Chương 18 : Trở về
1k views, như đã hứa, ra liền 5 chương~~~(từ chương 18->22)
Enjoy~~~~
p/s: nếu như đọc mà mn chỉ thấy đến chương 19, thì tải lại trang sẽ ra nhé.
__________________
Sau khi bồ câu đưa thư đi, Nam Vận đó là ở trong phòng chờ đợi tin tức. Nàng cũng biết, cho dù là Lăng Các muốn biết Vân Du Tử cần một ít thời gian, sốt ruột cũng vô dụng.
Nam Vận không có chờ tin tức Vân Du Tử, nàng đang chờ phụ thân trở lại.
"Tiểu thư tiểu thư, lão gia đã về rồi!"
Thược Nhi vui sướng chạy vào khuê phòng, bào cho Nam Vận rằng phụ thân nàng Nam Hoa Trọng đã trở về.
"Thật sao?" Nam Vận thực vui mừng, nếu không tính kiếp trước, Nam Vận cũng thật lâu rồi không có gặp phụ thân nàng, nhịn không được nhanh chóng đi tới tiền viện.
"Tiểu thư, bất quá..." Thược Nhi ấp úng.
"Bất quá làm sao vậy? Ngươi đừng làm ta sợ, không phải lão gia làm sao đi?"
Nhìn thấy bộ dạng của Thược Nhi, Nam Vận sợ hãi, nàng quý trọng nhất là người thân, vì thế liền vội vàng hỏi.
"Không đúng không, lão gia không có việc gì, chỉ là lão gia còn mang theo một người trở về." Thược Nhi cũng biết Nam Vận lo lắng cho phụ thân mình, liền không dám giấu diếm nữa.
"Đi, trước tiên ra ngoài nhìn xem." Nam Vận không có nghĩ nhiều, cũng không dám nghĩ nhiều, lập tức đi ra ngoài, việc kiến đến phụ thân quan trọng hơn.
Khi Nam Vận tới đại sảnh, người trong phủ đại đa số đã tới đông đủ, bao gồm mẫu thân của nàng.
"Phụ thân, nương, phụ thân người rốt cuộc cũng trở lại."
Nam Vận tiến tới, trong đôi mắt ấn hàm lệ quang. Lo lắng lâu như vậy, hiện tại bây giờ có thể buông bỏ.
"Ân." Nam Hoa Trọng lãnh đạm lên tiếng.
Nam Vận ngẩn người, nàng đột nhiên cảm thấy lần này phụ thân nàng trở về rất kỳ quái, Nam Vận là đại tiểu thư duy nhất của Nam gia, cho tới nay đều được mọi người cưng chiều. Phụ thân nàng thì lại càng đặc biệt yêu thương nàng, coi nàng như là ngọc quý trên tay, cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa, hiện tại tại sao lại lãnh đạm như vậy?
"Phụ thân, vị này chính là?"
Nam Vận tuy rằng cảm thấy phụ thân nàng có chút kỳ quái, nhưng là cũng không có suy nghĩ nhiều, có thể là đi đường bôn ba, ngựa xe mệt nhọc đi. Lúc này nàng cũng thấy người mà Thược Nhi nói, người mà Nam Hoa Trọng mang về. Trước mắt nữ tử này thoạt nhìn so với mẫu thân của nàng trẻ hơn nhiều, mỹ lệ đoan trang, lẳng lặng đứng cạnh Nam Hoa Trọng, mặt mày mỉm cười, không nói một lời.
Nghe được Nam Vận hỏi, Nam Hoa Trọng không có trả lời, mà dắt tay nữ tử bên cạnh, nhìn nàng ta, trong mắt phảng phất cưng chiều.
"Phụ thân!"
Nhìn động tác của Nam Hoa Trọng, Nam Vận sinh nghi, nàng phần nào đoán ra được thân phận của nữ tử trước mặt.
"Vừa vặn các ngươi đều ở đây, ta tuyên bố một chuyện. Nàng kêu Dương Nhu, một thời gian nữa ta sẽ cưới nàng vào phủ."
"Phụ thân, ngươi biết ngươi đang nói cái gì sao? Người ra biển thời gian dài như vậy chưa về, mẫu thân ở nhà mỗi ngày vì người mà lo lắng, thắp hương cầu nguyện, hiện giờ ngài trở về lại đối đãi với mẫu thân như vậy sao?"
Nam Vận thực tức giận, nàng không chấp nhận được, lập tức hướng về phía Nam Hoa Trọng nói.
"Câm miệng! Ý ta đã quyết, ai cũng không cần nhiều lời!"
Nam Hoa Trọng phất tay áo lập tức phẫn nộ quát.
"Phụ Thân!"
Nam Vận kinh ngạc nhìn phụ thân chính mình, từ nhỏ đến lớn người đều không có quát lớn với nàng, hiện giờ thế nhưng bởi vì một nữ nhân không rõ lai lịch mà đối với nàng tức giận.
"Phụ thân..." Nam Vận vừa mới chuẩn bị nói cái gì nữa, nhưng là bị mẫu thân nàng ngăn lại.
"Vận Nhi, đừng nói nữa. Phụ thân ngươi vừa trở về, một đường bôn ba khẳng định cũng mệt mỏi, trước tiên để phụ thân ngươi đi nghỉ ngơi đi."
"Nương, người?" Nam Vận nhìn mẫu thân của nàng, có chút không cam lòng.
"Bảo phòng bếp chuẩn bị vài món, vì lão gia đón gió tẩy trần, sau đó ta sẽ tự mình xuống bếp làm mấy món ăn sáng chúc mừng lão gia bình an trở về." mẫu thân Nam Vận đối với hạ nhân phía sau nói.
"Không cần phiền toái như vậy, tùy tiện ăn một chút là được rồi."
Nam Hoa Trọng dường như không nhìn ra hảo ý của thê tử mình, lãnh mặc nói một tiếng, rồi cùng Dương Nhu hướng phòng cho khách đi tới. Dương Nhu vừa đến, tạm thời không có cớ ở tại phòng chính.
"Nương, ngươi vì cái gì muốn cản con?"
Nhìn Nam Hoa Trọng cứ như vậy mang theo Dương Nhu ra ngoài, Nam Vận rốt cuộc nhịn không được, lập tức đi tới cạnh mẫu thân, thắc mắc.
"Chúng ta vào phòng ngươi rồi nói." Nam mẫu không có lập tức trả lời Nam Vận, mà là cùng Nam Vận hướng bên trong khuê phòng mà đi đến.
Vừa vào trong phòng, Nam mẫu giống như bỏ đi lớp ngụy trang, nhịn không được mà lã chã rơi lệ. Nam Vận nhanh chóng đóng của phòng, rồi đỡ mẫu thân nàng ngồi lên giường.
"Nương, người nói không có việc gì đi?" Nam Vận nhìn mẫu thân mình, quan tâm hỏi.
"Không có gì, nương không sao." Nam mẫu chùi nước mắt, miễn cưỡng cười nói.
"Nương, người vừa rồi vì cái gì mà không phản đối phụ thân lập vị nữ tử kia làm trắc thất? Người còn ngăn con, là bởi vì con sao?" Nam Vận loáng thoáng đoán ra được nguyên nhân.
"Nam gia tuy là đệ nhất thương nhân phủ ở kinh thành, ta cùng phụ thân ngươi cũng thành hôn nhiều năm, chính là nhiều năm như vậy chỉ có ngươi là một nữ nhi, Nam gia không có nhi tử, Nam gia nếu như vẫn không có một nam nhi truyền thừa hương khói, như vậy người nối nghiệp sẽ là kẻ khác." Nam mẫu tuy rằng thương tâm,nhưng vẫn phân tích rõ ràng.
"Nhiều năm như vậy, mẫu thân vẫn cảm thấy thập phần áy náy, hổ thẹn với Nam gia. Phụ thân ngươi cưới Dương Nhu, nếu có thể có người nối dõi, nương cũng giảm bớt áy náy."
"Nương..."
Nghe được mẫu thân nói, Nam Vận trong lúc nhất thời không biết nói gì để an ủi. Cùng là nữ nhân nàng cũng biết, một nhi tử có thể khiến cho địa vị mẫu thân như thế nào. Đời trước ở trong cung, nàng sinh hạ Triệt Nhi cũng có thể cảm giác được.
"Bất quá, mẫu thân người có hay không cảm giác lần này phụ thân trở về giống như thay đổi thành người khác."
Nam Vận lập tức nhớ tới điểm khác biệt của phụ thân, đối với mẫu thân hỏi.
"Ngươi cũng cảm giác được?"
Nam Vận là nữ nhi còn cảm nhận được, Nam mẫu là thê tử vài chục năm cùng chung chăn gối làm sao mà không cảm nhận được đây.
"Phụ thân trước kia đối với người trong phủ rất ôn hòa, càng đừng nói đối với mẫu thân cùng con, ngày thường đều sẽ luyến tiếc nói một câu, hôm nay lại tức giận mắng con câm miệng, sau đó lại làm lơ mẫu thân. Chính là, cha là người chung tình, đối với nương tình cảm sâu đậm, như thế nào hiện tại lại thay đổi như vậy?"
Nam Vận nghi hoặc, cùng mẫu thân phân tích.
"Ngươi cũng đừng nghĩ nhiều, có thể phụ thân ngươi đi buôn đã xảy ra chuyên gì, cũng có thể phụ thân ngươi đi đường mệt mỏi, qua mấy ngày liền tốt. Phụ thân ngươi vẫn là rất yêu thương ngươi."Nam mẫu thực sự thực hiền thục, lúc này cũng không quên an ủi Nam Vận.
"Nương, con không có việc gì, chủ yếu là người."
Nam Vận xác thật không để trong lòng chuyện Nam Hoa Trọng quát lớn nàng, nàng từng chết một lần rồi, hơn nữa kiếp trước sau khi nàng chết Nam gia cũng bị tịch thu tài sản chém hết cả nhà, hiện giờ kiếp này, nàng có thể nhìn thấy phụ thân, hơn nữa mọi người đều mạnh khỏe đã thỏa mãn lắm rồi.
"Hảo, ta không có việc gì. Ta đến phòng bếp xem một chút, phụ thân ngươi vẫn luôn thực thích ăn đồ ăn ta làm, ra biển lâu như vậy nhất định thực hoài niệm tay nghề của ta, ta đi làm vài món sở trường cho phụ thân ngươi nếm thử." Nam mẫu vỗ vỗ đầu Nam Vận , nói xong liền đi ra ngoài.
Nam Vận chỉ có thể tùy ý để mẫu thân rời đi, Nam Vận tuy thông minh, nhưng lúc này cũng không có cách, thực là bế tắc. Hiện giờ chỉ có thể hy vọng điều tra ra lai lịch của Dương Nhu kia.
Không cần nói cũng biết, tiếp theo Nam phủ gia yến thực không tốt. Nam mẫu tự mình xuống bếp làm rất nhiều món ăn mà Nam Hoa trọng Thích, chính là Nam Hoa Trọng cũng không có ăn, toàn bộ thời gian ăn cơm đều vội vàng hỏi han ân cần, hỏi Dương Nhu xem cái này ăn có ngon không, cái kia có hơp khẩu vị không, khiến cho Nam mẫu ở một bên thập phần xấu hổ. Nam Vận thực sự nhìn không được, liền trực tiếp trở về phòng.
Trở về phòng, Nam Vận đau đầu suy nghĩ, kiếp trước phụ thân cùng nương vẫn luôn thực ân ái, không có phát sinh chuyện như hôm nay. Như vậy kiếp trước cùng kiếp này rốt cuộc vì cái gì mà phát sinh. Thời điểm Nam Vận sống lại, Nam Hoa Trọng sớm đã ra biển, cho nên quỹ đạo sinh hoạt của Nam Hoa Trọng, Nam Vận không trực tiếp ảnh hưởng, chính là Nam Hoa Trọng mang theo Dương Nhu trở về cho thấy, kiếp này rất nhiều chuyện đã xảy ra biến hóa. Nam Vận không chắc, ở tình huống của phụ thân, quỹ đạo sinh hoạt xảy ra biến hóa, như vậy việc khai triển kế hoạch báo thù với Chúc Dao cùng Hoắc Minh Thành, liệu có hữu dụng? Nam Vận trong mắt nổi lên một tia mê mang cùng bất lực. Nói thế nào Nam Vận chỉ là một nữ tử, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, cho dù nội tâm trở nên cường đại, nhưng có nhiều chuyên phải thừa nhận là khó thể giải quyết được.
Nam Vận lại nghĩ tới Vân Du Tử, hiện tại chỉ có thể hy vọng Lăng Các tìm được Vân Du Tử, chữa trị đại dịch, ngăn cản Hoắc Minh Thành lạm sát người vô tội, sau đó có thể hay không chữa tâm bệnh của mẫu thân nàng.
Nam Vận cũng biết sốt đều vô dụng, chuẩn bị đi ngủ, một lòng hy vọng Lăng các không hổ danh là đệ nhất tổ chức tình báo mau chóng tìm được Vân Du Tử.
Đêm tối dần dần bao phủ không gian, vô số sao trời nhô ra, đêm làm hơi ẩm ở trong không khí từ từ thấm vào đất.
Sao đầy trời, khung cảnh tĩnh mịch.
Một hắc ảnh đột nhiên xuất hiện tường cao Nam phủ, hai chân vừa ở dưới đất cách tường cao mấy trượng, thoắt một cái đã nhảy vào bên trong Nam phủ. Hắc ảnh nhanh chóng di chuyển, tựa như Nam phủ là chốn không người, liền sau đó là đã tới bên trong sân thượng khuê phòng của Nam Vận, hành động không ai phát hiện.
Hắc ảnh đi tới trước cửa phòng Nam Vận, đang chuẩn bị mở cửa đi vào, đột nhiên ngừng lại. Hắc ảnh tháo bỏ mặt nạ, lộ ra một khuôn mặt anh tuấn, hắn chính là Ngôn Trạch Thần. Ngôn Trạch Thần sửa lại quần aosl sau đó trên mặt lộ ra vẻ mặt tươi cười tự cho là mê người, nhẹ nhành gõ cửa.
"Cộc, cộc ,cộc"
"Ai?" Nam Vận không có ngủ sâu, Ngôn Trạch Thần vừa mới gõ cửa liền lập tức biết.
"Là ta" Ngôn Trạch Thần đáp.
"Vào đi"
Lần trước Ngôn Trạch Thần thần không biết quỷ không hay đem ngọc hạc vào bên trong phòng này, hiện tại có thể lặng lẽ lẻn vào, Nam Vận vẫn là thập phần kinh ngạc, thuận miệng đáp.
_________________________________________
Trăng thanh gió mát, cô nam quản nữ:)))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro