Oneshot
Hôm nay lúc đi làm, Lưu Vũ mặc một chiếc áo hoodie rộng thùng thình, lại còn hơi nhăn nhúm. Fan hâm mộ đều rất hiếu kì, ấy, Lưu Vũ "tinh tế" như vậy lại có thể mặc một chiếc áo thiếu "tinh tế" như vậy sao?
Cho nên, rốt cuộc là nguyên nhân gì khiến Lưu Vũ phải mặc một chiếc áo to như vậy đây? Đáp án rất đơn giản, chiếc áo đó không phải của cậu ấy.
Trở lại với buổi sáng hôm nay
(〜 ̄▽ ̄)〜
Châu Kha Vũ đã rất lâu không gặp được Lưu Vũ rồi. Tuy họ là đồng đội cùng nhóm nhưng bởi vì công việc, có khi hơn nửa tháng cũng chẳng gặp được. Hai người đều rất nhớ đối phương, cũng đặc biệt nhớ thân thể của nhau. Lưu Vũ về mặt này rất nuông chiều Châu Kha Vũ, vì vậy Châu Kha Vũ sau khi được ăn mặn dường như ngày nào cũng muốn làm. Hai người trẻ tuổi này đi theo con đường từ cùng nhau lên Chuang đến cùng nhau lên giường luôn rồi.
(Ở đây tác giả chơi chữ á, 'giường' cũng có pinyin là 'chuang')
Vậy nên, nếu suy xét đến cùng, việc Lưu Vũ mặc nhầm áo vẫn phải trách chính bản thân cậu ấy. Châu Kha Vũ trong chuyện này cơ bản không thể tiết chế, bởi vì hắn đã quen như vậy rồi.
"Chỉ cần là em, muốn thế nào cũng được"
Được rồi, cái người cao lớn hơn kia nghe xong câu cổ vũ này, liền chỉ có ý nghĩ không đem người ta làm đến không thể xuống giường được thì không dừng tay.
Hai người đã không gặp nhau hơn nửa tháng, khi Châu Kha Vũ trở về lúc tối mịt thì Lưu Vũ đã ngủ rồi. Hắn chỉ có thể hôn lên má Lưu Vũ, sau đó lại ôm cậu ngủ.
Có người yêu ở bên cạnh thì luôn có thể ngủ đặc biệt yên giấc, Châu Kha Vũ sáng sớm đã tỉnh rồi. Nhân tiện, một bộ phận nào đó cũng đã thức dậy cùng hắn.
Lưu Vũ bị hôn cho tỉnh dậy. Cậu vừa có một giấc mơ, mơ thấy Châu Kha Vũ nằm giữa hai chân mình, đầu lưỡi quấn lấy hạ thân cậu theo từng vòng tròn, tựa như đang trêu đùa. Châu Kha Vũ mỗi lần phun ra nuốt vào lại nhìn Lưu Vũ một lần. Khi bốn mắt nhìn nhau, Lưu Vũ cảm giác máu nóng toàn thân đều dồn hết xuống dưới bụng. Châu Kha Vũ giữ chặt eo cậu, như muốn đem Lưu Vũ hòa vào thân thể chính mình. Theo Châu Kha Vũ trong mơ ngậm sâu vật nhỏ của cậu vào họng, Lưu Vũ tỉnh lại rồi, kết quả nhìn thấy Châu Kha Vũ thực sự đang làm chuyện này.
Chết mất.
"Bảo bối, anh tỉnh rồi."
Châu Kha Vũ nhả vật nhỏ của Lưu Vũ ra. Theo hông, eo, ngực một đường đi lên hôn lấy khuôn mặt vẫn chưa kịp phản ứng lại vì kinh ngạc. Châu Kha Vũ cách một lớp áo ngủ mỏng manh ngậm lấy đầu ngực, vải áo rất nhanh đã bị thấm ướt, đầu ngực phía trong cũng dựng đứng lên. Hắn dùng răng khẽ cắn lấy nhũ tiêm, ngực bên phải không được chăm sóc hiện tại trông thật đáng thương. Lưu Vũ dần tỉnh táo lại, hai tay ôm lấy đầu tóc của Châu Kha Vũ, không nhịn được mà ưỡn ngực lên, đem chính mình dâng lên miệng hắn.
"Ưm…. Em trở về lúc nào vậy?"
"Nhớ anh rồi thì trở về thôi."
"Chỗ…chỗ này cũng muốn" Lưu Vũ kéo tay Châu Kha Vũ, đặt vào vật nhỏ đã ngóc đầu đứng thẳng mà di chuyển lên xuống.
Cả hai nơi trên dưới đều chịu kích thích mãnh liệt, khiến Lưu Vũ không nhịn được mà rên rỉ, hậu huyệt mẫn cảm đã lâu không được động đến cũng hơi ngứa ngáy, muốn được Châu Kha Vũ mạnh mẽ mà lấp đầy.
Châu Kha Vũ nhìn đôi mắt đã đỏ hồng cùng những giọt nước mắt sinh lý không kiềm chế nổi của Lưu Vũ, liền biết cậu đã sẵn sàng nghênh đón mình rồi. Thế nhưng hắn cố tình coi như không thấy, tiếp tục dùng tay trêu chọc điểm mẫn cảm nhất của Lưu Vũ. Đến khi cậu thở gấp sắp đạt cao trào, Châu kha Vũ lại xấu xa mà dùng ngón tay chặn lại lỗ nhỏ, ép Lưu Vũ phải cắn cắn vành tai hắn mà ngoan ngoãn cầu xin, Châu Kha Vũ mới để cho cậu bắn ra.
Lưu Vũ sau khi đạt cao trào liền nằm dựa nửa người lên nhìn Châu Kha Vũ. Nhìn thấy hắn biểu tình chăm chú mà quan sát hậu huyệt của mình, cả người cậu không khỏi căng thẳng, dáng vẻ gợi cảm này của Châu Kha Vũ khiến Lưu Vũ cảm thấy bản thân chưa làm cũng đã mềm nhũn hai chân.
Nhìn thấy hậu huyệt Lưu Vũ vì căng thẳng mà không ngừng khép mở, Châu Kha Vũ không nhịn được mà đem vật kia của chính mình tiến vào, nhưng hắn chỉ đâm mạnh vào một chút rồi lại xấu xa mà rút ra. Lưu Vũ bị trêu chọc đến không biết làm sao, chỉ có thể nói
"Kha Vũ ca ca~thương thương anh đi mà ~"
Lúc này hắn mới chịu làm theo ý cậu, một lần đem cả vật thô to kia cắm sâu vào bên trong.
Châu Kha Vũ ôm lấy eo cậu, một tay nắm lấy bàn tay đang túm chặt ga giường của Lưu Vũ, kéo mông cậu lên để Lưu Vũ ngồi thẳng trên người mình.
"A….ha….quá sâu rồi… ưm…"
Tư thế này khiến Lưu Vũ hoàn toàn nuốt được hết chiều dài của Châu Kha Vũ vào trong, sự xâm nhập mạnh mẽ khiến hậu huyệt cậu ngày càng ẩm ướt. Theo động tác dần trở nên trơn tru, Lưu Vũ cũng dần thích ứng với tư thế này, ôm lấy cổ Châu Kha Vũ mà tự mình di chuyển. Vật nhỏ phía trước không được an ủi nhịn không được mà cọ lên cơ bụng rắn chắn của hắn.
…….
Đồng hồ báo thức rất không đúng lúc mà kêu lên, Lưu Vũ lúc này mới từ trong tình dục tỉnh lại. Thời gian biểu đã khắc vào ADN nói cho cậu biết hiện tại đã đến giờ trang điểm thay quần áo chuẩn bị đi làm rồi. Lưu Vũ dùng tay đẩy bả vai Châu Kha Vũ ra, muốn hắn dừng lại, thế nhưng Châu Kha Vũ sao có thể nghe theo.
"Ư… em nhẹ một chút …. phải đi…. làm rồi…"
"Đến muộn thì đến muộn thôi, cũng không phải chưa từng đến muộn mà"
Châu Kha Vũ nói xong liền nhanh chóng chặn lại đôi môi đang muốn phản bác của Lưu Vũ, nuốt hết tất cả tiếng trách mắng cùng tiếng rên rỉ của cậu. Châu Kha Vũ tấn công mạnh mẽ khiến Lưu Vũ gần như không thở được.
Lưu Vũ không khỏi tức giận, rõ ràng trước giờ cậu chưa từng đến muộn. Nếu không phải rất lâu rồi không được gặp…. Cậu làm sao có thể sáng sớm vừa thức dậy đã cùng Châu Kha Vũ dâm loạn thế này. Nhưng giận thì giận, bản năng sinh lý khiến Lưu Vũ không nhịn được nâng mông lên phối hợp với động tác của Châu Kha Vũ, để hắn tiến vào càng sâu hơn.
Lưu Vũ cắn môi chịu đựng một lúc, dù cậu có làm thế nào đi nữa Châu Kha Vũ vẫn chưa chịu bắn ra. Thậm chí lúc cậu cố gắng kẹp chặt lấy Châu Kha Vũ, hắn lại vỗ mạnh vào mông Lưu Vũ muốn cậu thả lỏng ra.
Lưu Vũ không thể chịu nổi nữa, dùng hàm răng sắc bén của mình cắn mạnh vào gáy Châu Kha Vũ khiến hắn không kịp chuẩn bị, đau đến hít mạnh một hơi, ủy khuất mà nhìn Lưu Vũ đang nổi giận đùng đùng.
Lưu Vũ có hơi chột dạ, cậu cắn hình như hơi mạnh, nhịn không được mà đau lòng cho hắn. Châu Kha Vũ giỏi nhất là nhìn mặt đoán ý, vì vậy hắn xấu xa mà túm lấy một chiếc áo hoodie màu hồng của mình mặc lên cho cậu, phía dưới lại không chịu rút ra.
"Anh mặc cái này đẹp đấy"
"........."
Còn phải nói Lưu Vũ chiều chuộng Châu Kha Vũ đến mức nào sao, cậu để hắn mặc cho mình cái áo chẳng đâu vào đâu này, thậm chí vì Châu Kha Vũ đảm bảo sẽ không để ai phát hiện mà đồng ý cho hắn vừa cắm vào vừa bế Lưu Vũ lên xe, ở hàng ghế sau lén lút náo loạn một hồi.
Cuối cùng hắn vẫn để đồ vật của mình ở lại trong hậu huyệt của Lưu Vũ. Châu Kha Vũ đã ăn người ta đến sạch sẽ vốn còn muốn giúp Lưu Vũ chỉnh lý một chút, cậu lại nhịn không được mà đá hắn một cái.
"Em còn ngại chúng ta chưa đủ rõ ràng sao?"
Châu Kha Vũ bị ghét bỏ chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời để "tránh bị nghi ngờ". Lưu Vũ nhìn vào gương tự mình chỉnh trang lại, nhìn đến đôi môi sưng đỏ kia, cậu đành chấp nhận mà đeo khẩu trang lên.
Sau khi xuống xe, nghe thấy fan hâm mộ đứng xếp hàng hai bên đường gọi tên mình, Lưu Vũ hơi chột dạ. Cậu căn bản không dám nghe bên cạnh đang nói gì, làm ra một dáng vẻ rất cao lãnh.
Chỉ có Châu Kha Vũ biết, phía dưới đang được áo hoodie che chắn của Lưu Vũ trước đó một giây còn đang phun ra nuốt vào vật kia của hắn. Cũng chỉ có Lưu Vũ biết chính mình đang cắn chặt môi dưới lớp khẩu trang kia, sợ bản thân kẹp không đủ chặt khiến tinh dịch chưa kịp lau sạch ở phía sau chảy ra làm ướt quần áo….
( ꈍᴗꈍ)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro