31| Năm đó chi tình
Đốm: Tuần trước ta đi du lịch, không kịp thông báo nên chỉ ra một chap. Mong các độc giả thông cảm a ;-;
— ❆ — ❆ — ❆ — ❆ — ❆ — ❆ — ❆ — ❆ — ❆ — ❆ —
Kaneki Ken sau khi viết xong bản nháp, hôm sau đi đến trường đánh máy một cử báo tin, bảo đảm bên trên không có móng tay và vân tay của bản thân.
Sau khi tan học, hắn lặng lẽ để vào hòm thư báo cáo CCG thiết lập ở Tokyo.
Tuy rằng hắn muốn ném cử báo tin vào hòm thư ở chung cư của Arima Kishou, để Arima Kishou nói chuyện này cho cao tầng của CCG, nhưng hắn nhất định phải dựa theo ý niệm kéo theo "Yamori", liền không có làm loại chuyện này. Nói một lời nói thành thật của Ghoul bên trong, không có Ghoul nào sau khi thấy khí vị của Arima Kishou, còn dám chạy đến truyền tin ở chung cư, cái này nếu không gọi là khiêu khích, còn gọi là thèm chết.
Vào thời điểm Arima Kishou 19 tuổi thăng chức thanh tra hạng hai, vị chiến lực tối cao của CCG này tự mình đánh lui Ghoul cấp SSS "Cú", hơn nữa còn chặt bỏ hai tay của "Cú", sau khi trải qua chiến dịch này, Arima Kishou thăng hai cấp, trở thành thanh tra Hạng Cao Cấp.
Có ví dụ "Cú" ở phía trước, cho dù hiện tại Kaneki Ken chỉ là nhân loại, hắn cũng không nghĩ đi làm đối phương tức giận.
Làm xong chuyện này, Kaneki Ken mang mũ lưỡi trai che đi tai và mắt, cầm một ly trà sữa, đi ở đường phố bên ngoài tòa nhà CCG. Hắn nhìn thành thị phồn hoa, đặt mình vào bên trong dòng người, ngẫu nhiên nghiêng đầu nhìn về phía tủ kính ở cửa hàng bên đường, tấm kính pha lê trên cửa hàng phản chiếu khuôn mặt hắn.
Bên trên phảng phất như phản chiếu ra một thiếu niên tóc đen có Kakugan.
Thiếu niên mỉm cười với chính mình.
Bên trong nụ cười không hề có áp lực cùng thống khổ, hắn tự do đi lại dưới ánh mặt trời, đứng ở góc độ chính nghĩa trừng phạt kẻ ác.
Kaneki Ken tự nhủ cười nói: "Vẫn lần muốn đánh bác sĩ Kanou một trận a."
Nghĩ cái gì liền làm cái đó, hắn ngồi xe điện ngầm, một mình đi quận 20 nơi nguyên bản cho rằng không bao giờ đến nữa. Hôm nay, Kanou Akihiro vừa mới hoàn thành một ca phẫu thuật cắt gan, đang chuẩn bị tan làm về nhà từ Bệnh viện tổng hợp Kanou, đột nhiên đi chưa được mấy bước, trước mắt tối sầm, sau cổ tê rần, bị tròng bao tải đánh hôn mê bất tỉnh.
Kaneki Ken buông tay phải, buông lỏng năm ngón tay, vui sướng đem người kéo dài đến rừng cây gần bệnh viện.
"Bang bang —— phanh ——"
Hắn đánh không một chút khách khí!
Mười phút sau, Kaneki Ken xoa xoa cổ tay đau nhức, "Tuy rằng thân thể được trạng thái Bán Kakuja cường hóa một lần, nhưng mất đi tế bào RC, quả nhiên mình nên tiếp tục rèn luyện thân thể."
Mệt mỏi nhanh như vậy, thật sự thực xin lỗi "công ơn tái tạo" bác sĩ Kanou làm với hắn kiếp trước!
Nhìn chằm chằm bao tải trên mặt đất một cái, hắn không hề ở lại, xóa đi dấu chân rồi rời đi hiện trường phạm tội.
Không bao lâu, bác sĩ đồng dạng tan làm về nhà từ bệnh viện đi ngang qua rừng cây, bỗng nhiên thấy "đồ vật" xám xịt, dính đầy bùn đất và lá cây trên mặt đất. Hắn cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp mà mở ra bao tải, vì thế phát hiện đồng nghiệp bị đánh đến toàn thân sưng vù bên trong.
Hắn sợ hãi kêu lên một tiếng, "Bác sĩ Kanou!"
Đây là kết thù gì a, muốn kéo người đến rừng cây nhỏ đánh một trận!
Bác sĩ Kanou không đi ra xa khỏi bệnh viện, dưới sự giúp đỡ của người khác lại trở về bệnh viện, trên đường gã tỉnh một lần, lần nữa ngất đi vì toàn thân kịch liệt đau đớn, trước khi hôn mê, gã mờ mịt khó hiểu mà thầm nghĩ: "Là ai đánh mình ——"
Kaneki Ken thần thanh khí sảng bước chậm ở quận 20, trên mặt tràn đầy hy vọng với sinh hoạt. Rõ ràng chỉ một đoạn thời gian không tới quận 20, hắn lại cảm thấy tâm thái hôm nay khác với lần trước, tựa hồ đánh vỡ thái độ cổ hữu bình thường.
Hắn —— không sợ gì cả.
Khi Kaneki Ken lần nữa thấy bảng hiệu tiệm cà phê Anteiku ven đường, ý tưởng rời xa nơi này tan đi.
"Lại uống cà phê lần nữa đi." Hắn thầm nghĩ.
Người là không thể ngăn cản hồi ức quá khứ, nếu muốn buông chân chính, hắn liền phải nhặt lên một viên tâm bình thường.
Điều này, cho đến bây giờ hắn mới lĩnh ngộ.
Kaneki Ken đi lên lầu hai, tâm thái muốn về thăm lại chốn cũ, nhẹ nhàng đẩy ra cửa tiệm cà phê. Cửa phát ra tiếng vang nho nhỏ khiến người phục vụ chú ý, Kaneki Ken giống như người xa lạ đầu tiên đi đến tiệm cà phê này, thần sắc tò mò, nhìn khắp nơi xung quanh, hắn ở nơi này thấy một đám người thường ngồi gần cửa sổ nói chuyện phiếm, cũng thấy được cũng thấy được người phục vụ Ghoul từng là bạn đồng hành.
Đây là một nhà tiệm cà phê Ghoul và nhân loại cùng chung sống hòa bình.
Chỉ tiếc sự hòa bình này thành lập trên sự thiếu hiểu biết của nhân loại, những người đó vĩnh viễn không biết bản thân vừa bước vào nơi đáng sợ như thế nào.
Kaneki Ken tìm một vị trí ngồi xuống, mở ra thực đơn nghe nhiều nên thuộc, "Một ly cà phê, một sandwich."
Thực dục gần nhất của hắn không phải rất mạnh.
Người phục vụ nghe món hắn gọi có một mái tóc ngắn màu tím xinh đẹp, một bên mái che khuất mắt, mười phần cá tính. Nàng đứng ở trước bàn ăn, ghi lại món ăn Kaneki Ken gọi, khí chất lãnh đạm, nếu là đặt ở trường học, hẳn sẽ là một thiếu nữ xinh đẹp cấp nữ thần được người người săn đón.
Kaneki Ken bình tĩnh mà nhìn nàng, trong lòng thầm nghĩ: "Touka."
Tên đầy đủ của thiếu nữ này là "Kirishima Touka", là người đầu tiên giúp đỡ hắn sau khi hắn biến thành Ghoul.
"Xin chờ một lát." Kirishima Touka cầm lên thực đơn, đi hướng quầy pha chế, Kaneki Ken thu hồi tầm mắt, nhìn về phía quận 20 yên lặng tường hòa ngoài cửa sổ. Hắn tưởng rằng bản thân hận không thể thoát khỏi nơi này, nhưng khi hắn ngồi ở đây, vô số chi tiết quá khứ hiện lên trong đầu, có vui mừng có nước mắt, từng hình ảnh nối lại vẽ ra một chuyện xưa xuất sắc ngoạn mục, chứng minh hắn rất quyến luyến nơi này.
Quận 20, quận yên ổn.
Hắn không ngừng một lần rời đi quận 20, bởi vì tâm hắn không yên ổn.
Chờ thời điểm hắn chân chính có thể an tâm, hdắn đã mất đi tư cách làm bằng hữu với bọn họ.
Mười phút sau, món ăn được đưa lên, người đưa món là một người khác.
Kaneki Ken vừa thấy hắn thân thể liền hơi chấn động, đối phương là Yoshimura Kuzen, quản lý của tiệm cà phê Anteiku, cũng là lão nhân hắn tôn trọng nhất.
"Cà phê, sandwich của ngài đây."
Hắn bưng lên cà phê dưới tươi cười hiền lành của đối phương, nhẹ nhàng uống một ngụm, "Hương vị thật hảo."
"Cảm ơn lời khen của ngài." Yoshimura Kuzen mặc bộ tây trang, tay phải bưng khay, tay trái vì hắn cẩn thận bày biện sandwich, "Cho dù là cà phê bình thường, chỉ cần cẩn thận pha chế đều có thể có hương vị độc đáo." Vị lão nhân có mái tóc trắng chải vuốt chỉnh tề hiền từ mà nhìn thiếu niên này, "Tôi nghe Touka nói, cậu lúc trước đứng ở ngoài cửa hàng trong chốc lát, xin hỏi có phải gặp phiền toái gì không? Nếu không muốn nói, cũng không có gì."
Nguyên lai là nguyên nhân này a ——
Đôi mắt Kaneki Ken rũ xuống, nở nụ cười hoài niệm, "Chỉ là gặp được cố nhân ở tiệm cà phê, nhất thời kinh ngạc, không dám tới gần."
"Cố nhân?" Yoshimura Kuzen có chút kinh ngạc.
Kaneki Ken thổ lộ nói: "Tôi đã từng gặp qua tiểu thư Touka, đại khái là tiểu thư Touka đã quên đi." Hắn cảm nhận được ánh mắt nhìn trộm, ngẩng đầu nhìn lại hướng quầy pha chế, Kirishima Touka liền dựa ở nơi đó, trang phục người phục vụ bị đối phương mặc vài phần trung tính soái khí.
Kirishima Touka nhướng mày với hắn, phảng phất đang nói "Ngươi nhìn cái gì".
"Tôi đã từng thích cô ấy." Hắn không khống chế được cảm tình kia, kể với quản lý, "Hiện giờ học đại học, tôi dần dần buông xuống, thực xin lỗi mang đến một ít bối rối cho tiểu thư Touka, ngài coi như chút tâm tư của tôi là tình cảm không thành thục của thiếu niên đi."
Trên mặt hắn đỏ ửng, thiệt tình mà thoải mái.
Yoshimura Kuzen cười ra tiếng, "Cậu yên tâm, tôi sẽ không nói cho cô ấy, không nghĩ tới Touka có một người ái mộ."
Bởi vì nàng đã nghe được.
Trong lòng Yoshimura Kuzen và Kaneki Ken đều biết rõ ràng, nhưng là một Ghoul che giấu thân phận, làm bộ người bình thường, bọn họ đều cho nhau một tầng nhận tri, đứng ở thế giới khác nhau nói lời nói chính mình đều không tin.
Yoshimura Kuzen bỗng nhiên hỏi: "Như vậy —— vì sao lại không thích?"
Kaneki Ken dùng muỗng quấy cà phê, nghe vậy động tác dừng lại, "Có thể là hiểu thế giới này, 'thích' không phải là chuyện quan trọng nhất đi."
Yoshimura Kuzen vì câu trả lời của hắn như suy tư gì.
Bất cứ người có kinh nghiệm nào, đều sẽ hiểu có nhiều chuyện càng quan trọng hơn so với thích, bọn họ cũng từng từ bỏ.
Ở quầy pha chế bên kia, Kirishima Touka đã nghe không nổi nữa, thẹn quá thành giận mà đi vào phòng bếp. Này là cái gì! Nàng cho rằng trên người thiếu niên kia xảy ra chuyện xưa đáng khai quật, kết quả chân tướng là đối phương thích mình! Thảm hại hơn là nàng còn không có nghe được một lần tỏ tình, đã bị đối phương từ bỏ!
Nàng làm người thất bại như vậy sao!
Kirishima Touka hận đến ngứa răng, có ảo giác bị người chọc liền chạy.
Dưới hoàn cảnh ấm áp của tiệm cà phê Anteiku, Kaneki Ken ăn thật sự vui vẻ, chẳng qua luôn lọt vào tập kích đôi mắt hình viên đạn của Kirishima Touka. Nội tâm hắn rụt rụt đầu, may mắn bản thân trong mắt đối phương là người bình thường, bằng không không thể thiếu bị Touka đánh một trận.
Touka bạo lực lên quả thật không phải là nữ hài tử!
Buổi tối, tiệm cà phê chỉ còn lại hắn, Kaneki Ken đi đến quầy tiếp tân để thanh toán.
Trước khi rời đi, hắn để lại một tờ giấy đưa cho Kamishiro Rize trên quầy pha chế, nói: "Tôi nghe được từ tiểu thư Rize cô ấy rất thích quán cà phê này, nhưng gần nhất tôi không liên lạc được với cô ấy, không thể gọi điện thoại được, nếu khi cô ấy tới, phiền quản lý giúp tôi nói cho cô ấy một tiếng."
Kaneki Ken khom lưng với Yoshimura Kuzen, "Tại hạ là Kaneki Ken, vô cùng cảm kích."
Cảm ơn ngài dạy dỗ ở quá khứ.
Quản lý.
Nói xong lời này, hắn được đến Yoshimura Kuzen đồng ý, sau đó dưới ánh mắt cổ quái của mấy nhân viên đi ra tiệm cà phê Anteiku.
Ghoul trong tiệm cà phê Anteiku đều mồm năm miệng mười mà nói lên.
"Cậu ta biết tiểu thư Rize?"
"Không có khả năng đi, một người bình thường như thế làm sao có quan hệ với Kamishiro Rize?"
"Có phải là nam sinh cô ta câu dẫn không?"
"Tấm tắc, luôn miệng nói thích tiểu thư Touka, kết quả tới tìm chúng ta giật dây bắt cầu đi gặp tiểu thư Rize ——"
Người nói ra những lời này bị Kirishima Touka đánh lên đỉnh đầu ra một cục u.
Nam phục vụ ôm đầu ngồi xổm xuống, "Đau!"
Kirishima Touka nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Câm miệng, tôi căn bản không có quen biết tên nam sinh đó! Liền tính đã gặp mặt trước kia, hắn cũng không có can đảm nói một lời tỏ tình!"
Yoshimura Kuzen không chịu ảnh hưởng, cười ha hả nói: "Kỳ thật Touka là tiếc nuối đi, không có thể nghe được lời tỏ tình từ chính miệng đối phương."
"Mới không có!" Kirishima Touka quay đầu, "Tôi sao có thể đi nghe lời tỏ tình của một nhân loại."
Nhân loại là đồ ăn của Ghoul ——
Nàng chưa bao giờ nghe qua nhân loại và Ghoul nào ở bên nhau có kết cục tốt gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro