Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Con trai được nghỉ học quay về nhà không để ta thể hiện tài năng

Tên gốc: nhi tử nghỉ về nhà không nên cho ta bộc lộ tài năng.

Convertor: NganThat

Link convert: https://www.wattpad.com/1163633761-hp-%C4%91%E1%BB%93ng-nh%C3%A2n-qt-tomdra-nhi-t%E1%BB%AD-ngh%E1%BB%89-v%E1%BB%81-nh%C3%A0-kh%C3%Bang

*Có OOC.

* Thanh mai trúc mã.

*Tom: câu chuyện về sự thống khổ trên mặt.

Notes (của Editor): Đã chỉnh sửa từ Tiểu Hùng -> gấu nhỏ, PS -> photoshop.

Cảm ơn damerdongNgcV587BimBimThyLinh và kiameirealvailon vì giúp đỡ cho bản edit trở nên tốt hơn.

---o0o---

Gần đây, một lớp mẫu giáo được mở ra nhờ vào sự cao hứng của quý tộc, nó có thể giúp cho phù thủy nhỏ học được kiến thức nhất định trước khi tiến vào Hogwarts, Draco sau khi xem xét cũng báo danh một chỗ cho Scorpius.

Riddle vui vẻ đồng ý, đồng thời còn đích thân soạn ra một quyển ghi chép cho con trai sắp sửa rời nhà. Sau khi tốt nghiệp Hogwarts, hắn đã trở thành giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám nên những thứ này rất đơn giản với hắn, còn sau khi Draco trở thành trợ giáo môn Độc Dược được hai năm thì phát hiện sức khỏe của giáo sư Snape thật sự không tồi, hơn nữa ông tạm thời sẽ không rời khỏi Độc Dược nên đã biết khó mà lui và đi làm Lương Y ở St.Mungo.

Cậu hoàn toàn làm lơ đi đề nghị đến Bộ Pháp thuật do Lucius đề cử cho, vì vậy Lucius có chút không vui, nhưng Scorpius đáng yêu vừa xuất hiện đã làm ông nhanh chóng đầu hàng.

"Cháu trai tương lai của ta nhất định phải lên làm vị trí cao trong Bộ Pháp thuật đấy." Lucius ôm lấy Scorpius và gửi gắm kỳ vọng với đứa bé, chứng kiến lòng người cha đầy mong chờ, Draco quyết định tạm thời không nói cho ông biết chuyện Scorpius thích đánh Quidditch hơn.

*

Scorpius ngồi xổm bên cạnh chiếc cặp da nhỏ, bé chọn cho mình một chiếc cặp màu vàng cháy to cỡ cái đầu, đó là cặp mà bé lần trước sử dụng khi đi du lịch chung với ba mẹ. Draco đi đến xoa mái tóc mềm mại của con trai, Scorpius cũng nhẹ nhàng cọ vào tay Draco.

"Đồ đạc đều mang hết chưa?" "Mang hết rồi!"

"Khăn mặt có hình gấu nhỏ?" "Mang theo rồi!"

"Kem đánh răng cho trẻ em?" "Mang theo rồi!"

"Ghi chép ba làm cho con?" "Cũng mang theo rồi!"

Một lớn một nhỏ mẹ hỏi con đáp, Draco cũng hôn trán của Scorpius một cái.

"Vậy lên đường nào, hi vọng con sẽ ở đó vui vẻ."

Scorpius ngoại trừ đến Trang viên Malfoy thăm ông bà của bé ra thì chưa từng tách khỏi ba mẹ, tâm trạng của Draco hơi sa sút, bữa tối cũng ăn ít đi một chút, Riddle nhìn thấy hết, hắn vừa vặn rảnh rỗi nên quyết định dẫn Draco đi du lịch một chuyến.

Draco quả nhiên vui lên, song bộ não thông minh của cậu lại nhanh chóng phát hiện ra vấn đề mới, cậu nằm trên ghế salon bên cạnh Riddle, đưa ra nghi vấn của mình.

"Nhưng kiểu này, Scorpius sẽ không chụp chung ảnh với chúng ta rồi, như vậy thì ảnh chụp sẽ không hoàn chỉnh đâu."

Riddle đang dùng pháp thuật thu nhỏ một đống lớn quần áo mà Draco muốn mang đi, nếu không thì chỉ với một cái rương hành lý thì không chứa nổi.

Nghe được câu hỏi, hắn cũng không quay đầu lại và nói: "Draco thân yêu, Muggle có phát minh ra một thứ gọi là photoshop đấy."

Ngài Riddle cũng tân tiến lắm đấy.

*

Scorpius nghỉ học trở về, trông bé học được không ít thứ, bé háo hức biểu diễn cho Riddle xem, bé học một bùa Biến Hình nhỏ, thành công làm đóa hoa Diên Vĩ trồng trong chậu hoa trong nhà trở thành...

Một cái lá màu xanh.

"Rất tốt, Scor, ta tự hào vì con." Riddle âm thầm dùng pháp thuật không đũa làm cái lá xanh kia biến mất, đối với đứa nhỏ đang đợi lời khen từ ba, hắn chẳng chú ý gì tới, Scorpius nghe được lời khen liền hoan hô một tiếng và nhào vào ngực Draco.

So với những câu thần chú này, Riddle vui mừng khi Scorpius cuối cùng cũng bằng lòng ngủ một mình, căn phòng của bé đã được thiết kế đẹp đẽ và được Riddle chuẩn bị xong xuôi trước khi bé được sinh ra.

Draco đã nói với Riddle không dưới một lần rằng đứa trẻ ba tuổi dính lấy ba mẹ và ngủ cùng ba mẹ là chuyện rất bình thường, Riddle vờ như không nghe thấy.

Sau khi rửa mặt sạch sẽ và đưa Scorpius về phòng của bé, cuộc sống về đêm của chồng chồng Riddle mới bắt đầu.

Ngọn đèn mờ mờ, bầu không khí mật mờ, Draco nhẹ nhàng mò đến nơi ấm áp bên dưới lớp chăn.

Bỗng dưng có tiếng đập cửa vang lên, Draco bị dọa giật mình và tay cũng tác động lực mạnh, Riddle đeo lên lớp mặt nạ thống khổ trong chớp mắt.

"Mẹ, mẹ đã ngủ chưa vậy?" Giọng nói trẻ con của Scorpius vang lên ở ngoài cửa, nghe bé rất hào hứng.

"Không có, cục cưng à, con có chuyện gì không?" Draco cố gắng làm giọng của mình trở nên bình thường, Riddle gập người, giấu đi tiếng kêu đau sắp thốt ra.

"Không có gì đâu, mẹ à, nhưng giáo viên bảo nói tiếng ngủ ngon cũng là một kiểu lễ nghi, vậy nên con nghĩ nên làm phiền mẹ một chút."

"Chúc mẹ ngủ ngon!"

"Scor cũng ngủ ngon!"

Draco lớn tiếng trả lời, nghe được tiếng bước chân ngoài cửa dần đi xa, câu mới thở phào một hơi.

Riddle nghiến răng nghiến lợi bắt lấy tay cậu.

"Bình thường em tức giận cũng không thấy em dùng nhiều sức đến vậy."

Draco xấu hổ, cậu nhỏ giọng nói 'thành thật xin lỗi' xong thì chủ động kéo Riddle vào trong chăn.

Hai người rơi vào cảnh đẹp, đồi núi phập phồng.

Lúc này bên ngoài lại có tiếng gõ cửa.

Draco theo phản xạ nói nhanh, Riddle bị cậu cắn vào gò má phát đau, hắn cảm thấy về sau mình sẽ chết vì tiếng đập cửa.

Vào canh ba lúc nửa đêm, ngoại trừ Scorpius sẽ không còn ai xuất hiện ở Trang viên Riddle, rất hiển nhiên, đứa ranh con mài người kia lại tới.

"Ba ơi, ba đã ngủ chưa?"

"Vẫn, chưa." Riddle miễn cưỡng cười cười, thời gian trôi qua làm trạng thái không khỏe kia gia tăng lên.

"Vừa nãy quên nói với ba, ba cũng ngủ ngon ạ!"

"Ngủ ngon." Riddle cảm thấy chết lặng, hắn không ngờ rằng bản thân lại bị một tiếng ngủ ngon hành hạ cả đêm tới tận hai lần, sớm biết vậy hắn đã không đồng ý cho Scorpius đi cái lớp mẫu giáo gì đó, bản thân dạy có thua gì lớp mẫu giáo đó đâu.

Nhưng bây giờ hối hận cũng vô ích, nghe tiếng bước chân dần nhỏ đi của Scorpius, Riddle nằm vật xuống, hắn cảm thấy cơ thể mình như có hồn phách thoát xác, hắn kéo chăn phủ lên người.

Draco cũng hoàn hồn lại, cậu biết mình hơi lo lắng quá, dù sao cửa cũng khóa, không ai vào được cả, cậu nhìn qua cục chăn khổng lồ kia và thấy rất xấu hổ. Giọng nói rù rì của Riddle phát ra từ trong chăn.

"Trước đó, anh không nên đồng ý đề nghị của em, cho Scorpius, đi lớp mẫu giáo."

Tuy rằng cuối cùng Draco tự động dâng hiến mình để bù đắp cho Riddle, Riddle vẫn thấy mình còn bóng ma.

Hắn hủy bỏ buổi gặp mặt ở Trang viên Malfoy vào ngày chủ nhật và quyết định tìm cho mình một Lương y tâm lý.

Draco nghe được ý định này của hắn thì bảo rằng mình có cách với gương mặt đỏ bừng.

Riddle nhíu mày, có hay không thì chưa biết, dù sao Draco chưa từng học qua chương trình chữa trị tâm lý, hai người họ học chung với nhau từ nhỏ, hắn biết rõ cực kì.

Nhưng vị Lương y chuyên nghiệp này có cách và cách này chỉ có thể áp dụng cho một mình Riddle, những người khác thì không được.

Sau khi sắm vai nhân vật cả đêm, Riddle khỏe mạnh trở lại.

*Về việc tại sao Draco lại sợ tiếng đập cửa như vậy, bởi vì hai người bọn họ từng ở Trang viên Malfoy đung đưa và suýt nữa bị Lucius bắt gặp được.

Lucius: Con trai! Mở cửa! Cha đây!

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro