Chương 5
[Thời gian tường thuật bị buộc phải giáng đoạn, và Tsuna, người đang đắm chìm trong suy nghĩ lý do tại sao Kyoko mười năm trước lại xuất hiện, cuối cùng cũng nhớ ra rằng họ đang gặp nguy hiểm.
Sau khi né đòn của đối thủ, Tsuna không còn thời gian giải thích với Kyoko.
Ở phía bên kia, chiếc hộp rơi xuống đất, Gokudera tuyệt vọng nhìn Yamamoto, người đang cầm gậy bóng chày trong tay với vẻ mặt bối rối và Haru, người đang nhìn cậu với vẻ mặt kinh ngạc.
"Không thể... Vào thời điểm phiền toái như vậy... "
Nozaru: ? ? ?
Tuy nhiên, không chỉ có mình hắn, với tư cách là đối thủ của Nozaru cũng ngơ ngác nhìn tổ hợp kì quái này, nhưng dù sao hắn cũng không phải người hay bị vướng mắc, trong nháy mắc hắn quyết định tấn công trước.]
"Thật đáng thương." Reborn khô khốc nói và những người quen thuộc với anh ta có thể cảm nhận được sự hả hê trong lời nói của anh.
"Reborn!" Lal, người tập trung vào cốt truyện, ngay lập tức cảm thấy không vui. Những người mà cô mang đến sắp bị giết? Cái quái gì vậy? Tuy nhiên Reborn ở đây vẫn đưa ra những bình luận mỉa mai, đều này khiến cô muốn động thủ.
Byakuran nghiên đầu nhìn người bên cạnh Reborn: "Đúng vậy, trong ngươi thật đáng thương, Gokudera - kun~"
Trong giọng nói của anh ta có chút trêu chọc, ngay cả những người rất đọc đáo. Có thể phân biệt ngay lập tức. Anh ta không quan tâm Gokudera và Tsunayoshi, những người dường như đã đi vào ngõ cụt, thậm chí còn ăn một viên kẹo dẻo với tâm trạng vui vẻ.
Xanxus nhắm mắt lại và thốt ra một tiếng "tsk" lạnh lùng.
["Tớ đang nói với các cậu. Hãy nghe kỹ!" Nếu bạn không có cơ hội, tất nhiên bạn phải tự tạo ra nó. Với tư cách là một người lãnh đạo "vững vàng". Gokudera bắt đầu cảnh báo những người mới đến, "Dù sao thì mau rời khỏi đây, càng sớm càng tốt."
Cậu cảm thấy mình đưa ra câu trả lời hợp lý và xuất sắc nhất, nhưng những người khác lại không hiểu.
"Cái gì?" Bốn người đến từ mười năm trước ngơ ngác nhìn cậu, hiển nhiên không có phản ứng.
"Đừng có hỏi nữa, cô gái ngu ngốc!" Gokudera sau khi trải qua nghi ngờ nhân sinh thì phát hoả. Tình hình hiện tại không cho phép cậu nói thêm gì, những mười năm trước hoà bình, không ai có chút cảm giác nguy hiểm, cái này.
Bị ném đến tình huống kì lạ, Haru lập tức bộc phát: "Sao lại mắng tớ là ngu ngốc!"
"Bây giờ đây là cách duy nhất!"
"Gokudera - kun! Xin hãy giải thích rõ ràng cho tớ biết tại sao cậu mắng tớ là ngu ngốc!"]
Ông nói gà, bà nói vịt.
Haru ở ngoài màn hình ngượng ngùng che mặt, tuy biết "cô" không hiểu sự việc nên không chịu được lời mắng mỏ, nhưng bản thân ở ngoài màn hình vẫn rất xấu hổ. Đây là trường hợp khẩn cấp.
[Người đổ dầu thêm lửa có lẻ là Takeshi Yamamoto. Cậu ta nhìn xung quanh, vẫn giữ nguyên tư thế bóng chày: "Đây là đâu?"
Giọng nói của Gokudera đầy tuyệt vọng, nhóm ngoại lệ.
"Hiện tại không có thời gian giải thích! Dù sao thì chạy đi! Bằng không... "
Nozaru cuối cùng cũng tỉnh táo, hắn không chút do dự giơ vũ khí lên.
"Các ngươi không được chạy trốn!"
Ngọn lửa đỏ tấn công nhóm người.
"Rất tiếc!" Gokudera là người đầu tiên phản ứng và nhìn nhóm người đến từ mười năm trước.
Gậy bóng chày, cặp sách, bát và cơm bay lên trời.]
"Cho nên đây chính là lúc bị giết... " Nhìn mình không khỏi tuyệt vọng, Gokudera ánh mắt gần như trợn lên trời.
Với sự giúp đỡ của Reborn, anh ấy rất khó để thoát khỏi Mafia. Lúc này, nhìn bản thân tội nghiệp của mình, tâm trạng không hề dao động mà thậm chí còn muốn cười một chút. Nghĩ như vậy, ý tưởng thoát khỏi Mafia và gắn bó với cây đàn của anh cũng không sai?
[Thương vong phía Gokudera vẫn chưa xác định, nhưng cảnh phim lập tức chuyển sang phía Tsuna.
Thoạt nhìn, Taizaru, bậc thầy về cơ thể người, trông giống em trai Nozaru ngoài vẻ kiêu ngạo, còn có khối bụi cuồn cuộn và Kyoko.
Sau đó hai người chạy một mạch đã đi vào ngõ cụt.
Taizaru cuối cùng cũng dùng hết sức mạnh, đánh thành công thiếu niên tóc nâu.
Kyoko hoản sợ chạy về phía cậu không do dự: "Tsuna!"
Tuy nhiên, nỗi kinh hoàng lớn theo sau, "Cô bé, lượt sau là ngươi rồi!"
"Vĩnh biệt."
"A, Warehouse.avi." Cậu bé tóc xanh được Varia quay quanh phàn nàn một cách vô cảm. Anh luôn nghĩ rằng người tồi tệ nhất trên thế giới là người có gu thẩm mỹ kì lạ. Tuy nhiên nàng tiên dứa không mong rằng ngọn núi nào cũng cao hơn ngọn núi kia. Có lẽ anh đã hiểu lầm "thầy yêu" của mình.
Uni ngơ ngác nhìn anh, như thể đang suy nghĩ xem anh muốn nói gì.
Reborn trừng mắt nhìn Fran cảnh cáo.
"A, tôi sợ quá~" Fan tiếp tục dài giọng một cách vô cảm.
Cuộc tranh chấp nhỏ này không thu hút nhiều sự chú ý, với tư cách là một trong những nhân vật chính trên màn ảnh, Kyoko tỏ ra lo lắng, cậu bé đó có sao không?
["A!"
Cùng với tiếng hét, một bàn tay có ngọn lửa màu cam xuất hiện, nhanh chóng ấn cơ thể Kyoko xuống và né đòn.
Tuy nhiên, khi hình ảnh trở nên rõ ràng, họ nhận ra mình đã nhầm lẫn. Họ không chết mà là cảnh bế công chúa!
"Cái gì?" Taizaru kinh ngạc nhìn thiếu niên xuất hiện bên cạnh mình, nhất thời hoàn toàn quên mất phản ứng.
Ngọn lửa màu cam trong suốt phấp phới trên trán Tsuna, đôi mắt mà nâu ấm áp vốn có của cậu lúc này đã chuyển sang màu đỏ vàng, trong lạnh lùng và nghiêm túc hơn nhiều so với trước đây.
"Có phải... Tsuna?" Kyoko nói với vẻ không chắc chắn.
"Hô~ Màu sắc ngọn lửa của ngươi mang thuộc tính của bầu trời, rất hiếm thấy đấy cậu bé." Taizaru bày tỏ sự tò mò với cảnh tượng trước mắt, nhưng hắn cũng không quá coi trọng.
"Nhưng ta không có ý định chơi đùa với ngươi nữa. Dù sao con mồi lớn, hộ vệ Mưa vẫn đang đợi ta ở bên ngoài."
Byakuran xoa xoa viên kẹo dẻo trong tay, có chút thương hại.
Reborn xác nhận Byakuran biết rất nhiều chuyện, chẵng lẽ Sawada Nana xảy thai là do hắn gây ra? Nếu tên ngốc đó cuối cùng đánh bại được Byakuran.
Fran cuối cùng cũng điều chỉnh được tình trạng của mình và bắt đầu phàn nàn: " Nếu đánh bại được người đàn ông trước mặt, ngươi sẽ tiết kiệm được ít nhất mười năm khổ luyện, Râu Đen ngu ngốc."
"Râu của hắn chẳng phải màu vàng sao?" Vô thức hỏi.
"..." Fran không muốn chú ý đến bạn và trợn mắt.
[Reborn ở trong phòng dường như không chú ý trận chiến bên ngoài.
"Tôi không ngờ Vongola bị tiêu diệt... " Trước khi nhìn thấy anh ấy, tôi nghe thấy giọng nói của Reborn bắt đầu xuất hiện khi camera thay đổi.
"Những người đó... Những người Gia tộc Mirufiore bất ngờ tấn công trụ sở Vongola vào một ngày nọ." Một cận cảnh hàng rào bảo vệ màu tím được đưa ra và sau đó Lal và Reborn xuất hiện.
"Mirufiore, sử dụng sức mạnh của nhẫn và hộp, Vongola căn bản không chống cự được." Ngọn lửa đã bao quanh trụ sở của Vongola, cho thấy những người mặc đồng phục trắng bên ngoài đã tấn công thành công.
"Điều đó có nghĩa những kẻ đó đã chuẩn bị trước khi tấn công." Reborn trên màn hình nó ra suy nghĩ của mọi người.
"A, đúng, Môn Ngoại Cố Vấn vội vàng đi cứu Đệ Cửu, nhưng... " Lời nói mơ hồ, Đã giải thích rất rõ ràng vấn đề.
Rõ ràng, Reborn cũng xác nhận điều này: "Hoàn toàn mất liên lạc, phải không?"
"Họ mất tích cùng với Đệ Cửu." Điều này ám chỉ các thành viên Môn Ngoại Cố Vấn đã đến tiếp viện cho Đệ Cửu.
Reborn im lặng một lúc: "Vậy mục đích của những kẻ đó là gì?
"Tôi không biết." Lal rõ ràng không biết nhiều về Mirufiore, vì sao đây cũng là một gia tộc mới và thành tựu lớn nhất là tiêu diệt Penge. Sát nhập với gia tộc Quillionero và được thành lập.
"Nhưng điều chắc chắn duy nhất là họ muốn tiêu diệt Gia tộc Vongola."
"Xóa bỏ Vongola... Cách tiếp cận này thật quá lộn xộn!"]
Tình hình hiện tại cũng là tiêu diệt Vongola ư? Không, có điều gì đó không ổn. Đó chỉ là chống lại sự cai trị đẫm máu của Xanxus... Nhưng trên thực tế, nó không khác gì tiêu diệt gia tộc Vongola, dù sao chỉ có một người thừa kế, Xanuus. Vongola chắc chắn sẽ im lặng.
Bọn họ sẽ bị những gia tộc nhỏ khác trấn áp, cùng diệt vong không khác bao nhiêu.
Thực ra họ biết rõ điều này.
Chẳng lẽ định mệnh Vongola sẽ bị Mirufiore tiêu diệt?
Sawada Iemitsu không khỏi quay đầu nhìn Byakuran, người mặc đồ trắng. Anh ta chỉ nhìn màn hình với vẻ vô cùng thích thú, hai vợ chồng họ ra, người có vẻ quan tâm nhất chắc là Byakuran.
Anh không thể không nhìn cái kết của Vongola.
"Chó ăn thịt chó." Mukuro Dokuro nhận xét. Dù sao thì anh cũng không hứng thú với Mafia. Nếu Byakuran lãnh đạo đoàn cảnh sát chăm sóc Mafia Vongola, anh có lẽ hạnh phúc hơn.
Tuy nhiên, Byakuran cũng là một Mafia.
Thật dễ dàng cho Mukuro Dokuro, người không hề biết rằng mình sẽ trở thành "chó" cắn Byakuran.
["Cậu lùi lại." So với giọng nói lúc trước, giọng nói bây giờ của thiếu niên rõ ràng thay đổi và lạnh lùng hơn.
Cô gái không khỏi tuân theo chỉ dẫn của đối phương.
Khi cô gái rút lui, bàn tay của thiếu niên sáng lên ngọn lửa trong trẻo và bắt đầu tấn công kẻ thù.
Công kích của Taizaru không có tác dụng, hắn nhanh chóng bị cậu áp chế.
Nhưng thiếu niên lúc này cũng không rõ ràng về phương pháp tấn công, nên bất lực nhìn đối phương mở một chiếc hộp khác.
Những chiếc gai đen lập tức mọc ra từ lưng của Taizaru, sau đó đâm thẳng toàn bộ vào cơ thể cậu bé.
Rất nhiều máu phun ra.
"Tsuna... Tsuna!!!" Tiếng hát cháu trai của cô gái vang vọng khắp phòng chiếu.]
Những người vốn luôn sống trong thế giới hòa bình, chưa từng chứng kiến cảnh tượng như vậy bỗng nhiên trở nên náo động. Suy cho cùng, biết rõ anh là một chàng trai trẻ, một chàng trai non nớt.
Nhưng chàng trai trẻ đang nguy hiểm đến tính mạng.
Dù có bao nhiêu điềm báo cũng không có cảm giác chân thật, khi máu thật bắn ra tung tóe, thực sự khiến họ cảm thấy sợ hãi.
"Nuôi xong rồi à? Đồ rác rưởi!" Xanxus, người không bao giờ che giấu sự bất mãn của mình, cong môi, với ánh mắt giễu cợt không thể nhầm lẫn.
Nó chính xác, bọn họ ở trong thế giới bóng tối không có cảm giác đặc biệt gì về điều này, nhiều khi bước ra ngoài ngọn lửa khiến họ cảm thấy ấm áp và sáng sủa.
Nana nắm chặt tay và cầu nguyện mình sẽ không có chuyện gì xảy ra với Tsuna, nhưng ngay cả bà cũng biết chính xác lượng máu đó có ý nghĩa gì.
Bà không làm gì được.
__________
Tác giả có lời muốn nói:
Hoạt hình thì không có nhiều máu, trong truyện tranh thì thực sự là máu chảy... Đây là dựa trên truyện tranh.
29/4/2024
Chúc mọi người nghỉ lễ vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro