Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18

Heeyeon vừa mở cửa vào nhà, Đô Đô ngay lập tức nhào ra vẫy đuôi. Trông thấy Taehuyng  nó không những không gầm gừ như lúc gặp người lạ, mà còn tiến lại gần dụi dụi đầu vào chân anh . Quần anh vì gặp mưa nên hơi ướt, Đô Đô dụi đầu vào liền bị dính nước, nó thấy vậy liền le lưỡi lắc lắc bộ lông xù cho hết nước, xong đâu đấy lại tiếp tục dụi dụi. Heeyeon thấy thế liền bật cười:

" Đô Đô này thích anh lắm đó! Hyerin lần đầu gặp nó còn bị dọa cho một trận, thế mà nó mới gặp anh mấy lần đã thân hơn cả em rồi.

_Ừ, ha ha, anh có duyên với động vật." Taehuyng  ngượng ngùng gãi đầu cười cười.

" Anh đi thay quần áo đi, có duyên với động vật cũng đừng đứng đó cho nó lắc lắc lông ướt nền nhà nữa, bị cảm đó. "  – Heeyeon  không để ý lắm, tiến về phía tủ quần áo, lôi ra một bộ đồ ngủ ném cho anh, chính mình cầm lấy một bộ.

Taehuyng  bắt lấy, còn chưa kịp nhìn xem đồ trên tay mình hình thù thế nào thì đã thấy cô ở ngay đó hồn nhiên cởi quần dài xuống. Sau đó cởi áo sơ mi. Trên người chỉ có một cái quần tứ giác hình doraemi. Ạn cảm thấy hình như mũi mình ngưa ngứa. Thực ra trước đây lúc chơi bóng rổ cũng nhìn thấy cô mặc quần đùi, áo ba lỗ. Nhưng thay đồ trực tiếp như thế này thì…

( Aaa! 7 edit tới chỗ này hơi kỳ! )

Heeyeon thay đồ xong quay lại thấy anh còn chưa thay đồ, đứng đó nhìn mình chằm chằm, tay quệt quệt khóe miệng. Cô nhíu mày nhắc nhở:

" Anh Taehuyng , anh không lạnh hả? Mau thay đồ đi, cảm lạnh em không chịu trách nhiệm đâu."

" À, à…,anh thay ngay đây…"

Taehuyng  lúc này mới nhìn xuống bộ quần áo mình đang cầm trên tay, áo Hoodie và chiếc quần short . Lại nhìn bộ Heeyeon đang mặc, đồ ngủ hình Hello Kitty . Ừm, dễ thương, nhưng dù sao mặc quần đùi, áo ba lỗ vẫn tương đối thoải mái hơn một chút.

Thấy Taehuyng vẫn chần chừ hết nhìn bộ quần áo trên tay, lại nhìn bộ mình đang mặc trên người. Coi sợ nam thần chê liền vội vàng lên tiếng:

_Em thấy buổi tối tương đối lạnh nên mặc cái này cho ấm. Cũng dễ thương mà.

_Ừ…dễ thương..

_Vậy anh mau thay đi.

_Ừ…vậy anh vào nhà tắm…

_Ủa? Thay luôn ở đây cũng được mà, rồi ném đồ ướt cho em, em mang đi giặt với bật nước nóng luôn.

_À…à…

Đến khi cô quay lại cuối cùng anh cũng tròng xong vào người bộ đồ ngủ. Ngại ngùng đứng đó gấp gấp mớ quần áo ướt. Cii lại cười lần nữa, tung cái khăn tắm lên đầu nam thần, giành lấy quần áo hắn cón đang gấp dở trên tay.

_Anh mau lau qua đầu. Quần áo em cho vào máy giặt, bao giờ xong phơi qua là mai mặc được rồi. Nước nóng chắc chút nữa là có, mau mau đi tắm kẻo bị cảm.

_Ừ, anh biết rồi.

Anh lại gãi đầu cười cười, nhìn theo bóng lưng Heeyeon  tất bật chạy đi trong nhà. Sau đó anh  mới có thời gian nhìn qua căn phòng của Heeyeon một chút, bố trí khá giống nhà anh, có điều bừa bãi hơn. Đồ đạc vứt lộn xộn mỗi thứ một nơi.

Đột nhiên anh để ý tới một xấp giấy vàng vứt trong cái hộp đầu giường ngủ. Tò mò không biết có phải những mẩu giấy hàng ngày mình vẫn viết không, Taehuyng  liền lại gần đó xem.

 “Chữ cậu thật xấu”, đọc được câu này anh chỉ muốn tự vả cho mình một cái. Sao hồi đó mình lại có thể ăn nói thô lỗ, cộc cằn như vậy chứ, thật không đáng mặt nam thần.

Heeyeon  quay lại vừa lúc trông thấy Taehuyng  đang đọc mấy mẩu giấy vàng, liền nhiệt tình lên tiếng kể chuyện:

_Anh đọc rồi à, mấy cái này là của tên hàng xóm bên cạnh viết đấy. Anh xem chữ cũng đâu đẹp hơn chữ em, suốt ngày đi chê người khác. Ăn nói thì kiêu căng, tự luyến, lúc nào đọc xong cũng làm em có xúc động muốn cắn người.

Anh nghe xong lời cô nói, xúc động muốn tự vả cho mình một cái lại tăng thêm mấy phần. Cũng còn may nước mưa chưa ngấm vào đầu nên anh vẫn còn tỉnh táo, không có làm cái điều ngốc nghếch như vậy.

_Nước nóng rồi, anh Taehuyng , mau đi tắm!

_À, mà em đi tắm trước đi, để lâu dễ bị cảm lạnh.

" Thôi, em còn dọn dẹp lấy chỗ ngủ cho anh nữa, anh cứ đi tắm trước đi. Em đây sức khỏe vô cùng tốt, mới không bị mấy hạt mưa dọa cho ốm chết đâu."  – cô vừa nói vừa không quên vỗ ngực đảm bảo.

_Ha ha, được rồi, anh đi tắm trước. – Anh phì cười rồi ngoan ngoãn đi tắm.

Cũng không biết Taehuyng tắm quá lâu hay do Heeyeon  quá mệt. Lúc anh từ phòng tắm bước ra thì đã thấy một con Hello Kitty to bằng hình người nằm cuộn tròn trên giường thiu thiu ngủ, tóc vẫn còn hơi ướt.

Anh nhíu mày gọi người kia dậy đi tắm, coi mắt nhắm mắt mở hờn dỗi, hừ một tiếng vô cùng đáng yêu. Lăn qua lăn lại trên giường một hồi cuối cùng cũng ngoan ngoãn đưa tay cho Taehuyng kéo dậy, đẩy vào nhà tắm.

Anh đẩy người vào trong rồi, vẫn còn đứng ngoài cửa thử xem có nhìn xuyên qua tấm kính mờ thấy được cái gì không. Rốt cuộc đứng một lúc cũng đành bỏ cuộc, đi tìm máy sấy tóc. Sấy khô tóc cho mình, còn sấy qua lông cho Đô Đô lúc nãy vì dụi đầu vào chân anh mà dính nước. Ban nãy hình như Heeyeon  đã cho cún nhỏ ăn trước khi lăn lên giường.

Taehuyng  nhìn Đô Đô đang le lưỡi liếm liếm tay mình, anh khẽ suỵt một tiếng, rồi thủ thỉ với cún nhỏ:

_Mày đừng có làm lộ tao là tên hàng xóm nghe chưa. Bao giờ lừa được người rồi sẽ hậu tạ mày sau.

Cạch!

Taehuyng  vừa nói dứt câu thì cửa phòng tắm bật mở khiến anh giật mình. Heeyeon  bộ dạng ngáp ngắn ngáp dài đi một mạch về phía giường ngủ, có lẽ không nghe thấy vừa rồi anh nói gì.

Thấy cô tóc vẫn còn ướt mà đã định lăn lên giường. Anh bất đắc dĩ đành kéo lại, để cho Heeyeon  tựa vào ngực mình lim dim, chính mình cầm máy sấy tóc, sấy khô đầu cho con cáo nhỏ. Đến khi tóc khô thì cô cũng ngủ say rồi, cả người trượt dần xuống trên người anh.

Anh có chút  dở khóc dở cười, nửa ôm nửa bế, đặt Heeyeon  lên giường đắp chăn. Giường đơn khá nhỏ nên anh  đành yên phận nằm xuống tấm đệm cô đã trải ra khi nãy.

Tắt đèn, đi ngủ.

“Bịch”

Mới ngủ được một lúc thì Taehuyng  nghe thấy tiếng vật gì đó rơi trên đệm. Anh quay sang định xem đó là vật gì thì cảm thấy hơi thở nóng ấm phả vào mặt. Bên cạnh còn có tiếng khò khò khe khẽ. Heeyeonie thế mà mê ngủ lăn xuống đất rồi.

Taehuyng  bật cười, thế rồi cũng chẳng có ý định ôm người ta lên giường nữa. Tay mon men định ôm con cáo nhỏ đi ngủ cho ấm. Ai ngờ tay còn chưa chạm tới đã bị cô tưởng là muỗi đánh cho một cái. Nam thần đành nhăn nhó ôm gối, ngoan ngoãn nằm bên cạnh cáo nhỏ ngủ ngon.

( tội ! )

Có điều muốn ngủ ngon cũng không được. Anh bồn chồn lật qua lật lại mãi không ngủ được. Trong đầu không ngừng tưởng tượng cảnh mình lừa được cô đem về nhà rồi, tha hồ ôm ngủ, không cần nằm bên cạnh ngứa tay ngứa chân như vậy nữa.

Truyện 7 chuyển ver từ Nam - Nam sang Nam - Nữ nên có nhìu tình tiết không phù hợp nên sẽ bị lượt bỏ đi! Mong mọi người thông cảm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro