Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

Chuyển ver : Devil_Than
Chương 3

Kim Taehuyng làm thêm buổi tối ở quán bar nên thường về nhà rất muộn. Hôm nay cũng không ngoại lệ, gần nửa đêm anh mới mệt mỏi trở về nhà. Chào đón anh mấy hôm nay đều là mẩu giấy màu vàng be bé dán trên cửa.

Taehuyng nhoẻn miệng cười, từ từ bước tới cầm lấy mẩu giấy nhỏ. Anh vừa đọc vừa phì cười, quả nhiên tức giận rồi, còn gọi mình là tên tự luyến. Cô nhóc hàng xóm thực thú vị, vô cùng thú vị.

Mỗi ngày làm việc mệt mỏi, về nhà lại có người để trêu chọc, thật là tốt, cảm giác như được xả stress ấy. Cười đủ rồi, nam thần Kim Taehuyng vui vẻ lấy bút chì ra để lại lời nhắn cho vị hàng xóm sát vách.

Tâm tình anh từ hôm hàng xóm chuyển đến đây hình như tốt lên rất nhiều.

~~Phác Chí Huân ~~ Devil_Than

Heeyeon ngày hôm sau buổi chiều mới có tiết nên làm biếng nằm ườn ngủ nướng ở trên giường. Tầm giữa buổi sáng thì mơ màng nghe thấy tiếng đi lại, mở cửa, đóng cửa từ nhà bên cạnh truyền đến.

Đầu tiên cô nghĩ, thì ra nhà bên cạnh cũng có người ở a, cuối cùng cũng thấy có tiếng động phát ra rồi. Sau đó lại nghĩ, không đúng, chẳng phải ngày nào cũng có người trả lời giấy nhắn của mình à, thế thì đúng là có người ở rồi.

Cái người trả lời giấy nhắn của mình đúng là một tên tự luyến đáng ghét. Không biết trông hắn như thế nào mà mở miệng ra lại đáng ghét như vậy. Tên tự luyến hình như đang định ra ngoài...

*Vụt*. Yeonie đột nhiên vùng dậy, sau đó cứ thế quần áo xộc xệch, đầu tóc rối bù, chân trần chạy như bay ra mở cửa. Tên đó định ra ngoài, vậy bây giờ mình ra chẳng phải sẽ biết mặt hắn sao. Sau đó sẽ được dịp cười vào mặt hắn, để coi nam thần đẹp trai cỡ nào.

Heeyeonie trong đầu chỉ nghĩ sẽ bắt gian tên kia mà không hề nhìn xem bộ dạng mình trông như thế nào.

Đáng tiếc ngoài cửa trống trơn, tên tự luyến nhà bên không biết là có thuật thuấn di hay có chân dài đi nhanh như gió mà đã biến mất từ bao giờ nghỉu, thở dài định đi vào nhà, sau đó liền nhìn thấy mẩu giấy vàng, tất nhiên đã được dán trên cửa nhà mình.

Không biết tên đó nói gì nữa đây, khẳng định lại khiến mình tức chết. Biết thế, nhưng Heeyeon đứng nhìn một lúc cuối cùng vẫn là cầm lấy đọc.

Nội dung trong mẩu giấy lần này khá dài, dài hơn hai lần trước nhiều:

"Vậy từ giờ tôi sẽ gọi cô là cô gái ngốc tạc mao. Tôi đã bao giờ nhận chữ mình đẹp đâu.

P/s: Chữ em vẫn rất xấu."

Không đọc thì thôi, đọc xong Heeyeon liền nổi điên, thật muốn cho tên kia ăn đấm, cái gì gọi là nhóc tạc mao chứ. Biết chữ mình không đẹp vẫn có thể đi chê chữ người khác xấu, da mặt cũng thực dày.

Sau đó cô bộ dạng xộc xệch liền đứng ở ngoài cửa hét lớn "A...a...a...". Một dì tầng trên mua đồ ăn sáng về vừa lúc đi ngang qua liền nhìn cậu với ánh mắt lạ lùng, sau đó vội đi thật nhanh về nhà.

Cô dở khóc dở cười, đành phải mếu máo vào nhà đánh răng rửa mặt. Cô quyết định ăn một bữa thật no sau đó mới nghĩ xem làm gì mới chặn được cái mồm độc địa của tên tự luyến nhà bên.

Heeyeon ăn sáng xong ngồi trên bàn cắn bút cả nửa ngày, dưới sàn tràn ngập những mẩu giấy vàng bị vo tròn. Cô ôm đầu than thở, viết một cái tin nhắn quấy rối thôi mà còn khó hơn viết thư tình, mình vẫn là quá tốt bụng, quá lương thiện rồi.

Suy nghĩ mãi rốt cuộc cho đến chiều, trước khi đi học, Heeyeon cũng viết xong một mẩu giấy nhắn mới đem dán lên cửa nhà bên. Nội dung kỳ thực cũng không có gì gọi là quấy rối:

"Ai là cô gái ngốc tạc mao, anh mới là nhóc tạc mao, cả nhà anh đều tạc mao. Chữ xấu còn bày đặt chê bai người khác, đồ không biết xấu hổ. Tóm lại anh là tên vừa tự luyến, vừa tạc mao lại còn không biết xấu hổ."

Dán xong rồi Heeyeon còn đứng đó, đọc lại một lượt, rồi mới gật đầu vừa lòng đi học. Mình viết thật là hay, đảm bảo tên đó đọc xong sẽ tức chết.

Cùng lúc đó cái người vừa tự luyến, vừa tạc mao lại còn không biết xấu hổ chẳng biết tại sao hắt xì liên tục, trong lòng thầm nhủ gió lớn quá, chắc cảm cúm mất rồi.

------------------

Hôm đó Heeyeon có tiết "Tư tưởng phẩm chất lịch sử", môn này còn học ghép với một lớp khóa trên. Trong lúc Heeyeon đang mải hi hi ha ha cười đùa với bọn Hyerin thì bỗng dưng cả lớp im bặt. Cậu hốt hoảng tưởng thầy giáo vào lớp.

Thế nhưng không phải mà là cái người tên KimbTaehuyng hôm qua cô thấy đang bước vào lớp. Heeyeon không biết mình có phải hoa mắt hay không, nhưng khoảnh khắc đó cô cảm thấy dường như mấy cái bóng đèn trong lớp tự nhiên sáng lấp lánh.

Người kia từng bước, từng bước chậm rãi đi về phía cô, khóe miệng nhìn như cười mà không phải cười. Trái tim Heeyeon tự nhiên đập lên thình thịch không biết vì sao.

Sau đó nam thần Taehuyng từ tốn ngồi xuống cách cô hai dãy bàn. Phải rồi môn này học ghép với một lớp khóa trên mà.

Ahn Heeyeon khẽ liếc nhìn bóng lưng cao gầy, vững chắc của người kia, trong lòng thầm nghĩ, người như vậy tính tình hẳn là rất tốt, chắc không đáng ghét như tên tự luyến cạnh nhà mình đâu nhỉ. [ ảnh đây ạ]

Mang theo suy nghĩ ấy, tới lúc hết tiết, Heeyeon cảm thán than thở sao hôm nay "Tư tưởng phẩm chất lịch sử" lại hết nhanh như vậy, làm bạn bè ai cũng trợn mắt nhìn cậu.

Tan học, Heeyeon đi mua đồ dùng sinh hoạt ở một siêu thị gần đấy rồi thong thả tản bộ về nhà. Mẩu giấy màu vàng vẫn chưa được dán lại trên cửa nhà cậu, tên kia hẳn là đến khuya mới về.

Tâm trạng cô chẳng hiểu sao tự dưng có chút buồn chán. Cất đồ xong cô nghĩ nghĩ một lúc rồi quyết định đem nước tưới cho mấy bông thạch thảo tím trước cửa nhà bên cạnh.

Vừa tưới hoa vừa suy nghĩ, ở một mình mặc dù rất tự do nhưng cũng quá cô đơn đi. Có lẽ mình nên nuôi thêm một con gì đó, mình thích nuôi chó, hôm nào nên đi mua một con chó thôi.

Thế rồi, chẳng hiểu tại sao Heeyeon lại vô thức lấy bút ra ghi thêm mấy chữ trên mẩu giấy màu vàng đã dán trên cửa nhà bên cạnh lúc trưa. Nội dung mấy chữ đó như sau:

"Tôi muốn nuôi một con chó nhỏ. Anh thử nói xem tôi nên mua loại nào?"

Tối hôm đó Heeyeon chơi điện tử đến khuya rồi ngủ quên mất, như cũ cô vẫn chẳng biết hàng xóm nhà bên về vào lúc nào cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro