Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quấy rối trên tàu

Tên truyện: 痴瀚电车
Tác giả: pimaomao
Link: https://archiveofourown.org/works/33178264

Cảnh báo: Rape/Non-Con; trứng rung/ tàu điện ngầm (warning là của tác giả hơm phải tui)

-═══════-

Trương Triết Hạn kéo thấp vành mũ, cân nhắc đến việc đổi chỗ ngồi, ít nhất cũng phải tránh xa người đàn ông bên cạnh, nhưng hiện giờ anh lại không thể đứng vững.

Người đàn ông mặc một chiếc áo khoác quá rộng, nhìn không rõ vóc người nhưng rõ ràng hắn cao hơn anh khá nhiều.

Đã qua khung giờ cao điểm của buổi sáng, trên tàu điện ngầm còn rất ít người. Trương Triết Hạn lại ngồi vào của góc toa cuối cùng, cả toa tàu trống trơn, người đàn ông hết lần này đến lần khác cố ý ngồi sát vào bên người anh. Ý định ban đầu của Trương Triết Hạn là dựa vào thanh chắn để tạo khoảng cách, bây giờ ngược lại nó lại trở thành góc chết để người đàn ông càng dễ dàng quấy rối anh.

Trương Triết Hạn đang trên đường tới chỗ bạn trai, không hiểu Cung Tuấn bị làm sao lại thích chơi cái trò tình thú này, mè nheo ăn vạ thật lâu anh mới đồng ý.

Trương Triết Hạn vốn đã khó nhịn bởi những rung động tần số thấp trong thân thể, lúc này lại bị vây trong mùi nước hoa Cologne của một người đàn ông xa lạ, hậu huyệt càng rỉ ra nhiều nước.

Hôm nay là lần đầu tiên Trương Triết Hạn nhìn thấy cái nút hậu môn này, kích thước cỡ ba ngón tay, không dài lắm, phần mũi nhọn chỉ vừa vặn chạm đến sát điểm G của anh. Khoái cảm như có như không, bị treo lơ lửng như vậy sẽ chỉ mang đến sự hành hạ vô tận.

Độ rung được giữ ở mức thấp nhất, khiến anh không nhịn được phải xoay mông qua lại, chỉ khi nút hậu môn bị ấn xuống mặt ghế mới có thể mang đến một chút khoái cảm. Nhưng còn chưa đủ, tính khí bán cương ở phía trước đang rỉ ra một ít dịch thể, hậu huyệt căng trướng lại còn hơi đau xót.

"Tàu điện sắp vào ga Từ Kính Đông, trạm kế tiếp..."

Trước khi vào ga, rung động đột ngột tăng lên, anh tự hỏi liệu nó đã đến số cao nhất chưa. Trương Triết Hạn mượn tiếng thông báo từ trạm radio để che giấu tiếng rên rỉ của mình. Anh không dám để cái nút hậu môn kia cắm vào sâu hơn, luống cuống kẹp chặt phía sau, cố gắng nâng người để cách xa ghế ngồi.

Tiếng máy rung và tiếng nước lép lép trong vách huyệt của anh càng lúc càng rõ, Trương Triết Hạn rất sợ người bên cạnh phát hiện ra có chuyện khác thường, nhưng người đàn ông vẫn cúi đầu nghịch điện thoại di động, dường như không để ý đến anh đang quẫn bách.

Toàn bộ thành ruột đều bị rung đến tê dại, nhưng điểm nhạy cảm vẫn không được an ủi. Nhưng Trương Triết Hạn cũng không dám mài huyệt nữa, bởi tốc độ rung lớn như vậy có thể khiến anh cao trào ngay lập tức.

Nhưng mới chỉ giữ được một lúc, việc cơ đùi phải dùng sức liên tục đã khiến chân của anh bắt đầu bị chuột rút. Đúng lúc này bàn tay của người đàn ông lại đột nhiên chạm vào lưng anh, dọc theo bên hông trượt xuống dùng sức bóp mạnh vào mông Trương Triết Hạn.

"Anh...haaa!"

Lời mắng chửi còn chưa kịp bật ra, nút hậu môn liền bị người đàn ông đè lại, dùng sức đẩy sâu vào bên trong. Trương Triết Hạn không nhịn được hét lên một tiếng, sau đó lại vất vả cắn chặt môi dưới để tránh phát ra những âm thanh kỳ quặc.

"Dâm như vậy? Lại còn ra ngoài với một cái nút hậu môn, đây là thiếu chịch sao?" Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai anh, hắn cầm vào cái nút hậu môn điều chỉnh góc độ một chút, khoái cảm bén nhọn ngay lập tức đánh tới.

Trong cơn hoảng loạn, Trương Triết Hạn dùng hai tay nắm lấy lan can bên cạnh. Sự kích thích của cơn cực khoái khiến anh run lên, cơ bắp toàn thân dường như mất kiểm soát. Trương Triết Hạn không chịu nổi ngã ngồi xuống ghế, nút hậu môn liền đâm vào càng sâu, thân thể lại nảy lên vì không thể chịu nổi khoái cảm quá lớn. Đang ở nơi công cộng khiến anh không dám kêu ra tiếng, chỉ có thể nắm chặt thanh vịn, dường như trọng lượng toàn thân đều dồn vào cổ tay, những ngón tay siết chặt thanh vịn đến trắng bệch.

Cửa tàu điện ngầm lại mở ra lần nữa, người đàn ông nhìn cái quần ướt sũng của Trương Triết Hạn, cởi áo khoác xuống quấn lấy anh rồi dùng sức kéo Trương Triết Hạn ra khỏi toa tàu.

Cho đến khi hắn đè anh lên cửa nhà vệ sinh, Trương Triết Hạn vẫn chưa thoát khỏi cao trào, hai tay của người đàn ông được voi đòi tiên bắt đầu đùa giỡn ngực anh, dùng sức xoa nắn đầu vú đang cương cứng vì dục vọng. Trương Triết Hạn cố sức vặn vẹo muốn thoát khỏi móng vuốt của hắn, nhưng lại bị hắn ôm ngang người, nắm lấy nút hậu môn bắt đầu cắm vào rút ra.

"Cung Tuấn! Đừng đùa... lấy. . . ưm. . . lấy ra..."

Cún nhỏ ngay lập tức khôi phục bản tính. Khi cậu lấy nút hậu môn ra, vách thịt của anh vẫn còn cố cắn chặt không chịu nhả, bị lấp đầy quá lâu, bây giờ lại đột nhiên trống rỗng khiến miệng huyệt liên tục khép mở.

"Bây giờ em chơi vui quá nhỉ..." anh quay đầu cùng Cung Tuấn trao đổi một cái hôn nhàn nhạt, lười biếng tựa đầu vào vai cậu.

Cún nhỏ liền ủy khuất ưỡn hông đẩy Trương Triết Hạn, đũng quần căng phồng đè lên mông anh cọ cọ "Thầy Trương, vẫn làm à?"

Tính khí nóng ướt đập vào má anh, toàn thân đều là một màu đỏ tím, dường như đã kìm nén rất lâu.

Trương Triết Hạn vươn tay nhẹ nhàng cầm lấy gốc trụ của Cung Tuấn, rất dịu dàng hôn một cái lên đỉnh đầu ướt nhẹp, ngước mắt nhìn cậu, mặt đối mặt ngậm nửa thân trụ vào miệng.

Tính khí ở bên ngoài chịu lạnh đã lâu, đột nhiên được khoang miệng nóng ướt quấn lấy, Cung Tuấn suýt chút nữa đã tinh quan thất thủ. Ban đầu chỉ nhàn nhạt nuốt vào phun ra, dần dần Trương Triết Hạn dùng mặt lưỡi hơi thô ráp liếm qua phần đầu nhạy cảm, lại dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng đâm vào lỗ niệu.

Không gian chật chội tràn ngập tiếng thở dốc nặng nhọc của cậu, cùng với tiếng liếm mút chậc chậc của người bên dưới. Trương Triết Hạn đột nhiên dừng lại, dựa vào bụng dưới của Cung Tuấn thở hổn hển, hơi nóng phun ra xung quanh tính khí, chỉ có thể tiếp tục dùng tay xoa nắn.

"Bảo bảo? Không thoải mái thì mình tới đây thôi, em tự làm cũng được mà."

Trương Triết Hạn lắc đầu, một lúc sau lại nuốt vào cả cây. Lần này nuốt rất sâu, quy đầu bị cổ họng chèn ép, sau vài lần nuốt như vậy Cung Tuấn cũng không thể nhịn được nữa. Cậu đỡ vai anh muốn lùi ra sau, nhưng lại bị Trương Triết Hạn đè chặt eo.

Tinh dịch đặc sệt từng đợt từng đợt rót vào cổ họng, mặc dù đã chuẩn bị trước, Trương Triết Hạn vẫn bị sặc tới ho khan.

Cậu lo lắng ôm anh kéo lên "Bảo! Mau phun ra!"

"Nuốt hết rồi." nói xong, còn liếm môi một cái giống như đang hồi tưởng lại dư vị ban nãy, "Bắn ra ngoài sẽ rất khó vệ sinh."

Vì vậy Cung Tuấn chỉ có thể hôn lên đôi môi sưng đỏ của Trương Triết Hạn. Chờ hai người thu dọn quần áo lộn xộn xong rồi mở cửa, Trương Triết Hạn đột nhiên túm lấy cậu.

"Tuấn Tuấn, anh mệt rồi, em cõng anh."
__

Au để cái tag hết hồn xong cho nhìn khum cho ăn, dỗi ghê gớm 🤧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro