Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quyển 3 - 07

Thiên môn – Cầu Vượt

☆ Chương 7

Sau khi nghỉ trưa, Tề Ninh và Tống Hi Thành cứ ngồi xem như vậy cho đến khi mỏi lưng.

"Cứ tiếp tục như vầy không ổn, nhiều xe quá chiếc nào cũng rất có thể là nó."

Nút giao thông Hán Trung Môn liên kết với khu công nghiệp mới phía Tây thành phố B và khu nhà cũ phía Đông, cũng xem như tuyến đường giao thông quan trọng, lượng xe hầu như là dùng mỗi giây để tính xem có bao nhiêu chiếc.

Tề Ninh trầm ngâm, kéo thời gian đến 5 giờ 45 phút. Ánh sáng mặt trời còn chưa tỏ, bầu trời vẫn còn mấy ngôi sao sớm mập mờ. Vì vẫn còn sớm nên trên cầu chỉ thỉnh thoảng xuất hiện vài chiếc xe, hình ảnh cũng mơ hồ.

Có người gõ cửa: "Sếp Tề!"

Tề Ninh bấm nút pause: "Mời vào."

Tiểu Vương của Trung tâm Pháp y cầm báo cáo bước vào: "À, chủ nhiệm Lưu bảo tôi đến bổ sung thông tin vừa mới phát hiện."

"Xin mời nói."

Tiểu Vương máy móc nói: "Nguyên nhân cái chết của nạn nhân là do hít thở không thông, nhưng phần phổi và lưng đều có vết dao rất rõ ràng. Trên người nạn nhân còn có nhiều chỗ bị bầm và tróc da."

Tề Ninh nhíu mày: "Có ảnh chụp không?"

Tiểu Vương gật đầu: "Có, còn có một chuyện, DNA của hung thủ trùng khớp với một vụ án khác."

Tề Ninh đứng bật dậy, có chút kinh ngạc: "Lúc nào, ở đâu, tính chất vụ án?"

"Là thành phố S kế bên, cũng là hiếp trước giết sau, đã rút được tinh trùng trong người nạn nhân và nó hoàn toàn trùng khớp với nhau, chủ nhiệm Lưu nói việc này có thể sẽ giúp được mọi người."

Thấy Tề Ninh sa người vào suy nghĩ, Tống Hi Thành nhận mệnh tiễn người: "Cám ơn cậu Tiểu Vương, cũng chuyển lời cảm ơn của chúng tôi đến chủ nhiệm Lưu."

Tề Ninh nhìn kỹ vết thương trên người nạn nhân, trầm tư nói: "Đột nhiên bị hãm hiếp nạn nhân nhất định sẽ giãy dụa, nên trên người có vết bầm là chuyện đương nhiên, nhưng vết thương dày đặt thế này thật sự rất kỳ quái."

Tống Hi Thành yên lặng nghe hắn nói: "Tớ nghĩ địa điểm hung thủ cường bạo hẳn là trong một không gian nhỏ hẹp, cho nên mới dễ dàng va chạm tạo thành vết thương như vậy."

"Không gian nhỏ hẹp có rất nhiều chỗ, có thể là nhà, có thể là thang máy, có thể là nhà kho. Còn có thể là phương tiện giao thông nào đó."

"Trí tưởng tượng rất tốt." Tề Ninh ngồi xuống, tiếp tục xem video.

Tống Hi Thành tìm trong đống băng ghi hình, chọt Tề Ninh: "Tề Ninh, cuốn này cậu xem chưa?"

Tề Ninh liếc mắt: "Ừm, chưa xem. Vị trí nào?"

"Ở giữa đường núi Tây." Tống Hi Thành mở laptop bên cạnh ra, "Phương hướng cụ thể thì có khả năng cách hiện trường vứt xác chỉ 40 – 50m."

Tuy Tề Ninh không quay đầu lại nhưng giọng nói rất nghiêm túc: "Có phát hiện lập tức nói cho tớ biết."

Căn phòng yên tĩnh trở lại, nhưng nó lại khiến cho người ta có cảm giác an tâm đến khó hiểu. Tống Hi Thành đang xem cũng không nhịn được mỉm cười, có vẻ cuộc sống sinh hoạt của mình nên là thế này, cùng anh em thân thiết làm chuyện mình thích. Cảm giác bực bội lúc trưa thoáng cái đã bình phục, chỉ cảm thấy vô cùng dễ chịu và thoải mái.

Đến lúc 6 giờ 09 phút, một chiếc xe bus du lịch chậm rãi dừng lại ở một giao lộ, khoảng 3 – 4 phút sau thì rời khỏi, lúc này nó cách địa điểm vứt xác tầm 20m. Ban đầu Tống Hi Thành không để ý lắm, nhưng sau đó lại có một chuyện kỳ lạ xảy ra, chiếc xe bus này đột nhiên tăng tốc quay đầu xe rồi biến mất trong khung hình camera. Tim Tống Hi Thành đột nhiên đập nhanh hơn, yên lặng chờ đợi, quả nhiên 20 phút sau chiếc xe bus đó lại xuất hiện rồi lập tức chạy vút đi.

"Tề Ninh!" Tống Hi Thành cất cao giọng.

Tề Ninh lại gần, Tống Hi Thành tua ngược lại cho hắn xem, gương mặt hắn cũng bắt đầu hiện ra thần sắc hưng phấn.

"5 giờ sáng đi làm nạn nhân sẽ đi qua đầu đại lộ đó."

Khi chiếc xe bus du lịch màu xanh da trời xuất hiện lại trong khung hình, Tống Hi Thành và Tề Ninh cùng liếc nhìn nhau, cũng không nhịn được bật cười.

Tề Ninh đẩy cửa phòng ra, phân phó cho đội Lữ Thận Ngôn ở phòng bên ngoài: "Lập tức xem lại các địa điểm nạn nhân sẽ đi qua và những địa điểm gần nơi vứt xác, lưu ý một chiếc xe bus du lịch màu xanh da trời, bảng số xe là HA24109, sau khi tìm được lập tức nói cho tôi biết."

Đóng cửa lại, hắn cười nói: "Lần nay bạn học Tống Hi Thành đã lập được công lớn, thời điểm kết án báo cáo tớ nhất định sẽ đề tên cậu lên trên đầu."

Tống Hi Thành lắc đầu: "Cái đó thì không cần, cậu ít bóc lột tớ lại một xíu là được rồi."

Hai tiếng sau, vào lúc 3 giờ 10 phút chiều thứ bảy, Phương Na Na đang xem phim cùng bạn trai, Lý Cường đang làm việc nhà giúp mẹ và vợ, lão Trương đang đưa con gái đến lớp học thêm toàn bộ bị gọi về tập hợp, Đội chuyên án Đặc nhiệm 1013 bắt đầu tổ chức hội nghị lần thứ hai.

"Mọi người." Cách Tề Ninh mở màn trước sau như một, cũng cố gắng bỏ qua ánh mắt bi phẫn của các đồng nghiệp.

"Vụ án này chúng ta kéo dài đủ lâu rồi, hiện tại tôi muốn thông báo với mọi người đã có tiến triển mới."

Phương Na Na nói thầm: "Vụ án này vốn rất đơn giản mà, là do sếp lần này quá chậm chạp, bận bịu sắp xếp cho Tiểu Tống xem mắt thì có."

Tề Ninh tuy ngoài cười nhưng trong lòng không cười: "Vậy đồng chí Phương Na Na, nếu cô nói bản án này rất đơn giản thì xin mời cô phân tích điểm tâm đắc nhất của mình cho mọi người đi?"

"Không không, với tôi mà nói thì nó vẫn rất khó. Vẫn là sếp nói, sếp nói."

Hà Mộ ở bên cạnh cười nhạo: "Không tăng ca mà còn dám cằn nhằn, cô tưởng sếp tụi này là mèo sao."

Thấy sắc mặt Tề Ninh không ổn đang muốn gây khó dễ, Tống Hi Thành ho nhẹ hai tiếng, nhắc nhở bọn họ đừng dẫn lửa thiêu thân nữa.

"Đầu tiên, theo báo cáo của pháp y và giám định, chúng ta không khó để kết luận dưới cầu vượt vành đai xanh đó chỉ là hiện trường vứt xác, không phải hiện trường gây án cưỡng gian rồi giết chết đầu tiên. Mà theo điểm đặc thù của thi thể, những vết thương nhỏ và máu bầm dày đặt này cho thấy địa điểm gây án tương đối nhỏ hẹp."

"Sau khi phân tích lối sống và sinh hoạt của nạn nhân, chúng ta đều biết rõ bọn họ là công nhân từ nơi khác đến làm thuê tại khu công nghiệp mới, mỗi ngày phải dậy sớm đi bộ đến nơi làm việc. Còn hung thủ rất có thể cũng thường xuyên qua lại trên tuyến đường bọn họ đi qua, từ đó dụ dỗ hoặc là cưỡng bức xâm hại nạn nhân." Hắn dừng một chút để sắp xếp lại mạch suy nghĩ, "Hơn nữa chúng ta cũng đã loại trừ các mối quan hệ xã giao của nạn nhân, loại trừ khả năng báo thù và giết vì tiền tài, vậy nên đây có thể là vụ án tình cờ gặp rồi hãm hiếp giết người của hung thủ."

Lữ Thận Ngôn từ một suy ra ba: "Vậy nên lúc nãy sếp mới bảo mọi người để ý chiếc xe bus du lịch kia, thời gian di chuyển cũng khá gần hiện trường gây án, nên rất có thể chủ nhân chiếc xe đó là đối tượng tình nghi?"

"Đúng vậy, hơn nữa đó còn là xe du lịch, trong xe có chỗ ngồi để hung thủ đưa nạn nhân lên, không gian nhỏ hẹp lại còn có tay vịn, trong lúc giãy dụa đúng là rất dễ tạo ra vết thương, rất phù hợp với điểm đặc thù của thi thể." Hà Mộ nói tiếp.

Tề Ninh rất tán thưởng, gật đầu nói tiếp: "Hơn nữa còn có một điểm mọi người cần phải chú ý, nếu chiếc xe này là xe cá nhân thì các cô gái còn có thể cảnh giác, nhưng nếu là một chiếc xe bus dán biển du lịch thì sao? Đa số sẽ nới lỏng cảnh giác rồi bị hung thủ lừa gạt lên xe, sau đó giết người vứt xác."

"Nếu đã như vậy, chúng tôi lập tức đi điều tra chiếc xe bus này!" Bành Cương đứng bật dậy, tràn ngập ý chí chiến đấu.

Tống Hi Thành gật đầu: "Đúng vậy, huống hồ chúng ta đã có được mẫu tinh trùng của hung thủ, chỉ cần DNA trùng khớp nữa là đầy đủ chứng cứ, có thể bắt người rồi."

Tề Ninh uể oải nhìn bọn họ, tiếp tục ra quyết định: "Theo thông tin của Trung tâm Pháp y, thành phố S cũng có vụ án hiếp trước giết sau giống vậy, DNA lại trùng khớp với DNA hiện tại chúng ta có được, cho nên tên hung thủ này gần như đi khắp nơi để tìm người mưu sát."

Nhóm Phương Na Na lập tức xì xào bàn tán, hiển nhiên ai nấy đều cảm thấy tên hung thủ này thật biến thái buồn nôn.

"Tên hung thủ này quá cực đoan, chẳng lẽ thật sự là vì diệt khẩu mới đi giết người sao?"

"Mấy cô gái đó cũng thiếu cảnh giác quá, sao lại dễ bị lừa như vậy, xung quanh không có ai tới cứu bọn họ sao?"

...

Lấy sổ ghi chép ra, Tề Ninh chia đội: "Lữ Thận Ngôn, cậu đi điều tra danh tính tài xế chiếc xe đó, sau đó phối hợp với Cơ quan cảnh sát tỉnh H nhờ bọn họ giúp chúng ta bắt người. Lý Cường, anh liên hệ Viện kiểm sát lấy giấy xin bắt người. Tống Hi Thành, lão Trương, Hà Mộ còn có Bành Cương, bốn người đi bắt gã về. Xét thấy vụ án này có sức ảnh hưởng lớn, tôi nghĩ nên áp tải đến thành phố B là tốt nhất."

Tống Hi Thành có hơi ngạc nhiên: "Sếp, cậu không đi?"

Tề Ninh cười cười: "Tớ chờ mọi người về."

. : .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro