Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

83| Ở tạm một đêm

Tìm được đường sống trong chỗ chết, tâm tình Kaneki Ken có thể nói là thay đổi rất nhanh.

Kamishiro Rize ôm hắn khóc sướt mướt, nhỏ giọng nói bên tai hắn: "Tiếp theo đi đâu?"

Kaneki Ken yếu ớt nói: "Tiệm cà phê Anteiku."

Đêm nay tuyệt đối không về!

Có Kamishiro Rize là "chốt mở" ở bên cạnh, mắt trái Kaneki Ken nhắm chặt, cực lực dùng năng lực Ghoul khôi phục thân thể. Chỉ là bị thương quá mức nghiêm trọng, 80% nội tạng đã bị thương, nhất thời không thể đứng dậy được.

Kamishiro Rize biết rõ điều này, ôm hắn trên mặt đất kéo dài thời gian, "Anh đừng chết mà! Nếu anh chết thì em phải làm sao đây, bác sẽ giết em mấy!"

Tai Kaneki Ken ù đi vì tiếng khóc.

Bộ dạng thê thảm của hắn lấy được sự thương cảm của tuần tra viên, thiếu niên tóc trắng cơ hồ đang cuộn tròn trong lòng ngực bạn gái.

Không quen hình ảnh bi tình như vậy, tuần tra viên lấy điện thoại ra: "Tôi gọi 119 cho các cậu."

Xe cứu thương Nhật Bản thuộc thẩm quyền của cục phòng cháy chữa cháy, có thể gọi miễn phí giống như xe cứu hỏa.

Kamishiro Rize vội vàng ngăn cản: "Đừng!"

Động tác của nàng chạm phải nội tạng của Kaneki Ken, đau đến thiếu chút nữa ngất xỉu lần nữa, cũng may khi tiểu thư Rize rớt dây xích, một người khác vừa mới xuất hiện thành công ngăn xe cứu thương đến.

"Hai người đang làm trò gì?"

Cách đó không xa, Kirishima Touka đi tới trong bộ quần áo gọn gàng và trung tính.

Nhìn về phía Kamishiro Rize, nàng mở miệng hỏi: "Rize, không phải cô đang ở trong thùng rác à?"

Kamishiro Rize: "......"

Chuyện này miễn bàn, cảm ơn.

"Hại tôi bới thùng rác xung quanh đây." Kirishima Touka nghĩ đến thùng rác ghê tởm, nhăn mũi lại, không vui mà nhìn chằm chằm đôi nam nữ này, "Ngồi trên đường như thế muốn làm gì? Còn có, tuần tra cũng ở đây?" Cô phảng phất như hậu tri hậu giác nhìn về phía mấy tuần tra viên bình thường, "Cần tôi giúp không?"

Cô ngụ ý —— cần tôi xử lý bọn họ sao?

Kamishiro Rize cảm khái, "Lần này nhờ có bọn họ, nếu không chết chắc rồi!"

Cúi đầu, nàng hỏi Kaneki Ken trong lòng ngực: "Đói bụng không?"

Mặt Kaneki Ken tái nhợt, "Tôi không cần."

Kamishiro Rize lẩm bẩm một tiếng, đàn ông khẩu thị tâm phi (1), đói bụng không ăn thịt người, chẳng lẽ không đợi được ăn nàng à?

"Chú tuần tra, cảm ơn các chú giúp tôi cưỡng chế đuổi người kia." Kamishiro Rize cười ngọt ngào với mấy người đàn ông kia, nâng Kaneki Ken dậy, cùng Kirishima Touka đi đến ven đường. Tuần tra viên vừa muốn tra hỏi, Kamishiro Rize nghiêng đầu, một thân váy đỏ trong ban đêm, vừa quyến rũ vừa nguy hiểm.

"Không cần lại đây." Giọng nàng trở nên lạnh lùng.

Đi thẳng, nàng và Kirishima Touka mang theo Kaneki Ken trọng thương đi mất.

Cho đến khi ba người bọn họ rời đi, mùi máu tươi nồng đậm mới tản ra trong không khí.

Tuần tra viên tung nắm đấm, vô cùng thống hận nói: "Đúng là một cô gái trẻ đêm hôm khuya khoắt ra ngoài đi chơi! Trách không được phụ huynh yêu cầu chia tay, còm đánh con trai mình thành dáng vẻ kia!"

Mấy tên cấp dưới của y ngượng ngùng nói: "Ánh mắt của cô gái kia quái quái, tôi cảm giác chúng ta vẫn nên không nhúng tay vào việc này, tốn công vô ích."

CCG và sở cảnh sát là người thuộc các hệ thống khác nhau, nhưng phần lớn thời gian sở cảnh sát đều phối hợp hành động với CCG.

Tuần tra viên thở dài nói: "Đúng vậy, chúng ta tuần tra thêm một vòng, không có vấn đề liền đưa mấy cậu đi uống rượu."

Nhóm tuần tra vạn phần cảm kích, "Vâng, lão đại!"

Trên đường, Kaneki Ken bị kẹp giữa Kamishiro Rize và Kirishima Touka, đáy lòng đủ loại rối rắm. Hai người kia đều biết thân phận của hắn, cho nên nhìn thấy dung mạo hắn cũng không sao, nhưng mà khi đến tiệm cà phê Anteiku thì phải giải thích như thế nào?

"Tiểu thư......Rize...."

"Hửm, muốn cảm ơn tôi à? Không cần cảm ơn, cho tôi cắn cậu một ngụm là được!"

Kamishiro Rize nghe được sự yếu ớt của đối phương trong giọng nói, hưng phấn mở miệng đề nghị.

Kirishima Touka kinh ngạc nhìn Kamishiro Rize đang phấn khởi, quan hệ người yêu của Ghoul biến thành như vậy khi nào.

Nhà trai vứt nhà gái trong thùng rác?

Nhà gái cứu xong nhà trai liền phải gặm thịt?

Kaneki Ken không hề ngạc nhiên, chịu đựng đau đớn từ thân thể, hỏi nàng: "Tiểu thư Rize chỉ muốn duy nhất điều này?"

Kamishiro Rize liều mạng gật đầu, mau thực hiện nguyện vọng của nàng đi!

Bỗng nhiên, Kamishiro Rize cảm nhận được tay Kaneki Ken đặt trên đầu nàng, xoa xoa tóc. Động tác vừa suy yếu vừa ôn nhu khiến Kamishiro Rize ngây người, nghe thấy thiếu niên tóc trắng từ trước đến nay đều mạnh mẽ nói: "Tôi đây đã thực hiện nguyện vọng của cô."

Kamishiro Rize khiếp sợ, "Nani (cái gì)?!"

Kaneki Ken dời tầm mắt, lạnh nhạt nói: "Khi cô ngất đi có cắn tôi một ngụm."

Hắn sẽ không giải quyết chuyện này của tiểu thư Rize.

"Thịt tôi ăn trong mộng —— là của cậu?" Kamishiro Rize phát điên, "Tôi còn chưa thưởng thức được hương vị cụ thể mà! Hơn nữa tôi đang nằm mơ, tỉnh lại rất nhanh quên mất cảm giác này!"

Tầm mắt Kaneki Ken rũ xuống, "Một ngụm thịt một Kakuhou."

Kamishiro Rize nháy mắt an tĩnh như gà.

Giao dịch này —— không đáng!

Kirishima Touka nắm chặt tay ho khan, nhịn xuống không bật cười, "Hai người đủ rồi! Nhanh lên, ở đây không bắt được xe, không cần làm chúng ta rạng sáng không thể quay về!"

Dưới sự thúc giục của cô, Kamishiro Rize và Kaneki Ken theo nàng trở về quận 20.

Khoảng rạng sáng, dưới lầu tiệm cà phê Anteiku.

Kaneki Ken không trực tiếp đi lên, hỏi Kirishima Touka: "Có đồ vật giúp che mặt tôi không?"

Kirishima Touka bĩu môi, lấy một chiếc mặt nạ từ trong túi ra.

Kaneki Ken hơi xấu hổ, "Đổi cái khác đi."

Kirishima Touka ném cho hắn rõ ràng là "mặt nạ thỏ" kinh điển nhất, cũng là mặt nạ Kirishima Touka thích nhất.

Kamishiro Rize thấy mặt nạ đáng yêu, liếc nhìn Kirishima Touka, cùng nhau trấn áp Kaneki Ken đang phản kháng, "Ha ha ha, cái này đáng yêu ghê! Mặt nạ màu trắng siêu cấp hợp với tóc trắng của cậu, Kaneki-kun!" "Đúng vậy, mặt nạ này thích hợp với anh! Trên đó còn có hai lỗ tai của con thỏ, tóc trắng của anh phối hợp với tai thỏ trắng quả thực hoàn mỹ đến mức không thể hoàn mỹ hơn!"

Dưới sự hợp tác của hai người, Kaneki Ken trọng thương bất đắc dĩ mà mang mặt nạ thỏ vào tiệm cà phê Anteiku.

Lầu hai, quản lý Yoshimura ngửi được mùi máu tươi trên người bọn họ, cùng với một mùi kì quái......giống với mùi của đồ vật bị thối rữa.

"Touka? Rize?"

Hai cô gái có tính cách ác liệt cười lộ ra người phía sau, đôi mắt quản lý Yoshimura hơi trợn to, tầm mắt dừng trên người thiếu niên tóc trắng, sau đó hắn bị mặt nạ thỏ trên mặt thiếu niên tóc trắng chọc cười.

"Ha ha."

"......"

Kaneki Ken đeo một mặt nạ thỏ bán manh có đôi tai dài, không muốn nói gì, nhưng vành tai đều đỏ lên.

Kirishima Touka sau khi phát hiện điều này, cảm thấy hết sức hả hê.

Này thì đe dọa tôi!

"Quản lý, tôi đưa bạn trai đến nơi này của ông ở nhờ một đêm." Kamishiro Rize lôi kéo hắn đến phòng mình, quản lý Yoshimura thu lại nụ cười, ánh mắt nhìn chằm chằm Kakugan của Kaneki Ken, "Đợi một chút, vị này chính là Độc Nhãn Ghoul trong lời đồn gần đây?"

Kaneki Ken im lặng không lên tiếng.

Kamishiro Rize giúp hắn giải thích một câu: "Không sai, chính là anh ấy, bạn trai tôi đặc biệt dễ ngại ngùng."

Quản lý Yoshimura nhìn thấy vai áo của Kaneki Ken bị rách, hiểu đối phương bị thương.

"Cần cà phê không?"

"Cần chứ! Phiền quản lý, cho thêm nhiều đường một chút!"

Kamishiro Rize nóng lòng muốn rửa sạch mùi hôi trong thùng rác, dẫn Kaneki Ken vào phòng mà không nói gì.

Tiệm cà phê chỉ còn lại Yoshimura Kuzen và Kirishima Touka, thấy quản lý đưa tầm mắt về phía mình, dò hỏi lai lịch của thiếu niên tóc trắng kia, Kirishima Touka nhún vai, "Quản lý, đừng hỏi cháu, cháu bảo đảm với bọn họ không tiết lộ điều gì."

Yoshimura Kuzen không làm nàng khó xử, "Cũng muộn rồi, cháu nghỉ ngơi đi."

Kirishima Touka cũng chạy.

Khi còn có một mình, Yoshimura Kuzen nghĩ đến con gái mình thành lập Cây Aogiri bên ngoài, trong lòng vừa thương nhớ vừa chua xót.

Eto, có một đứa trẻ giống con xuất hiện.

Con không phải cô đơn nữa rồi.

Ông dùng tay khuấy cà phê, lấy vài viên đường thịt người bỏ vào, viên đường nhanh chóng tan bên trong. Bưng cà phê lên, ông đi về phía phòng Rize, thầm nghĩ trong lòng: "Hy vọng Độc Nhãn Ghoul này không liên quan đến tổ chức V......"

Gõ cửa, ông thấy thiếu niên tóc trắng vẫn mang mặt nạ mở cửa cho ông.

"Cà phê của ngươi."

Yoshimura Kuzen biết được quan hệ thân mật của hắn và Rize, thái độ ôn hòa mà đưa tách cà phê đặc biệt do chính ông pha.

Kaneki Ken theo bản năng nói "Cảm ơn".

Không đợi hắn nhận cà phê, phòng tắm sau lưng hắn vang lên tiếng nước không ngừng, Kamishiro Rize hô: "Kaneki-kun, giúp tôi lấy nội y, quần áo đặt trong ngăn kéo!"

Kaneki Ken: "......"

Yoshimura Kuzen: "Ách......"

Hai người đang đứng ở cửa phòng đều xấu hổ không gì sánh kịp.

Chỉ sợ không có người nào một giây trước còn ngụy trang thân phận, một giây sau đã bị vạch trần thân phận nhanh hơn Kaneki Ken. Kaneki Ken cam chịu cởi bỏ mặt nạ thỏ đáng xấu hổ trên mặt, buồn bã nhìn quản lý Yoshimura, "Ngài có thể xem như không nghe được sao?"

Yoshimura Kuzen cũng không biết nên nói gì mới tốt, chỉ có thể an ủi: "Rize không cố ý."

Ngay lúc này, ánh mắt Kaneki Ken đã chết.

Đúng vậy, nàng không cố ý —— nhưng một giây là nàng có thể cởi bỏ lớp giáp đáng thương của mình.

Liệu hắn có thể xin nhân sinh trở về như cũ lần thứ hai không?

Bởi vì âm thanh nói chuyện bên ngoài quá rõ ràng, cửa phòng tắm "cạch" một tiếng mở ra, Kamishiro Rize với một phần thân thể không mặc quần áo ló đầu ra, giọt nước trên vai lăn xuống, mái tóc tím tràn đầy bọt do dầu gội đầu, "Ai bên ngoài?"

Kaneki Ken tránh nhìn thẳng, tìm một bộ nội y trong ngăn kéo ném qua.

"Mặc vào!"

Tôi không muốn nói chuyện cùng với cô! Tiểu thư Rize!

.......

Tác giả có lời muốn nói: #818 tiểu thiên sứ Kaneki cay, hết lần này đến lần khác mất áo giáp#

Kaneki Ken: QAQ Tim tôi đau quá.

Kamishiro Rize: Đau quá. Nó chỉ làm lộ danh tính của cậu thôi. Cậu không thể giấu được một vài người đâu.

.

.

.

(1) Khẩu thị tâm phi (口是心非): miệng thì nói vậy nhưng tâm lại không phải vậy.

Đốm: Happy New Year~ (ノ◕ヮ◕)ノ*:・゚✧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro