Chương 2: Ngày cưới [P1]
Cái ngày mà Nayeon ghét nhất trong cuộc đời cuối cùng cũng đã đến. Đêm qua, cô ngủ hoài không được, không phải là nôn lấy chồng mà là đang tìm cách làm chồng tự động bỏ mình.
Cô không biết anh là người như thế nào vì ông không cho gặp. Ông cô hiểu tính cô quá mà, nếu mà cho gặp người ta trước thế nào cũng tìm cách chọc phá cho người ta tức điên lên mới chịu.
Đợi đến ngày cưới gặp luôn đi cháu hehe ta thử xem con muốn chạy cũng không chạy khỏi thằng cháu rể của ta.
.................................
_"Con bé này phải có người trị mới được. Từ nhỏ quen với việc cưng chiều của một công chúa giờ phải giao lại cái trọng trách nặng nề này cho cháu rể rồi".
_"Xin ông cứ yên tâm con biết phải làm sao mà". Taehyung nhìn ông cười hiền hậu. Ông đã cho anh xem hình cô vợ tương lai, à không phải tương lai mà hôm nay.
Trông khá là dễ thương, nhưng nghe ông kể cô bé đó nghịch lắm ông kêu anh phải đề phòng.
Anh cũng đã đoán được hôm nay sẽ có chuyện gì. Còn bây giờ thì đi bắt vợ về thôi.
.........................................
Tới giờ thi hành công vụ.
Reng reng
_"A lô"
_"Chuẩn bị xong chưa". Nayeon gấp nói qua điện thoại.
_"Tất cả xong rồi, tao cho xe ở dưới đó đợi mày, bây giờ mày chỉ cần trốn ra là được".
Đêm qua cô đã gọi điện bàn kế hoạch với Sana. Cô biết chắc ông sẽ cho người canh cửa, không thể nào thoát ra được, bây giờ chỉ còn cách đợi người đem đồ cưới lên phòng vậy là trốn được rồi. Kakakaka Nayeon sao mày giống ai mà thông minh quá vậy nè (tự khen).
_"Mày nhìn coi người đem đồ cưới vào chưa?". Nayeon hỏi.
Sana mai phục dưới nhà xem đông tĩnh bên ngoài.
_"Bả đang đi lên mày chuẩn bị đi".
_"Ừ".
Nayeon cúp máy, thay bộ đồ của cửa hàng đồ cưới mà cô đã chuẩn bị trước (Cái này được gọi là âm mưu nè).
Cốc cốc
_"Thưa tiểu thư tôi đem đồ đến rồi ạ".
Nayeon mừng thầm trong bụng
_"Ừ đem vào đi".
Cửa vừa được mở.
Rầm.........
Kaka không ngờ lại dễ như vậy. Nayeon để cô ta trên giường trùm mền lại nhìn qua là y như nó đang nằm giận dỗi không chịu xuống.
Thế là Nayeon ung dung đi ra khỏi nhà. Mọi người trong nhà ai cũng bận rộn cho công việc, giao cô cho đám vệ sĩ. Mà ai ngờ toàn là một lũ ngu hơn cô.
............................
Quả nhiên giống như dự đoán của Taehyung, cô nhóc này nhiều kế thiệt, nhưng cũng không thoát khỏi anh đâu.
_"Tiểu thư ra rồi làm theo kế hoạch".
Nayeon đang đi ra bãi đậu xe thì có một đám thanh niên chặn đường cô lại.
_"Ê tụi bây gái đẹp kìa". Thằng đi đầu nói.
_"Gái hả đại ca đâu đâu". Thằng đi ngoài sao hỏi mắt láo lia láo lịa.
_"Ê đẹp thiệt bây ơi". Một thằng nữa nói.
Đám tụi kia tiến lại phía cô.
Cô thấy có cái gì đó không ổn. Sao xui quá gặp phải lũ râu xanh.
_"Này cô em đi đâu mà một mình vậy, buồn không em?". Tên đi đầu vừa nói đám đàn em ngoài sao cười hả hê.
_"Hông". Cô trả lời một cách tỉnh queo.
_"Ê bé nói hông kìa bây".
Một tên khác nói_"Bé ngại gì không biết, thích gần chết mà bày đặt".
_"Thích cái đầu tụi bây á". Cô nói giọng mất kiên nhẫn.
_"Nó nói cái đầu mình kìa đại ca". Thằng đó nói xong mới ngẩm lại câu cô chưởi "cái đầu mày".
_"Mày......mày chưởi cái đầu đại ca tao, hỗn hả mày. Con này gớm nhỉ đại ca mà cũng dám chưởi".
_"Mày ngon lắm".
Reng reng
_"A lô".
_"Không giỡn nữa sắp đến giờ rồi làm việc đi".
Nãy giờ tụi nó thấy con nhỏ dễ thương quá nên chưa đụng còn bây giờ thì.......
_"Bắt nó". Thằng đại ca nghiêm mặt trở lại không còn cái vẻ giỡn cợt hồi nãy nữa.
_"Muốn bắt chị hả, không dễ đâu mấy cưng". Cô vơ tay khiêu khích.
Cô có võ đó bà con, đai đen taekwondo.
Tụi kia lên tấn công cô. Một lược ba thằng trong nháy mắt cả đám nhằm dưới chân cô.
_"Như vậy mà cũng đòi làm đại ca, về bú sữa mẹ đi mấy nhóc".
Bên kia bức tường có người con trai đang đứng chứng kiến tất cả miệng nhếch lên nụ cười _"Vợ mình thú vị nhỉ". (Đại ca à, lát nữa mới cưới, kêu vợ sớm vậy ^^).
Một trong mấy thằng đang ngã bỗng nhiên nhìn sau lưng cô cười lớn. Cô thấy hơi kì kì quay lại thì bỗng dưng
_"Rầm". Trời đất, trước mắt cô tối sầm (Ngất rồi á)
Lúc Nayeon tỉnh dậy thì không khỏi không hết hồn. Mẹ ơi cái quái gì đây?
Nayeon đang mặc nguyên bộ đồ cưới trắng tinh, cô bước xuống gương nhìn trong kính không khỏi không hết hồn mẹ ơi ai đây, đẹp quá mày ơi. Trong lòng cô nghĩ thầm, công nhận mình mặc đồ cưới đẹp thật
"Mà vụ này là sao, mình trốn rồi mà". Nayeon ngồi suy nghĩ lại chuyện lúc nãy, cô đập mạnh vào giường
Bị gạt rồi huhuu.........
Bỗng cửa phòng bật mở
_"Tiểu thư ơi đến giờ rồi ông chủ kêu ra ngoài". Cô quản gia của Nayeon lên phòng kêu.
Nayeon bực tức, không muốn mà cũng phải đi "Thằng chồng mới của tui ơi, ngươi chuẩn bị nhá" Cô quyết tâm không cho Taehyung yên
.......... Là vầy...
Taehyung đánh ngất cô xong đưa cô giao cho mấy người trang điểm. Ai cũng thấy lạ lần đầu tiên trang điểm cho một cô dâu mà bị chú rể đánh ngất đem đến như vậy.
Từ đầu anh đã biết Nayeon thế nào cũng trốn nên đã đứng dưới lầu đợi cô. Kêu đám vệ sĩ trong nhà mình dọa cho cô sợ rồi bắt về ai ngờ cô không sợ mà còn đánh tụi kia te tua. Anh đành đánh ngất cô rồi khiêng về.
Phiền phức, Taehyung từng nghĩ sẽ có một cô gái tình nguyện yêu anh say đắm, hạnh phúc làm cô dâu của mình, nhưng không ngờ là anh lấy vợ mà phải bắt cóc đem về. Chết tiệt.(Thầy giáo mà vậy đó bà con).
Hôn lễ của Nayeon được tổ chức khá lớn. Mọi người ai nấy đều tươi cười, duy nhất có mình cô thì cái mặt như đưa đám. Hầu như, những người làm ăn lớn của ba cô đều tới, đông kinh khủng. Trong lòng cô không khỏi than thầm :"Ba à, có cần lớn vậy không?"
Hôn lễ chính thức bắt đầu, lấy chồng mà không biết mặt thằng chồng mình là ai mới khổ. Ba cô nắm tay cô lên lễ đường trước ánh mắt khen ngợi của mọi người. Cô còn bực lắm nhưng không nói được gì cho tới khi đứng trước mặt chú rể. Ban đầu cũng hơi ngạc nhiên vì chồng cô phải công nhận đẹp trai thật, nhưng ngay sau đó mặt của cô khẽ nhăn lại vì không thích lấy chồng đẹp đâu, đánh ghen mệt lắm. Taehyung thấy Nayeon nhăn mặt chỉ cười cười cho qua, dù gì anh cũng không quan tâm cô nghĩ gì. Anh cũng có muốn vậy đâu
________________
Một ngày cực hình cũng đã qua. Taehyung đưa Nayeon đến nhà mới của anh. Khu biệt thự nhìn khá sang trọng, cô cũng không còn tâm trí đâu mà khen đẹp, xuống xe bước thẳng vào nhà, không nói chuyện với anh dù chỉ một câu.
"Mặc bộ đồ cưới mệt kinh khủng phải, nhanh chóng cởi ra mới được". Cô đang nghĩ.
Cô lên phòng, căn phòng to nhất có để mấy chữ "tân hôn" rất lớn trên cánh cửa. Cô thấy mà bực cả mình đi, lại xé xuống. Taehyung ngoài sau thấy vậy, khẽ cười tính cách trẻ con của cô. Cô cảm nhận ngoài sau có người liền quay đầu lại thì thấy anh đang nhìn cô cười, cô tức điên liếc xéo anh, đá cửa phòng đi thẳng vào nhà tắm. Khi trúc bỏ hết thứ đáng ghét trên người, cô ngâm mình trong nước, càng nằm càng dễ chịu và ngủ luôn trong đó hồi nào không hay. Anh qua phòng kế bên, lúc quay lại thấy cô còn chưa ra cũng nghĩ chắc tại cô ngại không dám ra nên cũng không quan tâm nhiều. Thật ra, anh không có ý định làm tròn nghĩa vụ vợ chồng vì thấy cô còn trẻ con với lại lấy nhau cũng có phải vì yêu đương gì đâu. Nên anh đã chuẩn bị phòng riêng cho cả hai người.
Taehyung xem tivi đến khuya vẫn không thấy Nayeon ra thì hơi lo. Đi lại phòng tắm xem cô có chuyện gì không. Anh gọi hoài mà không thấy cô trả lời, lúc này anh không nghĩ nhiều, lỡ cô xảy ra chuyện gì thì sao. Anh đẩy tung cửa nhà tắm ra. Thấy cảnh tượng trước mắt, dù quân tử thế nào cũng phải nuốt khan. Da cô rất trắng, khuôn mặt xinh đẹp hòa cùng với làn nước, đẹp không tả nổi. Anh nhìn cô mãi mới chợt nhớ ra vấn đề chính. Anh đi lại phía cô, lay lay tay cô, nhưng cô không có phản ứng. Xỉu mất tiêu rồi. Do cả ngày mệt quá lại ngủ quên trong phòng tắm dẫn tới thiếu oxi. Nếu anh vô trễ xíu là cô chết không biết nguyên nhân tại sao. Lúc này anh bắt đầu thấy căng thẳng, tất nhiên hắn biết tại sao nó bị vậy (thầy dạy Hóa mà). Lấy khăn tắm quấn quanh người cô, anh bế cô ra giường rồi dùng môi mình hô hấp cho Nayeon, may mà kịp thời cô tỉnh lại rồi.
"Môi cô bé thật mềm". Anh thầm nghĩ.
Nayeon tỉnh dậy, không nhớ là đã xảy ra chuyện gì. Cô chỉ nhớ là mình ngủ rất ngon và mơ một giấc mơ đẹp.
_"Cô chịu tỉnh rồi đó à". Taehyung hỏi giọng hơi giận dỗi.
Nayeon mở mắt ra thì đã thấy anh, không biết chuyện gì cả, cô thấy người hơi lạnh lạnh nhìn xuống cơ thể.
_"Á aaaaaa....."
Tất cả đồ đạt cự li gần cô nhất đều bị phan vào người anh
_"Rầm". Và cái bình hoa rơi thẳng vào đầu anh. Cô ném một lượt nhiều quá khiến anh né không kịp.
"Chết cha hắn nằm bất động luôn rồi". Cô không quan tâm anh, giờ trên người cô có cái gì đâu (có mỗi cái khăn tắm). Đi tìm đồ mặc trước đã tính gì thì tính, cô nghĩ chắc anh làm bộ.
_"Ai biểu, ai biểu, dâm tặc". Nayeon lè lưỡi lêu lêu Taehyung, đi lại tủ đồ.
Anh không bị gì cả, không làm vậy dễ gì cô tha, con gái gì đâu mà dữ như chằng lửa. "Mà bé này ác thật, thấy mình bị vậy mà không hỏi lấy một câu đã vậy còn kêu mình dâm tặc nữa chứ. Nhưng không sao, thời gian mình sống chung còn dài mà". Anh nhếch mép cười mà vẫn nằm đó không chịu dậy.
Hôm nay lỡ bị làm người xấu rồi thì tôi cho bé biết người xấu như thế nào.
Nayeon thay đồ xong thản nhiên đi ra, ban đầu cô tưởng hắn cút đi chỗ khác rồi chứ. Nhưng.
_"Oh, no, chuyện gì đây"
Trong phòng bây giờ chỉ còn vài cây nến sáng ở đầu giường, còn trên giường thì đầy hoa hồng. Đối với những cặp vợ chồng khác điều này thật lãng mạn nhưng đối với cô... cái này được gọi là "Quỷ ám".
Nayeon đã biết người bắt mình về là Taehyung, tên này thông minh gớm, còn bày đặt đưa ra cái trò đêm tân hôn lãng mạn. Cô cười khinh _"Được, tốt thử coi ai sợ ai".
Hết chương 2 [P1]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro