Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22


Editor : Devil_Than

Những mẫu giấy nhắn trên khung cửa

Chương 22 :

*****

Mẹ Ahn ở lại cùng Heeyeon  mấy ngày rồi cũng về quê. Hôm về còn không quên gửi gắm con gái  bảo bối của mình cho Taehuyng , dặn dò cô đủ thứ. Nào là phải nghe lời anh , ăn uống học hành gì cũng phải nghe lời hết.

Cô vốn xem anh như thần tượng nên gật đầu lia lịa, không hề phản đối. Từ sau hôm lớ ngớ bị mẹ đẩy ra khỏi nhà đi học cùng Taehuyng , Heeyeon  liền trở thành cái đuôi nhỏ của nam thần. Tình cảm tiến triển vô cùng tốt đẹp. Hyerin  thường trêu cô nhóc là hàng tặng kèm không bán của nam thần.

Cô mỗi lần nghe thấy câu này đều đỏ mặt tía tai, đuổi đánh Hyerin loạn xạ, giống như bị người vạch trần vậy. Anh lại rất vừa ý câu nói này, hài lòng ra mặt. Phải rồi, Heeyeon  chính là hàng tặng kèm không bán của Kim Taehuyng này đó.

Hàng ngày, anh cùng cô đi học, ăn cơm trưa, lại ăn cơm tối. Từ chỗ cả hai đi ăn ngoài, dần dần anh  biến thành đầu bếp riêng của cô . Dạ dày của cáo nhỏ được chăm chút tốt, chẳng mấy mà béo ra trông thấy, hai má cũng có thịt. Taehuyng  mỗi lần nhìn cô đều cảm thấy ngứa ngáy, có đôi khi còn tự hỏi nuôi đến bao giờ mới thịt được đây.

( Chân lí sống của các nam9: " Nuôi rồi Thịt " )

Heeyeon thì béo tốt chỉ khổ thân nam thần, tuy vui vẻ nhưng hàng đêm đều phải hứng gió lạnh một hồi mới dám quay về nhà. Taehuyng mỗi tối đi dạo xong quay về, nhìn thấy mẩu giấy vàng trên cửa đều tự dặn lòng, khổ cực mới câu được cáo nhỏ. Khổ chừng này nhằm nhò gì, đều là hắn tình nguyện, khổ nữa vẫn chịu được.

Nội dung « trao đổi tình cảm » trên mẩu giấy vàng cũng ngày một dài thêm. Cô giống như quen thân rồi, bắt đầu nói rất nhiều, thường kể hết một ngày ở trường của mình cho tên hàng xóm nghe. Hơn nữa còn rất hay nhắc đến anh , thường xuyên so sánh nam thần với tên hàng xóm.

Tên hàng xóm cũng kể một ngày của mình, nhưng thường kể qua quýt, chủ yếu là đáp lại lời cô. Anh  sợ rằng kể chi tiết quá dễ bị lộ. Mà thời gian lâu như vậy, tình cảm cũng tốt lên rất nhiều, tại sao Heeyeon vẫn cho rằng hàng xóm là tên tự luyến đáng ghét chứ, làm anh  quả thực rất muốn khóc.

Mọi việc cứ như vậy bình lặng diễn ra, cho đến một hôm, cô  cùng Seo Hyerin  lén lút nấp sau bụi cây gần câu lạc bộ âm nhạc.

" Anh Taehuyng , em rất rất thích anh, đã thích lâu lắm rồi. Anh có thể đồng ý quen với em không ?

Nam thần đang có người tỏ tình. Thực ra cảnh này không hiếm, nhưng hôm nay người tỏ tình lại là hoa khôi của khoa thanh nhạc, vốn là một ca sĩ nghiệp dư khá nổi tiếng, cũng rất xinh đẹp.

_A, cảm ơn đã thích anh, nhưng anh chưa có ý định quen bạn gái.

Hyerin nghe thấy anh từ chối thì chậc chậc ra vẻ tiếc nuối, anh Taehuyng tốt số như vậy mà không biết hưởng, phải chi nhường cho mình có phải tốt hơn không. Cô huých huých tay Heeyeon để tìm sự đồng cảm, thế mà lại không thấy cô có phản ứng gì. Quay lại thì chỉ thấy Heeyeon đang cau mày, nhìn theo bóng lưng vị hoa khôi kia.

" Bà sao thế?

" Không sao.

_Có phải thấy tiếc vị hoa khôi kia không? Bà chơi thân với anh Taehuyng như vậy, bảo anh ấy giới thiệu đi.

" Muốn thì tự ông bảo đi.

Cô nói xong câu đó cũng mặc kệ Hyerin , một mình bỏ đi trước. Trong lòng cô đang cảm thấy vô cùng khó chịu. Lúc Taehuyng được tỏ tình, tim cô đập thình thịch, giống như nếu anh ấy đồng ý thì nhất định sẽ vỡ mất. Sau đó nghe được lời từ chối rồi, trái tim lại giống như sung sướng mà nhảy cẫng lên, thở phào nhẹ nhõm. Heeyeon  không hiểu tại sao lại như vậy, thế nên trong lòng vô cùng không thoải mái.

( là yêu chăng ?! )

Thắc mắc này theo cô suốt nhiều ngày sau đó, cô cũng chẳng biết nên kể với ai. Bình thường cô chơi thân nhất với Hyerin và Taehuyng . Nhưng chuyện này kể ra khẳng định cô ngốc Seo Hyerin  sẽ đem ra trêu chọc, nam thần thì không thể kể được rồi.

****

Taehuyng cảm thấy gần đây Hyerin rất lạ, thường hay ngồi thơ thẩn nghĩ đi đâu ấy. Anh  vỗ vai hỏi thì cô nhóc con ấy đều giật mình, sau đó lấp liếm nói không có gì. Vành tai đều đỏ ửng cả lên, có chúa mới tin là không có gì.

Chuyện này, anb gặng hỏi mãi không được, thế nhưng tên hàng xóm thì chẳng cần hỏi cũng biết. Cô sau nhiều ngày lăn tăn, cuối cùng quyết định đem kể cho hàng xóm, mặc dù hơi xấu tính một chút, nhưng có thể tin tưởng được.

Thế là một hôm, Taehuyng nhận được mẩu giấy như sau:

[Anh đã bao giờ nhìn thấy ai được tỏ tình chưa? Có cảm thấy rất sợ người đó sẽ đồng ý hay không? Khi nghe thấy người ta từ chối người kia rồi lại cảm thấy vui vẻ. Thật kỳ lạ.]

Anh mỉm cười, lập tức viết một mẩu giấy khác đáp trả:

[Chưa gặp bao giờ. Thế nhưng nếu em là người chứng kiến, thì chắc chắn em thích người được tỏ tình rồi.]

Viết xong dán lên cửa, Taehuyng  còn vui vẻ vừa huýt sáo, vừa đi vào nhà. Ngờ đâu vừa đóng cánh cửa lại, anh  liền nghĩ ra một chuyện, thế là xoắn xuýt hết cả lên. Chẳng lẽ Heeyeon  có người trong lòng ư? Thích ai đó ư? Chẳng lẽ cáo nhỏ chưa lừa đến tay đã bị người khác lừa mất rồi ư? Không thể được!!!

Cô ngày hôm sau đọc được mẩu giấy nhắn của tên hàng xóm, lòng lại tiếp tục ngẩn ngơ. Chẳng lẽ cô thích nam thần rồi sao.. Trước đây cô với nam thần đơn thuần là tình cảm ngưỡng mộ, từ khi nào lại biến thành thích mất rồi.

Một khi biết thích là bắt đầu phiền não, Heeyeon  từ hôm đó liên tục nhìn trộm Taehuyng , bị bắt gặp ngay lập tức quay đi. Thế nhưng nam thần nào có để ý vấn đề này, anh còn đang đau đầu vì sợ cáo nhỏ bị người ta lừa đi mất kia.

Cũng từ lúc giải đáp được thắc mắc, cô liền tin tưởng tên hàng xóm tuyệt đối. Vị hàng xóm nọ, đau khổ thay, trở thành quân sư tình cảm bất đắc dĩ cho Heeyeon . Mẩu giấy nhắn hàng ngày liền biến thành thế này:

" Tôi lỡ thích anh ấy mất rồi! Làm sao bây giời π_π "

" Nếu thích thì cứ việc tỏ tình đi! Nhưng mà em phải chọn một người thật xứng với mình"

( lời thoại ni là 7 chém π_π )

Câu này là do anh lo lắng cho tương lai cưa cẩm của mình nên mới nói ra. Chứ trong lòng anh quả thực chỉ muốn nói: “Cáo nhỏ, em và hắn không thể đến với nhau được đâu!!!”

Cứ như vậy, Heeyeon  càng ngày càng rõ ràng và quyết tâm hơn với tình cảm của mình. Còn Taehuyng ngược lại càng ngày càng tắc nghẽn trong đau khổ, lo sợ, cáo nhỏ, em phải thích anh, nhất định phải thích anh, không được thích tên đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro