn thay, Luda rất nhân từ và đồ ăn cô ấy nấu cho cô không phải thứ mà Jiyeon gọi là "cay bất thường". Nhưng sau khi ăn nhiều ớt, môi Juyeon vẫn hơi sưng đỏ.

Trời ngày càng tối dần và nhiệt độ trên núi ngày càng thấp. Jiyeon mặc ít quần áo hơn, mặc dù bốn người ngồi quanh đống lửa nhưng Sojung vẫn lo lắng nắm tay Jiyeon.

"Cậu thế nào rồi? Có lạnh không? Tay cậu có vẻ hơi lạnh."

Đây là lần đầu tiên trong mấy ngày qua hai người cảm nhận được tay nhau rõ ràng như vậy, Jiyeon nắm lấy tay Sojung, siết chặt: "Ừm, tay của cậu cũng không ấm lắm, nếu trời lạnh thì làm sao, chúng ta quay về sau khi chơi trò chơi này đi?"

"Ừm."

Cuộc trò chuyện và cái nắm tay tự nhiên giữa hai người tình cờ bị Juyeon bắt gặp khi đang ngồi cạnh họ, cô lặng lẽ uống cạn ly bia không đáy trước mặt mà không nói một lời, sau đó thúc giục mọi người kết thúc trận đấu cuối cùng, làm gián đoạn cuộc trò chuyện giữa Sojung và Jiyeon.

Sau đó, bốn người chơi một trò chơi trực tuyến nhỏ trên điện thoại và bị loại vì Jiyeon không giành được vị trí cuối cùng do bị trượt tay.

"Lần này chị phải ăn mì gà cay rồi!"

Juyeon vừa nói vừa uống sữa Luda đưa cho mình.

"Ăn ăn ăn."

Nước vẫn đang sôi, một vắt mì khác được thả vào nồi.

"Này, bỏ đi." Sojung vỗ vỗ lưng Jiyeon: "Tối qua không phải cậu đau bụng sao? Nên xử phạt cái khác đi."

"Ừ ~" Juyeon vui đùa đến mức quên mất chuyện này, không đành lòng đứng dậy.

Nhưng Jiyeon lại rất thẳng thắn: "Chị sẵn sàng nhận thua, chỉ cần ăn mấy miếng mì là được mà. Không sao cả."

Món mì được làm rất nhanh, nhưng khi Jiyeon chuẩn bị ăn, Juyeon muốn ngăn lại, nhưng Sojung đã trực tiếp sử dụng quyền "Hiệp sĩ đen" không tồn tại để ăn món mì mà lẽ ra Jiyeon phải ăn. Cô nuốt mì vào bụng trong một hơi.

"Unnie." Luda ngồi đối diện với Sojung nhanh chóng ngăn lại: "Từ từ thôi, chị không thể ăn món mì này được đâu."

Nếu cô có thể ăn cay thì không sao, nhưng việc phạt một người không giỏi ăn cay ăn đồ cay là điều không thể tưởng tượng được. Sojung ngấu nghiến tô mì trước sự chú ý của ba người. Cô tưởng rằng chỉ cần tốc độ nhanh thì sẽ không cảm thấy nóng, nhưng cô không biết rằng bên trong họng đầy sức chịu đựng. Một lúc sau, cô bật khóc, đầu đầy mồ hôi.

"Khụ, khụ, đây là loại mì gì vậy? Tại sao lại khó ăn thế?"

Sojung nhìn thấy Juyeon và Luda đều bị phạt, nhưng họ dường như ăn rất dễ dàng, tại sao tới lượt cô lại bị nghẹn chết?

Luda muốn mang sữa mới đến cho Sojung để giảm vị cay, nhưng cô ấy đã đưa chai cuối cùng cho Juyeon, và trong túi chỉ còn lại chai nước khoáng cuối cùng. Juyeon cầm ô cho Luda, cả hai chạy đến chiếc xe cách đó không xa để tìm sữa tươi.

Nhìn thấy Sojung vội vàng nuốt một chai nước trong lều, Jiyeon cau mày không chịu nổi, nhưng cũng khó trách cô ấy.

Jiyeon vỗ lưng cô ấy và hỏi:

"Cậu có biết ăn cay không?"

"Tớ có thể ăn đồ cay nhưng tớ chưa bao giờ ăn mì gà cay như vậy."

"A?"

Jiyeon thậm chí còn ôm trán bày tỏ sự bất lực, làm sao có người Hàn Quốc cả đời chưa từng ăn mì gà cay chứ. Nhưng cô lại cảm thấy buồn cười trước việc Sojung gần như chảy nước mũi, nói: "Cậu vội ăn không phải vì tò mò đâu nhỉ. Đồ ngốc, không biết ăn mà còn giúp tớ làm gì." 

Sojung lúc này không nói nên lời, môi đỏ bừng, hai mắt đờ đẫn nhìn chằm chằm xuống đất.

"Sao rồi? Cậu thấy khỏe hơn chưa? Đã đỡ chưa?" Jiyeon quan tâm hỏi.

"Khó trách cậu muốn dùng cái này trêu chọc Juyeon, cay quá, tớ đã không còn cảm giác được môi lưỡi của mình còn tồn tại trên thế giới này nữa rồi."

Nói đến đây, Jiyeon càng bất lực: "Tớ biết Juyeon và Luda đều là những người có thể ăn đồ cay. Đó là lý do tại sao chúng ta quyết định chọn món mì gà làm hình phạt nhưng cũng giống như một thử thách. Cô gái à, cậu không giỏi ăn cay còn muốn ăn thay tớ, tớ là người ăn cay giỏi nhất trong số những người này đấy."

"Đúng rồi ~" Sojung lè cái lưỡi đỏ bừng vì ăn cay, chỉ vào đống lon bia dưới chân mà Jiyeon đã uống sạch sẽ: "Cậu không chỉ giỏi ăn cay, cậu còn là một kẻ nghiện rượu nữa, phải không? Kim Jiyeon ~"

"Trời ơi trời ơi ~"

Jiyeon mỉm cười và tiếp tục vuốt lưng Sojung: "Xem ra Sojung của chúng ta vẫn còn sở thích trẻ con. Bây giờ cậu đã ổn hơn chưa?"

——

Cảnh Jiyeon và Sojung ở một mình trông rất ấm áp khi nhìn từ xa. Trong tiềm thức, Juyeon luôn nghĩ rằng Sojung và Jiyeon đã từng là một cặp nên hôm nay khi biết Jiyeon đã yêu một người được 4 năm, cô bắt đầu khao khát một tình yêu lâu dài trong lòng. Cô ngồi trên xà ngang của cốp xe, sau khi Luda lục lọi xong các gói hàng trong xe, cô nói:

"Unnie, họ có vẻ rất hợp nhau."

Sojung là người hẹn hò trong tương lai của Luda, Luda nhìn thấy cảnh này không biết phải nói gì. Cô vỗ vai Juyeon: "Sao vậy, em bỏ cuộc à? Không phải em nói tạm thời chỉ có thể nhìn mỗi Jiyeon unnie sao?"

"Em có thể đánh bại mối tình bốn năm của cô ấy không?" Juyeon nhìn Luda, ánh mắt lại trở nên sâu thẳm: "Em không biết yêu một người bốn năm là cảm giác như thế nào. Đột nhiên em cảm thấy có sự chênh lệch tuổi tác giữa em và các chị."

Không biết vì lý do gì, Luda đột nhiên lại nghĩ đến Hyunjung. Giống như Juyeon, cô dựa vào xe và mở to mắt nói: "Em có nghĩ rằng nếu một người vừa từ bỏ mối tình 4 năm rồi bị người khác từ chối mình lần nữa, liệu cô ấy có cảm thấy buồn không?"

(MC Yeonjung: Có phải cảm giác tội lỗi cũng có thể khiến người ta bị ám ảnh bởi nó không? Tại sao hôm nay Luda cứ nghĩ về Kim Hyunjung thế kia?)

"Từ chối? Từ chối hẹn hò cái gì?"

Juyeon không thể dứt ra được bóng lưng Jiyeon và Sojung, không hiểu ý của Luda. Nhưng khi cô muốn hỏi Luda thì Luda đã đóng cốp xe lại và kéo cô về lều.

"Sữa hết, nước cũng hết, chúng ta về trước đi? Mưa còn lâu mới tạnh, chúng ta về Hanok tiếp tục sưởi ấm bên đống lửa thôi."

——

Trời dần tối, Hyunjung và Soobin đang đi trên con đường đá và bùn để trở về Hanok, cùng cầm một chiếc ô. Soobin mua hai cuốn sách và một số đồ trang sức thủ công rất đẹp. Hyunjung cầm ô, nhìn từ phía sau, ô của cô luôn nghiêng về phía Soobin.

Trời đang mưa nhưng Soobin vẫn nghe thấy tiếng chim hót líu lo mà ở trung tâm thành phố Seoul không thể nghe được. Mùi đất và cỏ dưới cơn mưa thật sảng khoái và khiến người ta cảm thấy đặc biệt dễ chịu.

Chiếc vòng tay trên tay phải của Hyunjung thỉnh thoảng chạm vào cán ô bằng thép không gỉ, phát ra tiếng lạch cạch, sợ Hyunjung cầm ô mỏi tay, vì vậy sau mấy lần giằng co, Soobin mới lấy hết dũng khí để giữ lấy tay cầm ô của Hyunjung. 

Vòng tay của cặp đôi lần đầu tiên chạm vào nhau, Soobin đã kéo Hyunjung dừng lại trên con đường ruộng, lấy điện thoại ra và bấm chụp cảnh hai người nắm tay nhau và cầm ô.

(MC Yeonjung: Wow ~ Nơi này hoàn toàn tràn ngập bầu không khí yêu đương!)

Đến gần Hanok, Soobin bất ngờ quay lại và nhìn thấy nửa người Hyunjung trong cơn mưa phùn, Soobin liền dựng thẳng chiếc ô lại.

"Quần áo của chị ướt hết rồi!"

"Áo khoác của chị có khả năng chống mưa, còn em sẽ bị cảm lạnh nếu bị ướt."

Soobin vỗ vỗ vai trái của Hyunjung, lòng bàn tay cô lập tức ướt đẫm, vai Hyunjung ẩn hiện dưới lớp áo khoác đã bị mưa làm cho ướt nhẹp.

"Chống mưa chỗ nào chứ? Unnie, chị thật là."

"Ai bảo em lùn như thế?"

(MC Dayoung: A ~ Tại sao Hyunjung lại khiến bầu không khí lãng mạn trở nên buồn cười thế?)

"Chị và X cầm ô như thế này à?"

"Nếu chị nói không thì em có tin không?"

"Có vẻ như chiều cao của chị cũng không cao lắm đâu."

Mặc dù lúc này Soobin có đề cập đến danh tính X của Hyunjung nhưng điều đó vẫn không ảnh hưởng đến tâm trạng của hai người. Hyunjung cười nhẹ, lại kéo Soobin vào dưới ô, tiếp tục đi về.

Đi đến bức tường ngoài của Hanok, Soobin nhìn thấy xe của Sojung đang lái về nhà, có vẻ như nhóm cắm trại đã về nhà trước họ.

Ngoài sân, Soobin lại quay người, tóc đuôi ngựa quét qua chóp mũi Hyunjung, đôi mắt trong veo như làn sóng xanh ẩn chứa một chút ấm áp dưới ô, và đường cong khóe miệng hoàn hảo như hình lưỡi liềm.

Soobin chỉ nhìn Hyunjung mỉm cười, Hyunjung vô cớ nhéo cằm cô: "Em cười cái gì?"

"Unnie, đã lâu rồi em không được đi dạo trong một ngày mưa yên tĩnh như vậy. Buổi chiều được ở bên chị thật tuyệt. Chị có nghĩ chúng ta đang hẹn hò như thế này không?"

(MC Dayoung che miệng.)

(MC Yeoreum: Có vẻ như Soobin là một người thích chơi bóng thẳng? Tiến độ có phải là quá nhanh không?)

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Park Soobin: Vì chị ấy nói rằng không có ai hẹn hò với chị ấy nên tôi không biết có chuyện gì. Có lẽ việc dành thời gian yên bình ở bên chị ấy quá thoải mái. Thế là tôi đã dũng cảm nói ra điều đó.

——

Hyunjung nhìn thẳng vào đôi mắt chân thành của Soobin, cô đang định nói gì đó, nhưng trong mắt lại nhìn thấy Sojung vội vàng bước ra khỏi sân lấy đồ trong xe. Sojung đứng chờ họ từ đằng xa.

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Chu Sojung: Nói thật thì tôi đã đợi Soobin và Hyunjung unnie từ lâu rồi. Họ chỉ xuống núi đi dạo thôi, tôi không biết họ sẽ ở đó lâu như vậy. Tất cả chúng tôi cắm trại và đã trở về nhà, nhưng họ vẫn chưa quay lại.

——

"Hai người về rồi à? Đã ăn tối chưa?"

Sojung bước tới, và cô nhìn thoáng qua đã thấy Hyunjung và Soobin đang đeo những chiếc vòng tay giống nhau và cầm ô cùng nhau. Cô như một vị khách không mời mà đến, đang làm phiền họ.

Hyunjung buông tay Soobin ra, chuyển ô sang tay kia.

(MC Yeoreum: Hyunjung hình như có chút cảnh giác với Sojung?)

Cô tưởng Hyunjung buông Soobin ra nhưng thực ra là để cô ấy dễ dàng dùng tay phải khoác vai Soobin và kéo lại gần chiếc ô cho khỏi ướt dưới trời mưa, nhưng có vẻ như cô ấy đã cố tình chạm vào Soobin trước mặt Sojung. Hyunjung ôm cô ấy vào lòng và trả lời Sojung: "Chúng ta đã ăn rồi. Trời mưa to, chúng ta vào nói chuyện đi."

——

Luda và Jiyeon đang tiếp tục đốt lửa dưới mái hiên của sân. Cả hai đều nhìn thấy Hyunjung cầm ô và ôm Soobin quay lại Hanok. Jiyeon nhìn một cái rồi quay lại lấy than trong bao.

Hyunjung trực tiếp tiến vào trong nhà, Soobin chạy mấy bước đến trước mặt bọn họ hỏi: "Luda! Mọi người trở về khi nào thế? Chị còn tưởng rằng buổi tối cũng sẽ ở trên núi chứ."

Jiyeon vẫn quay lưng lại với họ. Luda đeo găng tay trắng và cầm bình xăng. Cô liếc nhìn bóng lưng của Jiyeon, sau đó quay lại mỉm cười chào Soobin: "Ồ, chúng ta mới quay lại chưa đầy hai mươi phút thôi."

Cô nhìn thấy Soobin xách một chiếc túi xinh đẹp liền hỏi: "Chị mua đồ à? Sao chị vui thế?"

"Đúng vậy, buổi chiều chị với Hyunjung unnie đã đi vài nơi..."

Soobin lấy đồ trong túi ra, đứng bên đống lửa đang bốc lên và chia sẻ với Luda những điều thú vị trong buổi chiều, đồng thời cho Luda xem một vài bức ảnh phong cảnh mà cô cảm thấy mình có kỹ năng chụp ảnh chuyên nghiệp.

Và khi Soobin nói rằng cô ấy sẽ quay lại phòng ngủ, Luda nhìn lại và phát hiện ra rằng Jiyeon đã không còn ở trong sân nữa.

——

Đêm, mưa vẫn rơi. Sáu người lần lượt ngồi cạnh đống lửa trong sân.

Jiyeon không mang theo áo khoác dày, cô đắp một chiếc chăn được Sojung cho mượn.

Là bạn cùng phòng của Sojung trong hai đêm qua, Hyunjung đương nhiên nhận ra tấm chăn đắp trên người Jiyeon chính là của Sojung.

"Chiếc chăn này có đủ ấm không? Nếu không, tớ lấy cho cậu bộ quần áo khác nhé?" Sojung ngồi bên cạnh Jiyeon nhẹ giọng nói nhỏ.

Jiyeon nhìn ngọn lửa đang kêu lách tách trước mặt, khụt khịt nói: "Ngồi ở đây cũng không lạnh lắm."

"Tay của cậu thì sao, có lạnh không?"

Sau lần đầu tiên, còn có lần thứ hai, Sojung nắm tay phải của Jiyeon một cách tự nhiên như lúc trên núi.

Jiyeon theo phản xạ bắt tay cô ấy, nói: "Không lạnh."

"Trời lạnh thì về phòng đi."

"Ừm."

Hyunjung ngồi ở bên trái Jiyeon, cô không thể giả vờ như không nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai người.

Sojung nói rằng cô cảm thấy khó chịu trong bụng và quay về nhà trước, Hyunjung nhìn khuôn mặt được chiếu sáng bởi ngọn lửa của Jiyeon và không nói gì.

Jiyeon liếc mắt cảm giác được Hyunjung đang nhìn mình, nhưng khi cô nhìn lại, ánh mắt của Hyunjung đã ở nơi khác, cô ấy kể cho Juyeon về chuyện buổi chiều hai người đi chơi ở chân núi. Đôi mắt nhìn cô dường như chỉ là ảo ảnh của chính Jiyeon.

——

Sojung vào phòng ngủ không bao lâu, Luda mang theo một hộp thuốc tiêu hóa đi vào đưa cho cô.

"Unnie, chị bị đầy bụng là vì chị ăn quá nhanh đấy."

"Ừm, đúng là có chút không thoải mái."

Sau khi Sojung uống thuốc Luda đưa, cô hỏi: "Khi ra ngoài em thường mang theo thuốc sao?"

"Ồ, trong túi em có tất cả mọi thứ, chị có tin không?"

Luda thấy những người khác đều ở trong sân, liền nhân cơ hội hỏi Sojung: "Khi nào chị rảnh, chúng ta hẹn hò nhé."

——

"Ting ~"

[Phụ đề: Tin nhắn hôm nay đã đến]

"Nhưng nội dung tin nhắn đã thay đổi"

(MC Yeoreum giải thích: Vì tối qua các thành viên từ chối gửi "tin nhắn" cho người mình muốn lựa chọn, để cho các thành viên thoải mái làm theo trái tim mình và đưa ra quyết định nên tổ tiết mục đã thay đổi nội quy.)

【Thông tin】

Hôm nay trái tim bạn hướng về ai?

Nhập tin nhắn để gửi đến người ấy những điều bạn muốn bày tỏ.

Chúng tôi sẽ giúp bạn liên lạc ẩn danh.

⚠️Nếu không có ai muốn bày tỏ tình cảm, vui lòng gửi "không".

"Hôm nay một câu trả lời thay thế mới xuất hiện."

"Một số người đang gặp rắc rối nhiều hơn."

Giống như tối qua, Juyeon lập tức nhập văn bản vào hộp thoại sau khi kiểm tra thông tin.

Son Juyeon gửi đến Jiyeon: Sáng mai chị có muốn ăn gì không?

Trước mặt cô đột nhiên có tiếng "lốp bốp" từ ngọn lửa, Juyeon ngẩng đầu đúng lúc nhìn thấy Jiyeon đang ngồi đối diện cô, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình. Không hiểu sao khi Juyeon lại chú ý đến điện thoại, cô đã xóa tin nhắn và ấn gửi nó nhanh nhất có thể: "Không"

(MC Yeonjung: Ồ không, Juyeon rốt cuộc từ bỏ rồi sao?)

(MC Yeoreum: Có một chút ngạc nhiên khi Juyeon luôn chọn Jiyeon trong tuần qua.)

(MC Dayoung: Không phải họ vẫn hẹn hò sau khi trở về Seoul sao? Một ngày đã trôi qua và mọi chuyện dường như hoàn toàn khác với đêm qua rồi.)

——

Tin nhắn của Juyeon gửi đi không bao lâu liền nhận được hồi âm. Đọc xong tin nhắn, cô mỉm cười rồi quay về phòng ngủ.

[Son Juyeon nhận được 1 tin nhắn]

"Lát nữa cho chị mượn áo khoác nhé. Chị muốn chiếc áo khoác màu trắng mà em treo trên giá ấy."

[X của bạn đã chọn bạn]

Q: Tại sao bạn không gửi tin nhắn cho người hẹn hò mà gửi cho Son Juyeon?

Lee Luda: Rất đơn giản. Tôi không muốn Juyeon cảm thấy buồn vì chị ấy chưa nhắn tin cho em ấy. Juyeon là một người rất đơn giản và có tính cách cho đi. Tôi không muốn em ấy không vui.

——

Hyunjung gửi tin nhắn không bao lâu, cũng nhận được hồi âm.

[Kim Hyunjung nhận được 1 tin nhắn]

"Chiếc ô cũng phải nghiêng về phía chị. Chị cũng là một cô gái đáng để được chăm sóc."

[X của bạn không chọn bạn]

(MC Yeonjung: Chính Soobin đã gửi cái này.)

(MC Yeoreum: Soobin đã gửi nó cho Hyunjung, và Luda đã gửi nó cho Juyeon. Vậy là Sojung sẽ không nhận được tin nhắn tối nay?)

——

Sau khi nói chuyện xong với Luda, Sojung quay lại đống lửa. Sojung vừa mới ngồi xuống cạnh Jiyeon thì tối nay điện thoại của cô nhận được tin nhắn trả lời.

[Chu Sojung nhận được 1 tin nhắn]

"Cảm ơn cậu. Nhưng nếu cậu không ăn được món cay đó thì lần sau đừng dũng cảm nữa, đồ ngốc."

[X của bạn không chọn bạn]

(MC trong trường quay rất ngạc nhiên: Jiyeon đã chọn Sojung? Đó là quyết định của Jiyeon hả?)

(MC Yeoreum: Đây là "chương" mới à?)

(MC Yeonjung: Từ góc độ này, Sojung và Jiyeon thực ra là bạn cùng tuổi và là bạn cùng phòng. Họ luôn rất thoải mái khi ở bên nhau. Sự nghiệp của họ thực ra rất hợp nhau ~ Chúng ta đã luôn bỏ qua khả năng của cặp đôi này phát triển!)

(MC Dayoung: Wow, điều này thực sự có thể xảy ra sao? Sojung và Jiyeon? Tôi phải ghi chú lại tập hôm nay. Có thể nó sẽ là bước ngoặt. Tôi đã nghĩ Jiyeon sẽ tiếp tục chọn Luda chứ.)

Sojung không thể không cười khúc khích sau khi đọc câu trả lời và nhìn Jiyeon bên cạnh. Tuy nhiên, Jiyeon lại dùng thanh sắt khuấy lửa liên tục. Cô úp mặt sau của điện thoại lên đùi, trên mặt không có biểu cảm gì.

[Kim Jiyeon đã nhận được 0 tin nhắn]

[X của bạn không chọn bạn]

Q: Tối nay bạn không nhận được tin nhắn nào cả. Bạn nghĩ sao?

Kim Jiyeon: Tôi thường nhận được tin nhắn từ Juyeon mỗi ngày, nhưng hôm nay tôi không nhận được chúng. Cảm giác như thiếu một cái gì đó. Nhưng cũng không hoàn toàn bất ngờ. Sau khi đến đây, tôi ít nhiều vẫn còn quá quan tâm đến Hyunjung unnie nên chưa tìm hiểu rõ hơn về ai. Không được chọn cũng là chuyện bình thường.

——

"Vậy tối nay tin nhắn của Chu Sojung đã đi đâu rồi?"

Sau khi nhận được thông tin chọn ngày hẹn hò hôm nay từ tổ tiết mục, Sojung và Luda đang thảo luận xem nên hẹn hò vào ngày nào. Sau khi Luda rời đi, Sojung trực tiếp gửi tin nhắn cho Luda.

[Lee Luda đã nhận được 1 tin nhắn]

"Chị đã uống thuốc và đêm nay chị có thể ngủ ngon là nhờ có em."

[X của bạn không chọn bạn]

——

Sojung trở lại sân, Luda lại ngồi xuống với chiếc áo khoác trắng. Một số người lần lượt trò chuyện, nhưng dường như ai cũng có tâm tình.

Buổi tối, Hyunjung uống rất nhiều rượu mạnh, mặt và cổ đỏ bừng, cả đêm không nói nhiều. Jiyeon nhận ra Hyunjung có gì đó không ổn, cô sợ Hyunjung say nên vô ý thu dọn hết rượu dưới chân mình.

——

Q: Kim Hyunjung, tối hôm đó bạn đã gửi tin nhắn của mình cho ai?

Kim Hyunjung: Tôi đã chọn từ bỏ và không gửi tin nhắn cho ai cả.

Q: Không phải bạn đã gửi nó cho Park Soobin sao?

Kim Hyunjung: Soobin... Tôi nghĩ mối quan hệ giữa Soobin và tôi cần phải được giải quyết.

Tin nhắn Soobin nhận được tối hôm đó là:

[Park Soobin đã nhận được 0 tin nhắn]

[X của bạn không chọn bạn]

——

[Camera quay lại cảnh tối qua, sau bữa tối]

"Bên ngoài cửa phòng ngủ của Son Juyeon, có thể nghe thấy lờ mờ cuộc trò chuyện giữa Chu Sojung và Park Soobin từ phòng ngủ của Kim Hyunjung."

(MC Yeonjung: Ý là sao? Hyunjung có nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Sojung và Soobin tối qua hả? Không đời nào!!!!)

"Em có thể vui lòng ngừng đến phòng ngủ của bọn chị được không?" - Sojung nói.

"Ý chị là gì? Em vào phòng ngủ của chị thì có chuyện gì vậy?"

"Hôm nay trên đường tới đây, em cứ nhắc đến Hyunjung unnie trước mặt bọn họ, em cứ suốt ngày nhắc đến cô ấy..."

"Sao vậy, điều này có gây phiền phức cho chị hay sao?"

"Soobin, Kim Hyunjung không phù hợp với em đâu."

Q: Bạn nghe thấy cuộc trò chuyện của họ sao?

Kim Hyunjung: Đúng vậy. Nghe rõ từng từ.

Không biết Sojung có biết rằng khả năng cách âm của một ngôi nhà cổ không tốt bằng biệt thự Hannam-dong hay không (cười gượng).

Tôi nhớ ngày hôm qua khi tôi mới đến đây, tổ chương trình đã nói với tôi rằng Sojung đã đặc biệt chọn tôi làm bạn cùng phòng của em ấy. (Cười) Lúc đó tâm trạng tôi rất vui vì tôi biết tính cách của mình không hướng ngoại như Juyeon và cũng không ở lâu trong biệt thự. Tôi có cảm giác như mình đã chắc chắn rằng sẽ có người chọn tôi làm bạn cùng phòng. Nhưng kết quả cuối cùng... (thở dài)

Cuộc trò chuyện của họ tối qua làm tôi nhớ đến những bình luận không hay mà tôi nhận được trên Internet khi mới ra mắt. Nhưng nghe người khác nói xấu sau lưng mình, tôi càng cảm thấy khó chịu hơn. Vì thế tôi đóng cửa lại và gây ra tiếng động nào đó. Tôi không muốn làm phiền họ, nhưng tôi thực sự không thể nghe được nữa, tôi không biết sau này Sojung sẽ nói gì về tôi.

Chắc chắn tôi có khuyết điểm nên Sojung mới phán xét tôi phải không? Có lẽ là bệnh nghề nghiệp, tôi lập tức suy ngẫm lại sau khi nghe những cuộc trò chuyện đó. Nhưng tôi không bao giờ có thể nghĩ xem mình đã làm gì sai, hay liệu tôi có xúc phạm đến Sojung hay không. Tâm lý này đã thay đổi thái độ của tôi đối với Soobin.

Sojung và Soobin có lẽ là cặp đôi X, nếu không Sojung sẽ không có giọng điệu như vậy với Soobin chỉ trong vài ngày tới chương trình này.

——

[Cảnh quay trở lại tối qua, khi Soobin quay lại Hanok sau khi kết thúc phòng X-chat]

Soobin bước vào phòng ngủ. Sojung nhìn cô ấy rời đi, hỏi Hyunjung bên cạnh:

"Unnie, chị đã đoán được X của mọi người chưa?"

"Hả? Sao đột nhiên em lại hỏi chị chuyện này?"

"Chị không tò mò hả?"

"Dù em đoán đúng hay sai thì cũng không có ai cho em biết câu trả lời phải không?"

"Vậy chị không tò mò về em sao? Thử đoán xem X của em là ai?"

(Lồng tiếng) Kim Hyunjung: Lúc đó tôi cảm thấy thật mỉa mai và khó chịu không tả xiết, nhưng tôi đã chịu đựng được.

Lúc này, Soobin mặc áo khoác vào, đi vào bếp mở tủ lạnh. Hyunjung nhấc ngón trỏ lên, chiếu lệ chỉ vào bếp:

"Soobin hả?"

Sojung có vẻ bối rối, nhưng cố gắng hết sức để che giấu sự hoảng loạn của mình.

(Lồng tiếng) Kim Hyunjung: Nhìn phản ứng của Sojung, tôi biết mình đã đúng.

"A ~ Unnie..." Sojung đơn giản tự đào hố chôn mình: "Unnie, tại sao lại đoán bừa thế kia? Làm sao Soobin ở đây nên chị lại đoán là cô ấy được?"

Hyunjung cười nhạt: "Sao vậy, chị đoán sai rồi?"

Soobin uống nước trái cây, đi tới gần hỏi: "Mọi người đang nói cái gì?"

"Không có gì ~" Hyunjung chuyển sự chú ý sang nước táo trong tay Soobin: "Em đang uống gì vậy? Sao chị không tìm thấy nước táo ở đây?"

——

"Clip phỏng vấn cá nhân"

Kim Hyunjung: Tối hôm đó, tôi cũng nhận được tin nhắn rằng buổi hẹn hò của tôi bị Luda hủy. (Thở dài) Ngày hôm đó không được suôn sẻ vì tôi bị tai nạn xe trong ngày. Đó là ngày đau đớn nhất kể từ khi tôi xuất hiện trên chương trình này.

Khi tôi nhìn thấy Jiyeon trở lại vào buổi tối, nỗi bất bình đột nhiên bùng nổ trong lòng tôi. Nhưng Jiyeon không còn là của tôi nữa. Tôi nhớ mình đã muốn kéo em ấy sang một bên và kể với em ấy rằng tôi đã bị từ chối và cảm thấy vô cùng buồn bã. Nhưng tôi không thể nói được gì, chỉ có thể nhìn em ấy như vậy.

Khi tôi đến gặp Jiyeon vào buổi tối, tôi thực sự đã suy nghĩ rất lâu không biết có nên nói "Chúc mừng sinh nhật" hay không. Bởi vì chính tôi là người muốn chấm dứt mối quan hệ với em ấy ngay từ đầu. Sau đó tôi vào phòng ngủ của em ấy, ích kỷ muốn ở bên em ấy một lúc, vì cảm giác cô đơn quá mạnh mẽ.

Tâm trạng này kéo dài đến ngày hôm sau, tôi không muốn ở lại đây nên sáng sớm đã ra ngoài.

Buổi sáng, Soobin và Sojung lại nói chuyện với tôi, tôi thực sự muốn trốn khỏi nơi này. Thành thật mà nói, họ đang vui vẻ lên kế hoạch đi cắm trại, và nỗi cô đơn mà tôi cảm thấy sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi không muốn đi đâu cả, tôi chỉ muốn ở một mình.

Soobin là người tốt, cô ấy giống như ánh nắng và lúc nào cũng tràn đầy năng lượng tích cực. Tôi tin rằng ít nhất Sojung cũng có một số thành kiến ​​​​cá nhân về tôi đêm đó, và nó không liên quan gì đến Soobin.

-Trường quay-

MC Yeoreum: Thực sự giống như một chiến trường.

MC Yeonjung: Hôm nay cũng hỗn loạn lắm.

MC Dayoung: Hyunjung đã nghe được cuộc trò chuyện giữa Sojung và Soobin, điều mà tôi không bao giờ ngờ tới. Chẳng trách sự tương tác giữa Hyunjung và Soobin trong ngày hôm nay cũng rất lạnh lùng. Có lẽ tôi cảm thấy rất phức tạp.

MC Yeoreum: Mặc dù Soobin là một cô gái tốt nhưng khi Hyunjung nghe được lời cảnh báo từ X của Soobin rằng "Đừng đến phòng ngủ của bọn chị nữa" và "Kim Hyunjung không phù hợp với em"... Sau khi nghe được cuộc trò chuyện như vậy dù nói thế nào thì cũng có chút...

MC Yeonjung: Nói thế này, tôi nhớ hồi sáng khi Hyunjung hỏi Luda tại sao cô ấy lại hủy cuộc hẹn, cô ấy cũng nói một cách thiếu tự tin: "Chị sợ em ghét chị." Nó cũng có liên quan đến chuyện xảy ra tối qua.

MC Dayoung: Đúng vậy. Có lẽ cô ấy hỏi câu này là vì cô ấy đã bị tổn thương vào đêm hôm trước...

Việc Hyunjung bỏ chiếc vòng sang một bên vào buổi sáng là điều dễ hiểu. Nếu Hyunjung thực sự không quan tâm đến chiếc vòng tay thì cô đã cất nó đi thay vì bỏ vào túi áo khoác.

MC Yeoreum: (ghi nhận!) Cậu nói đúng. Nếu Hyunjung thực sự không muốn đeo chiếc vòng thì cô ấy sẽ không bỏ nó vào túi! Có lẽ vì bị tổn thương nên cô ấy quyết định không đeo chiếc vòng. Bởi vì nó phụ thuộc vào cái nhìn trong mắt người khác mà.

MC Yeonjung: Nhưng cuối cùng Hyunjung vẫn đeo chiếc vòng tay và đi ra ngoài. Cô nghe Sojung nói, Soobin luôn đeo nó. Thế là Hyunjung lại chuyển đi sự chú ý của mình. Suy cho cùng thì người không thích Hyunjung là Sojung chứ không phải Soobin.

MC Yeoreum: Ở đây tôi cũng muốn nói thay Sojung, không phải cô ấy không thích Hyunjung, chỉ là vì muốn giúp Soobin chọn đúng người để hẹn hò nên cô ấy cảm thấy Hyunjung không phù hợp với Soobin thôi. 

Nhưng không ngờ cuộc trò chuyện này lại bị chính Hyunjung nghe thấy.

MC Dayoung: Này, giống như Hyunjung đã nói, ngày hôm nay không được suôn sẻ lắm.

MC Yeoreum: Trong lúc bị X của người khác "theo dõi" và bị Luda hủy hẹn, tối nay cô ấy còn phát hiện ra rằng Sojung có mối quan hệ rất tốt với X của mình, Jiyeon.

MC Dayoung: Ngày mai mọi người sẽ quay lại Seoul. Nếu Hyunjung phát hiện ra lý do Luda hủy cuộc hẹn thực ra là để tiếp tục gặp Sojung... cô ấy sẽ nghĩ gì?

MC Yeoreum: Nếu tôi là Hyunjung, tối nay tôi sẽ không thể kiềm chế mà uống thêm vài ly nữa đấy nhé.

——

(Còn tiếp)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro