Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

65| Điệu hổ ly sơn

Khi Kaneki Ken bưng lên thức uống, áp lực tâm lý rất lớn.

Bên trái là Hide đang cảnh giác với Tsukiyama Shuu, bên phải là Arima Kishou giết Ghoul không nương tay, vì không để bọn họ thấy chữ viết trên bọt sữa, hắn nhẹ nhàng thổi một hơi, biến bọt sữa thành một mớ hỗn độn, sau đó, hắn không dùng ống hút, mà làm trò trước mặt Tsukiyama Shuu, lấy phương thức bình thường uống xong tách đồ uống này.

Nagachika Hideyoshi không ngăn cản hành động muốn uống của Kaneki, không cho rằng Tsukiyama Shuu sẽ động tay động chân với đồ uống, hai tay cậu khoanh lại, nhìn chằm chằm Tsukiyama Shuu với thái độ "Tôi không thấy anh có ý tốt".

Suốt thời gian đó Tsukiyama Shuu đều làm lơ Nagachika Hideyoshi, không để con người luôn đi theo Kaneki vào mắt.

Y chờ câu trả lời của Kaneki.

Là bị người hiếp bức, hay thật sự là cùng đi chơi với Arima Kishou tại Lễ hội Tháng Năm.

"Cảm ơn, tay nghề đàn anh vẫn tốt như cũ." Kaneki Ken cảm nhận được vị ngọt của bọt sữa, vị đắng của cà phê rất nhẹ, "Câu lạc bộ mỹ thực hình như rất bận, đàn anh cố lên, đàn chị đều đang đợi anh." Thần sắc trên mặt hắn ôn hòa một ít, đặt tách cà phê lên khay trên tay của đối phương lần nữa, "Tôi và bạn cùng tham gia Lễ hội Tháng Năm, không làm phiền đàn anh và những người khác, anh hãy chuyển lời hỏi thăm của tôi đến trưởng câu lạc bộ Fujita."

Trong nhất cử nhất động, hắn để lộ ra một loại cảm giác thành thạo, chứng minh hắn không cần người khác bảo vệ.

【 Không có việc gì, anh lo lắng nhiều quá. 】

Tsukiyama Shuu đã hiểu ý của hắn, sau đó lại buồn bực thêm.

Tại sao Kaneki-kun sẽ ở bên cạnh Arima Kishou, từ từ —— hình như trước kia có nghe Kaneki-kun nói qua, bọn họ là hàng xóm?!

Khi tư duy Tsukiyama Shuu đang hỗn loạn, đang đứng ngốc tại chỗ, Kaneki Ken không tính dừng ở đây, hắn nói với Arima Kishou: "Arima-san, ngài có muốn ăn không? Bên này nhiều người, chúng ta có thể đi siêu thị gần đây mua."

Nagachika Hideyoshi nói: "Đúng vậy, tôi nhớ bên kia có rất nhiều thức ăn do sinh viên chế biến ở bên kia."

"Được, các cậu dẫn đường đi."

Arima Kishou thu lại ánh mắt nhìn chăm chú câu lạc bộ mỹ thực, rất có hứng thú liếc mắt nhiều lần về phía Tsukiyama Shuu được nói là theo đuổi Kaneki, cả người Tsukiyama Shuu chợt lạnh, tư thế vô cùng đoan chính, môi cười mỉm, ánh mắt hơi mang u buồn và bi thương không theo đuổi được người trong lòng, khiến Kaneki Ken nổi da gà.

Kỹ thuật diễn hoàn mỹ!

Tsukiyama Shuu khen bản thân trong lòng.

Sau khi Kaneki Ken dẫn Tử Thần đi nơi khác, Tsukiyama SHuu miễn cưỡng lấy hơi lại, xóa bỏ ảo giác phảng phất như muốn trở thành Quinque.

Người có thể liếc mắt một cái liền mang lại áp lực rất lớn cho quỷ ăn thịt cấp S ——

Chỉ có duy nhất Tử Thần.

Fujita Kazuo đi ra từ trong nhóm người câu lạc bộ mỹ thực, đừng nói chuyện không đau eo, "Anh mới gặp phụ huynh à? Tôi thấy đến thở mạnh cũng không dám."

Tsukiyama Shuu nhìn ba người kia biến mất, rối rắm nói: "Cha tôi muốn gặp Kanekui-kun."

Fujita Kazuo ngạc nhiên xen lẫn hoảng sợ, "Anh làm thế nào mà để cha anh biết, gia chủ Tsukiyama chắc sẽ tức giận!"

Tsukiyama Shuu liếc xéo hắn, đi vào trong câu lạc bộ mỹ thực, y còn thiếu một ngàn tách cà phê cho câu lạc bộ mỹ thực, tạm thời không có cách nào theo đuôi Kaneki-kun.

"Tại sao anh không nói lời nào?" Fujita Kazuo đuổi theo.

"Đừng đổ việc của các cậu lên đầu tôi." Khi Arima Kishou rời xa thì bản tính Tsukiyama Shuu lại tái phát, ngữ điệu lười biếng, "Cha tôi sẽ không tức giận với tôi, ông ấy vẫn luôn cảm thấy tôi chỉ thích mỹ thực trên bàn, rất lo lắng tương lai của tôi."

Fujita Kazuo hâm mộ đến răng đau, "Nhà anh rất tốt với anh."

Tsukiyama Shuu cười ngâm ngâm, "Cậu hâm mộ cũng vô ích, cha đồng ý thực hiện hết  tất cả nguyện vọng vì tôi."

Không sai.

Tsukiyama Mirumo rất chiều chuộng với con trai như thế.

Sau khi biết được người Tsukiyama Shuu thích có quan hệ rất tốt với Arima Kishou, Tsukiyama Mirumo ôn hòa nhìn về phía Hori Chie, dường như tùy ý mà nói với cao tầng trường học một câu: "Bạn học của con trai tôi có nói, thanh tra CCG Hạng Đặc Biệt cũng đến Lễ hội Tháng Năm, không biết các vị có thể giới thiệu cho tôi một vài người, tôi có chút tò mò với sự tồn tại của thanh tra Hạng Đặc Biệt, tựa hồ toàn bọ Nhật Bản, thang tra Hạng Đặc Biệt cũng không vượt qua mười người."

Ở xã hội người thường, CCG rất thần bí, tin tức về thân phận của thanh tra Hạng Đặc Biệt cũng đã bị bảo mật.

Yêu cầu của gia chủ Tsukiyama cũng được nhà trường đáp ứng.

"Không thành vấn đề."

"Có thanh tra Hạng Đặc Biệt đến à? Tôi hình như không nhận được tin này."

"Chắc là du ngoạn thôi ——"

Lãnh đạo trường học giao lưu một phen, nhưng bọn họ không biết số điện thoại của vị thanh tra kia, khá khó giải quyết.

Hori Chie mở miệng nói: "Có thể hỏi người của CCG."

Lấy địa vị của đại học Tokyo ở Nhật Bản, cũng đủ để người CCG lộ ra hành trình của Arima Kishou, hai bên từ trước đến nay hợp tác vui vẻ, đưa vào không ít nhân tài cho CCG.

Giao thiệp không đến mười phút, CCG phải trả lời nhà trường của đại học Tokyo: "Arima Hạng Đặc Biệt đã nghỉ phép, số điện thoại không tiện đưa cho các vị, chúng tôi sẽ liên lạc cho Arima Hạng Đặc Biệt, nếu anh ấy rảnh, tôi sẽ gọi điện thoại cho các vị."

Những lời này nghe đều rất khách sách, nhưng đã là cách nói khách sáo nhất của CCG.

Nhà trường có chút đen mặt, hiệu trưởng tiếp nhận điện thoại nói: "Như thế thì rắc rối quá, đưa một số điện thoại không được sao?"

Nhân viên trực điện thoại của CCG cười khổ: "Xin lỗi, không thể, tất cả muốn đều phải được Arima Hạng Đặc Biệt đồng ý."

Không có cách nào, người thường không biết rõ địa vị của Arima Kishou.

Arima Kishou không phản viên chức cấp cao quốc gia đơn giản gì, không phải người có thể bị đại học Tokyo gọi đến đuổi đi, kia chính là Bạch Tử Thần, đứng trên đỉnh nhân loại trong truyền thuyết! Cho dù là đại học Tokyo cũng không đủ để khiến CCG đắc tội Arima Kishou!

Nhân viên trực điện thoại không muốn nói chuyện tào lao với bọn họ, đẩy đường nói mấy câu, ngắt điện thoại.

Anh cầm lấy một điện thoại khác, liên lạc với điện thoại dùng để làm việc của Arima Kishou, "Arima-san, nhà trường của đại học Tokyo nghe nói ngài đến Lễ hội Tháng Năm, xin hỏi ngài có rảnh không? Nếu không có thời gian, tôi có thể giúp ngài từ chối họ."

"Đại học Tokyo có chuyện gì?"

Arima Kishou đang dạo siêu thị dùng một tay nhận điện thoại, một tay khác đang lựa quà lưu niệm.

"Nghe thì hình như không có việc gì ——" Nhân viên trực điện thoại có chút hối hận khi kết thúc cuộc gọi quá nhanh, xin lỗi, "Cụ thể tôi không rõ lắm."

"Tôi hiểu rồi, ba mươi phút sau có rảnh, cậu nói địa chỉ cụ thể gặp mặt cho tôi." Liên quan đến an nguy trường học, Arima Kishou chọn hy sinh một phần thời gian du ngoạn, tuy rằng trong lòng anh cũng biết, việc mà để nhân viên trực điện thoại truyền đạt lại chưa chắc quan trọng.

Anh để điện thoại vào túi, nói với hai thiếu niên: "Xin lỗi, có khả năng không thể đi dạo tiếp."

Tư duy Nagachika Hideyoshi sinh động mà nghi ngờ nói: "Đại học Tokyo có việc gì sao?" Arima Kishou cầm một gói sô cô la để vào xe mua sắm, không chút để ý nói: "Hình như không phải, nếu họ có việc thì sẽ liên lạc với người không nghỉ phép trong trụ sở."

Khi bọn họ nói chuyện, Kaneki Ken vô ý thức mà ôm vài gói cà phê.

Nagachika Hideyoshi quay đầu nhìn hắn, "Kaneki, uống cà phê quá nhiều thì không tốt cho cơ thể!"

Kaneki Ken xấu hổ mà buông tay.

Sợ Kaneki thèm ăn, Nagachika Hideyoshi băng băng chạy đến khu để sữa, cầm lấy một hộp sữa bò trở về, "Kaneki, chúng ta uống cái này."

Kaneki Ken mắt cá chết, "Hide cảm thấy tớ lớn lên lùn à?"

Nagachika Hideyoshi khoa tay múa chân chiều cao của bọn họ, "Thấp hơn ta 1 cm, chúng ta đều nỗ lực cao hơn, tốt nhất là có thể bằng Arima-san!"

Kaneki Ken liếc nhìn chiều cao Arima Kishou một chút.

Arima Kishou theo bản năng muốn đẩy mắt kính, tay hơi dừng lại, buông xuống, "Tôi cao 180 cm."

Kaneki Ken hâm mộ đến tột đỉnh.

1 mét 8!

Cho dù có thêm tố chất phi nhân loại, sau khi biến thành Độc Nhãn Ghoul hắn cũng không cao thêm bao nhiêu! Chỉ có thể nói chiều cao là thứ bẩm sinh, Arima Kishou 1 mét 8, Tsukiyama Shuu cũng 1 mét 8, những quỷ ăn thịt thành niên mà hắn biết đều có vóc dáng cao!

"Ài, tớ 1m7 chỉ có thể cố gắng uống sữa bò." Nagachika Hideyoshi vỗ vai, an ủi lẫn nhau.

"Tớ cảm thấy không có ích gì ——" Kaneki Ken ngoài miệng nói như vậy, tay thì quyết đoán đổi cà phê thành sữa bò, hắn lừa mình dối người thầm nghĩ: Có lẽ ngày thường ăn Kakuhou chỉ gia tăng tế bào RC, không thúc đẩy sự phát triển của xương?

Nửa giờ sau, Arima Kishou tạm biệt bọn họ.

Kaneki Ken nhìn anh đi đến phòng hiệu trưởng, lần nữa cảm thấy phép tắc của xã hội con người thật phiền phức.

Mạnh như Tử Thần, cũng phải theo quy tắc.

"Sau khi Hide được Arima-san huấn luyện, vẫn muốn gia nhập CCG à?" Hắn nhịn không được khuyên nhủ, "Cậu thích ứng được sao? Rèn luyện thuật đấu vật rất vất vả, cần kiên trì mười năm như một, bỏ dở nửa chừng liền có bụng bia."

Nagachika Hideyoshi sờ sờ bụng bia, hừ, chính mình không có bụng bia!

 Ước mơ là có cơ bụng!

"Kaneki, cậu cũng có thể kiên trì, tại sao tớ lại không kiên trì được chứ." Nagachika Hideyoshi nắm tay, "Vì tám khối cơ bụng, cực khổ thì có là gì!" Nếu mỗi ngày bị Arima Kishou đánh, cậu cũng chịu, "Còn có, khi Kaneki và Arima-san đánh nhau đặc biệt đẹp trai! Tớ cũng muốn một ngày nào đó có thể đánh anh ấy một cú —— khụ khụ, cậu nghe nhầm, tớ muốn mạnh lên giống hai người."

Kaneki Ken cười thầm, "Tớ nghe được, cậu muốn đánh Arima-san, lý tưởng này rất rất lớn, xem ra anh ấy đánh cậu rất đau."

Nước mắt Nagachika Hideyoshi đều chảy xuống, "Cái đó không đau giống nhau!"

Cho đến bây giờ, mỗi cơ bắp trên cơ thể cậu đều kháng nghị cậu tiếp thu "ngược đãi" của Arima Kishou.

"Kaneki, chúng ta đi chọn một ít thực phẩm dinh dưỡng, gần đây tiêu hao quá lớn, tớ muốn bồi bổ."

"Được."

"Tớ sẽ cố gắng luôn cao hơn Kaneki 1 cm!"

" —— cậu mơ à."

Siêu thị đại học Tokyo nhiều ra hai thiếu niên kỳ lạ không mua quà lưu niệm, chuyên chú khom lưng lựa chọn thực phẩm dinh dưỡng.

Phòng hiệu trưởng, cuối cùng Arima Kishou biết tại sao nhà trường đại học Tokyo muốn tìm mình, hóa ra là vì một vị doanh nhân nổi tiếng muốn gặp anh, cho nên người của đại học Tokyo đặc biệt mời anh từ CCG gặp mặt. Nội tâm anh dâng lên một tia hối hận, ở đây lãng phí thời gian, còn không bằng cùng Kaneki Ken, Nagachika Hideyoshi đi dạo ở Lễ hội Tháng Năm.

Loại chuyện nhỏ này cần thiết đến tìm anh à?

Arima Kishou ngồi trên sô pha, đang bật điều hòa, mắt rũ xuống, thái độ không buồn không vui khiến người chiêu đãi anh kinh hồn táng đảm.

Thư kí nữ của hiệu trưởng bưng một tách trà đặt lên bàn, lui ra phía sau vài bước.

"Hiệu trưởng và khách quý sẽ đến lập tức, mong anh chờ một lát, Arima-san."

"Được."

Arima Kishou không có thói quen khiến người khác khó xử, nếu tới, anh liền sẽ làm ra thái độ của CCG với chính phủ.

Cùng với tiếng nói chuyện từ xa đến gần, vài người đến, cửa phòng hiệu trưởng bị đẩy ra.

Hiệu trưởng dẫn mấy vị khách quý ngồi xuống, ánh mắt đại gia đều tập trung ở trên người thanh niên có mái tóc trắng hiếm thấy, lúc này đây người muốn gặp thanh tra Hạng Đặc Biệt trong truyền thuyết một lần không chỉ có Tsukiyama Mirumo ban đầu, mặt sau còn có rất nhiều người đều lục đục tỏ vẻ có thể đi đến phòng hiệu trưởng tán gẫu một chút.

Ánh mắt Arima Kishou quét qua những người này một lần, không tìm được gia chủ Tsukiyama thường xuyên xuất hiện ở báo chí kia.

"Xin hỏi là vị nào muốn gặp tôi?"

"Ách ——"

Hiệu trưởng có chút xấu hổ, thu liễm một chút cảm giác về sự ưu việt ở sân nhà đại học Tokyo, không hề xem nhẹ khi đối phương là viên chức quốc gia, "Ngại quá, vị Tsukiyama-san kia tạm thời có việc, khả năng không đến được."

Arima Kishou: "......"

Lần đầu tiên bị một người bình thường leo cây, tâm tình của anh khá phức tạp.

Gia chủ Tsukiyama phải không ——

Ngài được lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro