34
Chiếc máy bay tư của Taehyung cuối cùng cũng hạ cánh xuống Moscow Nga kéo theo đó là một loạt những chiếc máy bay chiến đấu hiện đại theo sau. Hắn đã quyết tâm ở đây sẽ duyệt sạch Oh bang. Trong thế giới ngầm này, chỉ được tồn tại một lão đại. Và như vậy cũng sẽ bảo vệ được người phụ nữ của hắn.
" Lão Đại" Hoseok cung kính đi theo sau lên tiếng.
Taehyung quay đầu lại nhíu mày, ý bảo anh nói.
" Có một bức thư gửi tới cấm địa của chúng ta ở Moscow"
" Trong đó ghi gì?"
" Là của Oh Bang, họ muốn quyết đấu với chúng ta một trận để phân thua thắng bại, để biết ai mới là bá chủ "
" Được gửi từ bao giờ?"
" Cách đây khoảng 3 phút"
Taehyung có hơi nghi ngờ. Sao Oh Bang lại biết được máy bay hắn hạ cánh vào hôm nay để gửi bức thư này? Chẳng lẽ họ đã biết là hắn tìm ra tung tích của nàng rồi?
" Sao vậy lão đại?"
" Ko có gì. Chúng ta đi "
Dường như nhớ ra thứ gì đó, Hoseok vội nói tiếp.
" Lão đại, phía Oh Bang còn nhấn mạnh rằng phải mang hết lực lượng đi bởi họ ko muốn bẩn tay đấu với những kẻ yếu "
Taehyung nắm chặt hai tay. Đôi mắt hiện lên tia máu.
" Được lắm, họ đã muốn chơi,
chúng ta sẽ chơi tới cùng. Cậu huy động hết toàn bộ Hắc Bang sang Moscow cho tôi"
" Tuân lệnh"
-------
Sáng sớm khi Joohyun tỉnh dậy thì nhận được tin Sehun có việc ko ở trong biệt thự. Nàng cũng đâu có quan tâm, hắn làm gì mặc kệ a. Nhưng điều khiến nàng ngạc nhiên nhất đó chính là hắn đúng là đã làm theo nguyện vọng của nàng. Trên bàn bày rất nhiều đồ ăn vật kèm theo những chiếc CD phim hoạt hình, cạnh đó là một vài kẹ sách đựng những bộ truyện tranh.
Quản gia đứng ở ngoài cửa lén nhìn vào trong phòng của Joohyun sau đó khép nhẹ cửa lại nghe điện thoại.
" Thiếu gia, có vẻ tiểu thư rất thích "
" Ừ"
Nói xong liền chưa để quản gia phản ứng hắn đã cúp máy.
Sehun ngồi trên ghế nghe thuộc hạ báo cáo lại việc sáng nay, vẻ mặt càng thêm lạnh. Nhanh như vậy mà đã tìm ra chỗ này? Quả ko hổ danh là Thần Sát. Mới đặt chân đến lãnh địa của hắn chưa bao lâu còn ngang nhiên tuyên chiến? Được, hắn chiều. Sehun nhếch mép " Huy động toàn bộ người của Oh Bang tập luyện cho tốt chuẩn bị cho trận chiến sắp tới. Ai giết được Kim Taehyung....sẽ có thưởng lớn "
" Tuân lệnh"
------
Thời gian lặng lẽ trôi đi, ngày quyết chiến cuối cùng cũng đến. Từ sáng sớm Sehun đã cho người bảo vệ canh gác nghiêm ngặt bởi sợ xảy ra một chút sơ xuất Joohyun liền bị mang đi. Nhưng hắn đâu ngờ được nhiều việc diễn ra ko như trong tưởng tượng cũng giống như trận chiến của hắn và Taehyung bị giật dây mà ko ai biết.
" Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? " Sehun lạnh lùng ngồi trên ghế như một bậc cao vương nhìn xuống phía dưới.
" Rồi thưa lão đại"
" Nhớ kĩ. Ai giết được Kim Taehyung sẽ được thưởng lớn "
" Rõ!"
------
" Quản gia, tôi đói rồi "
Buổi trưa khi Joohyun gọi ko thấy ai thưa thì mở cửa đi xuống dưới nhà " Quản gia.. AAAA"
Đập vào mắt nàng ngay lúc này chính là một biển máu. Người làm, vệ sĩ cho đến quản gia đều bị giết sạch. Tất cả mọi đồ dùng trong nhà đều đổ vỡ. Nàng ngồi bệt xuống dưới đất tay chân run run " Sao.. sao lại như thế này"
Rồi bỗng có một khẩu súng kề sát thái dương nàng. Joohyun lo sợ khóc càng lớn hơn
" Im lặng đi theo chúng tôi" Giọng người đàn ông lạnh lùng như mang theo hơi thở của sự chết chóc.
Những làn mây đen mau chóng kéo đến che phủ cả một vầng trời sáng. Đôi khi có tiếng gió xào xạc làm xao động những chiếc lá cây. Trời đã đến trưa nhưng tưởng trừng như vẫn còn sáng sớm bởi bầu ko khí quá âm u.
Moscow là một thành phố lớn do đó để tránh gây chú ý với lực lượng vũ trang của quốc gia này, địa điểm người đàn ông kia hẹn rất hợp lí. Đó là một vùng ngoại ô Moscow, nơi đây rất ít người qua lại. Đặc biệt hắn đã phong toả mọi đường đi ko cho người ko liên quan lui tới, hắn ko muốn để sự việc giống người con gái đó xảy ra thêm lần nào nữa
Những đoàn xe lần lượt tiến ra ngoại ô, Taehyung và Sehun chính thức đụng mặt với nhau!
Cả hai ông trùm của thế giới ngầm lần lượt bước xuống xe. Kéo theo đó là một binh đoàn vũ trang khổng lồ.
" Cô ấy đang ở đâu?" Taehyung đôi mắt rét lạnh rút súng ra chĩa thẳng vào Sehun, đồng thời lúc đó thuộc hạ cả 2 bên cũng chĩa súng vào nhau.
" Cậu đáng được biết sao?" Sehun nhếch mép.
Taehyung cố lấy lại vẻ bình tĩnh. Gân tay nổi lên lại bị kìm hãm vào. " Giờ cậu muốn chơi tay hay chơi súng? Tôi chiều "
" Đương nhiên ko nên dùng súng trước rồi. Vậy còn đâu thú vị. Chúng ta đấu chay"
" Được"
Lời đối đáp hai người vừa dứt hai bên liền lập tức vây hãm nhau, từng tiếng đập phá đến tiếng rên rỉ đã làm mờ đi tiếng gió xào xạc.
Đang lúc hiện trường là một mớ rối loạn bỗng có tiến súng vang lên làm tất cả mọi người như ngưng đọng.
" Ai dám làm trái ý?" Taehyung nguy hiểm lên tiếng.
" Haha, lâu rồi ko gặp " Một người đàn ông mặc cả bộ vest đen đang bước xuống từ trong chiếc xe hơi.
Sehun và Taehyung đồng loạt nhíu mày, người đàn ông này khiên họ cảm giác dường như đã gặp nhưng cũng k thể nhớ rõ là lúc nào.
" Còn nhớ tôi ko? 2 vị lão đại " Giọng nói người đàn ông tràn ngập sự thù hận, hắn nhẹ nhàng nở nụ cười diễu cợt nhấn mạnh hai từ cuối. Đang lúc bầu ko khí im lặng thì ở chiếc xe đằng sau lại vang lên tiếng kêu " A, mấy người này. Thả tôi ra, thả raaa..."
Mấy tên thuộc hạ lôi Joohyun từ trong xe xuống. Vẻ mặt của Taehyung đã lạnh tới cực điểm, một con thú dữ trong đang ẩn náu trong người có thể bộc phát bất cứ lúc nào.
Joohyun nhìn toàn bộ khung cảnh ở đây thấy vô cùng hỗn loạn, máu có, súng có, dao kiếm có. Thật sự khiên nàng phát choáng nhưng khi nhìn thấy một bóng hình kia, nàng không thể kìm được hướng chạy đến " Tae..."
Nhưng chỉ đi có vài bước liền bị người đằng sau kéo lại, con dao kề bên cổ cũng ngày càng sát hơn khiến nàng có một vệt máu chảy dài xuống.
" Joohyun..! " Cùng một cái tên, cùng 1 vẻ mặt nhưng lại có đến 2 người lên tiếng.
" Thế nào? Cảm giác người con gái mình yêu đang kề cận với cái chết hẳn là rất sung sướng?"
" Rốt cuộc mày là ai?" Taehyung như một con thú dữ bộc phát, gầm lên.
" Nếu bọn mày đã ko nhớ, tao sẽ nhắc lại để trước khi chết bọn mày vĩnh viễn k quên. "
" Tao là Ha Sung Woon, hahaaa. Nhắc đến đây bọn mày chắc hẳn đã nhớ đôi chút"
Sehun nhíu mày. Đấy ko phải là cái tên mấy năm trước muốn ám sát hắn nhưng k thành sao?
" Bọn mày còn nhớ vụ tai nạn vào 4 năm trước ko? Nếu lúc đó bọn mày chịu cứu thì cô ấy đã ko chết. Mày có biết khi nghe bác sĩ nói đã quá muộn để cứu chữa, lúc đó lòng tao như nào ko? Lão đại cái gì chứ? Nực cười! Nếu ko phải bọn mày gây chiến truy đuổi nhau trên quốc lộ thì cô ý đã ko bị tông trúng. Tao đã ôm cô ấy quỳ trước mặt từng người chỉ mong cô ấy sẽ được đưa đi bệnh viện, nhưng két quả chỉ đổi lại sự đánh đập. Từ đó đến nay tao đã phấn đấu chỉ mong có ngày hôm nay, ngày bắt bọn mày phải trả giá. Haha"
" Tao sẽ cho bọn mày nếm trả cái mùi vị người mình yêu từ từ ra đi trước mắt, để bọn mày trải nghiệm cái cảm giác đó"
Ha Sung Woon tràn ngập thù hận nói từng câu từng chữ, dù mọi chuyện đã xảy ra từ 4 năm trước nhưng trong đầu hắn cảm tưởng như mới ngày hôm qua.
Trong lúc Ha Sung Woon đang chăm chú đắm mình trong dòng kí ức, Sehun từ từ đi mò về phía Joohyun.
Đến khi khoảng cách giữa hai người từ từ khép hẹp lại, Sehun gào lên " Joohyun, mau qua đây"
Joohyun vội vàng cắn vào tay tên đang cầm dao kia vùng ra, chạy vội đến chỗ Sehun. Nhưng Sung Woon đã kịp phản ứng, cầm súng lên nhắm Joohyun bắn tới " Muốn chạy, haha. Đừng hòng!"
Cả không gian đột nhiên yên tĩnh. Mọi chuyển động dường như ngừng lại. Taehyung nghe tiếng súng đó mà cảm giác như nghìn mũi tên đang nhắm mình bắn tới.
Joohyun sợ hãi nhắm tịt mắt, nàng sợ đau! Nhưng ko hiểu sao lại ko hề đau như nàng tưởng tượng. Từ từ hé mở đôi mắt ra, nàng thấy rõ Sehun đang ôm chầm nàng trong lòng, thân hình người đàn ông trững trạc như một chiếc lá chắn bảo vệ nàng. Ko hiểu sao lúc này nàng lại có cảm giác mắt mình ươn ướt, những giọt nước mắt cứ từ từ chảy ra.
Taehyung nhân cơ hội này rút súng bắn thẳng vào hai chân Sung Woon và một thiên bắn vào đôi tay đang cầm súng của hắn " Bắt hết lại. Ko cho bất kì ai trốn thoát"
" Rõ"
Sau khi ra lệnh xong Taehyung từ từ đi đến chỗ Joohyun
Sehun đang ở trong ranh giới mong mạnh giữa sự sống và cái chết cố hết sức mình đưa bàn tay lên vuốt ve khuôn mặt Joohyun như đang sờ vào một món bảo vật vô cùng quý giá ko lỡ rời xa.
" Sehun huhu..." Joohyun nức nở rơi nước mắt.
" Đừng khóc... rất xấu.. "
" Anh đừng cố nói nữa.. để tôi đưa anh đi bệnh viện.. huhu"
" Giờ có thần tiên cũng ko thể cứu chữa, viên đạn đã gim thẳng vào tim tôi rồi " Sehun nói với một âm hưởng nhẹ nhàng, nở nụ cười ôn nhu như được giải thoát khi từ rã cõi đời. Hắn cố mỉm cười để người con gái hắn thương sẽ ko cảm thấy có lỗi vì sự ra đi này, hắn cố tỏ ra ko sao để người con gái hắn yêu mãi mãi được vui vẻ.
" Joohyun.. tôi yêu em. Tôi dùng cả sinh mệnh này để đổi lấy hơi thở của sự sống cho em. Em phải cố sống thật tốt, phải thật hạnh phúc.. và quên đi biến cố ngày hôm nay, quên đi đã từng có người gây cho em biết bao nhiêu phiền phức, quên đi cái người đã gò bó em, tôi là một người rất độc ác, do vậy hãy quên đi đã từng có một người như vậy xuất hiện trong cuộc đời em..." Sehun cố gắng nặn ra từng chữ, hắn cảm giác như thần chết đang ở phía trước mặt vẫy tay mời gọi, chưa bao giờ hắn biết được cảm giác khi nói lại khó khăn đến vậy.
" Huhu đừng mà.. Sehun.. tôi ko muốn..." Joohyun ôm chầm Sehun khóc nức nở, nhưng dù khóc nhiều thế nào thì hắn cũng đã ra đi rồi, hắn ko còn nghe thấy tiến gọi tha thiết của người con gái hắn yêu.
Taehyung đứng nhìn thời khắc ra đi của Sehun trong lòng cũng có phần chua sót. Mặc dù luôn đấu đá với hắn suốt bao năm qua nhưng giờ thấy hắn như vậy cũng ko hề vui vẻ chút nào.
Taehyung thầm cảm ơn Sehun vì chính hắn đã bảo vệ cho Joohyun được an toàn nhưng chính anh cũng vô cùng đau lòng cho sự ra đi ấy.
Con người ta có lẽ đến một thời khắc quan trọng, thời khắc kết thúc của cuộc đời mới chợt nhận ra rằng sự sống quá hiếm hoi. Sehun khi bước chân theo thần chết về nơi cõi tiên
vẫn ko ngừng ngoảnh lại ngắm nhìn khuôn mặt người con gái đó như muốn khắc cốt ghi tâm. Hắn nở một nụ cười dịu dàng mà trước đây có lẽ chưa từng xuất hiện trên khuôn mặt, nụ cười đó dường như buông xuôi tất cả, bỏ lại tất cả những điều đau thương ở thế giới bên này, một nụ cười nhẹ nhõm.
__________________________________________________________________
END 34
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro