63| Lễ hội Tháng Năm
Tsukiyama gia, bữa tối.
Trên giá thấp vài ngọn nến, trên bàn ăn kiểu Âu bày đầy thức ăn được trang trí tinh xảo và canh, người hầu im lặng đẩy toa thức ăn đến, sau khi đặt thức ăn liền rời đi, để lại không gian nói chuyện cho hai cha con Tsukiyama gia.
Sau khi cha y cầm lấy dao nĩa, Tsukiyama Shu cũng cầm bộ đồ ăn, mặt không có biểu cảm gì mà ăn thứ mình ghét nhất.
Thịt nhai trong miệng, y đè nén sự bài xích của mình mới có thể nuốt trôi.
Khó ăn.
Khó ăn khó ăn khó ăn cực kỳ khó ăn!
A a a a —— vì khôi phục Kagune, vì biến thành Bán Kakuja! Phải nuốt trôi!
"Shuu-kun, con không cần cắn dao." Tsukiyama Mirumo chú ý đến ánh mắt thống khổ khi con trai mình ăn cơm, tuy rằng rất vui mừng khi đối phương thực dục, nhưng sắc mặt như vậy —— sẽ khiến thực dục của y giảm đi, cho rằng thứ gì mình ăn đều rất kém.
Tsukiyama Shuu nuốt xuống nước sốt "thịt bò", "Cha à, con không đến mức không thể khống chế lực."
Tsukiyama Mirumo bình tĩnh cắt thịt, bồi đắp tình cảm với con trai, "Biết được con đang thực dục, ba ba rất vui, khi ở tuổi con, ba ba đã trở thành Bán Kakuja dưới dự dạy dỗ của ông nội." Phát hiện biểu cảm của Tsukiyama Shuu càng thêm táo bón, ông nho nhã cười cười, "Không biết thức ăn ở Nhà hàng Quỷ ăn thịt có đủ không, nếu cần, cha có thể giúp con mua thêm phần thức ăn."
Tsukiyama Shuu nghĩ đến Ghoul Kanae bắt cho y, tuyệt vọng nói: "Không cần lo lắng, con tạm thời không ăn hết."
Nhiều thức ăn rác rưởi như vậy ——
Khi nào y mới có thể ăn xong chứ.
"Con đã bảo Kanae đưa vé vào cổng Lễ hội Tháng Năm cho cha." Tsukiyama Shuu lấy lại tinh thần, nói với cha y, "Cha đừng dọa cậu ấy, quan hệ giữa cậu ấy với Atobe không tệ, con không nghĩ tên đó ảnh hưởng đến tình cảm con dành cho Kaneki-kun."
"Atobe-kun?" Ấn tượng của Tsukiyama Mirumo với Atobe Keigo rất tốt, "Cậu ta là một đứa trẻ rất tốt, cha nhớ hai con là bạn bè."
Tsukiyama Shuu bất mãn nói: "Ai cùng cậu ta là bạn, cậu ta là con người đấy!"
Khi còn nhỏ vì để Atobe Keigo không nghi ngờ, y không phí tâm tư, ăn một đống thức ăn của con người mà y không muốn ăn!
Tsukiyama Mirumo dùng xong cơm, "Bên trong con người cũng có những cá nhân ưu tú đáng khen ngợi."
Con trai, không phải người con thích cũng là một con người đó sao?
Không hiểu được ý nghĩ của Shuu-kun, Tsukiyama Mirumo nổi lên càng nhiều hứng thú với Kaneki Ken. Khi Hori Chie nói cho ông biết Shuu-kun đang theo đuổi một con người, kỳ thật ông không tin, nhưng buổi tối nhìn thấy thái độ của Shuu-kun, hình như —— thật sự có một chuyện như vậy.
"Nếu buổi tối rảnh, có thể đọc sách của nhân loại, trong đó có thể tìm được phương pháp theo đuổi người khác."
Trước khi rời đi nhà ăn, Tsukiyama Mirumo thiện ý nhắc nhở y một câu.
"Lộc cộc." Tsukiyama Shuu cầm ly nước, đổ đầy nước vào miệng, nỗ lực xóa bỏ hương vị.
Trong đầu y bày ra một đống hình ảnh lãng mạn, nghĩ nếu mình chơi đàn dương cầm, pha cà phê ở Lễ hội Tháng Năm có thể gây ấn tượng với Kaneki-kun không. Tốt nhất có thể làm Kaneki-kun vui vẻ, cho phép y cắn một miếng, khiến y có dư vị suốt buổi tối.
Kaneki-kun ——
Chỉ nghĩ đến hương vị của cậu, tôi liền không có cách không chế được bản thân!
Vì ham muốn độc chiếm của mình, y không nói việc Kaneki Ken là Độc Nhãn Ghoul cho cha và Kanae, người biết điều này chỉ có Hori Chie, ai bảo chuột nhắt kia quá thông minh.
Hơn nửa đêm, trong Tsukiyama gia truyền ra âm thanh dương cầm đầy u oán.
Tsukiyama Mirumo thích nghệ thuật âm nhạc nghe trong chốc lát, sau khi cảm giác ngủ không yên, quyết đoán đóng cửa lại, ngăn âm thanh. Mặc dù là người cha thân sĩ chăm sóc con trai, cũng cần một buổi tối an tĩnh thoải mái để nghỉ ngơi.
Ngày 18 tháng 5, sau mười ngày nhóm đàn anh cuối cấp đại học Tokyo bận rộn, Lễ hội Tháng Năm đúng hẹn đã đến.
Ngày này, trời hửng nắng, thời tiết mát mẻ.
Trong và ngoài đại học Tokyo đều là người đến người đi, Kaneki Ken chuồn ra từ ban tuyên truyền, liền đụng phải Tsukiyama Shuu nghênh diện bước vào Hội Sinh Viên. Hôm nay hiển nhiên Tsukiyama Shuu sửa soạn tỉ mỉ, mái tóc ngắn màu tím được chải sát vào tai, vài sợi tóc rơi trên thái dương tăng thêm sự lười biếng và ưu nhã, trang phục y chỉnh tề, dưới âu phục màu trắng xa hoa là một chiếc áo sơ mi màu tím, màu sắc và chiếc nơ diễm lệ khiến cả người y gần như phát sáng.
Ách, phát sáng hình như là miêu tả của Satsugawa-san —— tuy nhiên đúng là như vậy.
Kaneki Ken thu hồi đánh giá từ nội tâm, "Đàn anh Tsukiyama."
Đi một bước, hắn liền ra ngoài trường học, Tsukiyama Shuu hơi thất vọng, không ngăn cản, nói: "Nếu Kaneki-kun rảnh, không ngại đi đến câu lạc bộ mỹ thực một lần, đàn em Fujita và những người khác cùng nhau chuẩn bị ẩm thực rất phong phú."
"Nếu rảnh sẽ đến."
Kaneki Ken không vô tình như thế quên mất câu lạc bộ mỹ thực, hắn rất tôn kính trưởng câu lạc bộ Fujita Kazuo.
Sắp đi khỏi tầm mắt Tsukiyama Shuu, Kaneki Ken nắm chặt điện thoại trong tay, "Tsukiyama ——" Tsukiyama Shuu ngạc nhiên xen lẫn vui mừng, nửa câu sau của đối phương chậm rãi xuất hiện, "Đàn anh." Ánh sáng trong mắt Tsukiyama Shuu ảm đạm, cư nhiên không phải dùng xưng hô của Ghoul tóc trắng nói chuyện với y. (1)
Giọng nói Kaneki Ken từ nơi không xa truyền đến, càng đi càng xa, "Đàn chị Hori nói cho tôi, Tsukiyama không nói lời nào liền đẹp như tranh vẽ."
Cho nên.
Hôm nay, xin đừng nói lung tung.
Tsukiyama Shuu hoang mang nhìn bóng dáng của hắn, không nói lời nào mình đẹp như tranh vẽ?
"Chẳng lẽ Kaneki-kun thích mình không nói lời nào à?" Tsukiyama Shuu có chút buồn, ngón tay vuốt tóc tím bên tai, "Chuột nhắt kia còn nói câu này với Kaneki-kun, chẳng lẽ cảm thấy mình hay lảm nhảm ——"
Không không, y tin chắc giọng nói mình rất hay, không lảm nhảm!
Y vừa quay người, đi đến ban nhiếp ảnh, "Hori Chie, cô rốt cuộc nói gì với Kaneki-kun."
Hai người tách ra.
Cổng đại học Tokyo, Kaneki Ken tìm được Hide trong đám người, đứng cùng hắn đợi ai đó. Nhiều sinh viên lớp dưới giống bọn họ rất nhiều, người bận rộn đều là các đàn anh cuối cấp đi đến quầy hàng để bán và tham quan. Lễ hội Tháng Năm là hoạt động nổi tiếng nhất của đại học Tokyo, có hơn bốn mươi câu lạc bộ tham dự Lễ hội Tháng Năm, lúc này năm trước lượng người hơn hai trăm nghìn.
Nagachika Hideyoshi vui vẻ, nhìn xung quanh, "Không nghĩ đến Arima-san thật sự sẽ đến!"
Mấy ngày nay cậu và Kaneki được Arima Kishou huấn luyện đấu cận chiến, cậu cố ý trao đổi số liên lạc với Arima Kishou, ngầm hỏi vài câu về kỳ sát hạch của CCG. Tối hôm qua, cậu đột nhiên nhận được tin nhắn, Arima Kishou nói anh rảnh đến tham gia Lễ hội Tháng Năm của đại học Tokyo.
Cậu cảm thấy sau đó có thể đi khoe với người trong câu lạc bộ trinh thám.
Nhìn xem, cậu mời một vị thanh tra Hạng Đặc Biệt CCG đến tham gia Lễ hội Tháng Năm đại học Tokyo!
Loại người mà hiệu trưởng có thể không có mặt mũi để mời, Nagachika Hideyoshi tự tin mà cho rằng là do mình mời đến, không ngừng bàn luận với Kaneki chuyện này: "Cậu nghĩ làm việc ở CCG có phải rất nhàn nhã không? Nếu không thì Arima-san rảnh mà đến đây."
Kaneki Ken nói ngoài miệng: "Có lẽ thế."
Đáy lòng hắn ——
Hide, Arima Kishou nhàn như vậy là bởi vì hắn đang dưỡng thương đó!
Nghĩ đến những tên Ghoul khác đang ẩn núp trong trường học, Kaneki Ken đau kịch liệt mà nhắm mắt lại, cảm giác thật có lỗi với những người cực cực khổ khổ thi đậu đại học Tokyo. Không cần nhìn bằng mắt, hắn đều biết Arima Kishou chậm rãi đi đến từ trong đám người, Hide vui vẻ nhảy lên vẫy tay, "Arima-san, bên này! Chúng tôi ở bên này!"
Thi cử không dễ.
Ngụy trang gian nan.
Mỗi tên Ghoul ở đại học Tokyo đột nhiên run lên, cảm giác được nguy hiểm không giải thích được.
Đám người chen chúc, phụ huynh và sinh viên đều náo nhiệt nghị luận về Lễ hội Tháng Năm, Arima Kishou muốn không đụng phải ai, cũng phải tốn một chút thời gian để đi đến. Trên tay anh không có bất cứ thứ gì, đường cong của chiếc áo gió đơn giản khiến anh nhìn qua rất ổn trọng, "Tôi không đến trễ nhỉ, Kaneki-kun, Nagachika-kun."
Kaneki Ken mỉm cười, đưa vé vào cổng cho Arima Kishsou, "Không, vừa kịp lúc."
Nagachika Hideyoshi thấy anh không mang vali, hiếu kỳ nói: "Thanh tra không cần mang theo vali mỗi ngày à?"
Arima Kishou đáp: "Khi nghỉ ngơi thì không cần."
Thỏa mãn Nagachika Hideyoshi tràn đầy lòng hiếu kỳ, Arima Kishou đi theo hai thiếu niên xếp hàng mà tiến vào đại học Tokyo. Dọc theo đường đi anh biểu hiện ra cảm giác mới mẻ với đại học, ngẫu nhiên sẽ hỏi hai người họ một tòa nhà nào đó là gì, trả lời anh thường là Nagachika Hideyoshi mau ngôn mau ngữ. Kaneki Ken và Nagachika Hideyoshi có chút kỳ quái, Arima Kishou không học qua à, tại sao lại xa lạ với hoàn cảnh đại học?
Biết được thắc mắc của bọn họ, Arima Kishou tùy ý nói: "Đại học tôi học không giống nơi này."
Anh đến từ Bạch Nhật Viên, bên đó là trường học dành cho Bán Nhân.
Đi ngang qua quầy bán hàng rong của sinh viên đại học Tokyo, Arima Kishou cũng mua một ít quà lưu niệm, ánh mặt trời chiếu xuống khuôn mặt lãnh đạm từ trước đến nay của anh, làm dịu đi các góc cạnh, "Vừa lúc có thể mua một chút quà cho đồng nghiệp, đỡ phải để bọn họ nói tôi từ trước đến nay không mua cái gì."
Ấn tượng của Kaneki Ken đối với thanh tra không cao, chậc một tiếng.
"......"
Arima Kishou liếc mắt.
Nagachika Hideyoshi thấy không khí tẻ ngắt, nhanh chóng giới thiệu, "Đại học Tokyo có siêu thị chuyên bán sô cô la, là đặc sản của trường học chúng tôi."
Ở một gian hàng bán đồ thể thao, chân Tadashi Morita mềm nhũn, thiếu chút nữa ôm cây cột dựng gian hàng của câu lạc bộ mình mà quỳ xuống. Hắn chảy một đống mồ hôi, khô khan nói với các thành viên câu lạc bộ đang quan tâm: "Thân thể tôi không khỏe, khả năng không có cách nào giúp các cậu."
Hắn nhìn thấy gì?!
Mẹ ơi, Arima Kishou Tử Thần CCG đến Lễ hội Tháng Năm chơi!
Sau khi lẩn trốn, Tadashi Morita chạy đến một góc, run bần bật lấy điện thoại ra, rất có lương tâm mà gửi một tin nhắn với đồng loại.
【 Khoảng cách Tử Thần đến vị trí của các người, chỉ có 500 mét. 】
Tử Thần tới rồi!
Không muốn chết liền chạy nhanh a a a a a ——
Ở ban nhiếp ảnh cũng trong phạm vi 500 mét, điện thoại Hori Chie vang lên, ánh mắt lấy ra vừa nhìn liền dừng lại.
Quào, tin lớn.
"Tsukiyama-kun, là Ghoul ở đại học Tokyo."
Nàng ngoan ngoãn hiểu chuyện mà để điện thoại trước mặt Tsukiyama Shuu, muốn cho đối phương xem nội dung tin nhắn.
Tsukiyama Shuu không coi trọng chuyện đó, "Cô có liên hệ với Ghoul ở đại học Tokyo? Những tên tôm tép đó không cần để ý." Ánh mắt y không dừng trên điện thoại, mà là nhìn Hori Chie, "Phụ thân tôi sắp đến rồi, khi cô đi bên cạnh ông ấy, có vấn đề gì liền nói cho tôi."
Hori Chie nhắc nhở: "Nhìn điện thoại."
Tsukiyama Shuu nhăn mày, cho rằng Ghoul đang làm việc xấu, "Bọn họ dám mang phiền phức đến cho tôi thử xem."
Sau đó, y thấy nội dung tin nhắn ghê người trong điện thoại.
"Fuck!"
Arima Kishou không có việc thì chạy đến đây làm gì?!
#Đốm: Kinh hỉ không, kích thích không =)))??#
.
.
.
(1) Khúc này theo tiếng Việt thì phải nói "đàn anh" trước mới đến "Tsukiyama". Nhưng mà hình như bên Nhật (hoặc bên Trung) ghi tên trước nên mới có tình huống như thế.
Shuu mong chờ Kaneki gọi thẳng họ tên "Tsukiyama Shuu" chứ không phải "Tsukiyama đàn anh" =)))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro