Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

45| Đánh vỡ ảo tưởng

Bản thân Kaneki Ken tỏa sáng kỹ năng phục vụ tiệm cà phê, quen tay hay việc, đương nhiên pha cà phê không kém. Hơn nữa Nagachika Hideyoshi và Satsugawa Nyoko đồng tâm hiệp lực, những đàn anh đàn chị trung lập phản chiến rất nhanh, mọi người đều biết so với câu lạc bộ mỹ thực, Hội Sinh Viên càng thêm đáng phấn đấu hơn.

Nagachika Hideyoshi thành công lấy được một ly cà phê, còn lấy cho Satsugawa Nyoko một ly.

"Kaneki quá tuyệt vời!"

"Không sai không sai, từ nhỏ đến lớn Kaneki đều rất ưu tú, đảm đương hết việc nhà!"

"Ồ ——"

"Satsugawa-san muốn tìm hiểu thử Kaneki không?"

"Cái này à, thật đáng tiếc, tớ với Kaneki chỉ là quan hệ bạn bè, tớ tương đối thích những người đàn ông trưởng thành gợi cảm."

"Gần đây Kaneki có rèn luyện cơ bắp, rất nhanh có thể trở nên trưởng thành."

Nagachika Hideyoshi hâm mộ đến đỏ mắt với tiến độ rèn luyện của Kaneki, mấy chàng trai thường có yêu thích với cơ bắp, hơn nữa cho rằng có nhiều nữ sinh thích nam sinh loại này.

Satsugawa Nyoko phản đối kịch liệt, "Cái kia thật đáng sợ, Kaneki vẫn tương đối đẹp khi tinh tế một chút."

Nagachika Hideyoshi ngây người, "Nữ sinh không thích loại hình này sao?"

Satsugawa Nyoko nghiêm túc nói cho hắn một sự kiện: "Nữ sinh đơn thuần thích kẻ có nhiều cơ bắp đều rất ít, đại đa số nữ sinh thích loại như đàn anh Atobe và đàn anh Tsukiyama, cậu nhìn kỹ sẽ biết, mặt là quan trọng nhất, tiếp theo là dáng người, hơn nữa nam thần đều biết cách ăn mặc, cởi áo ra rất đẹp trai!"

Nagachika Hideyoshi bị chịu đả kích, "Tớ cho rằng rèn luyện dáng người đẹp, là có thể hấp dẫn mấy cô gái —— nguyên lai —— vẫn là —— nhìn mặt ——"

Satsugawa Nyoko cười thầm.

Kỳ thật người bạn thân của Kaneki này, thật sự rất thú vị.

Hai người đạt thành một trận doanh, bàn tán về những việc đã xảy ra trên người Kaneki Ken, Kaneki Ken đang vất vả pha cà phê không thể nhịn được nữa trừng mắt nhìn bọn họ, có cần tò mò nhiều vậy không, đến cả những việc xảy ra khi hắn còn nhỏ cũng nói ra!

Đáng tiếc khoảng cách có hơi xa, Nagachika Hideyoshi không nhận được ánh mắt của hắn, không biết bạn tốt đã nghe được cuộc đối thoại.

Nửa giờ sau, Kaneki Ken tính lại phiếu bầu của mình.

 Câu lạc bộ mỹ thực có khoảng hai trăm người, xem như câu lạc bộ lớn thứ hai Đại học Tokyo, tổng số phiếu của hắn là 152, còn lại là người không bỏ phiếu.

Vì kéo phiếu, Kaneki Ken quyết đoán tìm chủ tịch câu lạc bộ mỹ thực, "Chủ tịch, đầu phiếu."

Fujita Kazuo "Ai u" một tiếng, ôm cà phê nói: "Kaneki-kun, anh chưa uống xong đâu."

Kaneki Ken vô ngữ.

Chờ mấy anh chậm rãi thưởng thức xong thì mất bao lâu!

Fujita Kazuo chỉ chọc hắn, trên thực tế lập tức đưa phiếu, Kaneki Ken cảm ơn một tiếng, nhanh chóng đi tìm cá lọt lưới dư lại. Sau khi lăn lộn mấy phen, Kaneki Ken cách số phiếu mục tiêu ngày càng gần, tâm tình vô cùng phấn chấn, cho dù thấy Tsukiyama Shuu cầm cà phê bên cạnh, cũng đi lên trước xin một phiếu.

Tsukiyama Shuu chính là đợi hắn, thân thiết nói: "Kaneki-kun nhanh thành công."

Trên tay Kaneki Ken cầm một chiếc khay màu bạc tinh xảo, trên đó là một xấp phiếu làm từ xiên tre, "Vâng, còn ba cái nữa."

Trả lời xong câu hỏi của đối phương, hắn biểu đạt ý của mình: "Đàn anh Tsukiyama, vị cà phê thế nào?"

Tsukiyama Shuu suy tư, "Đại khái là do hạt cà phê, cà phê lúc này thập phần thuần mỹ, chua mà không chát, ngọt dịu, có một loại cảm giác 'dung hợp' mà ngày thường Kaneki-kun không có, nói như thế nào nhỉ ——" y dùng ngữ điệu không ôn không hỏa trêu ghẹo Kaneki Ken, "Ly cà phê này giống như Kaneki-kun đi."

Dưới trạng thái không bị bệnh, Tsukiyama Shuu nói tương đối đúng trọng tâm, không có thổi phòng hắn quá độ.

Kaneki Ken rất vừa lòng: "Đàn anh nguyện ý đầu phiếu sao?"

Tsukiyama Shuu vuốt xiên tre của y, ưu nhã để vào khay, "Đương nhiên nguyện ý, cậu là nhất."

Giật mình trong lòng, Kaneki Ken nỗ lực không hiểu theo nghĩa thịt người, sau một thời gian dài được Tsukiyama Shuu phổ cập kiến thức khoa học về mỹ thực, đôi khi, chính hắn cũng không phân biệt được thái độ Tsukiyama Shuu đối với hắn là đối với "người", hay là với "mỹ thực".

Chỉ có thể nói, người đàn ông này cố chấp theo đuổi mỹ thực quá mức, khiến hắn làm thế nào cũng không đá được.

May mắn một đời này chỉ là người lạ.

Khóe miệng Kaneki Ken hơi cong, nhận được phiếu liền rời đi, cũng không để ý những quan niệm tầm thường về mỹ thực của Tsukiyama Shuu.

Hoạt động câu lạc bộ mỹ thực kết thúc, Kaneki Ken được tận 168 phiếu, dưới những lời ca ngợi của nhóm người sành ăn, thành công rời khỏi câu lạc bộ mỹ thực. Kaneki Ken không vội đi, nhưng khi hắn sắp xếp lại các xiên tre câu lạc bộ đưa, ngón tay hắn nhói lên, bị đầu xiên tre sắc nhọn bên cạnh đâm bị thương.

Kaneki Ken lập tức kiểm tra xiên tre này, không nhìn kĩ sẽ không thấy xiên tre này bị tước mỏng đi, bất kì ai không cẩn thận đều sẽ bị thương.

Fujita Kazuo thấy ngón tay hắn đổ máu, vội vàng đi tới, "Bị sao thế?"

"Xiên tre có vấn đề." Kaneki Ken lấy ra vài xiên tre có đầu bén nhọn dọa người, "Xin hỏi ai làm cái này?"

Fujita Kazuo ngẩn người, tìm kiếm kiểm tra, "Là vài thành viên hỗ trợ làm —— tạm thời không xác định là ai, chẳng lẽ cậu đắc tội người nào sao?"

Kaneki Ken vỗn dĩ không hoài nghi Tsukiyama Shuu, nhưng mà lúc Tsukiyama Shuu đi tới sau Fujita Kazuo, vẻ mặt lo lắng và kinh ngạc giả tạo. Nếu nhìn cẩn thận, trong mắt Tsukiyama Shuu còn có thất vọng khó có thể che giấu, mắt tím ảm đạm, phảng phất như vịt nấu chín bay đi.

Kaneki Ken hỏi: "Chủ tịch, có băng keo cá nhân không?"

"Cậu còn gọi tôi là chủ tịch sao?" Fujita Kazuo nói thầm, đi tìm băng keo cá nhân, "Chờ một chút, tôi đi tìm."

Tay Tsukiyama Shuu vốn cầm khăn tay, muốn đưa ra.

Theo kế hoạch là như vậy ——

Nhưng nghĩ đến Kaneki Ken là nhân loại, cử chỉ "thiện ý" của y không có cách nào thực hiện, nội tâm chỉ toàn rối rắm.

Y cũng không thích nhân loại nhỏ yếu, nhân loại là đồ ăn của Ghoul, người duy nhất đánh vỡ giới hạn này là Hori Chie. Nhưng cho dù chịu đựng được Hori Chie nhảy nhót bốn phía, y không coi Hori Chie là có tư cách làm bạn, đó chỉ là một con chuột nhắt thú vị y không nỡ giết mà thôi.

Nụ cười vừa rồi trên gương mặt của Kaneki Ken đối với Fujita Kazuo biến mất, lạnh nhạt nhìn y, "Đàn anh Tsukiyama, nếu tôi không nhớ lầm, trong đó có một que hình như là của anh."

 Tsukiyama Shuu đang thất thần tỉnh lại, nhìn kỹ  Kaneki Ken với ánh mắt chứa đầy hàm ý.

"Không sai."

Vào lúc không có người, Tsukiyama Shuu thừa nhận điều này, xiên tre là y kêu người làm cho, mục đích là tạo vết cắt trên ngón tay Kaneki Ken.

 Cảm nhận được quan hệ hai bên rơi vào tình trạng đóng băng, Tsukiyama Shuu có chút hối hận, lại có chút chạnh lòng, nhân loại luôn dễ dàng bị thương như vậy, yếu ớt đến đáng thương. Y đặt khăn tay được gấp đến thập phần xinh đẹp trên bàn, nói ra lời nói thật lòng: "Kỳ thật tôi —— cũng không hy vọng cậu bị thương."

Ghoul sẽ không bị thương do xiên tre đâm.

Chính là —— Kaneki Ken bị thương, chảy máu của nhân loại.

Con ngươi màu tím yên lặng nhìn Kaneki Ken hai giây, y để lại một câu liền chuẩn bị rời đi, "Tôi vốn nghĩ rằng cậu là người tôi thích."

Kaneki Ken không buông tha y đơn giản như vậy, Tsukiyama Shuu tùy ý tổn thương nhân loại không phải là tình huống đặc thù.

"Cho nên đối với người mình thích, anh liền có thể làm ra loại chuyện tổn thương người khác này sao?"

"......"

Bóng dáng Tsukiyama Shuu cứng đờ.

"Không phải như thế, chỉ đối với người tôi thích, tôi mới có thể toàn lực ứng phó ——" tại thời điểm này, nói chuyện chính là "Kẻ Sành Ăn" cấp S thanh danh hiển hách ở quận 7, ngữ điệu đều ba phần tàn khốc, "Tôi tin rằng người đó mạnh hơn tôi, tuyệt đối không bị thủ đoạn nhỏ này làm bị thương."

Nếu chết, như vậy quá yếu.

Tsukiyama Shuu nghiêng người, ôn nhu như nước nói: "Xin lỗi mang đến phiền não cho cậu, Kaneki-kun, có duyên gặp lại."

Mắt tím của y không còn nóng rực nữa, đóng băng nội tâm Ghoul.

Mặt Kaneki Ken không có biểu cảm nhìn y đi xa, cúi đầu nhìn vết thương trên ngón tay, dưới lực khôi phục của thân thể, vết thương được chữa trị rất nhanh, không đến một lát, trên lòng bàn tay chỉ còn vết máu nhàn nhạt. Hắn cầm lấy khăn tay Tsukiyama Shuu đặt trên bàn che ngón tay lại, ngụy trang mình bị thương, nói với Fujita Kazuo tìm được băng keo cá nhân: "Chủ tịch, máu của em ngừng chảy rồi, vết thương rất nhỏ, không cần băng keo cá nhân."

Fujita Kazuo lo lắng nói: "Đến phòng y tế một chuyến, vạn nhất có uống ván thì không tốt."

Kaneki Ken cười gật đầu, tạm biệt hắn.

Đi ra ngoài, hắn gặp được hai người bạn tốt đang đợi hắn, khăn tay được giấu trong tay áo, hắn bước lên trước, "Hide, Satsugawa-san!"

Nagachika Hideyoshi phất tay, "Thành công đúng không? Cùng đi Hội Sinh Viên nhìn xem!"

Satsugawa Nyoko ôm ý tưởng muốn lấy lòng Atobe Keigo, đỡ trán nói: "Hy vọng đàn anh Atobe có thể phóng cho ta một con ngựa."

Kaneki Ken hiểu rõ phản ứng của hai người, "Đi thôi."

Ba người cùng đi Hội Sinh Viên thấy Atobe Keigo, Atobe Keigo tiếp đãi bọn họ, khen Kaneki Ken một câu: "Kaneki, làm không tồi."

Kaneki Ken nói: "Đàn anh Atobe sao biết nhanh như vậy?"

Atobe Keigo ngồi lại chỗ ngồi, xoay cây bút trên tay, "Tôi vẫn luôn để ý chuyện này."

"Tsukiyama Shuu không làm chuyện gì nhằm vào cậu đi." Sau khi xác định câu lạc bộ mỹ thực không có việc gì, Atobe Keigo hỏi ra câu hỏi thứ hai. Kaneki Ken nói: "Đàn anh Tsukiyama giúp ta rất nhiều, không có hạt cà phê đàn anh cho, tôi chỉ sợ không có cách nào thông qua thuận lợi như vậy."

Atobe Keigo không cười hắn ngây thơ, dặn dò nói: "Tránh xa tên đó một chút."

Kaneki Ken kiên định nói: "Vâng."

Nagachika Hideyoshi cảm thấy rất tán thành với lời nói của bọn họ, không nghĩ tới hội trưởng Hội Sinh Viên cũng biết đàn anh Tsukiyama không có ý tốt!

"Kaneki, về sau cứ đợi ở Hội Sinh Viên, đừng đi câu lạc bộ mỹ thực."

"......"

Kaneki Ken đau đầu, biết Hide vì chuyện kia mà canh cánh trong lòng, phương hướng quan tâm cũng khác với đàn anh Atobe.

Satsugawa Nyoko bối rối hỏi: "Có chuyện gì mà tôi không biết à? Đàn anh Tsukiyama đã làm chuyện gì với Kaneki?"

Atobe Keigo xem nàng là bạn của Kaneki, cố làm lộ một vấn đề: "Cái tên không hoa lệ kia không biết tại sao lại thế này, không thể hiểu được nhằm vào Kaneki, vốn dĩ ở lại câu lạc bộ không rắc rối như vậy, cố tình bị tên đó lăn lộn tạo ra những việc này.

Satsugawa Nyoko theo bản năng nói: "Đàn anh Tsukiyama vẫn là rất hoa lệ."

Mặt Atobe Keigo lạnh đi.

Satsugawa Nyoko rụt rụt cổ, cảm giác độ hảo cảm của đối phương lại đi xuống, xong đời!

Cứu vớt nàng là Kaneki Ken, Kaneki Ken giảng hòa: "Đàn anh Atobe, ngày mai tôi bắt đầu chính thức gọi anh là hội trưởng."

Atobe Keigo lộ ra chút ý cười, "Tôi sẽ nói cho Yuushi."

Dưới cánh chim của hắn, Tsukiyama Shuu dám động một sợi tóc của Kaneki Ken thử xem!

Tsukiyama gia, sau khi tở về Tsukiyama Shuu liền lâm vào trạng tháo suy sút, màn phòng ngủ bị kéo lên, cửa phòng đóng chặt, từ chối toa ăn người hầu đẩy tới. Mấy người hầu luân phiên thuyết phục, Kanae cầm một nhánh hoa tường vi đi tới, đứng thẳng trước phòng ngủ Tsukiyama Shuu, nhẹ nhàng gõ cửa phòng.

"Shuu-sama, gia chủ mua một phần đồ ăn đặc thù, mong ngài tiến đến dùng cơm."

Trong phòng không có bất cứ âm thanh gì ——

Kanae chỉ có thể không ngừng cố gắng, "Shuu-sama nhất định sẽ cảm thấy hứng thú, bởi vì gia chủ vì ngài mua ở Hội đấu giá —— là cốt cách huyết nhục của một vị Bán Kakuja."

Cửa phòng ngủ bị chủ nhân bỗng nhiên mở ra, tóc tím của Tsukiyama Shuu hỗn loạn, vài chiếc nút áo sơ mi bị mở, lộ ra một phần ngực.

Kanae lặng lẽ nhìn vài lần quần áo không gọn gàng của Tsukiyama Shuu. 

"Bán Kakuja?!" 

Tsukiyama Shuu hỏi hắn, một đôi đồng tử màu tím biến thành Kakugan, tràn ngập thực dục mãnh liệt.

Y bức thiết mà yêu cầu biết đổi một Bán Kakuja khác, có thể vẫn nhấm nháp được mỹ vị kia không —— vì chấp niệm này, y đã tuyệt thực vài ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro