Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27 : Cập kê


Khánh công yến tuy rằng tạm thời đã qua đi,nhưng lại ấp ủ một đợt sóng ngầm bên trong. Lúc này sinh nhật của Chúc Dao cũng cận kề, mà năm nay lại vừa đúng đến tuổi cập kê của Chúc Dao. Bởi vậy Chúc Dao.Bởi vậy phủ ngự sử cũng gấp rút chuẩn bị yến hội ăn mừng, tổ chức vào hai ngày tới. Chúc Dao cũng mời rất nhiều người, mà phần lớn đều là công tử tiểu thư danh giá, dù sao Chúc Dao cũng chỉ là một hài tử hơn mười tuổi, đương nhiên sẽ mời nhiều bằng hữu thường xuyên qua lại. Nhưng Chúc Dao là chi nữ ngự sử, nàng còn có thân phận là chất nữ của Hoàng hậu , bởi vậy cũng có rất nhiều đại thần sẽ đến chúc mừng, mà mục đích đương nhiên đó là giữ hảo quan hệ với ngự sử đại nhân cùng Hoàng hậu.

Nam Vận thế mà cũng có ở trong danh sách được mời, bất quá nếu cẩn thận suy nghĩ, nhìn có vẻ vô ý, nhưng đều đã được tính toán. Nam Vận hiên tại là Ôn nghi huyên chủ, xem như là có danh hào, hơn nữa Nam Vận ở trong kinh thành có danh tiếng tốt đẹp, về tình về lý đều phải mời Nam Vận.

Hơn nữa với tính cách của Chúc Dao, lúc này mời Nam Vận tham gia lễ cập kê, tất nhiên còn có ý khác. Chúc Dao vốn thích Hoắc Minh Thành, nhưng nàng ta lại biết được Hoắc Minh Thành ái mộ Nam Vận, tự nhiên sẽ sinh ra ghen tị cùng ghen ghét, đối với Nam Vận càng ngày càng sinh hận ý, , tự nhiên nghĩ khát vọng một chút. Những lần trước đều gặp Nam Vận ở trong cung, Chúc Dao tuy ngang ngược, cũng không dám ở trước mặt Hoàng Thượng nhằm vào Nam Vận, huống chi Hoàng thượng còn ưu ái Nam Vận như vậy. Mà lúc này đây lễ cập kê được tổ chức ở Ngự sử phủ, lần này nàng là chủ nhân của yến hội, đối với Nam Vận mà nói, Chúc Dao tự nhiên sẽ có nhiều cách để đối phó.

Thế sự khó lường, vận mệnh cũng không có cách nào phỏng đoán được. Kiếp tước Nam Vận cùng Chúc Dao đối lập nhau, cuối cùng là ta sống ngươi chết. Mà đời này mặc dù Nam vận chưa chủ động báo thù với Chúc Dao, các nàng vẫn tự sinh ra ân oán. Chẳng qua điểm khác nhau đó là kiếp trước Nam Vận ở thế bị động, mà kiếp này lại nắm quyền chủ động. Có thể nói, Chúc Dao tuy kiêu ngạo ương ngạnh, tính cách ích kỉ, quyết cùng với Nam Vận đấu đến cùng, đời trước là nàng ta thắng, đời này, còn chưa biết được.

Nam Vận đang ở trong Nam phủ, liền nhận được thiệp mời Chúc Dao phái người đưa tới.

Thược Nhi nhìn thiệp mời, đối với Nam Vận nói: "Tiểu thư, Chúc Dao này vẫn luôn xem thường chúng ta, tại sao lại còn mời chúng ta tham gia lễ cập kê của nàng ta?"

Lần trước ở chùa Vạn Ân bị Chúc Dao nhục nhã, Thược Nhi vẫn nhớ kỹ. Lúc này Chúc Dao lại mời tiểu thư đến tham gia yến hội, Thược Nhi thật sự không rõ, chỉ nghĩ nếu Chúc Dao làm như vậy chỉ khiến bản thân mất mặt mà thôi.

"Đây là điểm chênh lệch của em cùng Chúc Dao, Chúc Dao tuy rằng điêu ngoa tùy hứng, nhưng được cái tâm tư kín đáo, , cực có lòng dạ người, hôm nay đưa tới thiệp mời, khiến chúng ta bắt buộc phải tham dự lễ cập kê của nàng ta, đơn giản là muốn ra oai phủ đầu khiến cho chúng ta nan kham thôi."

Nam Vận hiểu rõ Chúc Dao, nàng ta tính cách tàn nhẫn độc ác, có thù tất báo, , phía trước từng ở Nam Vận di động ăn qua mệt, sao có thể không đòi lại, hơn nữa Nam Vận biết Chúc Dao còn thích Hoắc Minh Thành, nếu như đoán không lầm, ở yến hội này, khẳng định Hoắc Minh Thành cũng sẽ tham gia.

"Chủ nhân là đại tiểu thư, em chỉ là một nha hoàn, cùng với chủ nhân có chênh lệch là đương nhiên." Thược Nhi ba hoa.

"Em như vậy không thể được, thực dễ bị hại. Xem ra bổn tiểu thư cần phải dạy dỗ em thật tốt." Nam Vận cười nói. Với tính cách của Thược Nhi nếu gặp người như Chúc Dao nhất định sẽ bị hại, Nam Vận đối với Thược Nhi tình như tỷ muội, đương nhiên không muốn chuyện này phát sinh. Nếu như Thược Nhi luôn bên cạnh Nam Vận, Nam Vận còn có thể bảo vệ, chăm sóc, chính là nếu như Nam Vận có lúc cần phải rời khỏi Thược Nhi, thì thật không dám nghĩ, bởi vậy Nam Vận liền nghĩ cách dạy dỗ một phen.

"Tiểu thư, người đừng nghiêm túc như vậy. Dù sao em vẫn luôn bồi tiểu thư, tiểu thư thông minh như vậy, có tiểu thư ở đây là tốt rồi." Thược Nhi cho rằng Nam Vận nói giỡn. Kỳ thật nha hoàn có tính cách như thế nào đều có liên hệ với tiểu thư của mình, Nam Vận kiếp trước ôn nhu trí thức, tâm địa hiền lương, tâm tư đơn thuần, Thược Nhi đương nhiên cũng tương đối đơn giản, không có lòng dạ gì. Nếu như kiếp này sống lại không có ký ức của kiếp trước, Nam Vận tự nhiên vẫn có tính cách như trước, cũng đừng nói chuyện dạy dỗ Thược Nhi. Trái lại Chúc Dao cùng nha hoàng của nàng ta, Chúc Dao được nuông chiều thành tính, nha hoàn của nàng ta tự nhiên cũng vậy, lỗ mãng vô lễ, biểu hiện rất rõ ràng ở lần trước khi gặp nhau ở Vạn Ân tự.

"Suy nghĩ của em thực là..."

Thời gian dần trôi đi, cuối cùng cũng tới lễ cập kê của Chúc Dao.

Ngự sử yến hội đương nhiên không thể so sánh với Hoàng cung, nhưng quy mô cũng cực kì lớn, Hoàng Hậu nương nương lại đích thân tham gia. Tuy vậy Hoàng thượng lại không có tham gia, bởi có thể khiến Hoàng Thượng tới chúc mừng trên đời này không có mấy người. Nhưng Hoàng Hậu nương nương lại có thể, Hoàng hậu nương nương tới tham gia lễ cập kê của chất nữ mình đương nhiên không ai dám bàn tán. Trừ Hoàng thượng thì một ít đại thần, các công tử thiếu gia cũng đều tới. Ngự sử cũng là danh môn vọng tộc, uy lực không nhỏ.

Hoàng hậu nếu tới, như vậy đương nhiên là chủ trì, Hoàng hậu ngồi ở trên chủ tọa chậm rãi mở miệng nói: " Hôm nay là lễ cập kê của Chúc Dao, được chư vị hậu ái hôm nay đến đây để tham gia yến hội này, ai gia thay mặt cảm tạ chư vị."

"Hoàng Hậu nương nương nói gì vậy, có thể tham gia yến hội của Chúc Dao tiểu thư đã là vinh hạnh ."

"Hoàng Hậu nương nương khách khí rồi."

"Hoàng Hậu nương nương nói như vậy là muốn làm khó vi thần a."

Hoàng Hậu nương nương nói lời cảm tạ đương nhiên các đại thần phía dưới đều không dám nhận, các đại thần ngươi một lời ta một ngữ, không làm cho Hoàng Hậu mất mặt, càng không làm cho Ngự sử mất mặt.

"Dao nhi, hôm nay là lễ cập kê của ngươi, chúng đại thần cùng các tiểu thư thiếu gia tới đây đều để chúc mừng, trước đây có nghe nói Dao nhi ngươi có tài múa lợi hại, hôm nay nhân cơ hội này biểu diễn một chút, coi như là để cảm tạ chư vị một chút. Không biết ý của chư vị như thế nào?" Hoàng hậu nói.

Chúc Dao không nói cũng biết. lúc trước mọi hào quang đều bị Nam Vận cướp. vô luận là tiệc mừng thọ của Hoàng thượng hay khánh công yến, Nam Vận đều là tiêu điểm của mọi người đều chú ý, đều được mọi người tán dương. Trong lòng Chúc Dao tự nhiên sẽ không thoải mái, hiện giờ có cơ hội đương nhiên muốn thể hiện thật tốt.

Mà Hoàng hậu đã mở miệng, các đại thần còn dám không đồng ý sao?

"Dao nhi đương nhiên nguyện ý, bất quá xin chư vị chờ một chút, Dao nhi thay trang phục một lát." Chúc Dao hướng Hoàng hậu cùng các đại thần nói, sau đó liền rời đi.

Chỉ chốc lát sau Chúc Dao đã trở lại, lúc này nàng một thân khoác vũ y đỏ, đầu cắm tước linh, khăn che mặt thực dài, chân đeo một bộ xuyến chi bằng bạc, thoạt nhìn như là tiên nữ hạ phàm. Chúc Dao tuy rằng tính cách kém cỏi, nhưng trời sinh lệ chất, có một dung nhan mĩ lệ.

Được mọi người nhìn chăm chú, Chúc Dao hết mực thể hiện, nàng đưa mình uốn lượn, dáng như trong mộng. Toàn thân nàng linh hoạt như một con rắn. Nàng khẽ rung mình từ đầu ngón tay trái tới bả vai, lại từ bả vai truyền đến đầu ngón tay phải. Bạc xuyến trên chân cũng rung rinh theo, mỗi động tác đều thực tự nhiên, lưu loát, giống như đóa Bạch Liên nổi lên trên mặt nước. Nhẹ nhàng tựa chim én, thanh thoát như bồ câu. Dáng múa mỹ lệ, thân thể nhạy bén nhẹ như gió, không thể không nói điệu nhày này của Chúc Dao thực kinh diễm lòng người. Chúc Dao vừa mới múa xong, từng đợt vỗ tay vang lên vang động, theo sau đó là ca ngợi không dứt.

"Kì diệu, không nghĩ vũ đạo của Chúc Dao tiểu thư lại lợi hại như vậy."

"Thật sự là xuất sắc a, đúng là được mở mang tầm mắt."

"Chúc Dao tiểu thư nhảy một điệu thực mỹ lệ, lúc trước ít người nhắc đến, đúng là khó tìm a."

'Chúc Dao tiểu thư ngoài việc có dáng dấp trời sinh, vũ đạo lại càng tinh diệu a."

Bất quá Thược Nhi ở một bên trộm nói:" Hừ, vũ đạo này còn không bằng một góc của tiểu thư."

Đương nhiên lời này trừ bỏ Nam Vận những người khác đều không nghe được.

"Hoàng Hậu nương nương, ngự sử đại nhân, phu nhân, hôm nay là lễ cập kê của tểu thư, hiện tại cũng đã đến tuổi cưới hỏi của tiểu thư, vi thần cả gan hỏi một câu, không biết đại nhân an bài như thế nào?" Lúc này một vị đại thần đột nhiên nói. Đích xác, nữ tử đều sớm kết hôn, hiện giờ Chúc Dao cũng gần tuổi cập kê, cũng nên bàn tới chuyện cưới xin rồi.

"Cái này là chuyện tiểu nữ tự quyết định, chỉ cần tiểu nữ thích, với lại tiểu nữ vẫn chưa bao giờ nói qua chuyện này, bởi vậy chúng ta cũng chưa có an bài gì." Phụ thân Chúc Dao, ngự sử đại nhân nói.

"Nam Vận cho rằng Hoắc Minh Thành công tử là một lựa chọn không tồi." Lúc này Nam Vận đột nhiên đứng ra nói.

"Hoắc công tử là đích tử của Hoắc tướng quân, Hoắc công tử cùng Chúc tiểu thư trai tài gái sắc, Tướng quân phủ cùng Ngự sử phủ cũng là môn đăng hộ đối, Hoắc công tử cùng Chúc tiểu thư là trời sinh một cặp a." Lời từ trong miệng Nam Vận nói ra, khiến cho Chúc Dao thực giật mình. Lúc trước nàng ta vẫn luôn sợ Hoắc Minh Thành sẽ bị Nam Vận đoạt đi, không nghĩ tới hiện tại Hoắc Minh Thành lại được Nam Vận đẩy về phía mình.

"Chẳng lẽ nàng ta không thích Hoắc Minh Thành?" Chúc Dao suy đoán trong lòng, nhưng mặc kệ nguyên nhân gì, Nam Vận hiện tại là đang giúp mình, giúp mình cùng Hoắc Minh Thành tác hợp. Nhưng Nam Vận thật là vì giúp Chúc Dao sao?

"Nam tiểu thư nói đúng, hai người này đúng là trời sinh một cặp, hai nhà liên hôn là mục đích chung a." Một đại thần lúc này cũng đứng ra nói, đồng tình chuyện tác hợp giữa Chúc Dao cùng Hoắc Minh Thành.

"Hoắc công tử, không biết công tử nghĩ thế nào?" Hoàng hậu đối với Hoắc Minh Thành hỏi. Kỳ thật, Hoàng hậu tương đối vừa lòng Hoắc Minh Thành, Chúc Dao nếu có thể gả cho Hoắc Minh Thành, Hoàng Hậu cũng sẽ thập phần vui vẻ. Cho dù trước đó vài ngày, chuyện Hoắc Minh Thành tàn sát nạn dân bị truyền ra, nhưng chuyện này cũng có khả năng là giả, Hoàng hậu cũng sẽ không so đo.

"Hoàng Hậu nương nương, chư vị đại thần."Hoắc Minh Thành nghe Hoàng Hậu dò hỏi, hướng về mọi người hành lễ, theo sau nói:

"Cảm tạ các vị đã nâng đỡ, nhưng tại hạ đã có người trong lòng, bởi vậy sợ là phải tạ lỗi với sự hậu ái của chư vị cùng với Chúc Dao tiểu thư."

Lời Hoắc Minh Thành nói tức khắc khiến cho bầu không khí của yến hội quỷ dị, các đại thần khi nãy sôi nổi tác hợp cho hai người cũng im lặng không nói. Sắc mặt CHúc Dao trắng bệch, không dám nhìn Hoắc Minh Thành, nàng biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì.

"Không biết là vị cô nương nào có thể được Hoắc công tử ưu ái?" Hoàng Hậu nghe được Hoắc Minh Thành nói, ẩn ẩn có chút không vui, vô luận như thế nào hôm nay cũng là lễ cập kê của chất nữ Chúc Dao, Hoắc Minh Thành cho dù ái mộ nữ tử khác cũng không thích hợp để nói ra ở đây.

"Kỳ thật vị cô nương này hôm nay cũng ở chỗ này, nàng chính là Nam Vận tiểu thư, lần đầu tiên nhìn thấy Nam Vận tiểu thư tại hạ đã đem lòng ái mộ, cứ thế mà càng ngày càng lún sâu." Hoắc Minh Thành tiếp tục nói làm cho yến hội trong nháy mắt liền an tính lại, trường hợp bây giờ có thể dùng từ thập phần xấu hổ để hình dung.

Nam Vận có chút ngoài ý muốn nhìn Hoắc Minh Thành, không nghĩ tới Hoắc Minh Thành sẽ ở trường hợp này nói thích nàng, như vậy thành kiến của Chúc Dao với nàng càng ngày càng thâm sâu, đương nhiên Nam Vận không ngại, bởi nàng trọng sinh, vận mệnh của Chúc Dao cùng Hoắc Minh Thành nàng đã sớm có chủ đích. Nam Vận không thèm để ý, Chúc Dao lại càng không thể. Chúc Dao gắt gao nhìn chằm chằm Hoắc Minh Thành, sắc mặt trắng bệch, nước mắt trong suốt ở trong mắt lập lờ. Tùy rằng nàng đã biết Hoắc Minh Thành thích Nam Vận, nhưng ở chính cập kê chi lễ của nàng, trong lúc mọi người tác hợp nàng với hắn, hắn lại nói bản thân thích người khác, mà lại thích cái người kia. Trong lòng Chúc Dao bi phẫn đan xen, đối với Nam Vận trong lúc nhất thời hận ý càng thêm mãnh liệt. Nàng có thể không trách Hoắc Minh Thành, thậm chí có thể tiếp tục thích hắn, nhưng nàng lại không thể tha thứ cho Nam Vận.

Sau khi nghe được Hoắc Minh Thành vốn là thích Nam Vận, tuy rằng có chút ngoài ý muốn, nhưng lại hợp tình hợp lý. Từ các phương diện mà nói, Nam Vận so với Chúc Dao đều ưu tú. Chuc Dao được nuông chiều ngang ngược, Nam Vận ôn nhu ưu nhã, bằng không cũng sẽ không được Hoàng Thượng sắc phong ôn nghi huyện chủ. Hai người chênh lệnh lớn nhất, có lẽ chỉ là thân phận. Chúc Dao là ngự sử chi nữ, Nam Vận tuy rằng là chi nữ của thương nhân có tiếng bậc nhất kinh thành, nhưng nếu chân chính so sánh thì kém rất nhiều. Bất quá sự chênh lệch này cũng được thu nhỏ lại khi Nam Vận được phong là Ôn nghi huyện chủ, bởi vậy từ các phương diện mà nói, Hoắc Minh Thành thích Nam Vận mà từ chối Chúc Dao mọi người đều có thể hiểu được.

Sau một hồi hỗn độn, yến hội tự nhiên không thể tiếp tục náo nhiệt. Chủ nhân không còn nhiệt tình, các khách nhân tự nhiên cũng không ngây ngốc ở lại, bây giờ mọi người chỉ cảm thấy như ngồi trên đống lửa. Bởi vậy chỉ chốc lát sau, mọi người đều hướng Hoàng hậu cùng ngự sử cáo từ, Nam Vận cũng cùng Thược Nhi rời khi Ngự sử phủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro