19| Ám lưu dũng động
Đốm: Toi quyết định để mấy cây giải thích từ ở cuối chap, chứ để đằng sau câu thì sợ ngắt mạch truyện. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ _(°ω°」 ∠)_
- ❆ - ❆ - ❆ - ❆ - ❆ - ❆ - ❆ - ❆ - ❆ - ❆ -
Đột nhiên Takatsuki Sen nhận được một cuộc gọi, "Moshi moshi?"
Nghe giọng nói trong điện thoại, nàng chống cằm, tay khác xoay xoay chiếc bút máy không có mực, có vẻ thảnh thơi và bình tĩnh.
Khi biết trợ lý của nàng bị Ghoul tập kích, khóa ở trong phòng, mắt nàng chợt lóe, đầu ngón tay đẩy đẩy mắt kính trên mũi. Việc này thật kì lạ, nàng ngồi trong đại sảnh, đối diện là cửa ra vào có thể quan sát tất cả nhân viên, nhưng nàng không thấy con Ghoul nào ngoài Kamishiro Rize xuất hiện.
Này là người trong tòa nhà?
Khuôn mặt to bằng lòng bàn tay của Takatsuki Sen hiện ra vẻ lo lắng, "Được, tôi lập tức đến ngay."
Dưới ánh mắt kích động của các độc giả, nàng khom lưng đứng lên, "Trợ lý tôi đang gặp chút phiền phức, tôi phải đi gặp, làm phiền các vị chờ tôi một lát, hôm nay không kí tên xong, tôi tuyệt đối không rời khỏi đây.
Hứa hẹn với bọn họ xong, Takatsuki Sen dẫm lên giày da đáng yêu, bím tóc sau đầu vung vung, chạy vội đến nơi xảy ra chuyện.
Người trên đại sảnh không có việc làm đều nhàm chán, bàn luận bên kia Takatsuki-sensei đã xảy ra việc gì.
Kaneki Ken mở ra quyển sách trên tay, ở trong hàng không cịu ảnh hưởng mà đọc tiểu thuyết, trầm mê trong thế giới của 《Dear Kafka》. Satsugawa Nyoko đóng trò chơi, nhìn thời gian trên điện thoại, nếu cứ xếp hàng như vậy thì không bao lâu cũng gần trưa, "Kaneki, cậu thích ăn gì, trưa nay tớ mời cậu."
Kaneki Ken nhớ đến hương vị của thịt sống kia, ho khan một tiếng, "Ăn chay đi."
Satsugawa Nyoko ngạc nhiên nói: "Bạn học Nagachika Hideyoshi nói cậu không phải thích ăn thịt sao? Hai người cược nhau ai thua, ai mời người đó ăn thịt thăn một tháng."
Kaneki Ken dùng lời nói của bác sĩ đẩy đường: "Tớ bị viêm dạ dày, không thể ăn thức ăn có nhiều dầu mỡ."
Satsugawa Nyoko chợt nhớ ra.
Nàng đã quên, trách không được Kaneki Ken thích ăn thịt lại muốn ăn chay.
Thời điểm hai người đứng nói chuyện, Takatsuki Sen đến cánh cửa có không ít bảo vệ vây quanh, "Cho tôi vào, người bên trong là trợ lý của tôi."
Không có trở ngại, Takatsuki Sen gặp được nữ trợ lý đáng thương của nàng, đối phương toàn thân run rẩy dưới chăn, băng vải màu trắng quấn quanh vai và lưng, mặt trên nhiễm hồng, có thể nhìn ra vị trí kia bị thương không ít. Nàng không cấm Takatsuki Sen nhìn nửa người mình, hay Ghoul kia chỉ muốn đè trợ lý mà cắn một ngụm?
"Đã xử lý miệng vết thương? Ai xử lý --" Takatsuki Sen ngồi xổm xuống, ôn nhu mà ôm ôm nàng.
Trợ lý nàng run run nói: "Là vị bảo vệ kia."
Takatsuki Sen cong lên môi: "Bôi thuốc chưa? Tôi mang theo thuốc trị thương, nên bôi thuốc nhanh, phòng ngừa vết thương nhiễm trùng."
Được đến trợ lý đồng ý, nàng đem thuốc từ túi xách ra, cởi ra băng vải của đối phương. Sau khi tháo băng vải, nàng nhìn chăm chú vào phần lưng huyết nhục mơ hồ, từ phía trên có dấu vét cắn xé, nàng nhìn ra Ghoul điên cuồng gặm thực con mồi, kỳ quái duy nhất là lượng thịt bị thiếu đi ít đến đáng thương.
Ăn no?
Hoặc là không thể ăn?
Lòng bàn tay Takatsuki Sen vuốt ve dấu cắn lung tung rối loạn, trong mắt suy nghĩ sâu xa, khiến cho trợ lý phát run.
"Đừng lo lắng, đang bôi thuốc cho cô." Takatsuki Sen cuối đầu lại gần, lại ngửi được hương vị hỗn hợp giữa nước uống và máu. Nàng trừu trừu khóe miệng, cảm thấy hương vị quá ghê tởm, con Ghoul này sau khi cắn xong người, cư nhiên còn đem đồ uống trong phòng mở ra, đổ lên vết thương của trợ lý!
Một bên Takatsuki Sen tự hỏi lượng đường trong đồ uống, một bên bôi thuốc sát trùng lên vết thương, thuốc để trị liệu miệng vết thương đồng thời xóa đi dấu vết Ghoul để lại là nước bọt, về tình về lý, nàng sẽ không để người của CCG dễ dàng tìm được Ghoul.
Nàng là nữ nhi do nhân loại và Ghoul sinh ra, thiên sinh Độc Nhãn Ghoul (*), hiểu rõ địa vị thấp hèn của Ghoul trong xã hội so với bất kì kẻ nào.
Số lượng Ghoul quá ít.
Bọn họ không thể phô trương quá mức ở thế giới nà chúa tể là nhân loại.
Chờ đến Takatsuki Sen cùng trợ lý nói chuyện xong, vài người CCG khoan thai tới muộn, nàng vừa muốn tiếp tục lừa dối mấy thanh tra CCG, lại thấy rõ ràng người cầm đầu là Arima Kishou. Nụ cười nàng có vài phần tò mò, loại chuyện nhỏ như Ghoul đả thương người như thế mà Arima Kishou lại đến!
"Vết thương là do ai xử lý?"
Arima Kishou đi trước, câu đầu tiên liền nói ra câu hỏi lạnh lùng như thế.
Takatsuki Sen vô tội đem trách nhiệm đẩy sang cho bảo vệ, "Trước khi tôi đến, vị bảo vệ kia liền vì trợ lý tôi xử lý vết thương."
"Tháo băng vải ra." Thân thể Arima Kishou thon dài, đứng ở trong phòng, trên cao nhìn xuống mà nói.
Takatsuki Sen dùng ánh mắt đồng cảm nhìn về phía nữ trợ lý.
Quả nhiên nữ trợ lý của nàng sau khi bình tĩnh lại, thét to: "Các người đi bắt quái vật a!"
Takatsuki Sen nhìn về phía Arima Kishou, đối phương vẫn làm mặt Poker, ánh mắt vẫn chưa nhìn nàng, phảng phất như không biết thân phận bản thân. Ánh mắt Arima Kishou so sát ý còn lạnh hơn băng tuyết, "Kiểm tra vết thương tiểu thư vì muốn xác nhận thân phận của Ghoul." Hắn đối nữ thanh tra đi cùng mình phân phó, "Cô thay tôi kiểm tra vết thương, chụp ảnh lại và gửi đến tổng bộ."
Arima Kishou hành động nhanh chóng, ngay khi tiến vào liền phong tỏa tòa nhà, cửa, cửa sổ đều có nhân viên CCG giám sát.
Không cần nghi ngờ gì nữa, loại vật phẩm được dùng để kiểm tra Ghoul liền sẽ được mang đến.
Mỗi người đều phải kiểm tra một lần.
Trong đại sảnh, nhìn thấy Arima Kishou tiến vào thân thể Kamishiro Rize cứng đờ, trốn trong một góc.
Kaneki Ken không cười, thậm chí có chút bi ai, hắn biết rằng trong mắt Ghoul, Arima Kishou CCG chính là Tử Thần của bọn họ, không ai có thể địch.
"Người kia!" Satsugawa Nyoko chạm vào tay của Kaneki Ken, ánh mắt toát ra sùng bái, "Kaneki, tớ đã thấy người kia, chính là nam nhân tóc trắng kia! Cha và bác tớ đều nói hắn rất lợi hại, là thanh tra Hạng Đặc Biệt mạnh nhất Nhật Bản!"
Sau khi kích động, Satsugawa Nyoko lẩm bẩm: "Hắn vì sao lại đến đây? Không phải là có Ghoul trà trộn vào bên trong đi?"
Kaneki Ken đỡ trán: "Tòa nhà này đã bị phong tỏa."
Đại tiểu thư, cậu có thể quan sát những việc xảy ra xung quanh một chút à?
Satsugawa Nyoko cười mỉa, ở nơi có nhiều người như vậy, tự nhiên có cảm giác an toàn. Kaneki Ken biết nàng rất ngây thơ, cũng biết người chưa bao giờ tiếp xúc với Ghoul đều như thế này, hắn đã từng như vậy, cuối cùng hắn đã học một bài học từ Kamishiro Rize.
Kaneki Ken nghĩ thầm: "Lúc này may mắn, Arima Kishou trực tiếp đi vào nơi này, là bởi vì quá nhiều người, sợ Ghoul đả thương người ở phạm vi lớn sao?"
Tóm gọn lại, hắn đã giải trừ nguy cơ.
Hưởng thụ hào quang phù hộ của Tử Thần CCG, Kaneki Ken còn có tâm tình an ủi Satsugawa Nyoko: "Có muốn tìm vị trí để ngồi, đứng rất mệt."
Quả nhiên Satsugawa Nyoko chuyển sự chú ý đến mệt mỏi, nhìn ra xa tìm nơi nào còn trống.
Trong một phòng riêng.
Nữ thanh tra kiểm tra xong vết thương, đưa vị tiểu thư Azami đi ra ngoài gặp cấp trên.
"Arima-san, vết thương đã bị đồ uống đổ lên, lại bôi thuốc, sợ không còn dấu vết để kiểm tra."
"Được, tôi đã hiểu."
Tay Arima Kishou cầm bộ đàm, quan sát việc đang xảy ra ở bên ngoài, một khi nơi nào có dị động, hắn sẽ ưu tiên đến đó trước.
"Mong vị tiểu thư này kể lại việc đã xảy ra." Hắn đem ánh mắt đặt trên người bị hại.
"Tôi, từ đầu tôi muốn về phòng để lấy mực cho Takatsuki-sensei." Dưới sự bình tĩnh của nam nhân kia, trợ lý của Takatsuki Sen Azmi Matsui nhịn xuống hồi hộp, nói lên sự việc mình trải qua, "Vừa dùng chìa khóa mở cửa, tôi còn chưa đi vào phòng, cổ bị người phía sau bóp chặt."
Takatsuki Sen ngồi bên cạnh, lắng nghe chuyện này, thanh tra CCG muốn nàng rời đi, nàng giải thích: "Tôi là tiểu thuyết gia a, tôi có quyền được biết sự việc của trợ lý!"
Arima Kishou nhíu nhíu mày, ngầm đồng ý sự hiện diện của nàng.
"Tiếp tục."
"..... Tôi không thấy được người kia trông như thế nào, áo sau lưng bị kéo ra, hắn ấn tôi xuống mặt đất, tiếp đó ..... gặm thực thịt của tôi! Sau đó hắn đánh tôi hôn mê, tỉnh lại lần nữa thấy bị nhốt trong phòng, không thấy chìa khóa.... Tôi gọi CCG báo nguy, sợ hắn trở lại....."
Azami Matsui lần nữa bị cảm giác sợ hãi chi phối, trải nghiệm bị người coi như đồ ăn là ác mộng cả đời nàng!
Trong lòng Takatsuki Sen nhàm chán.
Quá trình là như vậy? Nàng còn tưởng chuyện gì thú vị.
Arima Kishou nghiêm túc hỏi: "Điện thoại của cô vẫn ở bên người, không bị lấy đi?"
Azami Matsui ngẩn người, "Đúng vậy."
Lúc này nàng mới có phản ứng, nếu có thể lấy đi chìa khóa, vì cái gì không lấy đi điện thoại có thể liên lạc bên ngoài?
Mắt Takatsuki Sen lóe sáng, "Chẳng lẽ là coi trọng cô?"
Sắc mặt Azumi Matsui khó coi, "Takatsuki-sensei, thỉnh không cần đem việc trong tiểu thuyết áp dụng lên người tôi."
"Chính là cô xác thật bình yên vô sự a." Takatsuki Sen không chút để ý mà nói ra suy đoán, "Tôi cũng nghe nói qua sự việc Ghoul đả thương người, cả trai lẫn gái nếu không chết thảm cũng thiếu tay, thiếu chân, rất ít người giống tiểu thư Azami Matsui vẫn sống sót."
Dưới câu nói của nàng, vài thanh tra CCG nhìn Azami Matsui với ánh mắt hoài nghi.
"Tôi không phải bị thương sao? Cái này mà nói là bình yên vô sự...."
Azami Matsui khóc không ra nước mắt.
Arima Kishou trầm ổn nói: "Sau đó tất cả mọi người đều tiến hành kiểm tra."
Takatsuki Sen thè lưỡi, nghịch ngợm mà nói: "Xem ra tôi lo lắng quá nhiều, vị thanh tra này rất có kinh nghiệm, nhưng thật ra tôi là người ngoài nghề lắm miệng."
"Kiểm tra camera an ninh." Arima Kishou không quan tâm đến nàng, ở bộ đàm nói, "Điều tra tất cả người rời khỏi tòa nhà trong vòng nửa giờ, đem Cổng Quét RC đặt trước cổng lớn, làm người đăng ký bên trong xếp hàng ra ngoài."
Takatsuki Sen nhìn bóng lưng hắn rời đi, ánh mắt nghiền ngẫm.
Diễn còn rất tốt a.
Boss sau màn của Cây Aogiri, đứng sau lưng đối thủ một mất một còn, mơ hồ phát ra tiếng cười nhạo tùy ý.
"Kaneki, Cổng Quét RC kia, thực quý." Ở chỗ ngồi trong đại sảnh, Satsugawa Nyoko đối diện chỉ chỉ trỏ trỏ, Kaneki Ken nghe thấy nàng báo giá, chậc lưỡi, "Nếu loại cửa này phổ biến, phỏng chừng Tokyo liền an toàn."
Satsugawa Nyoko lấy điện thoại ra, nhỏ giọng nói: "Cậu nhìn móc khóa trên điện thoại đi."
Kaneki Ken tò mò, "Nó có lợi ích gì?"
Satsugawa Nyoko dùng giọng đầy đắc ý nói: "Nó có tác dụng như Cổng Quét RC, có thể kiểm tra giá trị RC của đối tượng chạm vào nó."
Kaneki Ken: "......"
Satsugawa Nyoko cảm khái: "Đáng tiếc một lần chỉ có thể kiểm tra một người, hơn nữa cần tiếp xúc với làn da."
Kaneki Ken nói với vẻ mặt đạm nhiên, "Hình như cậu đã kiểm tra tớ rồi?"
Satsugawa Nyoko chớp chớp mắt, giả ngu bán manh (dễ thương) mà nói: "Không có cách khác, vì an toàn, tớ không dấu vết kiểm tra mọi người trong lớp."
Nụ cười của Kaneki Ken có chút phức tạp.
Người thường không biết Ghoul có tồn tại hay không, con nhà giàu đã bắt đầu phòng bị Ghoul hàng ngày.
Ghoul... Không gian sống ngày càng nhỏ.
- ❆ - ❆ - ❆ - ❆ - ❆ - ❆ - ❆ - ❆ - ❆ - ❆ -
(*) Thiên sinh Độc Nhãn Ghoul: là Độc Nhãn Ghoul bẩm sinh á, chứ không phải cấy ghép nội tạng của Ghoul mới biến thành Độc Nhãn Ghoul '-')
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro