Chương 4: Sau khi đâm nam chính một dao (4)
Một tiếng động lớn vang lên, luồng không khí càng lúc càng dâng cao khi tinh hạm cất cánh rời khỏi mặt đất.
Nhóm quân nhân đóng giữ trạm kiểm soát thuộc về Ngải Á Tinh đứng dưới nhìn lên.
Mãi cho đến khi tinh hạm biến mất ở neo cảng bỏ hoang, mọi người mới trở lại trạm kiểm soát tiếp tục đóng quân.
Nhưng không khỏi có chút hâm mộ.
Rốt cuộc, nếu không phải vì phải bắt được tên thiếu tá phạm tội, chỉ sợ đời này Ngải Á Tinh cũng chưa từng xuất hiện nhiều sĩ quan cấp cao của Liên Bang chủ, chứ đừng nói đến việc nhìn thấy tinh hạm cao cấp nhất đại biệu cho toàn bộ Liên Bang chủ.
*
Bên trong tinh hạm.
Đúng như lời La Lâm nói, sau khi lên tinh hạm liền có ngay một nhân viên chuyên môn chữa bệnh tới trị thương cho Già Dương.
Chỉ là......
Mẹ kiếp, bọn họ không dùng thuốc mê!
Xử lý miệng vết thương mà không gây mê quả thực chính là muốn mạng người mà.
Già Dương cắn chặt môi dưới làm nó trở nên trắng bệch, mồ hôi không ngừng từ trên trán chảy xuống, chỉ trong một phút đồng hồ, toàn bộ khuôn mặt đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Lúc đó La Lâm đang đứng cách đó không xa.
Sau khi nhân viên y tế chăm sóc xong vết thương, La Lâm hờ hững nhìn Tiêu Dương đang có chút ủ rũ.
Trên mặt anh ta không có nửa phần biểu tình nói: "Miệng vết thương đã xử lý tốt, sẽ không lưu lại bất kỳ di chứng gì. Còn mười lăm tiếng nữa mới trở lại hành tinh của Liên Minh chủ, trong khoảng thời gian này ngươi có thể nghỉ ngơi thật tốt."
Mà lúc này ngay đến cả một câu Già Dương cũng không nói được.
Cậu cảm thấy cơ thể mình đau đến chết lặng, linh hồn giống như đã thoát khỏi cơ thể mà phiêu du bên ngoài.
La Lâm cũng không có chờ Già Dương phản hồi lại, nói chuyện xong liền rời đi. Cánh cửa điện tử được đóng lại, trong lúc nhất thời, trong phòng giam chỉ còn lại một mình Già Dương.
Già Dương khẽ thở hổn hển.
Mồ hôi chảy dài trên má Gia Dương liên tục, hai tay sau ghế đã hoàn toàn không còn sức lực.
【 Này, cậu có ổn không? 】 Hệ thống hỏi.
Vừa rồi, bởi vì đau đớn nên dao động tinh thần của Già Dương liên tục lên rồi lại xuống, hệ thống sợ sẽ ảnh hướng đến cậu liền lặng lẽ rời đi, đợi một lúc sau cảm thấy tinh thần của cậu gần như ổn định mới quay trở lại.
【......Còn tốt. 】 Già Dương khàn giọng nói, nói có hai từ mà sức lực cả người cậu dường như đã dùng hết.
【 Ừm, cậu định làm gì tiếp theo? Theo tôi thấy thì có thể nhiệm vụ sẽ phải bỏ dở rồi. 】 Hệ thống thở dài, nó thật sự không muốn đổi ký chủ đâu.
Già Dương không nói gì.
Cậu chậm rãi nhắm hai mắt muốn nghỉ ngơi một hồi, ngay khi hệ thống cho rằng cậu không nói nữa, Già Dương liền mở miệng: 【78we231-9321'22】
【??? 】 Hệ thống.
【 Là số hiệu, số hiệu mà năm đó ta dùng để phát tin tức. 】 Già Dương yếu ớt nói bằng chất giọng khàn khàn.
Bởi vì quá đau nên Già Dương tạm thời quên đi cái thống khổ, đem nhiệm vụ lần trước ở thế giới này ôn lại một lần nữa. Rốt cuộc bởi vì đã rời thế giới này lâu lắm rồi nên rất nhiều chi tiết cậu đều đã quên.
Ít nhất cậu đã không còn cảm thấy đau như lần đầu nữa.
Đương nhiên, cậu cũng tìm được một ít thông tin hữu dụng.
Ví dụ như chuỗi số liệu kia.
Trong trận đại chiến cùng Trùng tộc năm đó, hắn đã làm cho nam chính nghĩ rằng bản thân đang gặp nguy hiểm muốn hắn tới cứu.
Mà thời điểm khi hắn tới cứu, Già Dương lại bắn hắn một phát súng.
Hơn nữa còn đâm một nhát dao vào ngực hắn.
Vì tránh để cho hắn truyền tống tin tức cứu viện đi, Già Dương đã đánh vớ toàn bộ cơ giáp của hắn, khiến nó không thể dùng được nữa.
Xem như là làm mọi thứ vô cùng thuận lợi.
Tiếp theo Già Dương nói những lời tàn nhẫn với nam chính rồi bỏ đi.
Đừng nhìn mấy bước đi tiêu sái đó của cậu, thực ra là lúc đó chân Già Dương đã mềm nhũn rồi.
Nguyên nhân chính là ánh mắt của nam chính vô cùng âm lãnh, Già Dương chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt như thế này từ hắn. Cậu không phân biệt được đó có phải là tức giận hay không, nhưng hắn cứ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cậu, nhìn đến mức Già Dương sợ đến hoảng.
Đương nhiên Già Dương cũng không cố ý muốn giết hắn, sau khi cậu rời đi, Già Dương nhanh chóng dùng mã hóa của hệ thống để gửi tọa độ của nam chính cho thuộc hạ của hắn.
Mà số hiệu kia, chính là thông tin của cơ giáp mà Già Dương dùng để gửi tin tức năm đó.
Nhưng Già Dương đã dùng thủ đoạn cao siêu để che giấu, nếu cậu không trực tiếp nói ra số hiệu này, đối phương sẽ không thể gửi y một cái tín hiệu như của cậu. Mà vừa rồi, Già Dương liền nghĩ tới điều này.
Hệ thống kinh ngạc: 【 Vậy là ký chủ định nói cho nam chính, là lúc trước chính cậu là người phát tín hiệu cứu hắn? 】
【 Ừm. 】 Trả lời xong, Già Dương hít một hơi, nói tiếp: 【 Nếu như vô dụng, thân phận của ta chắc là vẫn còn dùng được. 】
Ngay lúc Già Dương đang nói chuyện với hệ thống, đột nhiên vang lên tiếng mở cửa điện tử.
Già Dương gian nan ngẩng đầu, liền nhìn thấy một người đàn ông mặc áo khoác trắng đang bưng thức ăn đi vào
"Thiếu tướng." Đối phương có chút phức tạp nhìn Già Dương nói.
Sau khi nhìn chăm chú vào đối phương một lúc, rốt cuộc tầm mắt của Già Dương mới nhận ra người đi vào là ai.
Nhân viên y tế trước mắt này dường như là người thuộc phe gia tộc cậu.
"Ngươi......"
"Thiếu tướng." Đối phương thở dài một hơi, sau đó nói: "Ngài cần phải ăn, không ăn thì thân thể sẽ không chịu nổi, trung tá La Lâm phái tôi mang đồ ăn tới. "
Tuy rằng Già Dương là thiếu tá, nhưng thân phận của cậu không thấp.
Dù sao cũng là một nhân vật phản diện, mà thân phận của nhân vật phản diện đâu thể thấp được. Cha hắn là một trong năm vị tướng quân tài giỏi nhất, mà hắn còn là con trai của tướng quân, điểm xuất phát y hệt nam chính.
Già Dương cắn một miếng bánh mì mà cậu ta đưa cho, đồng thời nghĩ về việc nói cho cậu ta một số tin tức. Để cậu ta có thể tìm cách nói với cha cậu rằng hiện tại cậu đang nằm trong tay của nam chính.
Nhưng đối phương dường như hiểu được suy nghĩ của cậu.
Cậu ta lắc đầu thở dài nói: "Tướng quân đã biết ngài bị bắt được, nhưng ý tướng quân là giao quyền định đoạt của ngươi cho tướng quân Eros, ngài ấy sẽ không nhúng tay."
Già Dương: "......"
【 Tội nghiệp, đến cha ký chủ cũng không cần cậu nữa. 】 Hệ thống giống như thở dài tấm tắc nói.
Nói xong, hệ thống lại tiếp tục: 【 Tôi đoán rằng cha cậu đã bị cậu lừa không nhẹ, hiện tại nam chính nắm trong tay rất nhiều quyền lực, bất kể là quân bộ hay hội nghị. Gia tộc cậu hẳn là sẽ khó bảo toàn. 】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro