33| Quinque
"Hide?"
Kaneki Ken bị Hide kéo đến cửa hàng hamburger với vẻ mặt mờ mịt.
Không biết tới cửa hàng này bao nhiêu lần rồi, chị hầu gái đứng ở cửa chỉ mỉm cười, nói với hai người bọn họ: "Lại đến rồi."
Kaneki Ken tương đối hướng nội với nữ sinh, ngược lại là Hide chủ động đáp lời: "Tăng doanh thu giúp các chị."
Hai người đi đến trong một góc rồi ngồi xuống, gọi một phần hai người ăn, Nagachika Hideyoshi bắt đầu nói nhỏ với Kaneki Ken, nói chuyện phiếm về sự việc bên trong câu lạc bộ trinh thám. Kỳ thật Kaneki Ken không có nhiều hứng thú với "chức nghiệp" trinh thám này, nề hà dưới sự cố gắng đẩy mạnh tiêu thụ của Hide, hắn cũng biết một ít tình huống bên kia. Tỷ như nói người câu lạc bộ trinh thám rất am hiểu trinh thám và phân tích, phần lớn gia đình họ đều có tiền.
Kaneki Ken hữu khí vô lực (bất lực) hỏi: "Cho nên —— hôm nay điều cậu muốn nói chính là gì?"
"Kaneki, cậu biết Quinque sao?" Nagachika Hideyoshi an tĩnh vài giây, thình lình bắt đầu hỏi Kaneki Ken.
Biểu tình Kaneki Ken cứng lại, muốn che giấy nhưng bị giật mình hoảng sợ vì Hide đột nhiên tới gần. Chỉ thấy Hide ngồi đối diện cong người lên, đôi tay chống ở lên bàn, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm hắn, tựa hồ quan sát biểu tình của hắn, "Quả nhiên biết a, tiểu Kaneki."
Kaneki Ken dùng thực đơn món ăn trên bàn che mặt, nói với giọng nghèn nghẹn: "Chỉ là biết một chút, không nhiều lắm."
Nagachika Hideyoshi bất mãn mà nói: "Đặt thực đơn xuống, khẳng định là cậu đang chột dạ, thật quá đáng, tớ là thanh mai trúc mã của cậu a, tại sao cậu lại biết nhiều chuyện như vậy mà không nói một tiếng với tớ, mệt tớ còn cố ý cùng cậu chia sẻ bí mật!"
"Không có!"
Kaneki Ken nghe được lời nói nặng lời của hắn, vội vàng đặng đồ vật xuổng biểu đạt thành ý.
"Hừ." Nagachika Hideyoshi ngồi trở lại, đôi tay khoanh trước ngực, "Đừng khiến cho tớ bắt được cái đuôi nhỏ nào, gần nhất Kaneki-kun càng ngày càng thần bí."
Kaneki Ken theo bản năng run run.
Quả nhiên —— vẫn bị Hide theo dõi sao?
Nagachika Hideyoshi không tiếp tục truy hỏi, đôi mắt tỏa sáng lấp lánh, "Nói cho tớ đi, Quinque là cái gì? Tớ dùng công cụ tìm kiếm đều không thấy!"
"Đương nhiên là không tìm được nó." Lời nói Kaneki Ken hàm hồ, "Loại tin tức này sẽ không công khai ở trên mạng, bởi vì tớ chỉ xem nhiều tiểu thuyết, ở bên trong nhìn thấy qua từ liên quan —— hơn nữa loại tiểu thuyết này thông thường không được các nhà xuất bản chính quy tung ra thị trường."
Nagachika Hideyoshi trầm tư, "Là đồ vật bị cấm sao?"
Kaneki Ken châm chước dùng từ mà đáp: "Không phải, nó là một 'kim loại' đặc biệt sang quý, với số lượng lưu thông rất nhỏ."
Tưởng tượng đến là vật phẩm chuyên dùng của các thổ hào, tinh thần Nagachika Hideyoshi liền suy sút xuống, "Bao nhiêu tiền?"
Kaneki Ken phun ra cái giá, "900 000 một tấn, nếu là chợ đen, hẳn là giá cả tăng gấp mười lần, gấp trăm lần đi."
Nagachika Hideyoshi cầu nguyện hỏi: "Yên?"
Kaneki Ken nỗ lực rút tay về, "Ngượng ngùng, là USD, đơn vị giá cả thông dụng quốc tế."
Loảng xoảng một chút, Nagachika Hideyoshi bị xã hội vô tình này đả kích đến thương tích đầy mình, héo đạp đạp mà dựa vào trên bàn. Kaneki Ken nhìn hầu gái đang bưng mâm hamburger lại đây, đứng lên giúp nàng đặt thức ăn lên bàn, "Cảm ơn."
Tiểu thư hầu gái nở nụ cười, nhìn hắn với ánh mắt lóe sáng, "Không có việc gì."
Kaneki Ken vừa muốn mở hamburger để bắt đầu ăn, liền nghe được tiểu thư hầu gái này nói thêm: "Tôi nhớ rõ cậu, em trai, lần trước cậu ở cửa hàng hamburger vừa khóc vừa ăn, dọa đến quản lý của chúng tôi."
Nagachika Hideyoshi giống như bị sạc đầy điện, mãn huyết sống lại mà nhảy dựng lên, "Cái gì?!"
"Kaneki khóc?" Hắn quay đầu nhìn về phía Kaneki.
Kaneki Ken cúi đầu, ngượng ngùng mà nói: "Chỉ là hamburger ăn quá ngon, tớ nhịn không được kích động liền khóc."
Nagachika Hideyoshi: "....."
Cậu lừa quỷ a! Kaneki!
Sau khi ăn xong, Kaneki Ken đứng ngồi không yên, cảm giác ánh mắt Hide tựa như kim đâm dừng trên người. Nếu Hide chuyên tâm hỏi hắn, hắn có lẽ không xấu hổ như vậy, đáng sợ chính là trên đường Hide chạy tới hỏi nhóm hầu gái ở cửa hàng hamburger đó, một ngụm một cái gọi chị gái, gọi đến cùng ngoài miệng lau mật ngọt.
Không đến mười phút, đối phương đều nói ra ngày và thời gian hắn khóc lần trước.
"Không nghĩ tới a." Nagachika Hideyoshi tấm tắc nói, "Tại sao sáng tinh mơ cậu lại chạy đến nơi này ăn hamburger, một bên ăn một bên khóc."
Kaneki Ken căng da đầu, "Chỉ một lần."
Nagachika Hideyoshi ha hả.
Kaneki Ken nỗ lực đá văng đề tài này, "Tại sao lúc trước Hide lại nói về việc Quinque?"
"Ồ, cái kia ——" Nagachika Hideyoshi thuận theo vấn đề của hắn, chống cằm, "Tớ nghe một vị tiền bối ngầm đề cập đến chuyện này, cảm giác Quinque là một đồ vật cực kỳ ghê gớm, muốn tìm một cái để nhìn xem."
Nói xong tâm tư của chính mình, Nagachika Hideyoshi buông tay, "Hiện tại tớ biết được, mua không nổi, vẫn là thành thành thật thật làm bài kiểm tra của CCG đi."
Kaneki Ken nhấp môi, "Hide rất muốn sao?"
Nagachika Hideyoshi lắc lắc đầu, "Đương nhiên, nhưng mà công năng của nó tớ vẫn chưa biết."
"Nó có thể đối phó Ghoul." Kaneki Ken giải đáp hoang mang của hắn, "Thép Quinque là kim loại duy nhất có thể xuyên thủng là da Ghoul, lấy nó làm nguyên liệu chế tác vũ khí cực kỳ sang quý, cho dù một tấn Thép Quinque cũng chưa chắc có thể tạo ra một vũ khí vừa lòng."
Vẻ mặt Nagachika Hideyoshi cổ quái, "Đây cũng là cậu đọc được trong tiểu thuyết."
Kaneki Ken tách vỏ bánh hamburger ra, chỉ cắn thịt hamburger, "Đúng vậy, thế giới này không giữ được bí mật."
Ở nơi người thường cũng không biết, rất nhiều người đã bắt đầu phòng bị Ghoul, nghiên cứu vũ khí khắc chế Ghoul, tiến thêm một bước áp chế không gian sinh tồn của Ghoul. Có lẽ ở sinh thời của hắn, giữa Ghoul và nhân loại sẽ phân ra thắng bại, từ đây không còn tranh chấp nữa.
Nagachika Hideyoshi gãi gãi đầu, dứt khoát buông ra tâm tư, hết sức chuyên chú mà ăn.
Không lâu sau khi hai người an tĩnh lại ——
Kaneki Ken hỏi: "Sinh nhật của Hide là ngày 10 tháng sáu phải không?'
Nagachika Hideyoshi chớp đôi mắt màu nâm thẫm, "Đúng, có gì sao? Kaneki chuẩn bị tặng quà gì cho ta?"
Kaneki Ken chỉ cười mà không nói.
Nagachika Hideyoshi thấy hắn nói thế nào đều không tiết lộ, rầm rì vài tiếng, nội tâm mong đợi.
Ăn xong thức ăn, Kaneki Ken và Nagachika Hideyoshi tách nhau, về chung cư một mình, thời điểm đi trên đường, trong đầu hắn lướt qua các cứ điểm phân bộ CCG, những địa phương đó đều dự trữ một ít Quinque tuy nhiên chỉ là suy nghĩ một chút thôi, hắn không tính đi tìm CCG phiền toái, trực tiếp đoạt Quinque của CCG không có ý nghĩa, một khi lộ ra vũ khí, ai cũng biết ngươi là ăn trộm.
"Đặt làm vũ khí sao?" Kaneki Ken nhìn về phía không trung Tokyo, có chút phiền não, "Mình không có tiền a."
Khẳng định Hide cũng sẽ không nhận đồ vậy quý như vậy.
Tốt nhất là —— đồ vật linh tinh như con dao nhỏ, thể tích không lớn, giá cả thấp, thực dụng tính cường.
Tự Kaneki Ken đã dùng một con dao điêu khắc nhỏ xử lý Ghoul, cũng không có cảm giác sợ hãi với Ghoul cấp thấp. Chỉ cần có vũ khí, người thường cũng có thể làm loại hành động vĩ đại như giết chết Ghoul, chỉ là người có thể khắc phục bản thân sợ hãi và lùi bước quá ít, mà cơ bản làm được điều này đã gia nhập CCG.
"Không cần đặt làm, mua một con dao nhỏ không khác bao nhiêu là được."
Kaneki Ken nghĩ tới một người, cha Hinami, bác sĩ Ghoul chết trong tay Yamori kia có dụng cụ y tế vào dao ở nơi này.
Buông lỏng trong lòng, hắn thầm nghĩ: "Mình nên bảo cha Hinami tránh đi người của CCG phụ trách Cây Aogiri, để có thể tránh một thảm kịch."
Kiếp trước, cha Hinami bị Yamori giết chết, mẹ lại chết trong tay thanh tra CCG, Kagune chế tác thành Quinque, một loạt đả kích này khiến Hinami vốn hạnh phúc chịu đủ cực khổ đau đớn mất cả cha lẫn mẹ.
Thời điểm đi ngang qua cửa tiệm tóc, bước chân Kaneki Ken vừa chuyển, đi vào mua một ít thuốc nhuộm tóc đen và thuốc tẩy.
Sau khi đi ra, ánh mắt hắn trầm ổn ôn hòa.
"Như vậy là được."
Mang lên khẩu trang, dùng trạng thái tóc trắng, hắn có thể một mình đi tìm vị bác sĩ Fueguchi nghe nói đối xử với nhân loại thập phần thân thiện.
Đương nhiên —— trọng điểm là Fueguchi Asaki rất yếu.
Một nhà ba người Fueguchi, đều là Ghoul nhỏ yếu không thể tự tay săn mồi.
Kaneki Ken đã sớm không coi bản thân là người thường trải qua cả đêm nghiên cưu streen trang web, nhanh chóng nắm giữ kỹ xảo nhuộm và tẩy tóc. Ngày hôm sau hắn chuyên tâm đi quận 20, hỏi thăm thời gian mở cửa của phòng khám của Fueguchi Asaki. Làm tốt công tác chuẩ bị tương tự, vào một buổi sáng lúc 5 giờ, Kaneki Ken xử lý tóc, mang một đầu tóc ngắn màu trắng, nửa người trên trần trụi mà ngồi xổm xuống, từ trong ngăn kéo lấy ra hộp y tế.
Chỉ một hai tháng, thân thể gầy yếu của hắn đã xuất hiện các đường cong cơ bắp rõ ràng.
Kaneki Ken mở túi đóng gói, mang lên khẩu trang y tế, lại tìm được kính áp tròng màu sắc rực rỡ dùng cho hóa trang Ghoul Play lần trước. Đeo tròng kính có con ngươi đỏ màng đen lên mắt, hắn không thích ứng chớp mắt, lại tìm ra băng gạc và băng vải từ hộp y tế, bọc lại Kakugan giả.
Mũ lưỡi trai đặt ở trên đầu, che đi phần lớn tóc trắng, Kaneki Ken kéo bức màn ra, nhảy ra chạm vào mặt cỏ bên ngoài.
Đóng cửa sổ lại.
Với lực trên đôi chân hắn, mau lẹ như báo đốm.
Nơi có cameras đều bị hắn tránh đi, thời điểm muốn tránh cũng không thể tránh, hắn kéo mũ áo khoác lên, mũ choàng và mũ lưỡi trai hợp nhất, hoàn mỹ che đi toàn bộ tóc trắng hắn sở hữu.
Hắn tốn thời gian 40 phút đến quận 20, thuần thục mà xuyên qua phố lớn ngõ nhỏ, đi vào phòng khám bác sĩ Fueguchi.
Sáng tinh mơ, phòng khám vừa mới mở cửa.
Ở cách đó không xa, hắn hủy đi đồ vật che đi mắt, kéo xuống mũ choàng, mũ lưỡi trai nhét vào túi, trên mặt chỉ lộ ra một con mắt màu tro đen và con Kakugan. Sau khi một phen cải trang giả dạng, hắn dùng một thân khí vị nhân loại, bề ngoài Độc Nhãn Ghoul bước vào gian phòng khám bình phạm giản dị.
"Chào."
Kaneki Ken không có tiêu phí quá nhiều sức lực, nhìn thấy nam nhân mặc áo blouse trắng bên trong, trong nháy mắt liền khống chế được nam nhân này.
Phịch một tiếng, chiếc ghế ngã trên mặt đất.
Hắn đem bác sĩ Fueguchi đặt dưới chân, nhớ lời của Hinami nói với hắn, một tay khác nhanh chóng lấy ra được một con dao phẫu thuật bên người từ quần áo đối phương, dao phẫu thuật đặt ngay bên cổ nam nhân, lưỡi dao Thép Quinque tản ra lạnh băng nhàn nhạt.
Rất tốt, bác sĩ Fueguchi quả thực có thói quen mang theo dao phẫu thuật.
Biểu tình Fueguchi Asaki hoảng sợ, không dám tùy ý nhúc nhích, tại sao người này lại biết hắn mang theo dao phẫu thuật Quinque bên người.
Đối phương đã có chuẩn bị trước khi đến!
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
"Ta chỉ muốn giao dịch một chút, bác sĩ Fueguchi."
Kaneki Kem sử dụng kỹ thuật biến âm nhất định, thanh âm trầm thấp xuống, dao trên tay hắn phi thường ổn, không một chút run rẩy đặt trên động mạch.
Nhưng hắn không ngây thơ như vậy, cho rằng bản thân có thể cùng đối phương tiến hành gia dịch trong hòa bình.
"Thực bất hạnh, nguôi bị người của Cây Aogiri theo dõi." Ngữ điệu Kaneki Ken lộ ra một cổ không chút để ý, "Nhưng lại thực may mắn, thời điểm ta biết chuyện này muốn giao dịch với ngươi, cho nên tự mình muốn tìm ngươi nói chuyện, cho ngươi cơ hội có thoát khỏi nguy hiểm."
Nội tâm Fueguchi Asaki hỏng mất, nguy hiểm lớn nhất không phải ngươi - người đang đặt con dao tử lên cổ hắn sao!
Khoan —— người?
Hắn nỗ lực ngửi hơi thở của đối phương, đây là mùi hương quen thuộc từ hương vị nhân loại!?
"Ngươi là nhân loại?"
"Sai nhé, ta là Ghoul, Độc Nhãn Ghoul."
Kaneki Ken đếnb gần hắn, mắt trái Kakugan triển lộ trước mặt đối phương, lạnh băng tàn khốc, đó là ánh mắt Ghoul giết vô số người.
Fueguchi Asaki khó có thể tin, "Độc Nhãn Ghoul trong truyền thuyết ——"
Bởi vậy, có khí vị nhân loại cũng thực bình thường, bởi vì Độc Nhãn Ghoul là hậu đại của Ghoul và nhân loại, không có nhiều Ghoul gặp qua Độc Nhãn Ghoul trong truyền thuyết, đương nhiên cũng không có cách nào kiểm tra khí vị trên người của đối phương.
Chỉ là, hắn cảm giác Kakugan của đối phương quái quái, trên mắt thiếu một ít tơ máu kéo dài.
Sau khi ánh mắt Fueguchi Asaki dừng ở mái tóc tắn của Kaneki Ken, hoài nghi của hắn bị đánh mất, tóc tắng như thế không phải người bình thường có thể có, nói đúng ra nhuộm tóc cũng không có hiệu quả như vậy —— đó là sắc thái sinh mệnh lại nở rộ, suy yếu mà tái nhợt.
"Giao dịch gì?" Fueguchi Asaki thỏa hiệp khi sinh mệnh bị uy hiếp.
"Ta yêu cầu hai con dao Quinque, loại dao không ai có thể kiểm tra được lai lịch của nó." Chân của Kaneki Ken đạp lên người Fueguchi Asaki hơi hơi dùng sức, ngăn chặn thân thể Ghoul của đối phương, "Yêu cầu của ta rất đơn giản, tin tưởng ngươi hẳn là sẽ không biết sống chết lấy đồ vật khác lừa gạt ta." Nói, hắn cười một tiếng, "Nếu làm loạn dù chỉ một động tác nhỏ, ta không ngại tiết lộ hành tung của ngươi cho Yamori, Yamori cũng muốn tìm ngươi chế tác một gọng kìm."
Fueguchi Asaki co rúm lại một chút, cờ lê? Từ này làm hắn nghĩ đến yêu thích của Yamori —— ngược đãi.
"Có thể."
"Đứng lên đi, ta vô tình làm ngươi khó dễ."
Kaneki Ken thu hồi chân, lạnh lùng nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của người này.
Fueguchi Asaki lảo đảo mà đưa hắn đi một căn phòng lưu trữ, lấy ra hai hộp được đóng chặt ở nơi đó, trên mu bàn tay đều là mồ hôi, "Bên trong là hai thanh dao phẫu thuật, ta còn không có sử dụng qua, mặt trên không có đánh dấu cái gì, là ta tìm người đặt làm, mà người chế tác dao phẫu thuật đá chết vào khoảng thời gian trước."
Hắn hận không thể chấp tay đưa lên, tiễn đi tôn sát thần, "Có thể đi."
Kaneki Ken nhận lấy đồ vật, bỏ xuống một câu liền rời đi phòng khám này, "Nhanh mang người nhà của ngươi đi, tránh càng xa quận 20 càng tốt, Yamori đang tìm Kamishiro Rize, nếu ta không đoán sai, Kamishiro Rize gần nhất sẽ xuất hiện ở quận 20."
Sắc mặt Fueguchi Asaki khó coi xuống, "Cảm ơn nhắc nhở, ta đã biết."
Hắn không có hứng thú cuốn vào sự việc của mấy nhân vật lớn.
Ra khỏi phòng khám, Kaneki Ken sờ sờ hộp trong túi, dưới khẩu trang màu trắng nở nụ cười.
"Lại thay đổi một sự kiện."
Tiểu Hinami, một đời này em sẽ không cửa nát nhà tan.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro