Phát sốt
Tên truyện: 热痕,r18
Tác giả: aiyaqiezhu
-═══════-
Trương Triết Hạn nằm ở trên giường dùng chăn mềm tự quấn mình thành cái bánh chưng, chỉ lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, một đôi mắt to tròn đảo loạn trái nhìn phải ngắm, giống như một con sóc còn nhỏ, thỉnh thoảng còn nhăn nhăn cái mũi hít vào. Lúc Cung Tuấn cầm thuốc cảm và nước ấm đi là chính là trông thấy cảnh này, đáng yêu tới mức tim của cậu hung hăng rụt lại.
Cậu mang thuốc đi tới ngồi xuống bên cạnh người bánh chưng, đệm giường mềm mại lõm thành một cái hố, lại vươn tay kéo chăn bông xuống để lộ khuôn mặt của Trương Triết Hạn, sờ lỗ tai nóng hổi của anh, nhỏ giọng dỗ dành: "Uống thuốc nào."
"Không muốn." ngược lại Trương Triết Hạn trả lời rất dứt khoát, sau đó lui cả người vào chăn, đôi mắt to tròn nhìn Cung Tuấn chằm chằm.
"Anh sao vậy," Cung Tuấn thở dài, đưa tay ra điểm nhẹ chóp mũi Trương Triết Hạn: "Vừa nãy kêu anh ăn cháo cũng không ăn, bảo anh uống thuốc cũng không uống, anh muốn làm gì?"
"Muốn." Trương Triết Hạn mỉm cười ranh mãnh, đuôi mắt khóe miệng đều cong cong, con ngươi sáng lấp lánh tràn ra mật ngọt: "Nghe nói khi phát sốt, bên trong sẽ đặc biệt nóng, cảm thụ không như lúc bình thường đâu, em không muốn thử một tí à?"
"Anh điên rồi, anh đang bệnh đó!" Cung Tuấn không thể tin được trợn to mắt, hai mí mắt thật sâu đều bị kéo căng, giống như một chú Samoyed kinh ngạc: "Em sẽ không làm chuyện cầm thú như vậy."
"Đánh rắm," Trương Triết Hạn khinh thường liếc mắt: "Chuyện cầm thú em làm còn ít đấy, anh phát sốt là tại ai, còn không phải đồ của em bắn vào sao."
"Kia... cái đó, không phải anh ép em bắn ở trong sao, em vừa định rút ra anh liền nháo?" Cung Tuấn nói xong cũng thấy hơi xấu hổ, cúi thấp đầu chỉ lộ ra vành tai đỏ ửng.
"Anh mặc kệ, dù sao cũng là lỗi của em, em phải bồi thường cho anh." Trương Triết Hạn ào ào xốc chăn lên, lộ ra thân thể gợi cảm hơi ửng hồng, chỉ chỉ vào tiểu đệ đang kiêu ngạo ngẩng đầu của mình: "Vừa nãy sờ cứng lên, phải làm anh bắn."
Cung Tuấn đuối lý, lại thêm tối hôm qua hai người mới làm, trên bắp đùi Trương Triết Hạn còn lưu đầy dấu tay của mình, thật sự không biết kiềm chế là gì. Cậu cầm chăn bọc kín anh lại, chỉ chừa cánh mông tròn tròn ở ngoài: "Em giúp anh."
Cung Tuấn lui lại, quỳ xuống giữa hai chân Trương Triết Hạn, thật giống một con cún lớn dùng đầu mũi ủi ủi, lại dùng lưỡi liếm láp, liếm tới bóng loáng, khuôn mặt xinh đẹp như búp bê dính sát vào, khiến cho tiền dịch từ hạ thể của anh dính ngược lên mặt cậu thành một dải ngân hà lấp lánh. Trương Triết Hạn không chịu nổi thâm hầu, anh cố gắng cúi đầu nhìn xuống, nhưng chăn mền thực sự quá dày, chỉ có thể nhìn thấy đường cong xinh đẹp phía sau lưng cùng hông eo thon gầy của Cung Tuấn, vóc người kiểu tam giác ngược hoàn mỹ. Bụng đói kêu ục ục khiến anh hối hận không dứt vì đã cự tuyệt bát cháo khi nãy, hiện giờ khẩu vị đã lớn tới mức chỉ ước phía trên phía dưới đều nhét đầy đồ của cậu.
Cung Tuấn lại nuốt vào cả cây, thậm chí anh còn cảm giác được lông mi giống như cánh quạt của đối phương gãi lên người mình, khiến anh ngứa ngáy, khiến anh không nhịn được muốn kẹp chân, không nhịn được chẳng giữ lại chút nào rót cho cậu, giống như giao ra một mảnh linh hồn đến trong miệng cậu, đến trong dạ dày cậu, đến trong lòng của cậu.
Cung Tuấn chui lên hôn anh, tóc ngắn rối loạn, trở thành một chú cún nhỏ chật vật, đôi mắt cũng đỏ hoe vì thâm hầu, mang theo mùi vị của anh, vui vẻ sáp lại gần gũi với anh. Trương Triết Hạn há miệng nhận lấy, mặc dù vừa mới bắn nhưng anh chẳng muốn hưởng thụ Cung Tuấn ngoan ngoãn như thế này chút nào, anh chỉ cảm thấy càng uống càng khát, càng ăn càng thèm, dâm đãng đến gần như muốn tiết ra chút ái dịch mời người tiến vào. Anh dứt khoát lật người, nâng mông dùng khe đùi kẹp lấy thứ đã sớm cứng rắn kia trượt tới trượt lui, tay cũng đưa ra phía sau xoa nắn, ngay lúc bắt được tiểu Tuấn Tuấn đang muốn nhét vào mông mình liền bị quát ngừng lại.
Cung Tuấn giữ lấy tiểu huynh đệ của mình nghiêm túc hỏi anh: "Anh làm gì, hôm nay không thể làm."
Trương Triết Hạn nằm trên giường duỗi chân, nhắm mắt náo loạn một trận, thuận tiện đạp Cung Tuấn mấy cái. Cung Tuấn không thể nhịn được nữa, bắt lấy cổ chân mảnh khảnh của anh, nhíu mày thật chặt, áp suất không khí cũng giảm xuống một tầng, trầm giọng hỏi: "Anh muốn bị chịch đến vậy sao?"
Đột nhiên Trương Triết Hạn cảm thấy hơi sợ, nhưng là Cung Tuấn hiếm khi như vậy thật sự quyến rũ muốn chết được, anh nuốt nước miếng, khẽ gật đầu một cái, giây sau liền bị Cung Tuấn nắm cổ chân nhấc lên, cái chân còn lại cũng bị cậu giao vào tay phải, tay trái rắn chắc đè chặt eo Trương Triết Hạn, một cây cự vật cứng rắn ướt nhẹp lập tức chen vào khe đùi, dán vào đáy chậu của anh cọ xát qua lại.
Trương Triết Hạn còn chưa được toại nguyện, đang muốn nháo tiếp, một chữ "Ừm --" còn chưa nói xong đã bị Cung Tuấn đã dùng tay trái vỗ mạnh một phát vào mông, bị đánh tới giật nảy mình, giống như chim cút nhỏ bị hoảng sợ, lập tức co lại không dám động, mặc cho trên mông sưng đỏ một mảng lớn.
Đột nhiên Cung Tuấn giống như bị kích thích bởi một yếu tố bạo ngược nào đó, cắm vào khe đùi của anh hai cái lại nâng tay đáp xuống chỗ vừa bị đánh, lần này ác hơn, Trương Triết Hạn không nhịn được "Hừ ~ " nhỏ một tiếng, cảm thấy trong huyệt lại ướt thêm.
Gần như Cung Tuấn cứ chịch mấy lần sẽ đánh một cái, trong lúc đó còn bĩu môi lẩm bẩm "Tại sao cứ nhất định muốn bắt nạt em?" "Tại sao bị bệnh cũng không chịu uống thuốc?" "Cố ý muốn chọc giận em" v.v... Trương Triết Hạn tóm chặt ga trải giường tới sắp hỏng, hàm răng cắn đến bủn rủn cũng không ngăn được tiếng rên rỉ, nhịn nửa ngày lại chỉ phun ra một câu: "Cũng... cũng đánh cả bên kia một chút..." 🤦♀️
Cuối cùng thì Cung Tuấn cũng không đi vào như anh muốn, chỉ cọ xát hai bắp đùi đã muốn trầy da của anh, tinh dịch lành lạnh hòa cùng vết thương, vừa tê vừa đau, giống như bị điện giật. Hai cánh mông của Trương Triết Hạn đều bị đánh sưng, đỏ rực một mảng, tương phản rõ rệt với tinh dịch màu trắng đục, anh nằm ở chỗ đó thở hổn hển, giống như búp bê vải bị chơi hỏng, người cũng không dám lật, chỉ nhắm mắt lại nhấm nháp dư vị đau nhức.
Cung Tuấn đi giặt khăn lau tinh dịch cho anh, lúc trở lại thấy Trương Triết Hạn đang chu môi muốn hôn, cậu ngoan ngoãn ngồi xổm xuống mút môi anh, vừa hôn Trương Triết Hạn còn đuổi theo liếm môi cậu, lưu luyến không rời.
Cung Tuấn sờ sờ đầu của anh, giọng điệu đã dịu dàng, khắc chế như bình thường: "Em còn tưởng là không đi vào anh sẽ giận không thèm để ý em."
"Không vào thì không vào thôi," muội tử hơi nhếch miệng nháy mắt một cái: "Anh phát hiện chơi kiểu này rất vui."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro