Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

47| Sơ hở

"Nhất định phải đi báo danh sao?" Kaneki Ken có chút hấp hối giãy giụa.

Nagachika Hideyoshi bày ra bộ dáng tinh anh, đẩy đẩy mắt kính vô hình, "Chỗ tốt lớn nhất của CCG là không giới hạn độ tuổi khi tuyển dụng nhân tài, tháng sáu là tớ 19 tuổi, cho dù thế nào đều phải thử một lần vào năm nhất."

Cuối tháng sáu mỗi năm, là lúc CCG tuyển nhân viên.

"Hơn nữa có Kaneki làm bạn, tớ cảm thấy tràn ngập tự tin!" Nagachika Hideyoshi khôi phục lại sự phấn khởi của thiếu niên, bàn tay vỗ lên đề khảo sát CCG.

Kaneki Ken tuyệt vọng nói: "Tớ đâu từng nói sẽ cùng cậu đi sát hạch CCG, cậu bỏ cuộc đi."

Nagachika Hideyoshi nước mắt lưng tròng túm lấy tay hắn, "Kaneki, tớ không tin."

Kaneki Ken phun tào nói: "Cái đó thật sự quá tốt."

Trong thư viện cấm lớn tiếng ồn ào, Kaneki Ken và Nagachika Hideyoshi biết điểm dừng, đều vùi đầu đọc kiến thức mình muốn học. Khác là lúc Kaneki Ken đọc sách có thần sắc trầm mê, đôi mắt đọc nhanh như gió, tốc độ đọc cực nhanh, mà Nagachika Hideyoshi khổ đại thâm thù, tựa hồ nội dung trong sách đều khiến tâm trí hắn hao tổn.

Sau khi ở thư viện một buổi trưa, lúc bọn họ đi ra, nhiệt độ bên ngoài là thời điểm cao nhất, nhiệt độ bên ngoài gần 30℃.

"Tháng 5 có hơi nóng." Nagachika Hideyoshi cảm thán một tiếng.

Kaneki Ken nghe được lời nói của hắn, mặt hiện lên dị sắc, bản thân đi dưới ánh nắng mặt trời cũng không cảm nhận được nóng như thế nào.

Thân thể ngày càng tiếp cận Ghoul sao ——

Hắn đáp lại: "Nóng nhất là tháng tám, hiện tại còn tốt."

Nagachika Hideyoshi cầm tai nghe đeo trên cổ, chuyển kênh tin tức sang âm nhạc, miệng nói: "Còn hai mươi phút, tớ chuẩn bị đi đến lớp học, còn cậu thì sao?"

Kaneki Ken cười nói: "Tớ cũng thế."

Hai người tách ra ở ngã tư, mỗi người đi đến nơi của mình, tùy ý có thể thấy được bầu không khí nghỉ trưa.

Vừa tiến vào phòng học tiếp theo, Kaneki Ken kinh ngạc phát hiện Satsugawa Nyoko ngồi ở hàng phía trước, trên tay may một con búp bê, bày ra vài hộp kim chỉ. Hắn đi tới nhìn hình dáng búp bê, búp bê chỉ có bàn tay lớn, một bên có tóc, một bên không có, ngũ quan tinh xảo, là phiên bản nhỏ của người theo phong cách Smart nào đó.

Ồ —— là Uta-san.

Kaneki Ken nói: "Satsugawa-san quả thực rất thích Uta-san."

"Oa!" Satsugawa Nyoko quá mức nhập tâm, bị hắn làm hoảng sợ, "Kaneki, cậu không cần đột nhiên nói chuyện."

Kaneki Ken ngồi xuống bên cạnh nàng, nhìn chăm chú vào quá trình chế tác búp bê, "Do cậu quá mê mẩn, không phát hiện ra tớ mà thôi."

Satsugawa Nyoko buông tay đang may tóc búp bê, nhặt lên mấy miếng vải nhỏ làm quần.

Rất nhanh một chiếc quần jeans rách được tạo ra, Kaneki Ken nhìn đủ rồi, "Có phải cậu quan sát được quần Uta-san có bao nhiêu cái lỗ không?" Satsugawa Nyoko chợt đỏ mặt, vội vàng che giấu, "Sao như thế được, tớ làm sao có thể làm loại việc thất lễ này."

Kaneki Ken thầm nghĩ: "Chưa đánh đã khai."

Quần áo cần xử lý thêm một bước, mà ngũ quan, Satsugawa Nyoko đã may vài đường kẻ mắt cho búp bê, đang cẩn thận may Kakugan.

Kaneki Ken thấy Kakugan của Uta-san có rất nhiều chỗ để phun tào.

Nhất thời thả lỏng, hắn nói ra thắc mắc: "Cậu có kiểm tra độ RC của Uta-san chưa?"

Satsugawa Nyoko không ngẩng đầu nói: "Uta-san sao có thể là Ghoul, tớ biết rõ anh ấy, đôi mắt của anh ấy là do xăm mà ra."

Kaneki Ken đỡ trán, hóa ra sự cẩn thận của cậu dùng trên người không biết rõ!

"Lần sau —— cũng không biết khi nào tớ có thể gặp anh ấy, tớ muốn may một con búp bê đưa cho anh ấy." Suy nghĩ của Satsugawa Nyoko không kéo dài mấy giây, nhìn kỹ Kakugan được may, "A, Kaneki, cậu nhìn giúp tớ xem, tớ cảm thấy may không giống."

Kaneki Ken nhận lấy búp bê đánh giá một lát, Kakugan quá giả, chỉ có tác dụng bán manh.

"Có thể là do màu quá thanh triệt."

"Ý của cậu là?"

"Cậu thử dùng màu giống máu thử xem? Màu này không đủ đậm, không có cách nào may được đôi mắt Uta-san."

"—— ồ, tớ về nhà thử xem."

Satsugawa Nyoko đóng lọ màu, tỏ vẻ rất tán đồng ý kiến này.

"Cậu có muốn tớ làm cho một con không? Tớ học cái này từ sơ trung, tay nghề rất chuyên nghiệp!" Nàng trong lúc vô ý nhìn gương mặt của Kaneki Ken, mười phần hứng thú, lại gần quan sát mặt Kaneki, nàng phát hiện đối phương gần như không có đến một lỗ chân lông, làn da trắng đến quá mức.

Kaneki Ken xua xua tay, "Tớ không cần, như thế thì lãng phí vật liệu của cậu."

Satsugawa Nyoko đưa một con búp bê mới chưa có ngũ quan đến gần mặt hắn, hâm mộ nói: "Da của búp bê đều không đẹp giống cậu."

Kaneki Ken nhanh chóng dời đi hứng thú của nàng: "Uta-san điêu khắc mặt nạ, cậu may búp bê, cảm giác hai người rất có tiếng nói chung."

Satsugawa Nyoko ôm mặt, "Ước mơ lớn nhất của tớ là mở một cửa tiệm búp bê, dùng vật liệu tốt nhất, sau đó bán búp bê bản thân may."

Kaneki Ken nghĩ đến gia thế của nàng, động viên: "Cố lên."

Đột nhiên, sắc mặt Satsugawa Nyoko trầm xuống, thu gom lại vật liệu, "Chính là bố tớ biết chuyện này, ông ấy muốn tớ may cho đàn anh Tsukiyama một con búp bê làm quà, lý do là đối phương bị bệnh, tớ đưa quà tự mình làm tương đối có thành ý."

Nàng và Tsukiyama Shuu vốn không thân quen, vô duyên vô cớ đưa món quà "thân mật" như vậy, nàng sợ đến hoảng!

"Kaneki, cậu nghĩ xem may búp bê của đàn anh Tsukiyama thì dùng tạo hình gì tương đối tốt?"

"Ách ——"

"Tớ nhất định phải khiến anh ta mất đi hứng thú với tớ!"

"—— nếu phải nói, cậu có thể thử cho anh ta bày ra tư thái của đàn anh Atobe."

Kaneki Ken vì giúp Satsugawa Nyoko, chần chờ nói ra tạo hình có khả năng khiến Tsukiyama Shuu bài xích.

Tsukiyama Shuu hình như rất không thích Atobe Keigo.

Satsugawa Nyoko vỗ bàn, "Không sai!" Nàng lấy ra một viên kẹo từ trong túi đưa cho Kaneki, "Khen thưởng cậu, chúc tớ xem mắt thất bại!"

Kaneki Ken cúi đầu, rối rắm nhìn chằm chằm viên kẹo.

Satsugawa-san, tự đáy lòng mà chúc cậu đừng đụng đến tên Ghoul tiếp theo, ít nhất —— tất cả đừng là quỷ ăn thịt cấp S trở lên.

Trải qua xúi giục của Kaneki Ken, Satsugawa Nyoko chuẩn bị, vài ngày sau một con búp bê có tạo hình Tsukiyama Shuu hoa hoa lệ lệ cực giống Atobe Keigo ra đời, người nhà của Satsugawa Nyoko hoàn toàn không nhìn ra vấn đề, cảm thấy phần hoa lệ và tinh xảo này thập phần xứng đôi với đại thiếu gia nhà Tsukiyama.

Sau khi nhận được món quà, ngữ khí Tsukiyama Shuu bay lên tận trời cao, "Quăng ra ngoài!" 

Người mà y không muốn thấy nhất chính là Atobe Keigo!

Kanae nhanh chóng nhặt lên món quà mà cô gái nhân loại đưa cho Shuu-sama, nhét vào thùng rác bên ngoài.

Không cần nhiều lời, buổi xem mắt chưa bắt đầu đã kết thúc, quản gia nhà Satsugawa bị người hầu Tsukiyama gia đối xử lạnh nhạt, Joji bàng hoàng mà rời đi Tsukiyama gia. Không bao lâu, Satsugawa Nyoko cũng nhận được "đáp lễ" đến từ Tsukiyama Shuu.

Đó là một vật tinh xảo như tác phẩm nghệ thuật —— cân.

Cân nặng là lôi khu của bất kỳ cô gái nào.

Satsugawa Nyoko hét lên một tiếng, bạo tẩu trong nhà, "Rốt cuộc tôi béo chỗ nào! Đàn anh Tsukiyama là tên đàn ông không có mắt!"

Trong cơn giận dữ, nàng đến phòng tập thể thao chạy bộ hai tiếng vào buổi tối.

Sau khi xảy ra chuyện tặng quà đầy bão táp, Satsugawa Nyoko không hề xin lỗi Tsukiyama Shuu, phẫn nộ bấm bàn phím điện thoại trước khi ngủ, kể lại chuyện này bằng cách gửi tin nhắn cho Kaneki Ken, hiện tại đóng vai trò làm ống xả cảm xúc. Kaneki Ken nhìn điện thoại trước khi ngủ, đã nhắn một câu ngắn gọn để trả lời.

【 Cậu tự do, nên nghỉ ngơi đi. 】

Satsugawa Nyoko vui vẻ ra mặt, không cần xem mắt với Tsukiyama Shuu, đại biểu nàng sẽ không có đối tượng xem mắt tiếp theo trong thời gian ngắn.

Satsugawa gia rất bắt bẻ, đối tượng có thể bị bọn họ nhìn trúng hiếm lạng càng hiếm.

Đêm khuya, vào thời điểm người thường đều nghỉ ngơi, Hori Chie chạy tới Tsukiyama gia, bị Kanae phát hiện, "Chuột nhắt, trong khoảng thời gian này cô điều tra việc gì? Nói cho tôi, tôi muốn giải quyết vấn đề Shuu-sama thực dục."

Hori Chie ngẩng đầu nhìn hắn, "Kanae-kun?"

Tên đầy đủ của Kanae là Kanae von Rosewald, lai giữa Đức - Nhật, bề ngoài thiếu niên tuấn tú, vẫn luôn tự xưng là người hầu của Tsukiyama Shuu.

Kanae rất không thích hành động giả ngu của Hori Chie, nhẫn nại nói: "Shuu-sama tuyệt thực vài ngày."

Hori Chie trầm tư, "Tsukiyama-kun ăn không ngon à ——"

Nàng siết tay thành nắm đấm, lại mở ra, "Vậy nên anh phải cho tôi đi gặp Tsukiyama-kun, tình báo của tôi có thể khiến anh ta gia tăng thực dục."

Kanae vui mừng tiến lên một bước, "Nói!"

Hori Chie nói: "Không được, tình báo của tôi rất có giá trị."

Trước khi Kanae bùng nổ sát khí, nàng ỷ vào thân thể thấp bé chui qua bụi hoa kế bên hắn, dùng hai tay bò, nhanh chóng chạy đi tìm Tsukiyama Shuu.

Tsukiyama Shuu chờ nàng đã lâu.

Hori Chie nói một lần về thân thế của Kaneki Ken, bố chết sớm, mẹ lao lực mà chết, mẹ của Kaneki Ken có quan hệ thân thích với Oshitari gia, nhưng lúc sinh thời vẫn luôn không muốn làm phiền đến Oshitari giam dẫn tới người phụ nữ nhu nhược nhưng không dễ bỏ cuộc này không thể chăm sóc nỗi cho gia đình, chết khi Kaneki Ken còn nhỏ.

Ánh mắt thất vọng của Tsukiyama Shuu cơ hồ có thể thấy được.

 Hori Chie dừng lại rồi nói tiếp, "Tôi tra ra được thân phận của bố Kaneki-kun có ẩn tình khác."

Tsukiyama Shuu sửng sốt, "Ẩn tình gì?"

"Hình như là người của chính phủ." Hori Chie nói ra tình báo: "Khi bố của Kaneki Ken chết được một năm, hàng xóm Kaneki Ken nói cho tôi một việc, năm đó có rất nhiều người mặt vest tới bái phỏng (*) Kaneki gia, sau đó đột nhiên không thấy, không có trợ giúp gì với Kaneki gia."

Tsukiyama Shuu không có hứng thú gì với chính phủ, sau đó nằm xuống, dựa vào ghế, có vẻ suy sút.

"Không có ý nghĩa."

"Tsukiyama-kun, có ý nghĩa."

Biểu tình Hori Chie vẫn luôn lạnh nhạt, đôi mắt màu đỏ trong đêm cực kỳ giống Ghoul.

Nàng nói cho Tsukiyama Shuu: "Thân thế Kaneki-kun tuyệt đối không bình thường, việc anh hoài nghi cậu ta là Độc Nhãn Ghoul không phải không có căn cứ."

Tsukiyama Shuu dùng tay phải chống trán, vài sợi tóc tím rơi xuống bên thái dương, "Cậu ta là người thường ——"

 Hori Chie: "Hả?"

Ánh mắt Tsukiyama Shuu đầy thương cảm, u buồn đến mức có thể làm tan nát cõi lòng các cô gái, "Tôi làm bị thương ngón tay cậu ta, cũng ngửi được máu, cậu ta không phải Ghoul."

Đây mới là nguyên nhân y tuyệt thực!

Manh mối bị chặt đứt!

Y đều không nghĩ đến tin tức đến từ miệng của ả phụ nữ ghê tởm Kamishiro Rize kia!

Trong phòng trở nên yên tĩnh, Hori Chie cúi đầu đùa nghịch máy ảnh vài cái, bỗng nhiên nói ra một câu: "Anh xác định, Độc Nhãn Ghoul không thể ngụy trang thành nhân loại sao?" Nàng đưa máy ảnh lên, lộ ra một tấm ảnh trong đó, trên đó là hình ảnh Kaneki Ken và Kamishiro Rize hẹn hò ở tiệm cà phê, cử chỉ nam nữ thân mật.

Ngọn lửa đã tắt ở đáy mắt Tsukiyama Shuu sáng lên, đồng tử co rút lại, mắt tím nhiễm màu đỏ tươi.

"Ngụy trang thành nhân loại?"

Y nhớ lại Kaneki Ken thường xuyên bày ra biểu tình lạnh nhạt ——

Nói cách khác, không phải Kaneki Ken sợ hãi trước mặt y, căn bản là không để bụng thân phận của mình.

Phải biết rằng Kaneki Ken quen biết Kamishiro Rize, có khả năng biết y là "Kẻ Sành Ăn" ở Đại học Tokyo!

.

.

.

(*) Bái phỏng: thăm hỏi, mình thấy dùng từ bái phỏng hay hơn nên giữ nguyên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro