81| Ukaku Narukami
Warning: Có bạo lực gia đình! Lưu ý trước khi đọc!!!
.
.
.
Sau khi Kaneki Ken lau máu trên người gần đó, không dừng lại, ôm bạn gái "uống say" đi về phía ven đường.
Xét thấy bộ dạng dấu đầu lòi đuôi của hắn, mà tiểu thư Rize lớn lên xinh đẹp, trên người là lễ phục hút không ít máu đỏ, vì không muôn khiến người khác nghi ngờ, hắn không thể ngồi tàu điện ngầm hay xe buýt, chỉ có thể ở ven đường bắt xe, sau đó dùng miệng lưỡng mà cầu xin tài xế cho hắn đi lên.
Tài xế mãnh liệt yêu cầu hắn tháo khẩu trang, hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà gỡ xuống.
Tài xế trung niên kinh ngạc nói: "Là một cậu bé, che mặt làm gì, cậu bị bệnh à?"
Nói câu này xong, Kamishiro Rize trong lòng Kaneki Ken nói mớ, gương mặt dựa vào ngực hắn, Kaneki Ken cúi đầu nhìn nàng, trong mắt toát ra bất đắc dĩ hàng thật giá thật, thái độ này trong mắt ông chú trung niên bị hiểu lầm ngay lập tức —— tuyệt đối là quan hệ nam nữ!
"Bạn cậu đi tham gia tiệc tối nhỉ, muộn như vậy vẫn đón cô ấy, không tệ! Cư xử với bạn gái rất tốt."
"Vâng..."
"Nhưng mà về sau không cần ra cửa trễ như vậy, nếu không phải tôi thấy các cô cậu đáng thương, lẻ loi mà đứng bên đường chờ xe, tôi vốn sẽ không dừng lại, buổi tối ở đây quá loạn, mỗi lần đều có âm thanh đánh nhau ẩu đả."
"Cảm ơn."
"Đừng khách sáo, nhanh lên đi, tôi đưa các cô cậu về Tokyo."
"Vâng."
Nụ cười Kaneki Ken thẹn thùng, mang theo Kamishiro Rize lên xe, nói ra địa chỉ cách khá xa chung cư.
Ông chú trung niên lập tức khởi động xe, bắt đầu tốc độ như vũ bão vào ban đêm.
Ngồi ghế sau, hai tay Kaneki Ken ôm chặt Kamishiro Rize, sợ đối phương va va đập đập rồi tỉnh lại. Cậu có khi nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ, có khi nhìn về tài xế phía trước, con ngươi màu xám đen dưới ánh đèn ban đêm một mảnh lạnh nhạt.
30 phút sau, đến nơi cần đến.
Sau khi thanh toán xong hóa đơn, Kaneki Ken cong lưng, nói với bên kia cửa kính: "Cảm ơn bác, buổi tối không đi quận 7 mới tốt."
Ông chú trung niên gãi gãi đầu, "Hả? Tại sao?"
Kaneki Ken mỉm cười, ôn nhu nói: "Bởi vì buổi tối quận 7 khá nguy hiểm, người trên đường cũng ít, nếu bác muốn kiếm khách, không ngại thường xuyên chạy qua Tokyo, nhưng mà hiện tại 10 giờ rồi, bác vẫn nên sớm về với vợ."
"Cho dù là Tokyo, cũng không an toàn."
Sau khi nói những lời khuyên này, hắn không cố sức chút nào ôm Kamishiro Rize nặng ít nhất 50kg mà đi mất.
Trên xe taxi, sau khi ông chú trung niên nhìn hắn đi xa, mồ hôi rốt cuộc cũng chảy ra.
Vào lúc trên đường vừa rồi, gã từ kính chiếu hậu thấy ánh mắt thiếu niên tóc trắng không thích hợp, thứ đó không phải người tuổi này nên có, như là sát thủ điện ảnh quan sát gã lái xe. Còn nữa, thời điểm vừa gặp hai người khách này, gã liền phát hiện cô gái trong lòng ngực thiếu niên này không thích hợp, mùi máu tươi kia —— nồng đến mức người có mũi không nhạy cũng ngửi được!
Sợ là toàn bộ váy của nàng đều nhuộm máu nên mới đỏ như vậy!
Cư nhiên còn sống!
Dưới tình huống tay đều phát run, gã dùng thái độ nhiệt tình tiếp bọn họ lên xe, làm bộ không phát hiện gì, cho rằng như thế có thể qua mặt. Nhưng mà sau khi lên xe đối phương gì cũng biết, hơn nữa không làm hại gã, dịu ngoan mà thanh toán xuống xe.
Lái xe chạy ra khỏi phạm vi phố này, ông chú trung niên hút điếu thuốc xoa diệu cú sốc.
"Thôi, lần sau không bao giờ đến quận 7."
Lời thiếu niên nói khắc ghi trong đầu gã ——
Từ câu nói đầy thiện ý này, gã mới có thể miễn cưỡng xác định đối phương là con người, không phải Ghoul gì đó tập kích người.
Kaneki Ken đi đại khái mấy trăm mét, lấy điện thoại ra, nhìn bản đồ, xác định nơi này cách chung cư mình khoảng 1000 mét. Hắn tìm được một thùng rác bị vứt đi trong góc, mở nắp ra, nhìn bên trong chỉ có mấy bình rỗng, hắn nhét Kamishiro Rize không chút do dự. Nếu Uta quận 4 ở đây, khẳng định sẽ khen một câu "Suy nghĩ của ngươi giống ta".
Đối với Kamishiro Rize phiền phức như vậy, đồ ngu mới mang về nhà, người thông minh đều sẽ tìm một góc ném nàng.
"Ngủ ngon, tiểu thư Rize."
Sau khi Kaneki Ken giúp Kamishiro Rize điều chỉnh tư thế ngủ thoải mái, đậy nắp thùng rác.
Mỹ nữ với mái tóc dài màu tím cuộn tròn trong thùng rác ngủ khò khò.
Hắn đứng bên cạnh thùng rác, cầm điện thoại của tiểu thư Rize mở mật khẩu, mật khẩu rất đơn giản, là mật khẩu ban đầu khi mới mua điện thoại lúc trước. Khi nhấn vào danh bạ, lòng hắn mềm nhũn, phát hiện bên trong chỉ có số của hắn và Kirishima Touka.
Quỷ ăn thịt vừa nghe tiếng liền sợ vỡ mật trong mắt người khác, nhưng mà cũng chỉ là cô gái cùng tuổi hắn, không có bất cứ bạn bè gì.
Kaneki Ken nhấn vào số của Kirishima Touka.
"Xin lỗi làm phiền cô."
Kirishima Touka ở tiệm cà phê Anteiku nhìn thấy tên trên điện thoại, còn tưởng là Rize, nhưng mà vừa nghe liền phát hiên là người bạn trai kia của Rize.
Kaneki Ken nói địa chỉ của Kamishiro Rize cho cô, "Cô ấy ở thùng rác, nếu cô tiện, mong sau đó mang cô ấy đi."
Kirishima Touka trợn mắt há hốc mồm, "Thùng rác?!"
Kaneki Ken nói: "Ừ, không có nơi nào khác, quần áo cô ấy bẩn, thật sự khiến cô chê cười."
Kirishima Touka: "......"
Mẹ nó, các người vẫn nên chia tay đi! Người đàn ông như thế thì có ích lợi gì!
Sau khi xác nhận Kirishima Touka khẳng định sẽ đến cứu Rize, Kaneki Ken kết thúc trò chuyện trong sự châm chọc của đối phương, sau đó hắn xóa những tin nhắn nói chuyện phiếm thường ngày, khóa màn hình, thả lại bên cạnh tiểu thư Rize.
Tiếp theo, hắn lấy điện thoại mình ra, vừa đi về phía chung cư, vừa gọi cho Arima Kishou.
"Tút tút ——"
Đợi vài phút, điện thoại không có ai bắt máy.
Kaneki Ken hơi vui mừng, "Chẳng lẽ buổi tối đi làm việc, không thể nhận điện thoại?"
Gọi một lần không bắt máy, hắn liền yên tâm thoải mái mà đi về chung cư, đèn đường 10 giờ tối đã sáng lên, hắn tránh mấy camera xung quanh chung cư, ngựa quen đường cũ mà đi về phía cửa sổ phòng ngủ lầu một của mình, trèo qua cửa sổ đi vào.
Mở cửa sổ không cố ý đóng lại, nửa chân Kaneki Ken đạp lên lan can cửa, định nhảy vào ——
Dự cảm nguy hiểm đột nhiên dâng lên!
Không thích hợp!
Sắc mặt hắn biến đổi dưới khẩu trang, lông tơ cả người dựng đứng, giống như muốn nổ tung khi gặp phải thiên địch. Hắn dùng tay đẩy cửa sổ, nương theo lan can cửa sổ dưới chân, dùng dức nhảy lên, quay cuồng về phía sau, rơi xuống bãi cỏ cách đó mấy mét.
Một âm thanh xèo xèo trống rỗng của điện xuất hiện, biến mất trong không khí, không tổn hại bất cứ thứ gì.
Để lại ánh sáng hình cung mờ nhạt vào buổi tối.
Sau khi Kaneki Ken thấy dòng điện "vô hại" này, cả người đều không ổn, kinh hoảng thất thố tiếp tục chạy trốn về phía sau.
Hắn biết luồng điện này!
Giờ này khắc này, nội tâm chỉ có một câu: Mẹ ơi! Cứu mạng!
Trong góc chung cư vốn không nên có người hỏi thăm này, Kaneki Ken không chạy vài bước, đầu gối nhũn ra lần nữa, từng trận choáng váng trước mắt. Hắn thấy một thanh niên thân mặc áo khoác dài màu trắng, mang mắt kính, tựa như Tử Thần tóc trắng —— Arima Kishou.
Bộ dạng này ——
Rõ ràng là chuẩn bị giết người, không, giết Ghoul!
Bởi vì vừa ra khỏi cửa đã chuẩn bị tốt, Arima Kishou lần này không mang vali xách tay, bình tĩnh mà cầm vũ khí trên tay. Đây là một vũ khí quái dị như trường đao, khi cầm theo chiều ngang, đối lập với sự lạnh nhạt của Arima Kishou, có một loại mỹ lệ khác thường.
Quinque cấp S+, Ukaku Narukami!
Kaneki Ken vĩnh viễn khắc sâu, sự căm hận và phẫn nộ khi Renji-san nhắc tới chuyện này.
Ukaku Narukami đến từ chính chị gái của đối phương.
Vì cứu Renji-san, chị gái Renji-san chết trên tay Arima Kishou, sau khi chết Kakuhou bị chế tác thành Quinque từ đó vũ khí có tên là "Narukami" dính vô số máu của Ghoul, tất cả những tên Ghoul đã gặp qua nó, cơ bản đều nuốt hận trên tay nó.
Ukaku, loại Kagune tấn công tầm xa, tốc độ nhanh, sức bật mạnh.
Khuyết điểm duy nhất: Tốc độ không đủ nhanh.
Tất cả thông tin này lướt qua đầu, Kaneki Ken không nhanh chóng nghĩ kế hoạch tác chiến, mà khô cằn nói: "Arima-san, ngài đang làm gì?"
Bất tri bất giác, sử dụng kính ngữ không có trong ban ngày.
Đó là —— sợ hãi.
Một mình đối mặt với IXA cũng không sao, IXA cho dù mạnh nhưng không thay đổi được hình thái phòng ngực đặc thù. Narukami thì khác, loại công kích trăm phần trăm, mang thêm dòng điện oanh sát tầm xa, nếu bị một kích mất mạng thì tốt, nửa chết nửa sống mới thống khổ nhất, dòng điện sẽ xuyên qua toàn thân!
Đừng hỏi tại sao hắn giải thích sâu như vậy, bởi vì hắn từng trải qua!
Kaneki Ken sợ hãi.
Con ngươi dưới mắt kính Arima Kishou không hề dao động, nhìn chăm chú vào hình tượng không ổn của thiếu niên, "Tháo khẩu trang và bịt mắt xuống."
Kaneki Ken nghe lời mà gỡ xuống.
Không có khẩu trang và bịt mắt, gương mặt trắng nõn quá mức của hắn lộ ra, ánh mắt thanh triệt, hơi thấp thỏm.
Nếu không nhìn nguyên mái tóc tái nhợt của hắn, thì không có gì khác với ban ngày.
Arima Kishou không bị lừa bởi bộ dáng ngoan ngoãn của hắn, rõ ràng biết bản chất của đối phương là gì. Chẳng sợ trải qua vô số lần chiến đấu, anh cũng rất ít đụng đến Ghoul không biết đau đớn giống Kaneki Ken, điên cuồng tấn công, thời điểm mấu chốt còn nhớ chơi gian lận.
Hai người đối lập, đều là tóc trắng, nhiều ra một tia cảm giác tương tự khó tả.
Hoặc là nói, số mệnh.
Kaneki Ken lấy mười phần thành ý ra, nói: "Tôi vừa rồi có việc mới không trả lời điện thoại của ngài, mong ngài thứ lỗi, tôi không cố ý."
Nếu có thể, hắn nhất định sẽ nhận điện thoại!!
Arima Kishou không hứng thú với lời biện giải này, "Cậu đồng ý gia nhập CCG không."
Ánh mắt Kaneki Ken trống rỗng, "......"
"Không vui?" Arima Kishou không còn sự ôn hòa khi thấy anh mấy giờ trước, lạnh lẽo thấm vào gió đêm, khiến nơi gần chung cư hóa thành một mảnh đất khủng bố vô hình. Cho dù là chim trên cây, cho dù là sâu bọ, cũng không dám phát ra âm thanh.
Biết mục đích của anh, đáy lòng Kaneki Ken phát khẩn, "Anh không thể bức bách một con người như tôi gia nhập tổ chức chống lại Ghoul!"
Arima Kishou hơi giễu cợt, "Con người?"
Kaneki Ken nói chém đinh chặt sắt: "Đúng, tôi là con người, con người có tóc trắng giống anh!"
Arima Kishou ngoài ý muốn nhìn hắn một cái.
"Vô nghĩa."
"......"
"Tôi tới đây không phải để nghe mấy lời này, cũng không cần câu trả lời thứ hai của cậu."
"......"
Vậy anh tới đây làm gì!
Kaneki Ken không hỏi ra miệng, tiếp theo nhận được giải thích —— Ukaku Narukami chỉ về phía hắn, thổi còi khai hỏa.
Arima Kishou nói: "Không đồng ý, tôi dùng cách khác mang cậu vào."
Kaneki Ken sợ hãi.
Quinque —— vali à!
Vài tiếng nổ của điện vang lên, Arima Kishou phá hủy camera xung quanh, mặt không có biểu cảm gì công kích hắn.
Trong nháy mắt, sắc mặt Kaneki Ken vặn vẹo.
Tôi hiện tại là một con người bình thường màaaa!
Không có tinh thần mạnh mẽ của Ghoul, hắn liền ôm đầu chạy, không bước được bao xa, Arima Kishou đứng ở bên kia không di chuyển nâng tay lên, Narukami phát ra ánh sáng lóa mắt. Hắn bị một luồng điện mạnh công kích đánh bay ra ngoài, lục phủ ngũ tạng như sông cuộn biển gầm, phun ra một ngụm máu trên mặt đất.
Đau đến cực hạn!
Đây vẫn là kết quả của việc thân thể hắn được tế bào RC cường hóa, nếu là người thường thì —— chết ngay tại chỗ!
Không chần chừ, hắn cảm nhận rõ được quyết tâm của Arima Kishou.
Phải chạy!
Chạy xa một chút, chạy đến tiểu thư Rize bên kia!
Đến bên kia mới có thể hóa Ghoul!
Kaneki Ken bò dậy bằng tứ chi, sắc mặt trắng bệch, hốt hoảng chạy đến một nơi cách đó 1000 mét.
Sau hắn, Arima Kishou bước chậm đến, lạnh như băng.
Ban đêm một mảnh tiêu điều.
......
Tác giả có lời muốn nói: #818 tiểu thiên sứ Kaneki từng bị bạo lực gia đình#
Kaneki Ken: QAQ quá nhiều máu và nước mắt.
Arima Kishou: ...Sao cậu vẫn yếu như thế?
Kaneki Ken: Arima-san, tôi là con người!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro