20| Giới hạn nhân loại
Nhìn chiếc móc khóa tinh xảo kia, Kaneki Ken bỗng nhớ tới điều gì, vươn tay, "Có thể cho ta nhìn xem sao?"
Satsugawa Nyoko nghi hoặc đưa điện thoại cho hắn, "Có gì sao?"
Kaneki Ken cầm lấy móc khóa, lòng bàn tay siết chặt vật thể kim loại, đồ vật đã từng làm hắn sợ hãi, bấy giờ mất đi lực uy hiếp. Hành động của hắn làm Satsugawa Nyoko nở nụ cười, giúp hắn kiểm tra giá trị RC lần nữa, "Tớ cần bật nó lên, kết nối với điện thoại mới được."
Sau khi mở điện thoại, Kaneki Ken chú ý tới ánh sáng lập lòe từ móc khóa, ở màn hình đen hiện lên một con số.
【457.】
Sâu trong đôi mắt Kaneki Ken toát ra hồi hộp.
Lại cao lên.
Lần trước là 402, mà giá trị của người bình thường là từ 200 - 500, trị số của hắn đã tiếp cận giới hạn của nhân loại và Ghoul!
Không có khả năng! Đời này hắn không có cấy ghép nội tạng Ghoul, không có điều kiện nào trở thành Ghoul, vì cái gì giá trị RC của mình trên điện thoại lớn như vậy? Chẳng lẽ qua một thời gian, hắn sẽ đột phá trị số 500, lần nữa không thể trở về thành nhân loại sao!
Trong khi hắn áp lực hô hấp, hắn liếc nhìn Satsugawa Nyoko, phát hiện đối phương không chú ý đến bên này.
Đại khái trong mắt vị tiểu thư đây, hành động tự kiểm tra giá trị RC của bản thân giống như nữ sinh bình thường nói về cân nặng đi.
Kaneki Ken như thuận miệng hỏi: "Satsugawa, cái này có thể kiểm tra vài lần chứ?"
Satsugawa Nyoko nhìn mấy người thanh tra CCG trong đám đông, nghe thấy hắn nói, không có tâm nhãn mà nói: "Cái này một lần có thể kiểm tra hai người, trị số RC của người sau chèn lên trị số RC của người khác, chỉ cần trị số không vượt quá 500 liền sẽ không tự động báo nguy."
Kaneki Ken lại hỏi: "Có thể qua trị số RC đã kiểm tra xác định một người sao?"
Satsugawa Nyoko quay đầu lại, cười nhạo: "Sao có thể, RC mỗi người đều sẽ có thay đổi, loại dụng cụ nhỏ như thế này không có xét nghiệm DNA."
Tay phải Kaneki Ken khép lại, che đi con số trên màn hình, ôn nhu mà nói: "Ừ."
Không có biện pháp sao......
Không thể xác định người liền tốt.
"Satsugawa, sắc mặt vị tiểu thư Kamishiro kia không tốt lắm." Kaneki Ken thuận thế nói sang chuyện khác, lo lắng nhìn về phía Kamishiro Rize, chỉ thấy sắc mặt Kamishiro Rize tái nhợt, thân thể mặc váy tinh tế chen chúc trong đám người có vẻ đơn bạc, mấy nam nhân bên cạnh vô tình hay cố ý muốn chiếm tiện nghi của nàng.
Satsugawa Nyoko "Nha" một tiếng, theo phản xạ nói: "Cậu còn biết tên nàng."
Nàng không hỏi lại, lập tức đi đến bên kia, muốn xua đuổi nam nhân có ý xấu.
Kaneki Ken đi theo nàng.
Mỗi bước đi, hắn liền xem trị số trên móc khóa điện thoại, nụ cười trên khóe môi băng hàng thấu xương, giống như quái vật khoác da người trên thân thể hắn thức tỉnh.
457.
458.
459.
460.
Khi cách Kamishiro Rize vài bước chân, Kaneki Ken dừng lại, nói với giọng miễn cưỡng: "Satsugawa , bụng tớ có chút không thoải mái."
Lúc này, trị số RC của hắn đã đạt tới mức cao nhất từ trước đến nay, vượt qua báo cáo kiểm tra sức khỏe đầu tiên.
485!
Chỉ kém 15 giá trị, hắn liền sẽ đột phá giới hạn của nhân loại!
Hắn phát hiện bản thân càng tới gần Kamishiro Rize, khả năng trong thân thể chính mình sinh ra biến hóa đáng sợ nào đó.
Satsugawa Nyoko đang an ủi Kamishiro Rize, nghe vậy quay đầu nhìn lại, "Cậu vẫn nên chú ý thân thể một chút, đừng ra bệnh viện lại nằm trở về, bạn học Kaneki ốm yếu."
Kaneki Ken bình tĩnh tiếp thu câu nói móc của nàng, phảng phất như đau bụng đến thật sự lợi hại, hắn trực tiếp cầm điện thoại chạy về phía nhà vệ sinh."
Satsugawa Nyoko lớn tiếng nói: "Đừng đánh mất điện thoại của tớ a!"
Nhiều thanh tra CCG liếc mắt về phía Kaneki Ken chạy ra khỏi đám người, sợ có Ghoul chạy trốn.
Chính là phương hướng Kaneki Ken chạy đến là nhà vệ sinh, cửa sổ bên kia rất nhỏ, không có khả năng thoát được ra ngoài. Ở bồn rửa tay, bỗng nhiên Kaneki Ken cầm điện thoại lên, ánh mắt nhìn thẳng trị số trên màn hình móc khóa điện thoại đang lập lòe biến hóa, "Trị số hạ thấp!"
Trị số RC của hắn từ nguy cơ "485" tụt xuống còn "405"!
Kaneki Ken nở nụ cười trầm đục, "Thật tốt quá......" Tầm mắt hắn dời khỏi mặt móc khóa, lại lần nữa thấy bản thân trong gương.
Đó là vẻ mặt hòa trộn giữa tuyệt vọng và may mắn.
Vặn vẹo đáng sợ.
Trên màn hình móc khóa, trị số mới nhất che đi trị số phía trước, chỉ để lại trị số cao hơn báo cáo kiểm tra sức khỏe một chút.
Đem tâm tình phập phồng lên xuống trở về trạng thái bình thường, Kaneki Ken đi vào phòng đơn, đem hành vi của bản thân giấu đi để không lộ sơ hở. Vài phút sau, hắn đi ra ngoài tìm Satsugawa Nyoko, trả lại điện thoại, Satsugawa Nyoko làm trò trước mặt Kamishiro Rize tiếp nhận điện thoại, xem xét trị số trên mặt móc khóa, "Trị số của cậu lại thay đổi."
Bạn học Kaneki Ken là một người thật thần kì.
Kaneki Ken tươi cười ôn thuần, che đi âm u đáy mắt, "Có thể là sức khỏe tớ không tốt lắm."
Kamishiro Rize làm bộ tò mò hỏi: "Các cậu đang nói về trị số gì vậy?"
"Là ứng dựng điện thoại mới nhất, có thể kiểm tra tuổi tâm lý của một người." Kaneki Ken mở miệng liền nói dối, Satsugawa Nyoko cũng phối hợp gật gật đầu, mấy vật như máy kiểm tra RC mini tuyệt đối sẽ không phổ biến trên trị trường, càng không thể tùy tiện tiết lộ ra ngoài, này liên quan đến an toàn của các phú hào Nhật Bản.
Kamishiro Rize dùng ngón tay cuốn cuốn lọn tóc tím trước ngực, nhìn về phía Kaneki Ken, khuôn mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng, "Có vẻ khá thú vị."
Ánh mắt Kaneki Ken nhu hòa như nước, ôn hòa mà vô cớ quỷ quyệt.
"Tiểu thư Kamishiro Rize muốn thử một chút sao?"
"......"
Tim Kamishiro Rize thắt lại, cảm nhận được cảm giác áp bách từ Kaneki Ken.
Ảo giác đi.
Khẳng định là ảo giác.
Loại người yếu ớt này không đáng nhắc tới......
Satsugawa Nyoko hoàn toàn không cảm nhận được chi gian ám lưu dũng động giữa hai người, nghe thấy Kaneki Ken định để tiểu thư Kamishiro kiểm tra, liền cầm lấy một góc móc khóa, chuẩn bị chạm vào Kamishiro Rize.
Kamishiro Rize lui về phía sau, tránh đi chiếc móc khóa kì quái kia, "Không cần, tuổi tâm lý của cô gái đều cần bảo mật."
Kaneki Ken thấy hành động của nàng, không hề nói cái gì, bởi vì không cần hắn ép buộc, Kamishiro Rize cũng sẽ bại lộ thân phận dưới Cổng Quét RC. Trước khi Kamishiro Rize lộ thân phận là Ghoul, hắn kéo Satsugawa Nyoko ra khỏi Kamishiro Rize, "Satsugawa, chúng ta nên xếp hàng."
Satsugawa Nyoko không có hứng thú ở lại nơi này, "Được a, cuối cùng cũng có thể đi rồi."
Kamishiro Rize trầm mặc.
Kaneki Ken tạm biệt Kamishiro Rize: "Tôi với cậu ấy ra khỏi đây sớm một chút, nếu rảnh lần sau cùng trò chuyện về tác phẩm của Takatsuki-sensei."
"Được, gặp lại sau."
Kamishiro Rize nhìn những thanh tra CCG vây quanh cổng chính, sắc mặc khôi phục hồng nhuận, lên tiếng.
Nàng đem 《Quả trứng của Dê đen》để lại trong túi, đem sách và mĩ phẩm cất gọn, để lộ gân xanh trên ngón tay.
Kaneki Ken xoay người, đưa lưng về phía Kamishiro Rize, giống như không cảm nhận được sát ý như có như không của quỷ ăn thịt.
Hắn vừa cùng Satsugawa Nyoko trò chuyện vừa bước vào dòng người đang xếp hàng, mà cửa bên kia, một ít người đang làm phiền thanh tra CCG, muốn bọn họ đưa ra lời giải thích hợp lý. Nếu Kamishiro Rize muốn chạy ra khỏi tòa nhà, hiện tại là thời điểm tốt nhất, tuy nhiên...... Tiền đề là lúc sau Kamishiro Rize có thể thoát khỏi bị Tử Thần CCG truy đuổi.
Kaneki Ken chưa bao giờ mong chờ Kamishiro Rize chết như thế.
Tiểu thư Rize.
Thỉnh ngươi không cần quấy rầy cuộc đời ta, nếu không, thật sự sẽ bị ngươi bức điên.
Ở nơi không ai nhìn thấy, thiếu niên tóc đen cùng Satsugawa Nyoko chậm rãi từ hàng người đi hướng ra cửa, dưới ánh sáng bên ngoài tòa nhà, bóng đen dưới chân hắn dường như trong phút chốc bò ra một con Rết dữ tợn mà khủng bố.
Không bao lâu, tòa nhà phát sinh những tiếng kêu hỗn loạn!
Trước khi Arima Kishou tới, Kamishiro Rize lao ra khỏi vòng vây của CCG, cố ý che lại gương mặt của bản thân, cảnh này khiến nàng ở bạo khởi nháy mắt động tác nhanh như chớp! Từng đạo Kagune tối màu múa may, xuyên thủng yếu hầu những người có ý định cản trở!
"Là Ghoul!!"
"Mau bắt lấy ả, không thể để ả làm tổn thương người thường!"
"Arima-san! Arima-san! ——"
"Cần chi viện——"
Cùng với thanh âm ồn ào, Arima Kishou cầm theo vali chạy như bay ra ngoài, thấy nữ tử thị huyết bừa bãi Kagune.
"Là Kamishiro Rize."
Số lượng và hình thái Rinkaku làm hắn nhận ra con Ghoul này.
『[Tử Cung]』Kamishiro Rize.
Ngoài tòa nhà, Kamishiro Rize chạy đi giống với hướng Kaneki Ken và Satsugawa Nyoko rời đi.
Mối liên hệ khắc sâu ở tinh thần khiến nàng mất khống chế, chạy tới hướng khát vọng nhất. Kaneki Ken nghe âm thanh ngày càng gần ở sau lưng, bỗng nhiên ôm lấy Satsugawa Nyoko, còn cách vài bước, nhảy lên cao, đáp xuống chiếc xe buýt sắp rời khỏi sân ga.
Sức bật này đã vượt qua phạm vi người thường!
Tài xế bị hắn dọa sợ, lại nghe hắn nôn nóng nói: "Mau rời khỏi, sau lưng có người xấu đuổi theo chúng ta!"
Mặt Satsugawa Nyoko đầy mộng bức.
Tài xế xe buýt dưới lời nói nghiên túc của hắn nhanh chóng khởi động xe, rời đi sân ga không có người.
"Kaneki?" Satsugawa Nyoko không phải ngu ngốc, quay đầu lại nhìn phía sau xe buýt, bên kia hình như rất nhiều người, còn có một ít giọng nói to không thích hợp.
"Không cần lo lắng, chúng ta đã rời khỏi nơi đó." Kaneki Ken đưa nàng đến chỗ ngồi, thở hổn hển, cú nhảy vừa rồi cũng tạo gánh nặng cho hắn.
"Cậu...... Xác định tâm lý không có vấn đề?"
Satsugawa Nyoko nhìn lại Kaneki Ken, giống như bùng nổ vừa rồi chỉ là ảo giác, đối phương biến trở lại thành học bá vô hại mà nội hướng Đại học Tokyo.
Kaneki Ken thề: "Tâm lý tớ thực bình thường, chỉ là giác quan thứ sáu đặc biệt nhạy cảm với nguy hiểm."
Satsugawa Nyoko bĩu môi, "Phải không?"
Sau khi về nhà, nàng phải tăng cường rèn luyện thân thể! Không cần người có thân thể nhu nhược như Kaneki Ken cứu nàng!
"Còn muốn đi quận 4 sao?" Kaneki Ken đem túi quần áo đặt lên đầu gối, Satsugawa Nyoko lập tức tươi tỉnh trở lại, đại não chặn sự sợ hãi trong lòng, "Muốn! Muốn! Bất luận phát sinh sự tình gì, tớ đều phải trả lại áo khoác cho Uta-san!"
Kaneki Ken xem như thấy rõ chấp niệm của nàng, đau đầu nói: "Người nhà cậu khẳng định không biết cậu theo đuổi nam nhân kia."
Satsugawa Nyoko gật gật đầu, "Nếu biết, tớ liền thảm."
Kaneki Ken: "......"
Satsugawa Nyoko lời lẽ chính đáng mà nói: "Ba tớ muốn tớ tiếp xúc với Tsukiyama-senpai, chính là y không phải gu của tớ a!"
Kaneki Ken thở dốc, gian nan mà nói ra lời thật lòng: "Tính, cậu vẫn nên theo đuổi Uta-san đi."
So với Tsukiyama Shuu, Uta-san giống như ít nguy hiểm hơn một chút.
"Kaneki, Kaneki, cậu thấy 'người' đuổi theo chúng ta là ai sao?" Satsugawa Nyoko sau khi thoát khỏi nguy hiểm, lòng hiếu kì toát ra, nàng chưa bao giờ gặp qua Ghoul, đối cái giống loài cấp bậc nguy hiểm trong truyền thuyết này thập phần tò mò.
"Không có." Kaneki Ken dùng lời nói đổ trở về.
Satsugawa Nyoko hoài vô ưu vô lự (*) tâm tình cùng Kaneki Ken đi quận 4, trên đường nàng gọi điện thoại cho quản gia làm người trong nhà phái xe đưa nàng về.
Ý thức an toàn đơn giản, nàng vẫn phải có.
Ở quận 4, ban ngày Ghoul ẩn náu trong hẻm nhỏ thực an phận, ngẫu nhiên vang lên âm thanh chửi bậy thuộc về lưu manh nhân loại.
Satsugawa Nyoko dẫm lên giày cao gót hàng hiệu, rạng rỡ xuất hiện trong con hẻm, cái khí chất không hợp với thế giới dưới chót khiến bọn lưu manh không dám ra tay, chỉ có thể nhìn nàng cùng một thiếu niên tóc đen tương đối bình thường đi vào cửa tiệm mặt nạ sâu trong hẻm nhỏ.
Sau khi tiến vào cửa hàng mặt nạ, Kaneki Ken cuối cùng hiểu cái gì gọi là "Cái tốt không linh cái xấu linh", người lúc trước bị hắn và Satsugawa Nyoko đàm luận - Tsukiyama Shuu cũng ở trong tiệm!
"Xin chào." Thanh niên tóc tím đang lựa chọn mặt nạ cong lên độ cung kì dị, nhìn về phía bọn họ.
Cặp mắt kia tựa hồ sáng rực lên dưới ánh đèn mờ ảo, xen lẫn màu tím yêu dị là ý cười ái muội mơ hồ.
Kaneki Ken cùng Satsugawa Nyoko: "......"
Vì cái gì Tsukiyama-senpai lại tới loại cửa hàng này!
— ❆ — ❆ — ❆ — ❆ — ❆ — ❆ — ❆ — ❆ — ❆ — ❆ —
(*)Vô ưu vô lự : vô ưu vô lo.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro