91| Quanh co
Nhìn trò hề hước này, cho dù là Tsukiyama Mirumo cũng chịu.
Con trai ông phái người trộm quần lót của người trong lòng, nhưng không giấu được đồ, còn bị người mất của phát hiện ngay tại chỗ.
Ông dùng gậy thân sĩ gõ gõ mặt đất, thở dài một hơi, "Càng ngày càng nhìn không hiểu người trẻ hai người, tôi đi lệch khỏi thời đại à?"
Gia chủ Tsukiyama xoay người rời đi, trước khi ra lệnh người hầu Tsukiyama Shuu cùng đi.
"Kanae-kun, để lại một ống thuốc ức chế RC là được, những thứ khác đều mang ra ngoài."
"......Vâng."
Đối mặt với nơi có khả năng trở thành Tu La tràng, Kanae kính yêu Tsukiyama Shuu cũng không muốn cuốn vào trong đó, gần như mắc phải nỗi sợ hãi xấu hổ. Hắn hạ tay đang ngăn cản Kaneki Ken, nhặt một đống đồ của Shuu-sama rồi chạy ra, vừa chạy vừa nghĩ thầm có lẽ quần lót kia một đi không trở lại.
Chuột nhắt, cô chết chắc rồi!
Kanae ném nồi đen lên đầu Hori Chie, nhận định là nàng hố Shuu-sama.
Trong phòng ngủ.
Kaneki Ken nhét quần lót bẩn vào trong túi, cười lạnh với Tsukiyama Shuu, không hề cho tên biến thái này mặt mũi.
Không còn ai hết, có thể đánh Tsukiyama Shuu!
"Khoan đã, Kaneki! Chuyện này để tôi giải thích......" Tsukiyama Shuu lùi về phía sau, xua tay liên tục, "Tôi chỉ bảo Hori Chie trộm quần áo của cậu, muốn xác định thân phận cậu thông qua mùi hương, tôi quên mất việc này...... Không ngờ cô ấy vẫn đi trộm......"
Kaneki Ken: "Ha hả."
Anh cho rằng nói như vậy là có thể thay đổi sự thật tôi mất quần lót à?
"Rầm!" Một chân đá cửa đóng lại.
Dưới sự tức giận Kaneki Ken dùng sức lực mạnh hơn trước kia rất nhiều lần, đóng cửa tẩn Tsukiyama Shuu.
Cảm ơn sự dạy dỗ của Arima Kishou, thuật đấu vật của hắn tinh vi hơn quá khứ rất nhiều, đơn thương độc mã dựa vào sức của con người cũng có thể đánh Ghoul.
"A a a a a a ——" Tiếng kêu mất hồn thảm thiết của Tsukiyama Shuu truyền đến từ lầu hai, người hầu quét tướt gần đó đều run lập cập, mang thùng nước đi đến nơi khác, thầm nghĩ bạn của thiếu gia quá hung tàn, đến cả thiếu gia cũng đánh.
Hai mươi phút sau, Tsukiyama Shuu không dám đánh trả liền biến thành một đống rác trong góc.
Kaneki Ken lắc lắc cánh tay dùng quá sức, sải bước đi đến trước bàn, dùng ống tiêm hấp thụ khoảng 1 ml thuốc ức chế RC.
Hắn ngẩng đầu lên, nhắm ngay mắt trái của bản thân tiêm vào.
Tsukiyama Shuu nhìn thấy cảnh này, không rảnh lo mặt mũi bầm dập, ngẩng đầu nhìn đối phương. Y kinh ngạc phát hiện trên mặt Kaneki Ken không hề có cảm xúc, trong tròng mắt tràn đầy sự tĩnh mịch, kim hoàn toàn đâm vào khóe mắt, phảng phất như không có bất cứ cảm giác gì.
Sao có thể không có cảm giác......
Chỉ cần bị kim đâm một chút, loại tâm lí không thích ứng được này còn hơn cả nỗi đau thể xác.
Kaneki Ken ném kim tiêm lên bàn, thuốc ức chế RC phát huy công hiệu, trước mắt mơ hồ.
Hắn vịn vào bàn, cơ thể hơi không vững.
"Cậu ổn không, lượng thuốc cậu dùng hơi lớn, cơ thể không chịu nổi thì không tốt đâu." Tsukiyama Shuu dùng tay áo lau vết máu ở khóe miệng, vội vàng đi qua đỡ hắn, bản thân mình vẫn tốt hơn cái bàn.
Kaneki Ken không nói chuyện, đồng tử điều chỉnh tiêu cự, nỗ lực thích ứng cảm giác thuốc ức chế RC.
"Được rồi." Kaneki Ken chỉ tiếp nhận sự giúp đỡ của Tsukiyama Shuu nửa phút, sau đó đẩy người, đi đến gương soi toàn thân.
Trong gương, hắn vẫn có mái tóc màu trắng, lông mi bạc.
Đây là Ghoul tóc trắng.
Kaneki Ken đưa lưng về phía Tsukiyama Shuu, hắn gảy lông mi trước gương, "Vẫn không được?"
Ngay sau đó.
"Kaneki!!" Tsukiyama Shuu kinh ngạc đến bay màu.
Thiếu niên tóc trắng bứt từng sợi mi xuống, không có bất cứ sự do dự gì của người bình thường. Theo hành vi thô lỗ của hắn, những hạt châu máu lập tức chảy ra từ khóe mắt, tạo ra vết máu nhạt quanh mắt.
Kaneki Ken khi tiêm thuốc ức chế RC cũng không rơi nước mắt, lúc này lại phảng phất như rơi huyết lệ.
Không biết tại sao, Tsukiyama Shuu dừng động tác ngăn cản, đứng sau Kaneki Ken bàng quan từng cử động của hắn.
Kẻ Sành Ăn không hứng thú với việc nào khác ngoài mỹ thực, y thật sự giật mình trong lòng. Y trở nên tò mò với quá khứ của "cơ thể" Kaneki Ken, cuối cùng là vô tình gặp phải việc gì, mới có thể khiến Độc Nhãn Ghoul vốn nên đứng đầu kim tự tháp Ghoul lại ngụy trang thành con người, không tiếc tự làm hại chính bản thân.
Kaneki Ken, cậu thích con người như vậy sao?
Hay nên nói là ——
Cậu đã từng gặp đồng loại độc hại, nên đã chai sạn với đau đớn.
Tsukiyama Shuu im lặng một lát, bỗng nhiên cầm tay Kaneki Ken, "Đủ rồi, cậu xem —— mọi chuyện không tệ đến thế đâu."
Kaneki Ken nhìn vào gương dưới tầm nhìn mờ đi vì máu.
Lông mi nhanh chóng phát triển.
Là ——
Là màu đen.
Kaneki Ken cười ra tiếng, "Vậy thì tốt rồi."
Hắn quay đầu lại, dùng mu bàn tay lau mắt, con ngươi lạnh nhạt, "Có thuốc nhuộm tóc màu đen không? Tôi phải dùng nó bây giờ."
Tsukiyama Shuu ưu nhã hành lễ, "Không thành vấn đề, tôi lập tức chuẩn bị cho cậu."
Ghoul ngụy trang thành con người như vương giả chưa thuần thục, nhưng Ghoul ngụy trang chấp sự, cam tâm tình nguyện cúi người, chuẩn bị mọi thứ để người kia trở thành vua. Chỉ cần Kaneki Ken vẫn là Kaneki Ken đứng giữa con người và Ghoul, Kẻ Sành Ăn vẫn là Kẻ Sành Ăn chấp nhất với mỹ thực quý hiếm, vì thế quan hệ kiếp trước vẫn sẽ tiếp tục xuất hiện lần nữa ở kiếp này.
Buổi chiều đến đại học Tokyo, Tsukiyama Shuu trực tiếp lái chiếc xe thể thao mui trần màu đỏ đẹp nhất của mình.
Đối với việc này, Kaneki Ken xoay người đi ra ngoài.
Anh đang tán gái hay gì!
"Tôi đổi xe khác, đừng đi, Tsukiyama gia rất lớn, cậu đi nửa giờ cũng không ra được đâu!" Tsukiyama Shuu chỉ có thể nhanh chóng huy động người hầu, bảo họ đổi thành một chiếc bảo thủ, không có mui trần, xe thương vụ có màng màu đen chống nhìn trộm.
Xe vẫn là của cha y.
Tsukiyama Shuu ngồi ghế lái, Kaneki Ken ngồi ghế phụ bên cạnh, tóc ngắn màu đen hơi ướt, dán bên lỗ tai.
Tsukiyama Shuu sau khi cài kĩ dây an toàn nhịn không được nhìn hắn vài lần.
Khí chất của Kaneki Ken tóc đen yếu hơn trạng thái tóc trắng rất nhiều, tựa như chuyển trạng thái, trên người cũng không còn sự nguy hiểm luôn quấn quanh không tan.
"Kaneki......"
"Anh không lái xe, nếu đến muộn, thì anh đợi bị bạn thân tôi báo cảnh sát đi ha."
"......"
Tsukiyama Shuu đỡ trán.
Một câu của Kaneki liền khiến tất cả mấy lời lúc trước y đều thu lại, còn không cho phép bất kì sự phản bác nào với loại này.
Sau khi tăng tốc độ xe, Tsukiyama Shuu đưa Kaneki Ken đến đại học Tokyo, khó khăn lắm mới kịp tiết đầu tiên buổi chiều.
Xong việc, Tsukiyama Shuu đi câu lạc bộ nhiếp ảnh gây rắc rối cho người nào đó.
Hori Chie nhìn y, "??"
Hai tay Tsukiyama Shuu đập lên bàn trước mặt Hori Chie, hất những tấm ảnh lên, y dùng giọng điệu vừa nhẹ nhàng vừa dữ tợn nói: "Nhờ món quà của cô, hôm nay tôi bị Kaneki Ken tẩn một trận, chuột nhắt, cô nói tôi nên cảm ơn cô như thế nào mới được?"
Hai mắt Hori Chie mơ màng, "Cậu không thích món quà kia à?"
Nàng chưa kết nối được tiền căn hậu quả của việc này, nói đúng ra, nàng vốn dĩ không dự đoán được Tsukiyama Shuu sẽ mang Kaneki Ken về nhà.
Nhìn thế nào thì quan hệ của hai người cũng không tốt như vậy!
Tsukiyama Shuu nghĩ đến chiếc quần lót bị tịch thu kia, nắm tay ho một tiếng: "Thật ra món quà cũng không tệ."
Hori Chie hỏi: "Tsukiyama-kun, cuối cùng cậu muốn nói gì?"
Tsukiyama Shuu dùng đôi mắt hình viên đạn bắn về phía nàng lần nữa, "Lần sau tặng quà, phiền cô báo trước cho tôi một tiếng! Quà bị Kaneki thấy được, tôi vô duyên vô cớ bị mang tiếng 'biến thái', cô làm tôi sau này còn tới gần cậu ấy như thế nào!"
Hori Chie oa một tiếng, "Kaneki-kun đến nhà cậu?"
"Ngạc nhiên lắm đúng không?" Tsukiyama Shuu nhịn không được nở nụ cười, cảm thấy vui vẻ vì nàng kinh ngạc, "Tôi mời cậu ấy đến nhà tôi lấy đồ, nếu trên đường không xảy ra chuyện này...... Có lẽ, quan hệ giữa tôi với cậu ấy hẳn sẽ càng tốt hơn một chút."
Hori Chie ôm máy ảnh cảm thấy hơi xấu hổ, "Hình như tôi phá hỏng chuyện tốt của cậu."
"Để bồi thường cho Tsukiyama-kun."
Nàng giơ máy ảnh lên, đưa ảnh cho đối phương xem, "Khi tôi trộm đồ phát hiện Kaneki-kun không đóng cửa sổ, hình như theo thói quen ra ngoài thông qua nó, không thể không nói đây là thói quen không tốt. Tôi chụp phòng ngủ của cậu ta qua cửa sổ, cậu muốn xem không? Nếu thích, coi như tôi bồi thường cậu."
Mắt tím của Tsukiyama Shuu sáng lên, giật lấy máy ảnh cúi đầu nhìn, "Cô chụp lúc nào?"
Hori Chie nói: "Buổi sáng hôm nay, tôi vốn cho rằng cậu ta sẽ đi học, không nghĩ đến cậu ta không về nhà."
Đưa một ngón tay lên, nàng nói với Tsukiyama Shuu: "Còn có một thông tin đặc biệt, cậu muốn không?"
Tsukiyama Shuu nói: "Có liên quan đến Kaneki à?"
Hori Chie gật đầu.
Tsukiyama Shuu lập tức trở nên hào phóng, "Nói đi, lát nữa tôi sẽ chuyển khoản cho cô."
"Gần nhà Kaneki, đêm qua đã xảy ra một trận chiến." Hori Chie dùng giọng điệu như đang đọc, "Tôi thấy được một vài dấu vết của trận đấu, nếu không nhầm, một trong hai bên là Arima Kishou, đèn đường xung quanh đều bị phá hư, camera thì hỏng, mặt đất và kiến trúc không có thiệt hại rõ ràng, nếu tôi đoán không sai, đây là do luồng điện mạnh tấn công từ Ukaku Narukami.
Tâm trạng của Tsukiyama Shuu trở nên nặng nề, "Ukaku Narukami?"
Hori Chie nói: "Ừ, chính là Quinque được chế tạo từ Kakuhou của chị Renji Yomo-san, mẹ của tiểu thư Kirishima Touka."
Trọng điểm của Tsukiyama Shuu vĩnh viễn lệch khỏi quỹ đạo người bình thường, hô: "Điều đó có nghĩa là Arima Kishou đã khiến Kaneki bị thương!"
Mày Hori Chie giật giật.
Tsukiyama Shuu sốt ruột lo lắng, "Khi tôi gặp Kaneki vào buổi sáng hôm nay, nội tạng của cậu ấy bị tổn thương nghiêm trọng, đáng chết —— tôi nên nghĩ đến sớm hơn, có thể khiến cậu ấy bị thương đến mức này chỉ có Tử Thần CCG!"
Hori Chie nhắc nhở y, "Hai người này là hàng xóm."
Tsukiyama Shuu nhanh chóng đứng dậy, "Hiện tại tôi giúp Kaneki tìm ký túc xá sinh viên, ở đại học Tokyo an toàn hơn nhiều khi ở bên cạnh Arima Kishou!"
"Chỉ có thể xin ký túc xá sáu tháng cuối vào tháng 7 ——"
"Không sao hết, tôi có cách."
"......"
"Chuột nhắt, đừng quên rửa ảnh cho tôi, tôi muốn có nó buổi tối!"
"Được......"
Sau khi Tsukiyama Shuu hấp tấp rời khỏi câu lạc bộ nhiếp ảnh, mấy thành viên ở phòng nghỉ bên ngoài tò mò đi vào.
"Tại sao đàn anh Tsukiyama gọi đàn chị Hori là 'chuột nhắt'? Biệt danh ạ?"
"Không, chỉ là sở thích không tốt của cậu ta."
Hori Chie từ chối dính dáng đến bất kì tai tiếng gì với Tsukiyama Shuu, người cố chấp như Tsukiyama-kun, có thể kìm hãm được y chỉ có Kaneki-kun.
Cúi đầu, Hori Chie tiếp tục trầm mê với ảnh chụp của mình.
A, thành công dập tắt lửa giận của Tsukiyama-kun, lần sau phải chụp nhiều ảnh để dùng khi khẩn cấp.
Không thì —— hẳn nên trộm nhiều quần lót.
Duyệt.
......
Tác giả có lời muốn nói: #818 Kẻ Sành Ăn đang cố gắng lấy lòng#
Tsukiyama Shuu: Làm CP của tác phẩm này dễ không vậy QAQ, lần nào tôi cũng gần như bị ghét!
Kaneki Ken: Anh có thể tự giác một chút được không?
Tsukiyama Shuu: Vì cậu, tôi có thể từ bỏ mọi liêm chính đạo đức~
Kaneki Ken: Ồ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro