
55| Ngẫu nhiên gặp được hàng xóm
Tokyo, trụ sở Cục Phòng Chống Ghoul.
Sau khi Satsugawa Nyoko trải qua một loại kiểm tra và tra hỏi thì được người của Satsugawa gia mang đi.
Toàn thân nàng phủ chăn lông, lúc ngồi trên xe vẫn còn vẻ mặt hoảng hốt, được mẹ ôm vào trong ngực nhỏ giọng trấn an. Đầu nàng dựa vào vai người thân, ý thức vẫn còn hơi mê man, nghe nói là di chứng khi hít phải nhiều thuốc mê.
Việc hôm này đã đổi mới nhân sinh của nàng, nàng hoàn toàn không biết một buổi tối sẽ trải qua nhiều biến cố như vậy.
Nào là bắt cóc, nào là Hội đấu giá, thậm chí liên quan đến Ghoul!
Rốt cuộc nàng đắt tội với ai!
Phu nhân Satsugawa gia ôn nhu ôm con gái nói: "Mấy ngày nay ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, mẹ sẽ xin nghỉ ở trường cho con."
Satsugawa Nyoko gật đầu với biên độ nhỏ, ủy khuất vô cùng, "Buồn ngủ quá."
Đầu nàng được vuốt ve, mát xa, khiến nàng chậm rãi thả lòng chìm vào giấc ngủ.
Chiếc xe chạy đến Satsugawa gia, bầu trời lộ ra màu sắc tươi mới buổi sáng sớm.
Sự kiện bắt cóc tạm thời hạ màn, nhóm cao tầng CCG cuối cùng có thể thả lỏng vào sáng sớm, kết thúc trò chuyện video, nếu bọn họ không cứu được Satsugawa Nyoko, toàn bộ phú hào Nhật Bản sẽ mất đi tín nhiệm với bọn họ. Arima Kishou là người có công lớn nhất, nhưng chức vị của anh đã là thanh tra Hạng Đặc Biệt, không có khả năng tiến thêm bước nào nữa, liền thưởng một phần tiền thưởng tượng trưng trong CCG.
Arima Kishou không vội vã đi lãnh tiền thưởng, mà ngồi ở văn phòng của mình trong trụ sở băng bó vết thương.
Bụng anh bị đâm xuyên qua tương đối nghiêm trọng, nếu không xử lý tốt thì không có cách nào hoạt động mạnh. Nhưng anh cũng có kinh nghiệm, vết thương nhìn dọa người, trên thực tế không tổn thương đến nội tạng, thân thể anh theo bản năng tránh đi kết cục trọng thương trong lúc nguy cấp.
Hirako Take xử lý vết thương giúp anh, hỏi: "Có cần đi đến phòng y tế không?"
Chuyện Arima bị thương khiến hắn quá kinh ngạc.
Hắn có tính cách trầm mặc cũng không nhịn được nhiều lời mấy câu khuyên đối phương, không hy vọng thân thể đối phương lưu lại di chứng.
Arima Kishou lắc đầu, thay một bộ quần áo che đi vết thương, "Tôi chuẩn bị về." Hirako Take thấy anh bình tĩnh như thế, trầm mặc trong chốc lát, nói ra vấn đề muốn biết nhất: "Arima-san, là tên Ghoul nào làm anh bị thương?"
Arima Kishou tháo mắt kính xuống, ánh mắt không lạnh lùng như thế, "Một Độc Nhãn Ghoul."
Hirako Take hoang mang, "Cú Độc Nhãn?"
Dựa theo chiến tích của Arima, Cú Độc Nhãn cũng không phải đối thủ.
"Không phải." Arima Kishou phủ nhận, "Là một Độc Nhãn Ghoul khác, nhìn qua không tiến hóa đến mức của Cú."
Bán Kakuja và Kakuja khác nhau rất lớn, chỉ từ bề ngoài cũng có thể nhìn ra được.
Trên khuôn mặt thành thật của Hirako Take viết lời nói trong lòng: "Vậy tại sao anh bị thương?" Tâm tình Arima Kishou rất tốt trả lời: "Bởi vì ngoài dự kiến." Một tên Ghoul không được anh để vào mắt dưới dục vọng sinh tồn, thế nhưng có thể đánh anh bị thương, "Tuy rằng không đạt đến cấp SSS, nhưng trải qua việc tôi bị thương, đại khái CCG sẽ để hắn ở khoảng cấp SS-SSS."
Lần này là mình bất cẩn.
Arima Kishou biết điều này, khi bẩm báo cho cấp trên đều nói rõ ràng, không hy vọng CCG xếp loại lộn xộn.
"Tôi phải về nghỉ ngơi, cậu cũng nên nghỉ ngơi sớm một chút, Hirako." Arima Kishou tạm biệt cộng sự hiện giờ trở thành thanh tra Hạng Cao Cấp, chuẩn bị hai tay trống trơn rời trụ sở, sau khi Ukaku Narukami đem đi bảo dưỡng, Koukaku IXA của anh cũng nối tiếp.
Hirako Take nói nhanh: "Mang theo Quinque!"
"Không cần lo lắng."
Arima Kishou đi ra văn phòng, đến thang máy đi mất, căn bản không có cảm giác nguy hiểm khi mất đi vũ khí.
Tốc độ anh rời đi rất mau ——
"Đi nhanh như thế chỉ vì muốn ngủ?" Hirako Take thu dọn thuốc và băng vải, đi đến cửa sổ, nhìn về phía thanh niên tóc trắng vừa bước ra khỏi tòa nhà, đối phương gọi một chiếc taxi ở ven đường, rất nhanh liền trở về nơi cư trú ở Tokyo.
Hành động nhanh chóng giống Arima Kishou chính là Kaneki Ken, sau khi Kaneki Ken lấp đầy bụng, không màng Tsukiyama Shuu muốn giữ lại.
"Tiểu thư Rize, Hội đấu giá đêm nay rất thú vị, cảm ơn."
"Hả?"
Sau khi Kamishiro Rize ăn uống no đủ, tốc độ hoạt động của não liền chậm, mơ mơ màng màng nhìn về phía Kaneki Ken.
Kaneki Ken dùng ánh mắt ám chỉ nàng: "Thiệp mời Hội đấu giá."
Cô gái tóc tím liền nhớ lại lời kịch bọn họ đã thống nhất, dưới ánh mắt nghi ngờ Tsukiyama Shuu nói: "Thiệp mời kia là người khác cho ta, đối phương bảo ta nếu ở Hội đấu giá nhìn thấy một cô gái tóc đen mắt đen thì đưa nàng trở về."
Kaneki Ken thấy đầu óc nàng không bị rớt đi mất, vừa lòng nói: "Là thương phẩm thứ hai đếm ngược?"
Kamishiro Rize cười duyên nói: "Đúng vậy, nếu không tại sao ta đấu võ đài với Kẻ Sành Ăn, Thợ Mặt Nạ, ta lại không được ăn no."
【 Giả quá đó, Kaneki-kun. 】
【 Không còn cách nào khác, có thể lừa gạt bao nhiêu liền lừa gạt bấy nhiêu.】
Hai người dùng tốc độ cực nhanh giao lưu ánh mắt, rời mắt, dường như không có việc gì mà liếc Tsukiyama Shuu chiêu đãi bọn họ bữa ăn khuya.
Tsukiyama Shuu vẻ mặt mộng bức, "......"
Cậu sinh viên kia của y đi tìm Kamishiro Rize hỗ trợ giải cứu Satsugawa Nyoko? Kamishiro Rize lại rủ Ghoul tóc trắng đi Hội đấu giá?
Nghe như thế nào cũng giống như là tình tay ba!
"Đợi một chút, Kaneki-kun và ngươi là quan hệ gì?" Tsukiyama Shuu mãnh liệt yêu cầu Kamishiro Rize trả lời câu hỏi của y, Kamishiro Rize dựa trên ghế, nở nụ cười như tra nữ (1), làm trò trước mặt Tsukiyama Shuu: "Con người kia là thức ăn dự trữ của ta nha."
Nàng đang hồi báo việc Kaneki Ken muốn ăn Kakuhou của nàng.
Tsukiyama Shuu hỏi lại: "Không phải bạn trai?"
"Sao có thể, ta sẽ không một chân dẫm hai thuyền!" Kamishiro Rize phảng phất như sợ bạn trai nghi ngờ, lập tức nhìn về phía Kaneki Ken, "Thân ái, đừng hiểu lầm, một con người bình thường như thế sao so được với anh."
Nói xong, nàng còn liếc mắt đưa tình.
Kaneki Ken không muốn diễn với bọn họ, Satsugawa Nyoko an toàn, hắn cũng nên trở về sớm một chút. Nghĩ đến bên người mình còn có Nagachika Hideyoshi với năng lực phân tích siêu mạnh, Một người hàng xóm Arima Kishou vừa đánh nhau xong, hắn liền cảm thấy tràn đầy nguy hiểm, không thể trì hoãn dù chỉ một phút.
"Ta đi đây."
Tsukiyama Shuu sau lưng hắn lập tức kêu sợ hãi, "Để lại cho ta số điện thoại."
Không, ta từ chối.
Kaneki Ken né tránh tay của Tsukiyama Shuu, chạy trốn vô tung vô ảnh, cho đến khi rời khỏi khoảng cách 500 mét.
Nhà hàng Quỷ ăn thịt, Tsukiyama Shuu thất hồn lạc phách, tốc độ Ghoul tóc trắng quá nhanh, nháy mắt liền nhìn không thấy. Kamishiro Rize vui sướng khi thấy Kẻ Sành Ăn gặp họa, nói: "Một miếng cũng chưa ăn đến, trái lại bị đối phương cắn, Kẻ Sành Ăn, cảm giác thế nào?"
Tsukiyama Shuu đứng một góc nhà ăn, gương mặt âm trầm tươi sáng trở lại.
"Vô cùng vui vẻ."
Y tháo xuống mặt nạ hình bán nguyệt, ném mặt nạ trong lòng ngực Kanae, dung nhan tuấn mỹ hiện ra thần sắc nhất định phải có được Ghoul tóc trắng.
Kamishiro Rize dùng khăn giấy lau khóe miệng, thục nữ một ít, "Ngươi biết ngươi hiện tại giống gì không?"
Tsukiyama Shuu lười giả vờ, "Giống gì?"
Y ngồi vào vị trí, búng tay một cái, người hầu bên ngoài nhận được mệnh lệnh, trong nhà ăn cổ điển liền xuất hiện nhạc.
Âm nhạc thích hợp hòa hoãn cảm xúc khẩn trương.
Bọn họ có thể chạy khỏi tay của Tử Thần CCG đều nhờ hai Bán Kakuja Ghoul tóc trắng và Thợ Mặt Nạ hợp tác, điều này khiến Tsukiyama Shuu thực sự không cam lòng. Kagune của y không phải không thể khôi phục, chỉ là khoảng thời gian trước tuyệt thực dẫn tới y chậm chạp không thể khôi phục.
Nếu y cũng là Bán Kakuja —— Ghoul tóc trắng có thể nhìn y với con mắt khác, phải không?
Khả năng này khiến y ngứa ngáy trong lòng.
Nếu toàn lực thực dục, trong một tháng y có thể trở thành Bán Kakuja.
"Một hentai chuẩn bị cạy góc tường của ta." Kamishiro Rize cắt ngang suy nghĩ bậy bạ của y, khinh thường nhìn y, "Không cần lộ ra biểu tình kỳ quái, anh ấy không có khả năng nhìn ngươi ——" Nàng cố ý nói oai quan hệ giữ mình và Kaneki Ken, "Ta và anh ấy là chân chính cộng minh giả trên tinh thần."
Ngươi mà nhìn hắn, giấm chết ngươi!
Kamishiro Rize không quên tên khốn nạn Kẻ Sành Ăn này nói nàng là "heo", sau đó lại ném nàng xuống đất.
Cái tên đàn ông thúi!
Tsukiyama Shuu không tức giận, rất có thâm ý hỏi: "Hắn thật sự không phải Kaneki-kun à?"
Nguyên nhân lúc trước không muốn tháo mặt nạ xuống, không muốn mở mắt phải —— sợ bại lộ thân phận.
Tại sao sợ chứ?
Y biết Kaneki Ken, mà đối phương có thể là Kaneki Ken.
Kamishiro Rize cúi đầu nhìn móng tay tinh xảo xinh đẹp của mình, ây da, cái cớ của Kaneki-kun quá tệ, vốn dĩ không có cách nào không nghi ngờ. Vì nguy cơ rớt áo giáp của đồng minh, nàng dùng lý do ổn nhất nói: "Ngươi bị ngu không? Hai người này vốn dĩ ở hai thế giới khác nhau, Kaneki-kun có một ngón tay so được với bạn trai ta à? Cậu ta chỉ là một người bình thường mà thôi."
Kaneki Ken ở trạng thái con người và trạng thái Ghoul khác nhau như hai người, mùi máu cũng không giống nhau.
Người trước bình thường, người sau kinh diễm. (2)
Tsukiyama Shuu hơi hơi buồn bực, đây là điều khiến y thắc mắc nhất, càng nhìn càng giống, càng nhìn lại càng không giống! Y bất đắc dĩ mở miệng: "Việc của Satsugawa Nyoko giải thích như thế nào? Chẳng lẽ cậu ta vừa thấy thiệp mời Hội đấu giá liền biết là hoạt động của Ghoul?"
"Cậu ta biết ta là Ghoul, đương nhiên liền có khả năng biết Hội đấu giá rồi." Kamishiro Rize dõng dạc, "Mấy hôm trước ta tới Hội đấu giá bán đồ."
Tsukiyama Shuu cảm thấy hứng thú, "Ngươi là dạ dày vương còn sẽ đi bán đồ? Đừng khôi hài."
Kamishiro Rize dào dạt đắc ý nói: "Là thức ăn ta ăn dư lại, không nghĩ đến còn có thể được giá tốt."
Bỗng nhiên Tsukiyama Shuu có một loại cảm giác không tốt.
"Ngươi bán gì?"
"Một hài cốt của Bán Kakuja, Kakuhou đều không có, không biết tên nào ngu ngốc mua ăn."
"......"
Tsukiyama Shuu không nói gì, Kamishiro Rize cảm thấy kỳ quái, "Ngươi bị sao thế, hay là ngươi cũng biết chuyện này?"
Vùng tối trên mặt Tsukiyama Shuu mở rộng, "Đúng vậy ——"
Thực không khéo, mua thức ăn này chính là cha y, mà ăn thức ăn này lại chính là y. Nghĩ đến đây, dạ dày Tsukiyama Shuu lại quay cuồng lần nữa, cư nhiên mình lại ăn rác rưởi dư lại của ả đàn bà này a a a a a!
"Bán Kakuja siêu cấp khó ăn." Mặt Kamishiro Rize nhăn lại, cảm giác bị Kaneki Ken lừa gạt, "Hương vị rõ ràng ngửi được cũng ngon, ăn vào miệng lại rất không ổn, không biết tại sao anh ấy không đổi sắt mặt mà nuốt hai Kakuhou."
Lúc trước nhìn Kaneki-kun ăn ngon như thế, nàng còn tưởng rất mỹ vị, kết quả cực kì tệ!
Tsukiyama Shuu chuyển từ âm trầm sang tươi rói, kích động nói: "Hắn cũng ăn?"
Kamishiro Rize khó hiểu nói: "Đúng."
Sát khí của Tsukiyama Shuu biến mất như gió, không thể kiềm chế trầm mê trong suy nghĩ của mình, "Ta cũng ăn thức ăn giống như hắn, a a a —— tại sao không cảm nhận được khí vị của hắn, khẳng định là Bán Kakuja kia quá tệ, khiến ta vốn dĩ không nếm liền phun ra."
Kamishiro Rize nghiêng nghiêng đầu, nhìn y lâm vào tình huống rối loạn tâm thần, khiến gương mặt không tệ này trở nên mù quáng.
Hoàn toàn là tên biến thái sao!
Nàng đẩy ghế, đi ngang qua Tsukiyama Shuu, chuẩn bị trở về căn nhà nhỏ của mình ngủ.
Một buổi sáng sớm tràn ngập huyết tinh cứ như thế kết thúc.
Tại Hội đấu giá, tin tức mấy tên quỷ ăn thịt đụng độ Tử Thần CCG nhanh chóng truyền ra ngoài, Itori sau khi biết được liền nhanh chóng tìm Uta.
Uta lẩm bẩm trong miệng: "Đói quá ——"
Thức ăn vặt trong nhà căn bản không đủ để hắn ăn no bụng!
Itori hào sảng bắt lấy bả vai hắn, bắt đến mức xương vai hắn gần như run lên, "Vì anh anh dũng chiến đấu, tôi sẽ mời anh ăn cơm!"
Dám chính diện đối đầu với Arima Kishou, không hổ là Uta!
"Đúng rồi, phải tìm Renji-kun." Itori lấy điện thoại ra, "Tôi phải nói cho anh ấy, hành động của mấy người thật vĩ đại."
Uta ở trên bàn quăng một cái nhìn ẩn giấu xem thường.
Thôi đi.
Nếu có lần sau, khẳng định hắn sẽ không làm, Kẻ Sành Ăn kia vốn dĩ hố hắn, hữu tẫn! (3)
8 giờ sáng, ở một khu trung cư xa hoa, Kaneki Ken vừa ngáp vừa rời khỏi giường, chậm rì rì rời khỏi cửa khi sắp trễ giờ đi học. Đêm qua Hide đã gửi rất nhiều tin nhắn dò hỏi hắn, hắn thật sự không có cách giải thích, dứt khoát coi như mình không thấy tin nhắn điện thoại, đến trường rồi nói.
Vừa ra khỏi cửa, trên đường hắn liền đụng phải Arima Kishou.
【 Nghiệt duyên. 】
Nội tâm Kaneki Ken kêu thảm.
Tử Thần CCG không mặc áo khoác trắng giống như một nhân viên văn phòng ôn hòa, tóc trắng mềm mại xõa xuống tai, gương mặt thu lại vẻ sắc bén, hai tay không có vali khiến người sợ hãi. Anh mặc tây trang và giày da, đi đến nơi nào đều có thể khiến cho không ít các cô gái để ý.
Thần kinh Kaneki Ken căng thẳng, việc bị đối phương đánh đến thương tích đầy mình đang nhắc nhở hắn sáng sớm đã xảy ra chuyện gì.
Hắn bất động thanh sắc hỏi: "Arima-san, chào buổi sáng."
Arima Kishou, ngươi không dưỡng thương đi mà chạy đến đây làm gì!
Hai người cách khoảng cách mấy chục mét, Arima Kishou phảng phất như không thấy được đối phương lãnh đạm, cố ý thân cận đối phương, "Cậu đến Đại học Tokyo à?"
Từ khi gặp mặt lần đầu tiên, anh liền có một loại cảm tình tự nhiên với Kaneki Ken.
Kaneki Ken gật đầu, "Sắp muộn giờ rồi."
Arima Kishou nhìn đồng hồ, "Cậu mau đi đi, đừng trễ học." Kaneki Ken kéo quai ba lô trên lưng, chạy chậm trong phạm vi tầm mắt của Arima Kishou, mà Arima Kishou trực tiếp đi chung cư của hắn.
Ấn chuông cửa.
Người mở cửa cho Arima Kishou là Fuji Shusuke, "Arima-san?"
Arima Kishou nhìn thanh niên tóc màu hạt dẻ này, thân thiện nói: "Tôi gặp Kaneki-kun trên đường, sắc mặt cậu ấy tái nhợt, hình như thân thể không khỏe mạnh lắm, tôi muốn hỏi một chút, bệnh viêm dạ dày cấp tính của cậu ấy tốt lên một ít chưa?" Fuji Shusuke nghe nói lần trước Kaneki Ken đã nôn trước mặt đối phương, bừng tỉnh nói: "Đã qua vài ngày, cậu ấy đã sớm xuất viện trở về đi học, hẳn là không có việc gì."
Sợ Arima Kishou không biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ, Fuji Shusuke bổ sung: "Thân thể Kaneki-kun rất gầy yếu, từ khi khai giảng đều thường xuyên mắc bệnh."
Arima Kishou cảm ơn hắn báo cho.
Trước khi đi, anh hỏi trong lúc lơ đãng: "Hình như Kaneki-kun khuya mới về, hy vọng cậu ấy chú ý an toàn."
Fuji Shusuke cho rằng anh trực đêm gặp được Kaneki Ken, thuận miệng đáp: "Tôi cũng không biết mấy giờ cậu ấy về, đại khái ra ngoài chơi với bạn vào buổi tối."
Arima Kishou muốn xoay người thì dừng lại, nghiêng đầu nhìn hắn, nở nụ cười khó hiểu.
Tư thái như vậy ——
Lạnh nhạt lại cao cao tại thượng, tựa như vẻ mỹ lệ của cái chết.
Không biết tại sao Fuji Shusuke liên tưởng đến câu hình dung như vậy, đôi mắt màu xanh dương mở ra, khí lạnh chạy dọc sóng lưng, lần đầu tiên hắn phát hiện hàng xóm của mình không an toàn vô hại như trong tưởng tượng.
Ngữ khí Arima Kishou bất biến: "Cảm ơn Shusuke-kun thông báo, xin thay tôi chuyển lời hỏi thăm với Kaneki-kun."
Fuji Shusuke: "....Được."
Lúc này, hắn rõ ràng cảm nhận được một việc —— Kaneki-kun chọc phải rắc rối.
.
.
.
(1) Tra nữ: phụ nữ lẳng lơ, hay buông thả bản thân trong mọi vấn đề.
(2) Kinh diễm: kinh ngạc vì vẻ đẹp, ý ở đây là đẹp đến mức làm người ngạc nhiên.
(3) Hữu tẫn: (友尽) Một thuật ngữ dân mạng Trung Quốc, ý chỉ tình bạn bè, đồng chí kết thúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro