75| Mời mỹ thực
Đối mặt với Kaneki Ken kiên trì mình là người thường, tư duy logic của Nagachika Hideyoshi cũng muốn lâm vào bế tắc.
Cảm giác có vấn đề ở đâu ấy ——
Kaneki không nói sai, có khả năng chỉ che giấu một phần.
Nagachika Hideyoshi nhìn chằm chằm động tác sờ cằm của đối phương, lời nói dối lợi hại nhất là nói chín thật một giả, Kaneki Ken có khả năng không thầy dạy cũng hiểu năng lực này.
"Thôi, khuya rồi, cậu ở lại phòng khách nhà tớ đi." Nagachika Hideyoshi không định bức hắn thật chặt, đã cạy được miệng, sau này còn sợ không đào được Kaneki nữa sao? Cậu mỉm cười nhân từ với gương mặt vô tội của Kaneki Ken, biểu cảm Kaneki Ken cứng đờ, khí thế vừa rồi đến Ghoul cũng không bỏ vào mắt như chọc thủng bóng bay, xì một chút, hoàn toàn xẹp xuống.
Chỉ có thể tính vượt qua cửa thứ nhất mà thôi.
Kaneki Ken ngoan ngoãn đứng lên, đến nhà Nagachika tá túc một đêm, chỉ là buổi tối này, ai đều đừng nghĩ ngủ ngon giấc.
Trên giường, Nagachika Hideyoshi trằn trọc, một bụng nghi vấn.
Cuộc trò chuyện đêm nay làm sáng tỏ án treo ở đại học Tokyo, Ghoul tập kích người ngược lại tử vong, chân tướng là Kaneki Ken giết Ghoul để cứu nữ sinh. Ngoại trừ điều này, "người theo đuổi" Kaneki là Ghoul, "bạn gái" Kaneki là Ghoul, quà sinh nhật Kaneki đưa cho cậu cũng lấy được từ "Ghoul", tất cả điều này chứng minh đồng bọn của cậu có liên hệ mật thiết với Ghoul.
Tại sao hắn lại quen biết những tên Ghoul đó?
Kaneki là con người không sai, cậu có thể làm chứng, các phương diện kiểm tra báo cáo sức khỏe cũng không có vấn đề.
Nagachika Hideyoshi suy nghĩ một buổi tối, đến 6 giờ sáng sáng thì mơ mơ màng màng ngủ mất, 7 giờ rưỡi, tiếng đồng hồ báo thức rời giường và tiếng gõ cửa phòng đồng thời xuất hiện. Nagachika Hideyoshi mở to đôi mắt mệt mỏi, lại thấy Kaneki Ken thần thanh khí sảng.
"Hide, ngủ ngon không?"
Nagachika Hideyoshi ôm cửa, nội tâm hò hét: "Đồng bọn của mình càng ngày càng phi nhân loại thì phải làm sao!"
Cậu không tin tối hôm qua Kaneki ngủ ngon, nhưng mà tinh thần đối phương lại phấn chấn!
Không có nhiều thời gian cho bọn họ nói chuyện phiếm, Kaneki Ken vội vàng ăn sáng ở nhà Nagachika, đến cửa căn hộ mình, mang cặp và sách phải dùng, hai người gặp nhau ở cổng trường, cùng nhau bước vào trường học.
Satsugawa Nyoko vừa thấy Nagachika Hideyoshi lại hỏi: "Cậu thích quà không?"
Nagachika Hideyoshi cười nói: "Món quà rất tuyệt!"
Lòng Satsugawa Nyoko an tâm, giống Kaneki Ken tìm chỗ ngồi, Nagachika Hideyoshi đi lớp cách vách.
Trong lúc học, Kaneki Ken nhận được tin nhắn của Kamishiro Rize: "Tên Kẻ Sành Ăn tốt bụng và khó tính kia mời tôi đến nhà hàng ăn, cậu nói tôi có nên đi hay không? Nếu không đi với tôi đi? Tôi cảm thấy hơi thở gần đây của anh ta quái quái."
Kaneki Ken trầm ngâm, gửi một tin nhắn qua, "Khi nào cô gặp được anh ta?"
Một bên Kamishiro Rize làm người phục vụ, một bên tranh thủ lúc rảnh rỗi mà chơi điện thoại.
"Mấy ngày nay anh ta thường xuyên đến tiệm cà phê Anteiku."
Viết xong nội dung này, nàng liếc nhìn Kirishima Touka đang đáp lời Tsukiyama Shuu, cười lạnh một tiếng, tiếp tục gửi tin nhắn cho Kaneki: "Anh ta đang đùa giỡn Touka, tội cho Touka có tính tình tốt, ở tiệm cà phê không muốn đánh nhau, anh ta còn nói 'Lúc ấy em mới 14 tuổi, tôi 18 tuổi, ánh mắt lạnh băng kia của em phảng phất như mảnh thủy tinh nhỏ sắc bén hướng về phía tôi... Một khắc này tôi đều không thể quên, tôi khi đó thật mê muội em như vậy'."
Vì muốn chứng minh, Kamishiro Rize đưa điện thoại lên, ghi hình Tsukiyama Shuu và Kirishima Touka bên kia.
Kirishima Touka quay đầu, "Cô đang làm gì, Rize?"
Kamishiro Rize nhấn mở ghi hình, quay lại hình ảnh Tsukiyama Shuu tiếp cận Kirishima Touka, "Tôi gửi cho bạn trai xem tên hentai nào đó đang đùa giỡn cô."
Sắc mặt Tsukiyama Shuu thay đổi, chạy tới, ý đồ đoạt điện thoại, "Khoan đã, tiểu thư Rize! Ngươi không thể làm thế!"
Kamishiro Rize chạy về phía bên kia, miệng kêu lên: "Quản lý cứu tôi!"
Quản lý Yoshimura cười ha ha nhìn đám tiểu bối cãi nhau ầm ĩ, hoàn toàn không nhúng tay, "Touka, sau khi quận 20 có thêm Rize càng ổn định." Kirishima Touka tràn ngập định kiến với lời cảm thán của quản lý, "Nói đúng ra là Rize tới, quận 20 trở nên hỗn loạn, Rize an phận, quận 20 mới an tĩnh."
Quản lý Yoshimuar nói: "Cô ấy chỉ là thực dục lớn thôi."
Không có Ghoul thích cảm giác đói bụng.
Mấy khách hàng con người ở tiệm cà phê nghe tiếng bước chân của bọn họ, tò mò nhìn về phía một đôi tuấn nam mỹ nữ.
Mặt Tsukiyama Shuu tái mét.
"Đưa điện thoại cho tôi, xóa tin nhắn!"
"Không!"
"Ta cho cô ngươi ăn bữa tiệc lớn, thứ gì đều tùy ngươi ăn! Chỉ cần không gửi tin nhắn qua!"
"Ta muốn ăn ngươi."
"Mơ đi!"
Nghe được Kẻ Sành Ăn từ chối, Kamishiro Rize không chút do dự gửi tin nhắn đi, ting một tiếng, gửi thành công.
Tsukiyama Shuu tuyệt vọng mà vươn tay, "......"
Kamishiro Rize đánh tay dừng lại giữa không của y, nghiền ngẫm nói: "Chúc mừng ngươi, lại có thể thay đổi được độ thiện cảm của bạn trai ta với ngươi."
Tsukiyama Shuu lảo đảo, dựa trên bàn, cả người đều màu xám trắng.
Kirishima Touka bưng khay thức ăn đi qua, "Rize, anh ta bị sao thế?"
Kamishiro Rize kề tai cô nói nhỏ, "Anh ta cạy góc tường tôi, muốn theo đuổi bạn trai tôi."
Kirishima Touka lập tức nhìn về phía Tsukiyama Shuu.
"Biến thái."
Kaneki Ken đang ở tiết tiếng Anh bấm mở video trong tin nhắn, nhanh chóng được tắt sau khi âm thanh náo nhiệt trong video phát ra.
Dù vậy, vẫn bị giảng viên trên tiếng Anh trên bục giảng nhạy bén nghe được.
"Bạn học Kaneki."
Giọng nói của giảng viên tiếng Anh như tắm mình trong gió xuân, sắc mặt âm trầm.
Kaneki Ken che điện thoại lại, nhét vào trong túi quần, nhanh chóng đứng lên, "Dạ."
Bởi vì trong lớp học thường xuyên dùng máy chiếu phối hợp với giải thích nghĩa, mọi người thường xuyên dùng điện thoại chụp ảnh, cho nên dùng điện thoại không phải là một việc bị cấm. Chỉ là dùng cho học tập và dùng cho giải trí là hai chuyện khác nhau, giảng viên cũ một chút đều không thể tiếp thu được sinh viên của mình chơi điện thoại lúc học.
"Cậu vừa rồi dùng điện thoại làm gì? Chẳng sợ cậu là năm nhất đều cần học nghiêm túc, nếu không lại bị tụt xuống giống tháng trước!"
"... Vâng."
Kaneki Ken gục đầu xuống, nhận phê bình.
Giảng viên tiếng Anh nói: "Phiền bạn học Kaneki phiên dịch một chút đoạn lời nói trên đây."
Kaneki Ken lưu loát phiên dịch văn tiếng Anh sang tiếng Nhật.
Cũng vừa lòng với đoạn phiên dịch của Kaneki Ken, giảng viên tiếng Anh tạm thời tha hắn, "Ngồi xuống đi, không có lần sau."
Kaneki Ken còn chưa ngồi xuống, điện thoại trong túi lại rung lên, báo cho hắn có tin nhắn mới được gửi, nhưng hắn không định xem, so với vướng vào việc của tiệm cà phê Anteiku, hắn càng hy vọng thuận lợi lên lớp dưới ánh mắt của giảng viên tiếng Anh.
Tiểu thư Rize ——
Chúc cô chơi vui vẻ, đừng làm phiền hắn.
Tiệm cà phê Anteiku, điện thoại của Kamishiro Rize bị Tsukiyama Shuu cướp đi, Quỷ Bạo Thực vô cùng tức giận, quản lý Yoshimura nhanh chóng ngăn cản đối phương, "Rize!"
Tsukiyama Shuu đã gửi tin nhắn giải thích tình huống, đợi nửa ngày đều không trả lời.
Lệ rơi đầy mặt y.
Tại sao lại như thế với y chứ!
Kirishima Touka yên lặng đi đến sau Tsukiyama Shuu, duỗi tay, cướp điện thoại màu tím hồng.
"Rize, của cô." Cô ném điện thoại về phía Kamishiro Rize.
Kamishiro Rize ôm lấy điện thoại của mình, may mắn Tsukiyama Shuu không kịp nhìn lịch sử tin nhắn của điện thoại, nếu không nàng đã đưa rắc rối cho Kaneki-kun. Kirishima Touka nhướng mày với Tsukiyama Shuu đang buồn bã, "Ồ, đại thiếu gia Tsukiyama cư nhiên lại cướp điện thoại của một cô gái."
Tsukiyama Shuu vốn dĩ tràn ngập thưởng thức với Kirishima Touka, nháy mắt liền cảm thấy đối phương rất xấu xí, không có khí chất.
"Tiểu thư Kirishima, em không nên học thô lỗ từ Rize."
"Ai cần ngươi lo."
Kirishima Touka siết chặt nắm tay, uy hiếp mà phất phất tay.
Ở tiệm cà phê Anteiku có một đống Ghoul cấp S và SS, Tsukiyama Shuu bực mình, từ bỏ mời Rize và Touka đến nhà hàng. Khi y chuẩn bị đi, quản lý Yoshimura nói: "Tsukiyama-kun, ngươi chú ý một chút, không thể quá nóng lòng để thành công."
Lời của quản lý hấp dẫn tất cả người phục vụ, các loại ánh mắt đều dừng trên người Tsukiyama Shuu.
Tsukiyama Shuu nói: "Ta hiểu."
Không hề chần chờ, y lưu loát mà đi khỏi tiệm cà phê Anteiku.
Y đi rồi, Kamishiro Rize bò đến quầy pha chế, nhỏ giọng hỏi quản lý: "Lời quản lý nói là có gì?"
Kirishima Touka cũng đến đây, bát quái nói: "Cháu ngửi được mùi máu tương đặc biệt nồng trên người anh ta, tên kia không phải khi ăn đều chọn lựa kỹ càng à? Thứ này không ăn, thứ kia không ăn, mùi nồng như vậy —— sợ là một lần ăn rất nhiều."
Koma Enji và Irimi Kaya làm xong bưng mấy cái ly trở về, trong đó Irimi Kaya có mái tóc đen dài thay quản lý nói đáp án.
"Anh ta là đang chuyển biến thành Bán Kakuja nhỉ?"
Thành viên tiệm cà phê Anteiku, ngoại trừ Renji Yomo thường xuyên ra ngoài, toàn bộ đến đông đủ trước quầy pha chế.
Yoshimura Kuzen nhìn bốn nhân viên cửa hành của mình, ôn hòa gật gật đầu.
Sắc mặt Kamishiro Rize khó coi, "Anh ta trờ thành Bán Kakuja..."
Nhìn ra nàng và Kẻ Sành Ăn không hợp nhau, Irimi Kaya bổ sung một câu với người ngoài nghề: "Quận 1-24, dưới tình huống con số càng nhỏ quận càng nguy hiểm, việc cộng thực nơi nào cũng có, mọi người biết tại sao số lượng của Bán Kakuja vẫn ít như cũ không?"
Kirishima Touka hỏi: "Tại sao?"
Irimi Kaya đã từng làm thủ lĩnh một tổ chức Ghoul, mỉm cười nói kết quả: "Sẽ điên mất."
Không có đủ ý chí, Ghoul đang ở quá trình tiến hóa thành Bán Kakuja chỉ biết thực dục quái vật, đến con đường tự hủy diệt mình.
Sau khi Kamishiro Rize nghe được di chứng nghiêm trọng như vậy, "Anh ta mời tôi và Touka đi ăn cùng làm gì?"
Irimi Kaya nói: "Tôi không thân với anh ta, không rõ lắm."
Kirishima Touka suy đoán: "Có thể là vì củng cố ý chí? Bảo đảm trong quá trình thực dục tồn tại lý tính? Rốt cuộc nghe Rize nói Kẻ Sành Ăn đang theo đuổi Ghoul tóc trắng kia, nhìn tình địch mặt ăn với cơm, hẳn là nâng cao tinh thần."
Kamishiro Rize: "......"
"Mời tôi đi thì ——" Kirishima Touka nghĩ nghĩ, "Có lẽ là vì đẹp mắt, hoặc là nhắc nhở xu hướng tính dục của y bình thường?"
Mấy người phục vụ ở quầy pha chế đều cười lớn, cảm thấy trình độ pha trò của Touka cao hơn.
Duy chỉ có Kamishiro Rize nhếch miệng lên, cảm giác lý do này là sự thật.
Nếu Tsukiyama Shuu trở thành Bán Kakuja khẳng định sẽ càng thêm mỹ vị, nàng và Kaneki-kun nếu có thể phân nhau ăn càng nhiều Kakuhou của y!
Nghĩ lại muốn chảy nước miếng ——
Không đúng, vạn nhất thịt Tsukiyama Shuu khó ăn giống thịt Yamori!
Kamishiro Rize cắn mòng tay, tính thời gian đi học của Kaneki-kun, nàng lại gửi một tin nhắn sau khi "bạn trai" tan học.
"Kaneki-kun, thịt Kẻ Sành Ăn ngon không?"
Năm phút sau ——
Tin nhắn trả lời nàng: "Cảm giác như là thịt bò Kobe đỉnh cấp, nhưng mà tiểu thư Rize chưa từng ăn thịt bò, hỏi tôi cũng vô ích."
"Nam nhân thúi!" Kamishiro Rize chán nản.
......
Tác giả có lời muốn nói: #818 Tsukiyama Shuu cố gắng tiến hóa thành Bán Kakuja #
Tsukiyama Shuu: QAQ Tôi muốn xem cậu ăn!
Kaneki Ken: Xin lỗi, ta không cố gắng để cho ngươi ăn ngon miệng.
PS: Mỗi ngày đều có một con tắc kè đen ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro