
Chương 5: Thanh - Thanh Hoan!! Cậu trúng - thưởng!!
Editor: Dưa | Beta: Chan, Pchyo
Mặt Cao Vân Thành đỏ bừng lên, vừa tức giận vừa phẫn nộ, nhịn không được trả lời lại một cách mỉa mai: "Không phải tôi chẳng lẽ là cậu à?"
Hôm qua gã chỉ để ý đến Úc Thanh Hoan, ấn tượng lớn nhất chính là đoạt vai diễn điện ảnh của mình, còn tư liệu về đời tư của Úc Thanh Hoan, gã hoàn toàn không biết.
Trong giới giải trí không phải không có nghệ sĩ có học vấn cao, nhưng không nhiều, bởi vậy Cao Vân Thành nói vô cùng chắc chắn.
Không ngờ vừa dứt lời, Úc Thanh Hoan lập tức gật đầu, "Không sai, đúng là tôi, sao anh lại biết?"
Sự châm chọc Cao Vân Thành ấp ủ tức khắc mắc kẹt trong cổ họng, không thể thốt ra cũng không thể nuốt xuống, bị nghẹn vô cùng khó chịu.
Úc Thanh Hoan thật sự tốt nghiệp Hoa Đại? Không thể nào, quá gạt người rồi.
Gã nắm chặt tay, muốn nói cái gì đó nhưng đầu óc lại trống rỗng, tìm mãi cũng không thể phun ra được một chữ nào, đứng đối diện với Úc Thanh Hoan bình tĩnh ung dung, có vẻ phá lệ chật vật.
Úc Thanh Hoan thưởng thức dáng vẻ của gã trong chốc lát, lúc này mới cảm thấy hài lòng kéo Vu Hâm trở về ký túc xá.
Vu Hâm ở bên ngoài nghẹn đến mức không thể tưởng tượng nổi, vào phòng lập tức phàn nàn với Úc Thanh Hoan: "Dòng thứ gì đâu! Thứ trai bao! Tưởng mình ghê gớm lắm chắc! Để tôi xem hắn ta xào* được gì, xào mà không flop ông đây theo họ hắn ta luôn!
*Xào: dạng như bỏ tiền hoặc làm trò để thu hút fan, tăng cao độ nổi tiếng.
Đoàn đội của Cao Vân Thành dám ngang nhiên trắng trợn làm như vậy giữa chừng, rõ ràng không coi hắn ra gì. Cho rằng hắn là quả hồng mềm, bóp tới bóp lui à!
Vu Hâm nghiến chặt răng, thù hận trong mắt gần như muốn nhỏ cả ra máu.
Hắn lăn lộn trong giới hai mươi mấy năm, không ít người bước vào nghề cùng lúc đều đã trở thành đại diện kim bài, dù có hơi tệ một chút, trong tay cũng có một hai đại hoa*, mỗi năm đều có thể kiếm được rất nhiều tiền chỉ bằng cách vẽ thành tích.
*Đại hoa đán/大花旦: Chỉ những nữ diễn viên có độ nổi tiếng, quyền lực, địa vị cao, có giải thưởng chứng thực (VD: Tam Kim) quốc dân độ và giá trị thương mại cao.
Chỉ có hắn, người dưới quyền hồng* nhất chính là nghệ sĩ tuyến 2, hơn nữa hợp đồng gia hạn với công ty sẽ được đàm phán trong năm nay.
*Hồng: trở nên nổi tiếng
Hắn vốn canh cánh trong lòng hoàn cảnh hiện giờ của mình, bây giờ Cao Vân Thành làm như thế, quả thực đã dẫm lòng tự trọng của hắn dưới lòng bàn chân, còn dùng lực chà sát vài cái!
Vu Hâm thở hổn hển, khuôn mặt từ trước tới nay luôn nở nụ cười giờ đang xanh mét.
"Anh uống nước đi, xin bớt giận." Úc Thanh Hoan ném cho hắn một chai nước, mình cũng vặn ra một chai uống một ngụm, "Đừng để mình bị chọc tức."
"Haizz, cậu không hiểu đâu." Vu Hâm ừng ực uống hết hơn nửa chai nước lạnh, ôm đầu dùng sức bẻ vài cái, thật lâu sau mới nản lòng thở dài, "Đều do anh không biết cố gắng."
Vòng tròn này từ trước đến nay đều là đạp thấp nâng cao(*), tuy biết rõ quy tắc này, trong lòng Vu Hâm vẫn rất khó chịu.
(*) Nguyên văn: " 捧高踩低" – phủng cao thải đê. Câu này lấy ý từ câu thành ngữ "扒高踩低" – bái cao thải đê, ý chỉ hành động bợ đỡ nịnh nọt bề trên, uy hiếp hãm hại kẻ dưới.
"Đừng mà anh." Úc Thanh Hoan dịch lại gần, dang hai tay ôm hắn, "Chúng ta là người phải đi trên tuyến đường đẳng cấp, so sánh với loại người xào cũng không nóng như gã làm gì."
Vu Hâm sửng sốt, "Đẳng cấp gì cơ?"
"Anh nghe em phân tích này." Úc Thanh Hoan nheo mắt lại như hồ ly, bắt đầu tẩy não Vu Hâm, "Anh xem giới giải trí hiện tại, gì mà giáo thảo quốc dân, nữ thần quốc dân, tất cả đều bị xào, em lại xào cũng xào không ra cái gì, dứt khoát không làm gì hết..."
Cậu còn chưa nói xong, Vu Hâm đã lắc đầu lia lịa, "Không được không được, đầu năm nay lắm tin tức như vậy, không công bố 3 ngày cậu sẽ bị khán giả quên mất."
Úc Thanh Hoan cũng không vội vã phản bác hắn, mà nói: "Không phải nói không lộ mặt, mà em phải đi tuyến đường khác. Anh xem hot search Weibo hiện tại đi, tất cả đều là ai khóc, ai cười, ai ăn miếng khoai tây gì đó, đừng nói là những người khác, ngay cả em nhìn cũng cảm thấy chán ngấy đến phát sợ."
Nói lời này ngược lại không sai, hiện tại hot search như hồ nước sâu, đôi khi click mở đã thấy một hai dòng toàn là thứ không chút bổ ích.
Nhịn không được gật đầu: "Cậu nói tiếp đi."
Úc Thanh Hoan: "Cho nên chúng ta sẽ không xào, hiện tại giáo thảo quốc dân không một trăm thì cũng tám chục, cúng không hơn em là mấy. Dứt khoát làm theo cách khác, không xào không đăng Weibo, càng khiêm tốn càng tốt, ngược lại rất đặc biệt."
"Hình như... Có chút đạo lý." Vu Hâm như suy tư gì nói một câu.
"Em mới debut, xào quá nhiều lại không có tác phẩm chống đỡ, nói không chừng còn phá hư duyên người qua đường, vẫn khiêm tốn một chút thì hơn."
"OK" Vu Hâm vui mừng nhìn nghệ sĩ nhà mình hiểu chuyện, cảm thấy lửa nóng trong bụng đều xẹp xuống, "Để cậu phải uất ức rồi."
"Không uất ức không uất ức." Nhận được ánh mắt yêu thương của người đại diện, Úc Thanh Hoan dựa lưng vào sofa, khóe môi nở một nụ cười đắc thắng.
Cậu vừa ký hợp đồng 5 năm với Tinh Quang, với một người đại diện như Vu Hâm thì số lượng nghệ sĩ dưới tay hắn là có hạn. Cho dù Vu Hâm có tốt với cậu đến đâu thì hắn vẫn phải ăn cơm, nếu cậu nói không nhận công việc, trực tiếp rút lui, chỉ sợ Vu Hâm sẽ bùng nổ mất.
Bây giờ đây là cách tốt nhất để giải quyết, cậu vừa không cần đắc tội Vu Hâm, cũng không đắc tội cấp trên. Lại nói, lần này còn phải cảm ơn Cao Vân Thành.
Cao Vân Thành không nhận được sự biết ơn của Úc Thanh Hoan, gã đang nổi giận đùng đùng với trợ lý trong căn hộ của mình .
"Cậu làm sao vậy? Trên weibo bây giờ đều gọi tôi là hạt dẻ! Nói là tôi xào! Thuỷ quân* đâu? Xã giao đâu? Cậu không đi liên hệ với bọn họ mà vác cái bộ mặt đưa đám đi theo tôi làm gì?"
*Thủy quân/水军 = Acc clone: Thường được nuôi bởi 1 công ty hoặc đoàn đội nghệ sĩ, dùng để dẫn dắt dư luận. Có thể dùng thuỷ quân để bôi nhọ đối thủ hoặc tâng bốc 1 nghệ sĩ hay 1 bộ phim nào đó, dùng để tăng vote ảo, follow ảo,...
Cao Vân Thành thở phì phò, sáng nay chủ đề Weibo vẫn chưa hết hot, nhiều người khen gã đẹp trai, thậm chí lượng fan của gã còn tăng lên hàng chục nghìn. Tại sao chỉ một giờ trôi qua, hướng đi của dư luận lại thay đổi!
Không biết là ai đã bắt đầu trước, nói gã không có bất kỳ kỹ năng diễn xuất nào, người thật mặt đầy khuyết điểm, chỉ có thể dựa ảnh tĩnh* lăng xê. Còn liệt ra những hot search của gã trước đây rồi trào phúng không kiêng dè gì.
(*) Nguyên văn ngạnh chiếu "硬照": là một thuật ngữ nhiếp ảnh, là chỉ chụp ảnh phẳng cho quảng cáo và tạp chí
Cao Vân Thành tính tình nóng nảy lại cực kỳ tự phụ, vẫn luôn cảm thấy mình chính là người đẹp trai nhất trên thế giới, sở dĩ hồng không được là bởi có tài nhưng không gặp thời. Ngày thường cho dù có một người nói gã không tốt, gã cũng phải so đo vài ngày, huống chi là cả một vùng rộng lớn như thế này
Trợ lý bị gã mắng nơm nớp lo sợ, cong cổ như chim đa đa không dám nhúc nhích, nhưng trong lòng rất căm hận.
Rõ ràng chính gã mua hot search, xảy ra chuyện thì lập tức đổ hết lên đầu hắn, nếu không phải trên người hắn còn cõng khoản vay mua nhà thì đã sớm từ chức chạy lấy người rồi! Cái tính tình quỷ quái gì không biết! Người như vậy xứng đáng không được hồng! Mẹ kiếp!
Chờ đến khi Cao Vân Thành mắng mệt, lúc này trợ lý mới móc điện thoại ra muốn xem hướng đi trên weibo một chút, sau đó tìm cách cứu vãn dư luận, không ngờ vừa nhìn, mắt đã trợn tròn.
Không biết từ lúc nào tiêu đề giáo thảo quốc dân Cao Vận Thành chuyển sang một người khác, mà người này, chính là người khiến cho Cao Vân Thành hận nghiến răng nghiến lợi Úc Thanh Hoan!
Vấn đề này cũng khá viển vông, nguyên nhân là do một blogger anime đã đăng lên Weibo sau khi nhìn thấy tiêu đề "Giáo thảo quốc dân Cao Vân Thành"
Tam tam nương thủy thủ phục: # Giáo thảo quốc dân Cao Vân Thành # sáng sớm rời giường nhìn được cái đề tài này suýt nữa cho rằng mình đi nhầm weibo. Cao Vân Thành là Hoa Đại cái quái ấy! Hoa Đại chúng tôi căn bản chẳng có người này. Người duy nhất trong trường chúng tôi có thể được gọi là giáo thảo chính là đàn anh khoa báo chí! Hai bức ảnh chụp lén đàn anh【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】, Cao Vân Thành cái mịa gì. Thuận tiện nói một câu, đàn anh mới cấp ba đã nhảy hai cấp, trực tiếp tham gia thi đại học, cuối cùng dùng tên tuổi trạng nguyên khoa học xã hội tỉnh vào trường của chúng tôi. 【 đầu chó 】
Đầu năm nay không thiếu người đẹp, nhưng nếu đã đẹp mà còn cộng thêm chỉ số IQ cao, học vấn cao thì sẽ khác.
Hơn nữa blogger này vốn đã có hàng trăm nghìn người theo dõi, ngay khi Weibo này được đăng tải, nó đã lập tức gây sóng to gió lớn.
"Ôi trời ơi, sao lại có tiểu ca ca mặc đồng phục đẹp trai thế này!"
"Ngao ngao ngao, tiểu ca ca thịnh thế mỹ nhan mlem mlem mlem!"
"Đây mới là giáo thảo quốc dân! Y chang thiếu niên trong lòng tui, trái tim thiếu nữ của lão phu ơi"
"Đẹp trai quá rồi!! Cầu blogger cách liên hệ tiểu ca ca!!"
...
Theo bình luận càng ngày càng nhiều, người tò mò nhấn vào cũng ngày càng nhiều, sau đó... Sau khi nhìn ảnh chụp của Úc Thanh Hoan thì không thể nào thoát ra. Vì thế, đề tài # Giáo thảo quốc dân Cao Vân Thành này, rất nhanh đã bị # tiểu ca ca đồng phục Hoa đại thay thế.
Hiện tại trên Weibo, đã có vô số người huhu khóc cầu cách liên hệ Úc Thanh Hoan, thế cho nên blogger này không thể không đăng một cái weibo khác.
Trang phục thủy thủ của tam tam nương: Không thể hiểu được đương một hồi võng hồng, hiện tại đầu vẫn đang choáng váng. Mọi người bình tĩnh, tôi cũng không có cách liên hệ với tiểu sư huynh. Những người muốn đến trường chúng tôi để chặn người cũng nghỉ ngơi chút đi, năm nay đàn anh tốt nghiệp. Tôi đến khoa báo chí hỏi thăm, mọi người không biết sư huynh ký hợp đồng với công ty nào, nghe nói gia cảnh của anh ấy không tốt lắm, trong thời gian ở trường vẫn luôn đi làm, đau lòng quá QAQ.
Weibo này lập tức đẩy đề tài lên đỉnh cao mới.
Các cư dân mạng nháy mắt não bổ ra cố sự về một thiên tài bần cùng nỗ lực phấn đấu, ở dưới sôi nổi kêu đau lòng, một số blogger thuộc thế hệ mẹ đã trực tiếp chuyển chủ đề này lên trang chủ của họ, sẵn sàng lấy làm ví dụ để giáo dục con cái.
Úc Thanh Hoan lập tức hồng, lấy tốc độ tên lửa đã gây ấn tượng sâu sắc cho cư dân mạng, nhanh đến mức làm người ta hoàn toàn không thể tin được, thậm chí hắc* cũng không có.
*Hắc: thường là dùng bài viết để bóc phốt, bôi xấu, công kích đối thủ.
Bạn nói người ta xào? Người ta đường đường là sinh viên tốt nghiệp Hoa Đại, bây giờ ngay đến tên còn chẳng tiết lộ, còn cần xào?!
Nói mặt không đẹp trai, ảnh chụp là Photoshop? Thôi dẹp đi, ảnh chụp kia mà đi tra độ phân giải cũng có thể nhìn thấy bông tuyết.
Hơn nữa một thiếu niên tốt người ta tích cực hướng về phía trước, có gì hắc.
Thế cho nên khi Vu Hâm lướt Weibo, quả thật còn tưởng mình nằm mơ mua thuỷ quân!
"Cái này, thế này là sao?" Hắn không dám tin giơ điện thoại, đôi mắt trừng lớn nhìn về phía Úc Thanh Hoan, đầu óc còn choáng váng.
Chẳng những không tốn một xu để lên hot search mà còn vả mặt Cao Vân Thành, trên thế giới này thế mà có loại chuyện tốt này?!
"Có thật không" Úc Thanh Hoan vuốt màn hình điện thoại hai lần, đọc nhanh nội dung vài trang Weibo, cũng choáng váng.
Dựa theo từng trải của mình, không thể tưởng tượng được đề tài làm thế nào mà lệch được như vậy.
"Ha ha ha ha ha, đây là người tiện tự có trời thu!" Vu Hâm phản ứng lại, gạt đi nỗi bực bội trước đó, ôm điện thoại hung hăng hôn hai cái, ôm bả vai Úc Thanh Hoan, trong lòng sảng khoái đến mức muốn bay lên trời "Vận khí này của cậu cũng quá tuyệt, anh lần đầu gặp được loại sự tình này đấy."
Úc Thanh Hoan gian nan gạt bỏ vẻ tươi cười, "Đúng vậy."
Cậu trọng sinh đời này rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì?! Vì sao mỗi sự kiện trải qua đều kỳ lạ như vậy?! Rõ ràng cậu nghĩ mọi cách muốn khiêm tốn, nhưng trời cao giống như muốn đối nghịch với cậu, đến nỗi cậu muốn khiêm tốn nhưng không thể khiêm tốn nổi.
Đang nghĩ ngợi lung tung, tay phải bỗng nhiên bị Vu Hâm nắm chặt.
Đối diện với cặp mắt lóe ra ánh sáng xanh kia, trái tim Úc Thanh Hoan run rẩy: "Làm sao vậy?"
Vu Hâm hai mắt sáng quắc nhìn cậu: "Hôm qua cậu đi mua vé số phải không?"
Úc Thanh Hoan: "Phải, đúng vậy."
"Lấy ra đi!" Vu Hâm kích động nước miếng bay tứ tung, ánh mắt nhìn Úc Thanh Hoan rất giống nhìn một con mèo chiêu tài.
"... Ở đây ." Úc Thanh Hoan lấy ra 2 tấm vé số từ ngăn kéo, tay mới vừa vươn, vé số đã bị Vu Hâm đoạt đi rồi.
"Mau! Tìm kiếm kết quả của xổ số kỳ này"
Úc Thanh Hoan bất đắc dĩ xua xua tay, căn bản không cầm điện thoại, "Anh à đừng mù quáng quá, không có khả năng trúng......"
"Đạ mấu!" Cùng lúc đó, Vu Hâm đột nhiên phát ra một tiếng hét kinh thiên động địa. "Thanh —— Thanh Hoan!! Cậu trúng —— thưởng!!"
----///----
Tác giả có lời muốn nói: Chuyển phát một con cá chép Thanh Hoan 2333
Editor Chan có lời muốn nói: Huhu bé Dưa nhà mị đang ôn thi đại học nên ra chương hơi chậm mong mọi người thông cảm ạ 😭.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro