Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

003

Edit + beta: HngThnhNgan
――――


Rốt cuộc lướt qua đời nhau về điều gì vậy?

Thủ lĩnh Dazai tạm thời không thể chết.


Tóm tắt: Oda Sakunosuke lấy lại được ký ức. Sawada Tsunayoshi (HITMAN REBORN) xuất hiện.

――――




Thời điểm Oda Sakunosuke nhớ lại, vẫn còn trong trạng thái chưa có mục tiêu.

Lúc này, mặc dù hắn quyết định không làm sát thủ, nhưng cũng giống vậy không biết làm gì. Chỉ biết thiếu niên giết người đã từ bỏ kỹ năng sinh tồn duy nhất của mình, liều lĩnh cố gắng quay trở lại cuộc sống bình thường.

Chỉ là sau khi nhớ lại ký ức tương lai, hắn rất nhanh liền có mục tiêu. Hắn ở Trụ sở Thám Tử Vũ Trang rất vui vẻ, bản thân cũng là ở nơi đó mới dần dần cho là mình có tư cách viết, viết tiểu thuyết, cho nên hắn quyết định bây giờ tiếp tục đến nơi đó.

Nhưng hiện tại có muốn đến Trụ sở Thám Tử Vũ Trang không... Oda Sakunosuke nghĩ đến cảnh tượng bi thảm trong Long Đầu Kháng Tranh ở Yokohama.

Nếu ở Trụ sở Thám Tử Vũ Trang, mình vẫn có thể nhặt được Sakura, Kousuke, Shinji, Yu và Katsumi chứ?

Khác với những đứa trẻ sau này, chúng là những đứa trẻ đã mất đi người thân trong trận chiến này, lại không muốn vào cô nhi viện.

Nếu không nhặt được, sẽ lặng yên không tiếng động mà chết đi.

―― Nếu nhờ Ranpo giúp đỡ, vẫn có thể nhặt được.

Oda Sakunosuke có đủ lòng tin vào Edogawa Ranpo, sau khi đạt được cái kết luận này, vẫn quyết định hiện tại đi Trụ sở Thám Tử Vũ Trang. 

Mặc dù mình có được ký ức tương lai những vẫn không có cách ngăn cản trận chiến kia, nhưng dù như thế nào đi nữa, vẫn hy vọng rằng những sinh mạng này vẫn có thể cứu như trước, sau đó có thể cứu nhiều hơn.

Nói cách khác lần này có thể mình phải nuôi thêm nhiều đứa trẻ ―― Nếu không thì dứt khoát nhặt luôn đứa trẻ tên "Dazai Osamu" đi?

Đột nhiên suy nghĩ này nảy ra, chính bản thân Oda Sakunosuke cũng giật nảy mình.

Khoảng thời gian này, đúng thật Dazai Osamu chỉ là một đứa trẻ, nhưng trong ký ức thì người đó lại là thủ lĩnh Port Mafia, và là kẻ thù! 

Cậu ta vẫn là một nhân vật nguy hiểm đã biến Port Mafia thành một con quái vật khổng lồ có thể so với cả quốc gia chỉ trong vòng 4 năm, vậy tại sao lại muốn đón đứa trẻ ấy về nuôi? 

―― Có lẽ là lần gặp nhau duy nhất, xuất hiện trước mặt mình lại chỉ là một đứa trẻ đang khóc thút thít.

Lúc đó khi đối mặt với Dazai Osamu, vậy mà lại dần dần tin tưởng. Thế là, Oda Sakunosuke nghi ngờ người đối diện đã ảnh hưởng đến tinh thần của hắn, và đã nói ra những lời thật sự quá đáng.

Không lâu sau đó, liền nhận được tin người đó nhảy lầu tự tử.

―― Có lẽ căn bản là thủ đoạn gì đó vô dụng rồi, vậy là những gì Dazai Osamu nói đều là sự thật ư?

Nói rằng ở một thế giới khác, cả hai chúng ta là bạn.

Suy nghĩ này vài năm về sau, không chỉ một lần xuất hiện trong đầu Oda Sakunosuke, sau đó hiện tại lại xuất hiện một lần nữa.

Chỉ là muốn nuôi, Oda Sakunosuke cũng không biết phải đi đâu để nhặt người đó... Ranpo chắc chắn sẽ biết đi?

"Ở Ý, người mà cậu muốn tìm."

Oda Sakunosuke vừa đến trước cửa Trụ sở Thám Tử Vũ Trang chuẩn bị tài liệu xin gia nhập, bên trong lập tức truyền ra câu nói mơ hồ.

Đã nói với cậu ta rồi à? Còn chưa vào cửa, Ranpo đã biết mình đang nghĩ gì rồi.

"Mặc dù đã nghe nói qua, nhưng quả nhiên anh thật sự rất đỉnh."

"Đó là đương nhiên rồi! Tôi là Thám tử lừng số một thế giới, quý ngài Ranpo!"

Hóa ra không phải nói chuyện với mình, là ủy thác sao? Oda Sakunosuke nghĩ.

"Tóm lại nhất định phải mang tên nhát gan kia về! Chàng trai đội mũ ~"

Sau câu nói này, cửa của Trụ sở Thám Tử Vũ Trang mở ra. Sau đó là một thiếu niên có mái tóc màu cam mắt xanh, cả người phối màu cực kỳ sáng xuất hiện trước mặt Oda Sakunosuke.

―― Dazai Osamu chắc cũng tầm tuổi cậu bé này nhỉ?

Oda Sakunosuke nghĩ như vậy, và thiếu niên cũng không ngờ tới có người đang đứng trước cửa nên dừng lại, gật đầu một cái, sau đó lách qua người đối diện, đi lướt qua bên cạnh hắn.




Khi Nakahara Chuuya xuất phát, Dazai Osamu đã rời đi nửa năm.

Khoảng thời gian như vậy, đủ để anh rời khỏi Nhật Bản và đến Ý, nơi gọi là khởi nguyên của Mafia.

"Tên tôi là Dazai Osamu... Ơ, tên này có vấn đề gì sao?"

Dùng một thủ thuật nhỏ, cố ý được "mời" vào gia tộc Mafia lớn nhất Vongola, toàn bộ quá trình suôn sẻ đến không ngờ.

Đã lâu rồi Dazai Osamu không tự đặt mình vào nguy hiểm, từ sau khi trở thành thủ lĩnh, anh vẫn sống ở trong văn phòng tối om như cỗ quan tài.

Nhưng sau khi thật sự làm điều này, lại dường như theo bản năng ―― Theo logic mà nói, mọi người hẳn là nên cảm thấy hoài niệm hoặc có những cảm xúc khác vào thời điểm này, thế nhưng Dazai Osamu lại chỉ cảm thấy trống rỗng.

Rồi sau khi đạt được mục đích rất tự nhiên phát hiện ra rằng thủ lĩnh Vongola đang hợp tác với anh, cho nên bọn họ mới có thể gặp nhau. Tựa hồ lúc đầu, bên kia đang có ý đinh tiết lộ một số thông tin cho anh.

"Ồ, thái độ này... Là đã từng thấy tên của tôi trong sách giáo khoa rồi sao? Nhưng những người bình thường lại không có ý kiến gì cả."

Không cần người đối diện trả lời gì, Dazai Osamu rất nhẹ nhàng liền kết luận được.

"Quả nhiên là các người thật sự có liên quan đến việc thế giới hợp nhất, vẫn giữ được kiến thức căn bản trước khi thế giới hợp nhất."

Lúc mới bắt đầu, Dazai Osamu thật sự chỉ là nghĩ rằng thế giới đơn giản là khởi động lại, chính mình sẽ trở lại tuổi mười bốn.

Cho nên anh không nghĩ tới những người khác có thể lấy lại được ký ức, dù sao như vậy thì ba người mà biết bí mật đó thì cả thế giới sẽ bị hủy diệt.

Thế nhưng rất nhanh, anh phát hiện ra một thành phố xa lạ trên bản đồ, cũng phát hiện ra thế giới có thay đổi cực lớn.

Sau một thời gian dài thử nghiệm, rốt cục anh cũng xác định được hệ thống sức mạnh nhiều hơn hai loại, theo thứ tự là "Ma Thuật" và "Tử Khí Chi Viêm (Dying Will Flames)".

―― Hoặc là nói "dị năng lực" là những thứ đột nhiên xuất hiện.

Hệ thống sức mạnh quá đột ngột, giới hạn lại quá mức rõ ràng, bản đồ cũng rất khó chịu, lịch sử cũng có chút không phù hợp lắm, giống như những thế giới khác cứng nhắc hợp nhất với nhau. 

Người bình thường không thể cảm nhận được gì, nhưng so với ký ức trước của Dazai Osamu, lập tức liền phát hiện khác thường.

Chẳng qua nếu như thế giới hợp nhất, thế giới của mình có phải sẽ không còn mong manh đúng không? Không cần phải giữ bí mật chỉ có hai người biết thôi sao?

―― Quên đi, chuyện này chẳng liên quan gì tới anh.

Anh xưa nay không chết vì lý do đó. Nghĩ cách giải quyết vấn đề này, anh có rất nhiều cách, chỉ là không dùng mà thôi.

Không bằng nói, anh đang lợi dụng việc trên thế giới chỉ có hai người có thể biết bí mật kia, và cam đoan mình nhất định sẽ chết.

Chỉ là mình lại mở mắt, rồi thất bại mà thôi.

Về nguyên nhân thất bại――

"Sau khi hợp nhất với thế giới khác, do điều chỉnh tuyến thời gian nên chưa đến lúc tôi chết. Vậy là tôi sống lại rồi hả?"

Trong trường hợp này, nếu thế giới tiếp tục hợp nhất, sau đó tuyến thời gian tiếp tục được điều chỉnh. Vậy thì dù giờ có chết cũng có thể tỉnh lại lần nữa, đúng không?"

"Quả nhiên vẫn nên điều tra rõ sự thật mà, mới có thể an tâm mà chết..."

Nghĩ như vậy, Dazai Osamu mệt mỏi ngước đôi mắt lên, con ngươi màu diều không có chút ánh sáng nào.

"Vậy thì hãy nói với tôi đi, mọi điều cậu biết."

Mà đối diện anh, Sawada Tsunayoshi buồn rầu mỉm cười.













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro