mark lee biến thành mèo rồi.
1.
mark lee đã mất tích.
lúc đầu, na jaemin nghĩ rằng do anh quá bận rộn với lịch trình và không có thời gian trả lời tin nhắn cho đến khi nhận được cuộc gọi từ lee haechan vào buổi tối.
"mark có ở chỗ cậu không?"
na jaemin đang cho ba chú mèo con của mình ăn: "không, không phải là các cậu có lịch trình à?"
"đúng vậy, nhưng mà sáng hôm nay anh ấy không đến."
tay na jaemin dừng lại khi đang đổ thức ăn cho mèo. "sáng nay mình không gặp ai cả, mình còn tưởng anh ấy vội rời đi cơ, thậm chí ngay cả túi xách cũng không mang theo."
đến giữa trưa còn dặn dò một câu "nhớ ăn cơm nhé."
nhưng không ai trả lời.
"không có, cả ngày hôm nay đều không có tin tức của anh ấy, mình nghĩ là do các cậu bận." na jaemin dùng khăn ướt lau miệng cho mèo con, vô thức vuốt ve bộ lông của lucy.
"chỉ là luyện tập thôi, nhưng việc không thể liên lạc được với anh ấy hoàn toàn không giống mark một chút nào."
"đã thử gọi về nhà chưa."
"có liên lạc với anh trai rồi, nhưng mình không dám nói là không tìm được anh ấy, sợ chú và dì lại lo lắng."
na jaemin nhất thời không biết phải nói gì, quá mức đột ngột rồi.
nửa phút sau, cậu nói: "mình sẽ thử lại. nếu đến lúc đó mình vẫn không tìm thấy anh ấy, thì chúng ta hãy gọi điện báo cảnh sát."
sau khi cúp điện thoại, na jaemin lập tức gọi cho mark lee.
không có gì ngạc nhiên khi không có ai trả lời.
một tin nhắn khác: "bảo bối ơi, anh đâu rồi?"
"đừng làm em lo lắng chứ."
na jaemin ngơ ngác ngồi trên ghế sofa, nhìn điện thoại di động mãi vẫn không phát ra tiếng động, luna nhẹ nhàng nhảy lên ghế sofa, nằm bên cạnh em, chậm rãi tựa đầu vào lòng na jaemin.
na jaemin nhìn đôi mắt tròn xoe của mèo con và hoa văn trên trán nó, em dùng đầu ngón tay xoa tròn, trong lòng cảm thấy bình tĩnh hơn một chút.
2.
điện thoại đột nhiên rung lên.
na jaemin suýt chút nữa từ trên sofa nhảy cẫng lên: "alo?"
"alo chào cậu, thợ kỹ thuật lắp đặt máy nước nóng đang ở trước khu nhà của cậu, xin hỏi cậu có ở nhà không?" một giọng nói xa lạ vang lên mang theo giọng điệu không hề quen thuộc.
na jaemin choáng váng đầu óc.
nhớ lại tuần trước khi mark lee đến đây, anh đã nói áp lực nước trong máy nước nóng có vẻ không ổn định, tìm kiếm trên mạng thì thấy rất đơn giản, hình như chỉ cần thay một bộ phận thôi là được.
ngày hôm kia, mark lee còn đến với mấy món dụng cụ sửa chữa đầy tâm huyết, sau khi loay hoay trong phòng tắm mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng máy nước nóng không sử dụng được nữa.
thế là tối hôm đó, ngược lại hai người còn rất thích thú khi nghỉ qua đêm tại phòng dành cho cặp đôi của khách sạn.
kết quả là tối qua khi mark lee đến thì thấy có người lắp máy nước nóng mới nhưng vì đã quá muộn nên anh hẹn thợ kỹ thuật ngày thứ hai lại đến để lắp đặt.
tối hôm qua hai người lại đi tắm hơi.
na jaemin nhìn thời gian, đã là sáu giờ tối, thời điểm giao thoa giữa mùa thu và mùa đông, trời thường tối rất sớm.
"vâng có, phiền anh đăng ký ở chỗ nhân viên bảo vệ một chút, bọn họ sẽ để anh vào, vẫn là tòa nhà của ngày hôm qua, đúng vậy, tôi sẽ xuống dưới lầu đón anh."
người thợ kỹ thuật lại đến vào ngày thứ hai, nhưng mark lee đã mất tích.
3.
người thợ kỹ thuật đó họ park, còn mang theo cả một người thợ học việc trẻ tuổi tên kimho, cả hai đều nói giọng địa phương của jeolla-do, vô cùng cởi mở.
khoảnh khắc kimho nhìn thấy khuôn mặt của na jaemin, cậu ta đã thốt lên: "chà, cậu ấy là một ngôi sao này."
cả ba chú mèo con của na jaemin đều bị nhốt trong phòng ngủ vì sợ chúng nhìn thấy người lạ sẽ bị chạy loạn khắp nơi.
na jaemin mở cửa phòng chứa đồ, để thợ kỹ thuật park và người học việc vào trong lấy bình nóng lạnh ra, còn em thì đi rót nước.
cuối cùng, giọng nói trầm ấm của kimho lại vang lên: "thầy ơi, trong này có một con mèo con." na jaemin tay cầm bình nước run run, nước đổ cả ra bàn.
4.
có một con mèo nhỏ màu đen.
trông nó hình như là vừa mới lớn, thân hình khỏe mạnh và bộ lông khá dày, đôi mắt tròn xoe khi nhìn em, nhưng na jaemin vẫn cho nó vào thùng chứa đồ.
sau đó đem nó đặt ở ngoài cửa, sau khi người lắp đặt rời đi, khử trùng qua ngôi nhà một lần.
na jaemin vừa ôm chiếc thùng vừa đi đến bệnh viện thú cưng vừa suy nghĩ xem con mèo này đến từ đâu.
nhà kho quanh năm khóa trái nên cửa sổ cũng không đóng kín, nhưng hôm nay khi cậu đi xem thì rõ ràng là cửa sổ đã bị đóng kín.
con mèo nhỏ màu đen không biết là đi vào trong đó từ lúc nào, lúc bị phát hiện, nó ở giữa căn phòng chứa đồ ngơ ngác nhìn na jaemin.
na jaemin thậm chí còn gửi tin nhắn cho bộ phận quản lý tài sản, nhờ họ tìm giúp xem con mèo này là của ai.
con mèo nhỏ màu đen không ăn uống gì, ngoan ngoãn chui vào trong thùng giấy, không ngừng nhìn chằm chằm na jaemin qua khe hở.
bác sĩ đã kiểm tra, thấy con mèo nhỏ không có vấn đề gì, thực sự là một nhóc con trưởng thành rất khỏe mạnh.
con mèo nhỏ màu đen dụi đầu vào bàn khám bệnh, na jaemin vuốt ve bộ lông của nó để an ủi.
na jaemin nghĩ rằng con mèo nhỏ này khỏe mạnh như vậy chắc chắn không phải là mèo hoang, có lẽ là nó đã được thuần hóa, chủ nhân chắc hẳn sẽ rất lo lắng.
con mèo nhỏ nhận được rất nhiều tình yêu thương, na jaemin nhẹ nhàng nhéo má nó.
"nó vẫn chưa triệt sản, có cần triệt sản cho nó không?" bác sĩ hỏi.
na jaemin rõ ràng cảm nhận được con mèo nhỏ màu đen toàn thân đều đã trở nên cứng ngắc, giống như bộ lông của nó sắp sửa nổ tung.
xoa xoa đầu nó, "bỏ đi, đây không phải là mèo của tôi, không thể quyết định được."
5.
na jaemin một lần nữa nhìn người của bộ phận quản lý tài sản hỏi xem trong khu nhà có con mèo nào bị lạc không.
em nói sẽ giúp họ chăm sóc cho nó trước, nếu cần thì liên hệ với em càng sớm càng tốt.
con mèo nhỏ màu đen được đặt trong phòng chứa đồ, trên ổ cho mèo cũ của 3lu.
nhưng nó không chịu ngồi lên, bất cứ khi nào na jaemin cố gắng đặt nó lên ổ, nó sẽ quay lại và nhảy ra khỏi ổ cho mèo.
na jaemin nghĩ có lẽ nó không thích mùi của 3lu.
tìm kiếm xung quanh, em phát hiện ra chiếc hộp bìa cứng lớn đựng bình nước nóng mới vẫn còn ở đó, na jaemin tìm được một chiếc áo len cũ rồi trải nó vào bên trong.
con mèo nhỏ màu đen hài lòng nằm xuống.
6.
cho con mèo nhỏ màu đen một đống đồ ăn nhưng mãi cái gì cũng chẳng chịu ăn.
na jaemin đoán có lẽ là nó không thích nhãn hiệu thức ăn cho mèo này.
"quả nhiên là được cưng chiều từ nhỏ, đến cả đồ ăn và chỗ ngủ cũng phải chọn lựa kỹ càng." na jaemin cười và vỗ đầu nó.
đặt bát nước xuống trước mặt nó rồi nói: "uống nước đi."
cũng chịu uống nước rồi.
luna đi theo na jaemin vào phòng chứa đồ, nhưng nó không có phản ứng gì khi nhìn thấy con mèo nhỏ màu đen.
mặt khác luke lại lao tới và tát một cái bép lên mặt con mèo nhỏ màu đen.
con mèo nhỏ màu đen cũng không chống trả, nó túm lấy ống quần na jaemin, nằm xuống, chui vào trong lồng ngực của na jaemin
luke muốn đuổi theo nhưng lại làm đổ bát nước.
na jaemin nhìn vũng nước trên mặt đất, thật là đau đầu, đột nhiên em muốn khóc, không biết tại sao, nhưng dường như có thứ gì đó trống rỗng đang tồn tại.
7.
"báo cảnh sát đi."
na jaemin nhận được tin nhắn từ lee haechan.
"ừm, mình cũng không liên lạc được."
giao diện khung chat với mark lee hiện lên rất nhiều tin nhắn.
"cục cưng, anh ăn tối chưa?"
"người lắp đặt máy nước nóng đến rồi."
"người học việc kia chỉ nhìn thoáng qua thôi cũng có thể biết em là một ngôi sao đó~"
"bọn họ đi rồi."
"trong nhà xuất hiện một con mèo nhỏ."
"lông màu đen."
"vẻ ngoài trông vừa thông minh lại vừa ngốc."
"đôi mắt to và tròn."
"[hình ảnh]"
"giống như anh vậy."
"anh đang ở đâu."
"mark lee, anh nói đi."
na jaemin nửa nằm nửa ngồi trên ghế sofa, nỗi lo lắng mà em giấu kín suốt một đêm cuối cùng cũng bộc phát vào lúc này.
ánh sáng phía trên đầu chói mắt đến mức na jaemin phải đưa tay lên che mắt.
anh ấy có thể đi đâu được chứ?
na jaemin không thể nghĩ ra bất cứ điều gì mà mark lee đã nói về việc rời đi.
anh nói muốn đưa em về canada.
toronto bây giờ có tuyết rơi sao? nhưng tại sao anh lại không đưa em đi cùng.
8.
na jaemin cảm thấy một vật ấm áp và mềm mại nằm trên ngực mình.
đó là con mèo nhỏ màu đen đang ngước nhìn na jaemin.
đôi mắt màu vàng với con ngươi đen tròn phản chiếu khuôn mặt bất động của na jaemin.
nó lặng lẽ tiến tới và chạm vào má na jaemin.
nó giơ chân lên và nhẹ nhàng chạm vào mắt na jaemin min, như thể nó muốn na jaemin nhắm mắt lại.
trời đã khuya, ba nhỏ tên lu đã yên bình chìm vào giấc ngủ trong phòng ngủ.
na jaemin nhìn đôi mắt tròn xoe của nó rồi đưa tay lên nhéo má con mèo nhỏ màu đen, "trông mày có chút giống với mark lee."
nói xong, em liền nói lời xin lỗi: "xin lỗi, đáng lẽ ra tao không nên gọi mày là tiểu quỷ phiền toái."
em đứng dậy ôm con mèo nhỏ màu đen vào lòng, cúi đầu dùng chóp mũi cọ lên cái bụng mềm mại của nó.
con mèo đen nhỏ đặt chân lên cổ na jaemin, trông như muốn ôm na jaemin.
"chúc ngủ ngon bé cưng."
9.
đồng hồ báo thức reo lên mấy tiếng vào buổi sáng ngày hôm sau.
na jaemin nằm trong vòng tay của mark lee, sốt ruột đánh lên ngực anh: "mau tắt đồng hồ báo thức." mark lee giơ tay tắt đồng hồ báo thức, khi quay lại, anh ôm na jaemin chặt hơn và cúi đầu hôn lên mặt na jaemin.
na jaemin thậm chí còn không mở mắt, em muốn đẩy mặt của mark lee ra.
"hôn một cái thì có làm sao đâu nào."
"đêm hôm qua em đã có một giấc mơ." na jaemin nói, từ từ mở mắt ra và nhìn mark lee.
"giấc mơ gì."
"em mơ thấy anh bị biến thành một con mèo."
"cái gì cơ?"
"thật mà, anh bị biến thành một con mèo nhỏ màu đen, không một ai có thể tìm thấy anh, anh trốn trong nhà kho, còn bị luke đánh nữa."
"thế anh có dễ thương không?"
"hả?"
"anh nói nếu như anh biến thành một con mèo nhỏ sẽ rất dễ thương, vậy em có muốn nuôi anh không?"
"dễ thương thì dễ thương, nhưng chúng ta không thể nuôi thêm một con mèo nữa trong nhà được."
mark lee cúi đầu hôn em một cách mãnh liệt.
"ưm... anh nghe em giải thích đã..."
10.
na jaemin đứng trong phòng tắm và sửng sốt khi nhìn thấy chiếc máy nước nóng mới toanh.
"mark lee, anh thay máy nước nóng khi nào vậy?"
_the end_
231130
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro